Khoảng cách thế hệ nào cũng có thể xóa tan khi bạn có bà mẹ ‘xì tin’ như tôi
Ai cũng bảo mẹ và con cách nhau đến vài chục tuổi thì chẳng bao giờ hòa hợp được. Nhưng không phải đâu nhé, như mẹ tớ đây, hơn tớ hẳn 2 giáp mà vẫn là “người bạn thân thiết nhất” của con gái.
Năm nay tớ 21 tuổi, đang là sinh viên năm ba của một trường đại học quốc gia tại thành phố Hồ Chí Minh. Chắc ở tuổi này, nhiều bạn vẫn bị bố mẹ cấm cản yêu đương lắm. Nhưng riêng mẹ tớ thì suốt ngày hỏi có bạn trai chưa? Sao không dắt về đi?
Con gái mẹ cũng xinh mà, sao không có ai yêu nhỉ? Tiền này, cầm đi mua váy vóc, làm tóc làm tai đi cho đẹp. Thậm chí, mẹ còn tìm hiểu xem mỹ phẩm nào tốt, mua về bắt mình xài nữa cơ. Nhìn đi nhìn lại chắc cũng chỉ có mình mẹ mình xì tin như thế!
(ảnh minh họa)
Ngày học cấp hai, gần cuối cấp, bạn bè yêu nhắng nhít, mẹ bảo: “Học đi con, tuổi này chưa phải tuổi yêu đâu!”. Những ngày cấp ba, bạn bè tay chuyền thư tay, ngọt ngào kiểu tình “gà bông”, mẹ lại bảo: “Lên đại học rồi yêu con ạ!”. Đến khi lên đại học mẹ lại bảo: “Ráng ra trường rồi yêu con ạ!”. Tới lúc này thì mình không chịu nổi cái kiểu câu sau phủ định ngay câu trước của mẹ nên trả treo:
- Sao hồi đó mẹ bảo lên đại học mẹ cho yêu?
- Thì hồi đó mẹ nói cho con lo học thôi!
- …
- Sao mẹ nói kiểu khác ngay được vậy?
- Không nói vậy con lo yêu không lo học rồi sao?
Video đang HOT
- …
Nói vậy đó, nhưng dạo này mới năm ba, chưa học xong đại học thì mẹ bảo:
- Yêu đi con!
- Chứ không phải mẹ bảo con học xong, có việc làm rồi yêu hả?
- Thì lúc đó mẹ sợ con lo yêu không lo học.
- Nhưng bây giờ con cũng đang học mà.
- Ờ, thì giờ yêu được rồi. Đời sinh viên không yêu thì phí.
- Ô, mẹ có “bệnh” hay gì không? Sao hôm nay mẹ của con lạ thế?
- Cái con dở người này?! Bệnh tật gì? Mẹ đọc cái “còn nờ e u phét sần” gì đó trên “phây búc”, người ta bảo là không yêu, ra trường khó kiếm người yêu lắm đấy con…
- Ơ, nay mẹ cũng xem mấy cái đó á?
- Ừ, con có xem không? Mấy cái đó hay lắm đấy con. Mà lo học nấu nướng luôn đi. Không có người yêu, về ra mắt không biết làm gì lại khổ.
Đấy, từ cái ngày đấy mẹ bỗng quan tâm, chăm sóc mình đến lạ. Mẹ còn hỏi có thích anh nào không, mẹ giúp cho tán. Có hôm mẹ đọc trên mạng, thấy câu chuyện kiểu cháu trai với bà nội đi dạo công viên, thấy cháu cứ nhìn cô gái phía trước nên bà bảo cháu đứng đợi.
Bà lại cô gái nói gì đó, mấy giây sau thấy điện thoại anh đổ chuông, là số lạ, anh nghe thì thấy cô gái nói anh đến đón bà đi, bà đi lạc. Mẹ gọi điện thoại kể tớ nghe xong còn bảo hôm nào về hai mẹ con ra công viên áp dụng chiêu đó đi… Nhiều lúc đến “khó đỡ” với mẹ.
Có hôm đang ngồi học, tin nhắn điện thoại tới, mẹ bảo:
- Sau này mẹ muốn con đẻ ba đứa!!
- Gớm! Tiền đâu mà nuôi. Mà nhà bác có hai đứa còn gì, suốt ngày qua nhà mình chơi mẹ chưa chán à?
- Đấy là cháu người ta. Đẻ đi mẹ nuôi cho.
- Hứ, nuôi có hai đứa con đã la ngoác mồm, nay còn đòi nuôi 3 đứa cháu…
- Ừ, mẹ đẻ có hai đứa, giờ lớn đi hết nên mẹ buồn. Con đẻ 3 đi cho đỡ buồn…
- Con đẻ 1 thôi!
- Con điên này!
Đấy, thỉnh thoảng mẹ tớ lại cứ thế dù tớ mới học có năm 3 thôi. Nhiều lúc thấy mẹ cũng trẻ con, xì tin ra phết. Tâm sự như chị như em với nhau. Mỗi lần tâm sự với mẹ xong, chỉ mong mau kiếm được cho mẹ một chàng rể tốt để mẹ có thể yên tâm và vui vẻ sống, đỡ than vãn và bắt con gái mau đi lấy chồng đi.
Theo Hạ Dy (ghi theo lời kể nhân vật) (Khám phá)
Có nên ở rể
Em muốn ở cùng ba mẹ nhưng cũng hiểu cho tôi, cũng sợ về tôi sẽ khó xử nên cũng nói để tôi quyết.
Tôi và em quen nhau đến nay được 7 tháng, hai đứa làm chung cơ quan. Dù chỉ quen nhau thời gian không lâu nhưng tình cảm dành cho nhau là thật lòng. Được gia đình hai bên ủng hộ nên hai đứa cũng tính đến chuyện kết hôn, dự định sang năm sẽ làm đám cưới.
Em là con gái thành phố, gia đình nề nếp và tương đối khá giả. Còn tôi là dân tỉnh, gia đình công chức bình thường, tôi đang ở trọ tại thành phố nên khi kết hôn ba mẹ không muốn em ra bên ngoài sống (chưa mở lời với tôi mà chỉ nói trước với em). Ba mẹ sợ em ra ngoài sẽ vất vả (nhà có hai anh em nên ba mẹ cưng chiều tôi) đi làm suốt không ai cơm nước, rồi tiền thuê trọ cũng tốn kém, con cái sau này ra không ai chăm.
Tôi và ba mẹ muốn hai đứa về sống chung để tiết kiệm tiền thuê nhà, cơm nước ba mẹ sẽ lo luôn, con cái sau này sinh ra ba mẹ tôi sẽ chăm, hai đứa chỉ việc kiếm tiền để sau này mua nhà mà thôi. Ba mẹ em sợ tôi ngại nên cũng nói nếu về ở thì sẽ xây lại căn nhà cũ cạnh nhà hiện giờ.
Ảnh minh họa.
Tôi biết ba mẹ thương con gái nên cũng phân vân lắm. Tôi sợ về ở rể nếu mọi chuyện êm đẹp thì tốt nhưng khi có va chạm sẽ khó xử, tôi sẽ là người ở giữa rất đau lòng. Lúc đó đi cũng khó (mang tiếng cho gia đình tôi) mà ở lại thì cũng không xong.
Tôi muốn ở ngoài tự lập, hai đứa cố gắng làm, biết khó biết khổ xíu nhưng có thể tự tạo được tổ ấm cho riêng mình; không ai có thể nói nặng nói nhẹ mình được, nội ngoại hai bên cũng dễ chu toàn hơn.
Mẹ không muốn tôi phải đi ở rể nên cũng khuyên ra ngoài ở. Em muốn ở cùng ba mẹ nhưng cũng hiểu cho tôi, cũng sợ về tôi sẽ khó xử nên cũng nói để tôi quyết. Giờ tôi phải làm như thế nào?
Theo Phununews
Mới cưới được 5 tháng đã muốn ly hôn Tôi đang rất muốn ly hôn vì không thể chịu đựng nổi người chồng quá trẻ con và ham chơi... Ảnh minh họa Tôi 19, còn chồng tôi 21 tuổi, chúng tôi yêu nhau được 6 tháng thì kết hôn. Thời điểm chúng tôi hối thúc ba mẹ hai bên gặp nhau và đòi cưới gấp không phải vì tôi có bầu, mà...