Khoảng cách tình yêu (P.3)
Những giây phút ân ái tua đi tua lại trong đầu nàng như một thước phim quay chậm.
Quyên Thảo sắp xếp lại bàn làm việc của mình một cách ngay ngắn. Nàng đặt chậu xương rồng nhỏ lên trên bậu cửa sổ trước bàn làm việc. Nàng mỉm cười, rờ nhẹ lên một chiếc gai xương rồng. Loài xương rồng thật mạnh mẽ, có thể vươn lên trong điều kiện cực kỳ khắc nghiệt. Và nàng ước, mình cũng có thể mạnh mẽ giống như cây xương rồng kia.
Bà Quy xách lên lỉnh kỉnh đồ. Bà thấy vui mừng khi hai người con gái của mình có thể sớm tìm được một nơi ổn định cuộc sống. Bà ngắm nghía căn hộ với ánh mắt hết sức hài lòng.
- Mẹ ngồi nghỉ ngơi đi. – Lệ Quyên xếp gọn đống đồ bà Quy mang đến sang một bên.
- Trong đó có con gà nữa, con bỏ ra đi.
- Mẹ cầm lên làm gì nhiều thế, trên đây bọn con cũng có thể mua được mà. - Quyên Thảo dịu dàng nói.
- Mua được nhưng chắc chắn sẽ không tốt như ở quê. Gà nhà mình nuôi đấy. Mẹ toàn cho ăn thóc bung chứ có cho ăn thêm tí cám tăng trọng nào đâu.
Rồi bà quay sang Quyên Thảo.
- Bạn trai con hôm nay có đến không?
Quyên Thảo đã đem chuyện David kể với mẹ, đó là điều nàng cảm thấy hối hận vô cùng. Lẽ ra nàng không nên để mẹ biết. Mẹ nàng khi biết nàng nhận được sự giúp đỡ của David, đơn giản đã nghĩ, chỉ khi xác định lấy con gái mình, nó mới góp chung tiền cùng với con gái mình mua nhà. Bà cũng đã kể với một vài người họ hàng thân thiết là con gái và bạn trai nó mời bà lên mừng tân gia. Một sự hiểu lầm nghiêm trọng nhưng không đáng trách. Vì đó xuất phát từ tình yêu thương của một người mẹ dành cho đứa con gái của mình mà thôi.
- Mà nó quê quán ở đâu con nhỉ? -Bà Quy quay sang nhìn Quyên Thảo.
- Lần trước mẹ có hỏi nhưng mày chả nói. Thế giờ có nhà rồi, hai đứa đã bàn tính chuyện gì chưa?
Quyên Thảo cảm thấy hơi khó thở. Da mặt nàng chuyển sang màu tái. Cặp môi khô dần dần trở nên nhạt màu.
- Mẹ đi rửa mặt một lát cho sạch sẽ đi, con sắp cơm cả nhà mình ăn.
Lệ Quyên cứu nguy cho chị gái. Quyên Thảo nhìn em gái mình với ánh mắt hết sức biết ơn. Nhưng bà Quy vẫn chưa thôi. Bà cảm nhận có điều gì không ổn:
- Sao mỗi lần mẹ nói đến chuyện đó chúng mày lại cứ gạt đi như thế? Con gái có thì, yêu nhau thì tất có lúc phải cưới. Mẹ xem rồi, năm nay tuổi mày hợp để cưới xin đấy Thảo ạ. “Đám cưới xem tuổi đàn bà. Làm nhà xem tuổi đàn ông”. Sắp đến Tết rồi, Tết này mày nhất định phải đưa nó về ra mắt đấy.
Đôi mắt Quyên Thảo thẫn thờ. Nàng khẽ mím môi trước lời nói của mẹ. Nàng là một cô gái ngoan. Nàng không thể dùng những lời xảo trá để lừa dối mẹ – người đã hoàn toàn tin tưởng và tự hào về cô suốt hai sáu năm trời. Nhưng nàng cũng không thể nói ra sự thật là nàng đang yêu một anh chàng người nước ngoài, hai người chưa hề hẹn ước với nhau điều gì, đặc biệt là khi nàng đã trao thân cho anh ta.
Lệ Quyên day day đôi vai mẹ mình.
- Thôi nào mẹ, anh chị ấy chưa tính nhiều thế đâu. Vẫn còn trẻ mà. Mẹ cứ từ từ.
Bà Quy quay sang nhìn Lệ Quyên:
- Còn mày nữa đấy. Mẹ ôm hai quả bom nổ chậm đến đau cả tim. Mà thằng Vinh đi gửi xe gì mà lâu thế không biết. Không về nhanh thì cơm canh nguội cả.
- Con vừa gọi cho nó, lát nữa là nó nên ngay thôi mẹ. Để con dẫn mẹ đi rửa mặt đã.
- Ừ. Tiện thể mẹ thăm quan một vòng nữa.
Quyên Thảo vẫn ngồi im lặng trên ghế. Đầu óc nàng lúc này hoàn toàn trống rỗng. Nàng không nghĩ được bất kỳ điều gì, chỉ thấy một sự trống rỗng đến ngột ngạt. Những ngón tay vô thức lướt trên bàn phím. Nàng gọi cho David. Chỉ có anh lúc này mới có thể giải quyết được vấn đề mà thôi.
Nhưng phía đầu dây bên kia chỉ là những tiếng tút dài. Có thể anh đã đi đâu đó và bỏ quên điện thoại ở nhà. Có thể anh đang tập trung cho việc ký kết một hợp đồng mới. Hoặc rất có thể tiếng nhạc ồn ào trong bar đã át đi tiếng chuông điện thoại. Một cô gái nào đó đang ngồi trên đùi anh và mơn trớn khuôn mặt anh. Quyên Thảo thấy lồng ngực mình đau nhói.
Nàng đẹp và mong manh như đóa hoa hồng (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mỗi giờ khắc đối diện với mẹ đều là những giờ khắc dằn vặt trong tội lỗi. Tại sao nàng có thể làm mà không sớm nghĩ đến hậu quả như bây giờ. Nàng có thể làm tổn thương bản thân nàng nhưng nàng không thể làm tổn thương những người thân yêu nhất của nàng như vậy. Nàng thấy hối hận vô cùng…
- Quyên Thảo, ăn cơm con.
Tiếng bà Quy vang lên đánh thức nàng ra những suy nghĩ triền miên vô tận.
- Vâng, con ra ngay đây mẹ ạ!
Nàng bước về phía phòng và nàng nghĩ: Phải mạnh mẽ như xương rồng. Ta không thể làm mẹ buồn phiền bởi gương mặt ủ rũ của mình, khi mà mẹ đang ở đây, ngay cạnh ta. Nàng cố chỉnh cho vẻ mặt mình tươi tắn nhất một cách có thể. Nàng ngồi xuống bàn. Đã lâu lắm rồi bốn mẹ con nàng mới được ngồi quây quần bên nhau như thế này.
- Chỉ thiếu bố thôi là đủ cả gia đình ta rồi mẹ nhỉ?
- Bố mày còn đang dở công trình xây bên nhà bác Tư. Sắp Tết rồi nên phải làm gấp cho bác ấy. Thôi đợi Tết về, kiểu gì cũng được quây quần đẩy đủ. Lại có thêm hai chàng rể nữa thì càng thêm vui.
Lệ Quyên liếc nhanh sang gương mặt Quyên Thảo, thấy gương mặt cô không còn biến sắc như lúc trước nữa. Cô thở nhẹ một tiếng. Xem ra chị cô cũng đã biết điều khiển cảm xúc của bản thân hơn.
David ngồi nhìn xa xăm ra hướng phía cửa sổ. Chuông điện thoại đổ, anh biết, nhưng không bắt máy. Anh cảm thấy mình có chút đểu cáng khi không nghe điện thoại của cô, nhưng anh hiểu điều mà anh có nguy cơ phải đối mặt khi nhận cuộc gọi đó.
Cách đây hai ngày, vợ cũ của anh đã gọi điện báo với anh rằng, Jenna, cô công chúa nhỏ của anh đang trong quá trình điều trị bệnh tự kỷ và bé cần anh hơn bao giờ hết. Anh phải rời Việt Nam và quay về Úc. Đứa con yêu dấu của anh vẫn đang đợi anh.
Nhưng anh còn tình yêu với Quyên Thảo. Anh thực sự đã yêu nàng. Nàng đẹp và mỏng manh như một đóa hồng. Nàng rất cần được trân trọng. Không phải là anh chưa từng suy nghĩ đến việc sẽ kết hôn với nàng. Một người phụ nữ như nàng chẳng có điều gì đáng để chê trách cả. Nhưng còn trách nhiệm, anh không thể chối bỏ.
Anh xoa xoa thái dương cho cơn đau đầu dịu lại.
Tiếng chuông điện thoại tiếp tục reo vang. Màn hình sáng lên một số lạ.
- Tôi nghĩ anh hiểu và nói được tiếng Việt. Còn nếu không hiểu, tôi có thể sử dụng tiếng Anh để trò chuyện với anh.
- Ồ, tôi hiểu, cô gái. Xin mời cô…
Quyên Thảo bước đi như mộng du trên con đường phố nhỏ. Những biển hiệu từ những cửa hàng bán quần áo sáng nhấp nháy bên đường, những dòng người đông đúc mua sắm quần áo, những chiếc xe máy đỗ ngang trên vỉa hè… chẳng có gì có thể thu hút nàng, chằng có gì có thể tác động đến nàng.
Đã ba ngày nay nàng không liên lạc được với David. Nàng cố gọi điện liên tục cho anh, nhưng chỉ có độc nhất tiếng một cô gái đáp lại “ Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”. Nàng đã tức giận đến mức suýt nữa ném mạnh chiếc điện thoại vào tường khi đứng trước căn phòng khách sạn mà anh thuê dài hạn. Người phục vụ nói anh đã làm thủ tục trả phòng và rời cách đây hai ngày. Anh đã rời khỏi mà không một lời báo trước cho nàng? Anh đã đánh hơi thấy mùi trói buộc và đã trốn chạy? Nàng ôm lấy ngực mình.
Những người bạn chung ít ỏi của anh mà nàng quen cũng đã lấp lửng rằng anh đã về nước. Nàng không thể tin nổi anh là một kẻ như vậy. Nàng không nghĩ mình chỉ là một trò chơi của anh – cho dù không dám chắc là anh sẽ lấy nàng. Vậy mà… sự thật là đây. Anh đã bỏ chạy, không một lời nhắn nhủ. Nàng thấy mình là một kẻ ngu ngốc nhất trần đời. Nàng chỉ muốn tự sỉ vả mình bằng những lời thậm tệ và cay nghiệt nhất. Nàng muốn giết chết mình đi cho hả cơn giận.
Nàng thấy đau đớn. Tim nàng như bị ai đó xiết chặt. Cảm giác hơi thở của anh đang phảng phất đâu đây. Những giây phút ân ái tua đi tua lại trong đầu nàng như một thước phim quay chậm.
Nhưng rồi nàng lại nghĩ, biết đâu anh ấy có lý do gì đó khó nói. Và khi giải quyết xong tất cả mọi chuyện, anh ấy sẽ quay trở lại bên nàng. Chút suy nghĩ đó làm trong lòng nàng bừng lên một ngọn lửa hi vọng. Đúng là thế, nhất định là như thế. Anh sẽ quay về với nàng, rất nhanh, sẽ rất nhanh thôi. Và anh sẽ sánh đôi cùng nàng về ra mắt bố mẹ trong dịp Tết. Anh và nàng sẽ kết hôn. Thế, nhất định thế…
Nàng lập tức tươi tỉnh trở lại. Hy vọng luôn là liều thuốc tốt.
Nhưng ngay khi nàng vừa kịp trấn an mình, thì một điều tối tệ khác xảy ra.
Chiếc túi của nàng bị giật mạnh. Những thông tin quan trọng về công việc của nàng đang ở trong đó. Những hợp đồng bạc tỷ. Nàng đã quá vội vàng mà mang theo những thứ đó bên mình cùng với nỗi điên loạn kiếm tìm David.
Nàng hốt hoảng hét lên.
- Cướp, cướp.
Nhưng những người qua đường chỉ nhìn nàng ái ngại cảm thông. Không có ai giúp nàng cả. Không một ai!
Nàng tháo đôi giày cao gót vứt sang một bên, chạy chân trần trên nền đất lạnh buốt. Những ánh điện loang loáng chạy qua trước mắt nàng. Hình ảnh của tên kẻ cướp cũng biến mất dần trong dòng người đông đúc.
Nàng gục mặt ngồi khóc. Đôi vai gầy của nàng rung lên từng đợt, tức tưởi vỡ òa. Đôi chân nàng tấy đỏ vì để quá lâu trong giá lạnh. Một lọn tóc bết chặt trên mặt nàng bởi nước mắt và mồ hôi. Trông nàng thật thảm thương. Nhưng lúc này, nàng hoàn toàn không để ý điến điều đó. Nàng cảm thấy mọi bất hạnh cùng đổ lên đầu nàng vào một ngày. Bất hạnh do chính nàng lựa chọn.
(Còn nữa)
Theo 24h
Khoảng cách tình yêu (P.2)
Một nửa số tiền để mua căn hộ này cũng là của anh... nhưng liệu có thể hiểu đó là một lời hẹn ước ngầm hay không?
- Em gái em có vẻ không thích anh? - David vòng tay qua eo Quyên Thảo hỏi nhỏ. Nàng khẽ gạt tay anh ra.
- Nó lo lắng cho em thôi mà.
David nhíu mày, ánh mắt biểu hiện sự thắc mắc khó hiểu.
- Lo lắng vì điều gì?
- Lo lắng anh sẽ bỏ rơi em.
David nhún vai:
- Cô ấy đúng là một phụ nữ Phương Đông chuẩn mực.
Anh hôn lên môi Quyên Thảo chào tạm biệt.
- Anh tin là cô ấy sẽ không cho phép em làm thế này đâu! - Anh nháy mắt tinh nghịch, khoác chiếc vest đen lịch lãm lên người.
- Tạm biệt em!
- Tạm biệt anh! - Quyên Thảo nhẹ nhàng.
Rồi như chợt nhớ ra điều gì, nàng ngập ngừng.
- Ngày mai mẹ em sẽ lên.
- Gửi chúc sức khỏe của anh tới mẹ em nhé! - David lịch sự mỉm cười. - Chào em.
Nói rồi, anh sải những bước chân dài về phía thang máy. Quyên Thảo đóng cửa lại, thấy lòng bất chợt mông lung.
***
Những món ăn đậm hương thơm và nghi ngút khói được Lệ Quyên đặt lên bàn. Cô sắp đũa, đặt trên bát chị gái.
- Món canh khoai tây ninh xương mà chị thích đấy.
Quyên Thảo giật mình, nàng vẫn đang rối rắm trong những suy nghĩ về David. Trong mối quan hệ với anh, quả thực nàng chưa nghĩ nhiều đến tương lai. Chỉ khi cô em gái "già quá tuổi" nhắc nhở, nàng mới chợt tỉnh giấc. Bấy lâu nay, anh và nàng chưa hề hứa hẹn gì. Nàng đã quên mất những gì mình và gia đình phải đối mặt tới. Nàng quên mất những câu hỏi mà người lớn thường hỏi nàng trong những dịp lễ tết. Đã có người yêu chưa? Chừng nào cưới? Đừng mải mê sự nghiệp quá, con gái có thì. Nàng đã sống trong tư tưởng của đất nước chàng. Hôn nhân đối với nàng là cái gì đó còn quá xa ở tuổi 26.
Nhưng một cái Tết nữa sắp sang. Nàng cũng sắp 27. Ở đất nước nàng đang sống, đó là tuổi đẹp để cưới chồng. Bố mẹ nàng chẳng phải cũng đã từng ngỏ ý thúc giục đó sao. Bằng tuổi này ở quê, bạn nàng đã có hai con, còn nàng thì vẫn chìm trong một mối quan hệ không ổn định. Nếu chồng nàng không phải David thì liệu có người đàn ông nào chân thành chấp nhận nàng nữa khi nàng đã trao đời con gái cho anh?
Nàng vẫn mãi chìm đắm trong mối quan hệ không ổn định (Ảnh minh họa)
Quyên Thảo phải rất cố gắng mới đưa mình ra được những suy nghĩ rối rắm đó. Nàng cầm đũa, vờ vui vẻ:
- Canh thơm quá. Chúng ta ăn nào.
Nhưng những che giấu của nàng không thoát khỏi cắp mắt tình tường của Lệ Quyên. Cô đọc được trong mắt chị gái mình một nỗi hoang mang không lời. Hai mươi ba năm sống cùng nhau, sao cô có thể không biết chị gái mình đang nghĩ điều gì?
Vinh nhoài người gắp miếng cá kho nhưng chẳng may làm rơi tõm vào bát canh khiến nước bắn ra bàn ăn.
- Làm gì thế thằng quỷ này. Muốn ăn thì bảo chị đẩy gần vào cho gắp, nhoài người thế làm gì, nước văng tung tóe rồi này.
Lệ Quyên liếc xéo mắt nhắc nhở em trai rồi với tay ra phía bàn bếp lấy khăn lau. Vinh hề hề cười:
- Em chỉ muốn hai chị chú ý đến thằng em này tí thôi mà. Từ nãy đến giờ hai chị chẳng nghe em kể chuyện gì cả. Mặt ai trông cũng buồn như đưa đám ấy.
- Chỉ được cái bày trò nói gở là nhanh.
Lệ Quyên khẽ cốc vào đầu thằng em láu cá. Vinh vờ nhăn nhó hướng về phía chị cả "chờ cứu viện" thì Quyên Thảo đã đứng dậy.
- Thôi hai em ăn đi, chị mệt, vào phòng nằm nghỉ tí.
Quyên Thảo gắng gượng lắm mới ăn xong bát cơm. Nàng cảm thấy bữa cơm hôm nay thật khó nuốt trôi - dù có món canh mà nàng rất yêu thích. Những hạt cơm luôn nghẹn ứ lại ở cổ họng, nàng đã phải cố gắng rất nhiều mới có thể đẩy từng miếng một xuống dạ dày. Nàng đưa tay lên day day thái dương, cơn đau đầu chợt đến. Ban đầu nó chầm chậm, váng vất sau lan ra nhanh dần, đặc quánh choáng lấy đâu óc nàng.
Bước chân về phòng của nàng hơi lao đảo. Thế giới ngả nghiêng trước mặt nàng. Khoảng cách từ phòng ăn đến phòng ngủ, hiện tại xa hơn quá nhiều so với mong muốn của nàng. Nàng rờ tay trên tấm ga trải giường, kéo chiếc gối rồi đổ xuống. Bây giờ, nàng chỉ muốn ngủ một giấc thật sâu.
***
Những vệt sáng của một sớm đông len qua những kẽ hở của tấm rèm chắn đậu trên gương mặt nàng. Quyên Thảo mở mắt liếc nhìn chiếc đồng hồ đặt cạnh bàn đèn. Sáu giờ ba mươi phút sáng.
- Chị thấy đỡ mệt hơn chưa?
Lệ Quyên vừa rót sữa từ bình vừa hỏi nàng. Cô em gái này bao giờ cũng thật chu đáo.
Quyên Thảo khẽ cựa mình ngồi dậy.
- Đỡ hơn rồi em ạ.
Nàng đón lấy cốc sữa ấm từ tay em gái, nhấp một ngụm. Vị sữa ngọt ngào, ấm áp khiến nàng thấy dễ chịu hơn hẳn.
- Mẹ vừa gọi điện lên đấy. Mẹ bảo đang ở bến xe. Chắc ba tiếng nữa mẹ sẽ tới đây thôi.
- Chị biết rồi. -Quyên Thảo gật đầu.
Nhắc đến mẹ, nàng thấy lòng se lại. Khi nàng đặt chân vào ngưỡng cửa đại học cũng là lúc gia đình gặp khó khăn. Bố nàng trong một lần đi xây đã bị bức tường cũ đổ vào chân, phải nằm một chỗ hàng tháng trời. Tiền thuốc thang của bố, tiền học ăn học của nàng và hai đứa em đổ cả lên đôi vai gầy của mẹ. Mẹ xoay hết việc này đến việc khác, từ việc khâu giầy gia công cho đến việc làm giấy tiền. Bất cứ công việc chân chính gì tạo ra thu nhập mẹ đều nhận làm hết. Nàng đã nói sẽ làm thêm để phụ giúp gia đình nhưng mẹ nàng gạt đi.
- Con phải tập trung vào việc học. Việc của con bây giờ chỉ là học thật tốt. Bố mẹ nhất định sẽ nuôi con được, con không phải lo.
Khi nghe câu nói đó của mẹ, nàng đã bật khóc. Nàng vội vã chào mẹ rồi ngắt máy. Những tiếng nấc của nàng bật tung khi cuộc gọi vừa kết thúc. Nàng đã quyết tâm nhất định phải thành công, không để bố mẹ phải lo lắng cho mình quá nhiều.
Nàng vẫn sắp xếp thời gian vừa học vừa làm. Những khoản tiền nàng kiếm được, một phần trang trải các chi phí phát sinh thêm, một phần mua sách về đọc và một phần giữ lại đưa cho mẹ cùng với những khoản học bổng mà nàng đạt được. Suốt bốn năm, nàng vẫn cần mẫn như thế.
Sau khi ra trường với tấm bằng loại ưu của một trường đại học danh tiếng, cùng với khả năng giao tiếp Anh trôi chảy, nàng nhanh chóng được nhận vào một công ty nước ngoài tầm cỡ - nơi mà nàng đã gặp David.
Nhớ đến David, Quyên Thảo cảm thấy chút buồn. Thái độ thờ ơ của anh với việc nàng thông báo rằng mẹ nàng sẽ lên khiến nàng bứt rứt. Anh đã giúp đỡ nàng rất nhiều. Một nửa số tiền để mua căn hộ này cũng là của anh nhưng liệu có thể hiểu đó là một lời hẹn ước ngầm hay không?
(Còn nữa)
Theo 24h
Khoảng cách tình yêu (P.1) Nàng cảm nhận được sự mãnh liệt trong từng hơi thở của anh... và chìm vào mê man bất tận. Quyên Thảo đưa bàn tay lạnh cóng lên miệng thổi. Hơi ấm từ khuôn miệng xinh xắn phần nào làm dịu đi cái giá buốt của mùa đông. Nàng vòng lại chiếc khăn quàng cổ, xoa xoa hai tay rồi nhét lại tay...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Người yêu có rất nhiều ước mơ, hoài bão tương lai, nhưng lại không có tôi trong đó

Mẹ chồng muốn "đền bù" cho tôi tiền tỷ để chia tay chồng

Con trai gửi tôi 400 triệu nhờ giữ giúp, sau khi cưới, con dâu đòi tôi 900 triệu, lý do con đưa ra làm tôi hoảng loạn

Gia đình tan vỡ, tôi ở cùng mẹ 20 năm, nhưng đến lúc lấy chồng lại bị bố bắt dựng rạp bên nội mới cho cưới

Vợ ở nhà nội trợ lâu ngày khiến tôi không còn muốn làm "chuyện ấy"

Người phụ nữ lạ mặt vác bụng bầu đến bắt đền, mẹ chồng nói một câu cô ta đi ngay còn tôi vội vàng viết đơn ly hôn

Thức trắng đêm xem phim 'Sex Education', tôi ân hận vì câu nói với con: 'Chuyện này không dành cho con nít'

Bữa cơm ra mắt rất vui vẻ nhưng bạn trai bất ngờ đòi chia tay tôi chỉ vì... 5 miếng thịt gà

Mới quen chưa bao lâu, bạn trai đã rủ đi chơi xa

Bố chồng nhờ con dâu rút 100 triệu tiền tiết kiệm về sửa nhà, con bật khóc và nói lời xin lỗi làm tôi choáng váng đầu óc

Mẹ chồng suốt ngày chì chiết con dâu hoang phí, tôi đưa ra một bằng chứng khiến bà chết lặng!

Soi camera thấy bố chồng U80 xồng xộc vào phòng con dâu đang mang bầu, chồng tức tốc lao về nhà
Có thể bạn quan tâm

Hàn Quốc tăng cường an ninh cho ngày tòa ra phán quyết với Tổng thống Yoon Suk Yeol
Thế giới
06:11:41 07/03/2025
Mê mẩn với những mâm cơm nhà hấp dẫn của mẹ đảm Hà thành
Ẩm thực
06:08:38 07/03/2025
Bạch Lộc diễn xuất đỉnh cao, netizen khen ngợi: Đôi mắt như sao trời
Phim châu á
06:00:20 07/03/2025
Đã tới lúc Victor Vũ đưa thời hoàng kim trở lại!
Hậu trường phim
05:59:49 07/03/2025
Những triệu chứng chính của bệnh tiểu đường có thể xuất hiện khi đi bộ
Sức khỏe
04:59:23 07/03/2025
Bắt giữ 4 "trẻ trâu" mang hung khí đi giao chiến lúc rạng sáng
Pháp luật
23:51:24 06/03/2025
Rùng mình trước vai diễn vận vào đời Quý Bình, ánh mắt thất thần khi biết mình bị ung thư khiến ai cũng xót xa
Sao việt
23:46:28 06/03/2025
Phim Việt mới chiếu đã lập kỷ lục chưa từng có, nam chính là cái tên ai nghe cũng sởn da gà
Phim việt
23:18:14 06/03/2025
Gây sốt với 'Bắc Bling', Hoà Minzy sẽ soán ngôi Hoàng Thuỳ Linh?
Nhạc việt
23:00:40 06/03/2025
Đình Văn ngồi ghế nóng 'Đánh thức đam mê'
Tv show
22:30:15 06/03/2025