Khoảng cách đau đớn nhất trên đời
Khoảng cách đau đớn nhất trên thế giới, không phải là em sống trong nuối tiếc, không thể quên, mà là anh không hiểu nỗi bi thương của em, không hiểu nỗi cô độc trong em!
ảnh minh họa
Xa xôi nhất trên thế giới không phải là chân trời, không phải là góc biển, mà là khoảng cách trong tâm hồn. Khi hai trái tim từng kề gần không còn cảm nhận được hơi ấm nữa, thì tình yêu sẽ đi tới điểm cuối cùng.
Nếu có một ngàn lí do có thể buông tay anh, mà chỉ có một lí do tiếp tục yêu anh đậm sâu, nhưng lí do duy nhất này lại chiến thắng một ngàn lí do kia, thì đó chính là: Tình yêu đích thực chỉ có một lần. Vậy thì, câu chuyện của chúng ta còn có thể tiếp tục không?
Có những câu chuyện, có lẽ còn chưa bắt đầu đã kết thúc mãi mãi. Còn chưa kịp mỉm cười, cũng chưa kịp vẫy tay, chúng ta đã cáo biệt vội vã như thế. Nếu nói không có duyên, tại sao lại gặp nhau, biết nhau; nếu nói có duyên, tại sao duyên đến duyên lại tan? Trừ phi là ý trời đùa cợt, anh và em sau cuộc gặp gỡ vội vàng quay người là thành người xa lạ, người xa lạ thân thuộc nhất. Biết rõ yêu sẽ không có kết quả, biết rõ từng yêu mới đau lòng, nhưng lại dốc hết tâm can, nghiêm túc như vậy.
Có một giọng nói, chưa bao giờ cần nhớ lại, nhưng vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên; có một sự quan tâm, không cần tìm kiếm, nhưng vĩnh viễn không mất đi; có một nỗi nhớ nhung, chưa bao giờ cần quyến luyến, nhưng vĩnh viễn không ngừng lại. Có lẽ chưa từng có được, sẽ không để tâm tới chuyện mất đi. Đi trên rìa yêu và đau, một mình nhâm nhi ly rượu cuối cùng, say trong mộng, rồi tỉnh trong mộng.
Đem lòng yêu một người có lẽ chỉ mất một năm, nhưng để hoài niệm về người ấy, e là dùng cả đời này cũng không đủ. Quãng thời gian tươi đẹp từng cùng nhau trải qua kia, những lời thật lòng từng làm hoen khóe mi em kia, những cảnh tượng tươi đẹp về tương lai từng cùng nhau hứa hẹn, mường tượng kia, sao có thể lãng quên?
Đối với anh mà nói, em cũng chỉ là người xa lạ, lẳng lặng đi trong gió mưa
Video đang HOT
Em chỉ còn cách gìn giữ mãi mãi, hoài niệm mãi mãi. Quen anh, là may mắn lớn nhất trong cuộc đời này của em; trân trọng anh, là ước nguyện ban đầu chưa từng thay đổi của em; rời bỏ anh, là quyết định bất đắc dĩ nhất của em. Người ta bảo rằng con người có ba kiếp: kiếp trước, kiếp này và kiếp sau. Nếu kiếp này không thể bên nhau, em hi vọng có kiếp sau, em vẫn là em, vậy thì anh sẽ vẫn là anh chứ?
Em vẫn sẽ ở nơi anh không xuất hiện chờ đợi anh, vẫn sẽ ở thời gian anh không biết nhớ về anh; đợi anh, nhớ anh, là nỗi đau ngọt ngào nhất. Gương mặt anh dán vào ngực em, nước mắt đã ướt đẫm tay áo của em từ lâu. Anh và em đều trầm lặng hồi lâu, những lời không lnên nói cuối cùng anh đã nói ra. Sau cái ôm, anh quay người rời đi, em cười nói tạm biệt nhưng toàn thân run rẩy. Em đã không có dũng khí hỏi anh lí do anh rời xa. Muốn nói tiếng yêu anh từ lâu nhưng em chưa từng nói, chỉ trách bản thân không nắm chặt lấy tay anh…
Mất anh em mới biết anh quan trọng nhường nào, giờ nói hối hận cũng đâu còn nghĩa lý gì. Dù tim đau đấy, nhưng chỉ trách bản thân ngày đầu không nói ra lời yêu, giờ muốn nói tiếng yêu anh đã không tìm được lời viện cớ nữa. Mất anh đến thở cũng thấy khó chịu.
Khoảng cách đau lòng nhất trên thế giới, không phải là anh lạnh nhạt nói anh đã không để tâm, mà là anh đã buông tay, còn em lại mãi sống trong nuối tiếc, không thể quên!
Khoảng cách đau đớn nhất trên thế giới, không phải là em sống trong nuối tiếc, không thể quên, mà là anh không hiểu nỗi bi thương của em, không hiểu nỗi cô độc trong em!
Khoảng cách đau đớn nhất trên đời, không phải là anh không hiểu nỗi bi thương của em, không hiểu nỗi cô đơn của em, mà là cho dù em đau thấu tâm can, cũng không thể khóc cho thỏa. Đến nay, đối với anh mà nói, em cũng chỉ là người xa lạ, lẳng lặng đi trong gió mưa. Và anh, cũng không còn đau lòng vì em nữa…
Theo Kiến Thức
Một đêm "gần gũi" với sếp, tôi nhận báo ứng đau đớn
Chỉ 3 ngày 3 đêm đi công tác, tôi đã vô tình rơi vào lưới tình khó cưỡng của cấp trên.
Tôi, một cô gái 25 tuổi, làm việc tại một công ty tư nhân lớn. Trong công ty, ai cũng là người giỏi, sự cạnh tranh rất cao. Còn trẻ nên tôi luôn cố gắng phấn đấu. Đúng hôm đó, sếp muốn đi xem nhóm kinh doanh do tôi phụ trách như thế nào đồng thời muốn cho tôi đi khảo sát thị trường. Anh ấy yêu cầu tôi cùng anh ấy công tác, đi học hỏi tại các nhà máy, doanh nghiệp khác.
Khi thấy được sếp đích thân chỉ định, tôi vô cùng vui mừng, nghĩ rằng mình được chú ý do sự tiến bộ của bản thân nên rất vui, ngày đêm chuẩn bị kỹ năng và tinh thần để có thể thể hiện bản thân một cách tốt nhất. Nào ngờ lần này đi công tác chỉ 3 ngày 3 đêm, tôi đã rơi vào lưới tình của cấp trên.
Tôi không thể nào quên được đêm đó với sếp (Ảnh minh họa)
Đêm đầu tiên chúng tôi nghỉ ngơi tại phòng của mình, ban ngày làm việc tôi ngoan ngoãn đi theo sau sếp, chuẩn bị các loại giấy tờ. Đến đêm thứ hai, do công việc yêu cầu, chúng tôi bắt xe đêm đến một thành phố khác. Sau đó mệt mỏi, sếp chủ động mời tôi đi ăn đêm, trong lúc ăn có uống vào chén rượu. Tôi cũng thấy sếp trở nên gần gũi hơn, không còn dáng vẻ cao ngạo như ban ngày nữa.
Ăn xong tôi đến phòng anh ấy ngồi chơi một lúc, không hiểu vì sao chúng tôi lại cuốn lấy nhau, anh ấy thậm chí còn không dùng biện pháp bảo vệ nào.
Đêm thứ ba, sau một ngày làm việc mệt mỏi, chúng tôi ai về phòng người ấy. Tuy nhiên được một lúc, sếp chủ động gõ cửa phòng tôi, không cưỡng lại được sự thu hút của anh ấy, tôi lại tiếp tục đồng ý và xảy ra quan hệ.
Sau khi đi công tác về, chúng tôi quay lại với vị trí công tác của mình, anh ấy lại trở về với phong thái của một người sếp, ngày nào cũng bận rộn, tôi cũng chú tâm vào hoàn thành công việc của mình. Chúng tôi cũng không nhắn tin hay gọi điện riêng cho nhau, về nhà đối mặt với chồng tôi cảm thấy rất có lỗi, nhưng không thể nào quên được đêm đó với sếp.
Thực sự mà nói, một người đàn ông lớn hơn tôi 17 tuổi, có vợ có con, tôi vốn dĩ chẳng có suy nghĩ gì linh tinh, trước giờ vẫn âm thầm ngưỡng mộ và kính trọng sếp. Anh ấy là cánh tay phải của sếp tổng, bình thường những người ở vị trí như tôi không có cơ hội tiếp xúc với anh, rất hiếm khi anh ấy hỏi đến tôi, tôi chỉ đối mặt anh trong lúc lên gặp sếp tổng báo cáo.
Tôi và anh ấy tầng lớp cách nhau quá xa, nên chẳng bao giờ nghĩ sẽ xảy ra chuyện này. Đêm đó tôi nửa thuận nửa không, những sếp quả thực là người đàn ông trưởng thành chín chắn, phong độ đạo mạo, kiến thức uyên bác, khiến tôi bị lay động mạnh mẽ, cuối cùng để xảy ra chuyện mờ ám này.
Chồng tôi làm cùng công ty với tôi nhưng khác bộ phận, anh ấy cũng chỉ là một nhân viên bình thường, mặc dù không có ý chí tiến thủ nhưng lại rất chu đáo, yêu tôi, tôi không muốn đánh đổi hạnh phúc gia đình để lao theo mối tình không đầu không cuối đầy mạo hiểm.
Hơn nữa, tôi cũng tự nhận thức được rằng có lẽ tôi chỉ đang "cảm nắng" sếp, bị vẻ uyên bác, bản lĩnh của anh ấy chinh phục. Tuy nhiên, trái tim tôi không thể ngừng thổn thức khi nhớ tới sếp.
Trong thâm tâm tôi biết đùa với lửa sẽ bỏng tay, nhưng bản năng vẫn hi vọng có thể tiếp tục mối quan hệ không rõ ràng với anh ấy.
Trong một lần chúng tôi ở riêng với nhau, tôi đánh bạo hỏi sếp khi nào sẽ được đi công tác cùng anh ấy nữa, đồng thời muốn hỏi rõ ràng chuyện anh ấy có muốn tiếp tục mối quan hệ với tôi không. Không ngờ sếp thủng thẳng trả lời "Tùy em thôi" khiến tôi bối rối, khó chịu.
Tôi thừa nhận bản thân dại dột, lớn lên trong một gia đình có học, tốt nghiệp một trường đại học nổi tiếng, công việc thuận lợi, cũng lấy được một người chồng không tồi, vậy mà lại làm chuyện này. Trước mặt sếp tôi chẳng khác nào một cô gái làng chơi đang diễn trò hề.
Sau sự kiện đó, tôi được mở mắt, sếp chẳng qua là bị vẻ trẻ trung xinh đẹp của tôi quyến rũ, chỉ muốn qua đường mà thôi. Là tôi tự mình ảo tưởng, nghĩ ra nhiều viễn cảnh khác nhau. Nhận ra được điểm mấu chốt, tôi thăng bằng lại cảm xúc nhanh chóng, trở về cuộc sống hàng ngày.
Vì luôn mang cảm giác có lỗi với chồng nên tôi trở nên dịu dàng hơn. Tôi muốn bù đắp cho anh ấy, muốn an phận làm một người vợ đảm, hiền thục, yêu chồng.
Những tưởng cuộc sống hạnh phúc cứ êm đềm trôi qua nhưng đời không như mơ. Khi tôi mang thai, chồng tôi bắt đầu đổi tính, thường xuyên chửi bới, thậm chí còn động chân động tay với tôi. Mặc kệ tôi mang thai, chồng tôi vẫn đàn đúm với bạn bè như thường.
Khi bé con ra đời, chồng tôi còn làm tôi tức đến nỗi không có sữa cho con. Từ lúc có con đến giờ, về nhà chỉ chơi điện tử, ngồi máy tính, mọi việc trong nhà đều không ngó ngàng, tôi một mình chăm con từ đầu đến cuối, nửa đêm đợi con ngủ lại đi làm việc nhà, tắm giặt, thực sự rất mệt mỏi.
Tôi luôn nghĩ đây là báo ứng của tôi, vì tôi đã làm ra chuyện phản bội chồng nên giờ anh ấy đối xử với tôi tồi tệ như thế nào tôi cũng nên chịu. Chỉ cần chịu đựng, mọi chuyện sẽ qua, sẽ có một ngày gia đình tôi được yên ổn.
Nhưng đến giờ phút này, khi anh thường xuyên đánh đập tôi, chê tôi không được như vợ người khác, thậm chí còn trút giận lên cả đứa con mới mười mấy tháng tuổi, tôi không chịu đựng được nữa, tôi muốn thoát ra khỏi món nợ tình cảm này, cho dù làm một người mẹ đơn thân, tôi cũng sẽ vì con làm tất cả.
Theo Tư Tuyền/24h
Lừa anh trưởng phòng lên giường quay clip phải đền bù nó cho em thỏa đáng? (ảnh minh họa) - Sao lần đầu mà em sành sỏi trong chuyện này thế? Thôi được rồi, em thích đền thế nào? - Anh cưới em đi, trong 3 tháng tới đổ lại, em giờ là gái đã mất trinh, em không muốn mang nỗi nhục này. Anh phải chịu trách nhiệm về hành...