Khoảng 90% đàn ông mất trinh tiết trước khi lấy vợ
Phụ nữ không bao giờ dám lớn tiếng ‘thử trinh tiet ‘ đàn ông” và hầu hết họ toàn lấy phải những ông chồng chẳng còn trinh. “Có đến 90% đàn ông mất trinh trước khi lấy vợ nhưng lại rất muốn lấy một người vợ vẫn còn màng trinh”.
Đây là kết luận chắc như đinh đóng cột của một người phụ nữ 35 tuổi, đã lập gia đình và đang sinh sống hạnh phúc. Từ trải nghiệm của bản thân và thực tế cuộc sống, chị đã đưa ra nhiều quan điểm rất thú vị xung quanh chuyện trinh tiết của cả đàn ông và phụ nữ.
Chào chị! Theo tìm hiểu của chúng tôi về chị, chị có một gia đình khá hạnh phúc. Nếu không ngại, chị có thể nói về điểm mấu chốt nhất trong vấn đề xây dựng và giữ hạnh phúc của chị?
Điểm mấu chốt nhất trong hạnh phúc gia đình của chúng tôi là sự thẳng thắn trong mọi quan điểm. Ngay từ khi yêu nhau, bản thân tôi đã rất thẳng thắn nhiều việc. Đối với đàn ông, người phụ nữ phải chủ động thẳng thắn.
Người đàn ông chỉ đợi cơ hội để mập mờ trong mọi thứ. Tôi không kỳ vọng rằng chồng tôi cũng cư xử quá rõ ràng. Cả vợ, cả chồng, ai cũng cần một số góc riêng. Tôi không muốn động chạm đến những góc đó. Đàn ông mà thật thà quá chắc chỉ có người không biết gì.
Tôi hay đùa chồng tôi: Đàn ông thích lấy vợ còn trinh. Rồi anh ta chẳng biết làm gì với cái trinh của người vợ. Anh ta sẽ quên cái đó để hú hí với những cô chẳng có cái trinh nào cho anh ta. Nhưng khi lấy chồng, người phụ nữ toàn lấy phải ông chồng chẳng còn trinh… (cười).
Vốn dĩ tôi định nói câu chuyện theo một hướng khác, nhưng chị vừa nhắc tới việc còn trinh hay mất trinh. Chị nghĩ thế nào về việc này?
Có hai vấn đề: Một là vấn đề cái màng trinh; hai là vấn về trinh tiết như thế nào. Đa số mọi người dừng việc hiểu trinh tiết ở cái màng trinh. Tôi không bàn sâu về trinh tiết hay cái màng trinh. Nhưng mọi người đừng thiển cận cho rằng cái màng trinh là thứ người phụ nữ phải ôm khư khư để khẳng định giá trị. Giá trị của người phụ nữ cả truyền thống lẫn hiện đại đều có 4 yếu tố: Công, dung, ngôn, hạnh chứ không phải cái màng trinh.
Tôi thương mấy chị cứ giữ khư khư cái màng trinh của mình, đề cao nó đến mức cực đoan, cuối cùng lấy phải ông chồng phá xong cái màng trinh hiện nguyên hình là một tên đểu. Tôi thương mấy cô gái yêu dâng hiến rồi bị người yêu phụ bạc. Cô ta nghĩ mình hết giá trị. Tôi thương mấy cô gái ban phát vốn trời cho của mình thái quá…
Cái màng trinh dành cho một người đàn ông, một người mà chúng ta nghĩ là xứng đáng. Nếu chẳng may, đó là người không xứng đáng vì lòng người khó đoán thì ta phải nghĩ gì? Làm sao đánh đồng việc cố tình ném cái màng trinh của mình vào chỗ không hay với việc tai nạn cuộc đời? Cái đó chỉ dành cho lương tâm của mỗi người.
Nếu bạn yêu một người, yêu trọn vẹn họ, tình cảm của bạn sẽ là thiêng liêng. Nhưng nếu bạn vơ cả đống đàn ông về phía mình và lên giường với bất cứ ai bạn thích thì tình cảm bạn sẽ bị tổn thương đầu tiên. Bản thân bạn sẽ tự khinh bỉ bạn trước, đến một ngày nào đó.
Video đang HOT
Giống như một cô gái xấu điên đảo, cố gắng dùng phấn son để che khuyết điểm thì lúc bỏ phấn son ra, cô ta vẫn phải soi gương và biết rằng mình xấu. Có điều, cái xấu hình thức là do khách quan. Còn cái xấu về mặt tâm hồn buông thả là cái mà người ta bị dằn vặt hơn nhiều. Đây là tiền đề để nói về trinh tiết, chứ không phải màng trinh. Đó là vấn đề xấu hổ.
Có đến 90% đàn ông mất trinh trước khi lấy vợ mà vẫn tự hào với vợ vì mình đàng hoàng, đạo mạo (Ảnh minh họa).
Chị nói vậy, thế khi lấy chồng, chị “còn” hay “mất”?
Tôi có quyền bàn về chuyện trinh tiet mà không bị xã hội ném đá vì khi tôi lấy chồng thì chồng tôi được hưởng trọn vẹn việc tôi còn màng trinh. Nhưng cái đó qua rất nhanh. Tôi vẫn đùa chồng tôi: Anh có thể biết em còn trinh, nhưng em không thể biết anh “còn” hay “mất”.
Khi đàn ông ngồi với nhau thường bàn luận xem cô nào “còn”, cô nào “mất”. Nhưng đúng là phụ nữ thì không bàn về chuyện đó. Chị “bàn” về chuyện “còn”, “mất” của đàn ông như thế nào?
Vấn đề cô đặt ra hay đấy. Tôi hay nói với mấy cô chưa chồng: Các cô sống như trên mây trên gió. Phụ nữ ở đâu ra mà cứ nghe mấy thằng đàn ông tán tỉnh, nói ngon nói ngọt là “khôn ba năm dại một giờ”. Đến khi bị đá thì khóc. Còn cô nào lì lợm thì thách thức với đời. Phụ nữ thách thức với đời thì chỉ bị đời đập cho đau đớn thôi.
Khó để kiểm tra chuyện “còn – mất” của đàn ông. Nhưng có một nguyên tắc cơ bản mà các cô nên nhớ chính là việc thử đàn ông. Thử tâm lí đàn ông thì chỉ nhận được những lời nói dối. Nhưng cái thử cơ bản, làm được là thử sức khỏe, sinh lí thì các cô nên làm.
Nếu cô nào muốn lấy chồng, hãy xem “giống” anh ta thế nào. Phải biết nhà cửa, họ hàng, nòi giống nhà anh ta. Phải xem cách anh ta cư xử trong gia đình. Rồi xem gia đình anh ta có nhiều người khỏe mạnh hay ốm đau. Sau đó, thì mời anh ta đi kiểm tra sức khỏe toàn diện. Nhiều anh chẳng hiểu sao, người yêu bảo đi khám sức khỏe trước hôn nhân thì nhảy dựng lên: Anh không sao và nhất định không chịu đi khám.
Cô nào muốn sống thử trước hôn nhân cũng phải sáng suốt kiểm tra sức khỏe sinh lí của anh ta. Nhỡ cái anh ta vô sinh hoặc mang mầm bệnh gì đó thì sao? Nhiều cô lấy chông về rồi mới té ngửa mắc những chứng bệnh liên quan đến bộ phận sinh dục rất quái đản. Hóa ra là do chồng trước đó đã lăng nhăng nhiều.
Tính đàn ông “còn – mất” thì thật nực cười. 90% đàn ông mất trinh trước khi lấy vợ rồi đấy thôi, thế mà vẫn tự hào với vợ vì mình đàng hoàng, đạo mạo.
Vậy, theo chị, người phụ nữ nên giữ gìn màng trinh như thế nào?
Khó nói vấn đề này lắm. Màng trinh chỉ có một, nhưng cuộc đời cạm bẫy nhiều. Quan trọng là hiểu biết về bản thân, hiểu biết cuộc sống và ứng xử phù hợp. Trinh tiet rất quan trọng, nhưng nó không phải thứ để người phụ nữ lệ thuộc vào.
Việc này có rất nhiều ý kiến trái chiều. Tôi không muốn kết luận điều gì, chỉ mong chị em sáng suốt.
Cảm ơn chị về một cuộc trò chuyện thú vị. Chúc chị luôn hạnh phúc!
Theo Xinhxinh
Người yêu đã phản bội theo đàn ông có vợ
Là đồng nghiệp với nhau, họ cũng thường xuyên có cơ hội tiếp xúc gần gũi với nhau. Ngoài công việc, họ thường xuyên hẹn hò đi uống cà phê và đi ăn với nhau.
Tôi năm nay 28 tuổi, là cử nhân công nghệ thông tin, đang làm cho một công ty phần mềm. Còn người yêu tôi 25 tuổi, đang làm nhân viên hành chính văn phòng.
Tôi không đẹp trai lắm, nhưng cũng thuộc dạng cao ráo, mặt mũi sáng sủa. Còn cô ấy là người nhỏ nhắn, dễ thương, được nhiều người yêu mến. Chúng tôi gặp nhau rất tình cờ trong một buổi họp của nhóm đồng hương Kinh Bắc. Trong buổi họp đó vì chưa quen biết ai nên em đứng tách ra một mình. Tôi chủ động đến bắt chuyện làm quen, rồi kéo em vào tham gia các hoạt động và trò chơi với mọi người. Em tỏ ra rất hào hứng, chúng tôi đã có một buổi offline rất vui vẻ. Khi ra về chúng tôi đã kịp trao đổi số điện thoại và nick chat.
Rồi có lần chat với nhau, em kể đã có người để ý, anh ta rủ em đi chơi, mới được 2-3 lần đi ăn cùng nhau mà anh ta đã chở em vào công viên rồi hôn. Em bối rối không biết có phải anh ta thật lòng với mình không nên đã hỏi tôi, nhờ tôi tư vấn. Tôi trở thành quân sư tình yêu bất đắc dĩ của em. Khi nghe em kể, tôi rất bực mình, tính hiếu thắng của thằng đàn ông nổi lên: sao em lại để thằng đó hôn dễ dàng như vậy? Đó lại là nụ hôn đầu tiên của em nữa chứ. Tôi cảm thấy hình như mình đang... ghen.
Rồi chúng tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn, nhắn tin nhiều hơn. Em kể cho tôi nghe về anh ta. Em thì đang hoang mang vì chưa có cảm xúc gì với hắn, mà hắn lại quá vội vàng. Tôi thì cứ "mu-kích" rằng "thằng đó" như thế là không đàng hoàng, nếu thật lòng thì không ai đưa bạn gái vào chỗ vắng người và hôn cả. Tôi biết trong lòng em đang dao động. Cuối cùng em và hắn cũng bỏ nhau. Tôi vui mừng khi nghe em báo tin đó. Nhưng vẫn có chút ấm ức khi em để cho hắn hôn.
Khi đó lại đang là mùa World Cup, tôi không ngờ em lại thích xem bóng đá như con trai nên rất ngạc nhiên khi rủ em ra quán café xem bóng đá, em rất hào hứng. Chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều, cảm thấy rất hợp nhau. Chúng tôi còn cá cược với nhau và chọn đội thắng thua, ai thua sẽ phải trả tiền café. Tôi nhận ra bên trong vẻ nhút nhát, hiền lành của em là một cô gái cứng cỏi và nghị lực, có ý chí. Tôi dần cảm phục em và yêu em lúc nào không hay.
Tôi lấy hết sức can đảm ngỏ lời và may mắn sao em đồng ý. Chúng tôi đã thành một cặp rất ăn ý từ đó. Tôi tin rằng em sẽ là mối tình cuối cùng của tôi, là người tôi sẽ lấy làm vợ.
Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi cũng thường xảy ra cãi vã, mà nguyên nhân chính là vấn đề tiền bạc của tôi. Tôi đi làm nhưng lương không cao, lại không biết giữ tiền nên toàn chưa hết tháng đã hết tiền. Tôi đã hứa với em sẽ cố gắng thay đổi cách chi tiêu và tiết kiệm. Bỏ qua tất cả, chúng tôi vẫn yêu nhau và dành tình cảm chân thành nhất cho nhau.
Là đồng nghiệp với nhau, họ cũng thường xuyên có cơ hội tiếp xúc gần gũi với nhau... (Ảnh minh họa)
Nhưng thời gian này, cô ấy đã gặp một người đàn ông khiến cô ấy "say nắng". Anh ta đã 35 tuổi và đã có vợ con. Anh ta là trưởng phòng kinh doanh công ty cô ấy mới tuyển về. Với vẻ ngoài bảnh bao, lịch sự, lại tiêu tiền không tiếc tay, anh ta được rất nhiều cô gái để ý. Anh ta lại đặc biệt tỏ ra yêu chiều và quan tâm đến bạn gái tôi. Anh ta thường xuyên rủ người yêu tôi đi ăn và mua quà tặng cho cô ấy những dịp lễ tết. Tôi tỏ ra ghen và chất vấn cô ấy thì cô ấy bảo đó chỉ là tình cảm anh em, đồng nghiệp, dịp lễ tết anh ta hào phóng tặng quà cho tất cả các chị em trong phòng chứ đâu chỉ tặng mình cô ấy nên không thể không nhận. Tôi cũng chẳng biết nói sao.
Anh ta là một người đàn ông đã có gia đình, lại biết cách lấy lòng phụ nữ. Anh ta cũng nói với cô ấy là cuộc sống vợ chồng anh ta không hạnh phúc và anh ấy muốn đi tìm hạnh phúc khác.
Là đồng nghiệp với nhau, họ cũng thường xuyên có cơ hội tiếp xúc gần gũi với nhau. Ngoài công việc, họ thường xuyên hẹn hò đi uống cà phê và đi ăn với nhau. Tất cả những lần đấy cô ấy đều giấu tôi hết. Tôi rất đau khổ và nói với cô ấy rằng nếu cô ấy thấy tôi không xứng đáng, không thể đem lại hạnh phúc cho cô ấy thì tốt nhất chúng tôi hãy chia tay nhau. Nhưng cô ấy nói vẫn còn yêu tôi. Cô ấy hứa sẽ không gặp anh ta nữa. Nhưng chỉ được một thời gian, mọi việc lại đâu vào đấy.
Một lần tình cờ tôi nhìn thấy cô ấy và anh ta dắt tay nhau và hàng ăn. Tôi không thể kìm chế được và đã tát cô ấy. Cô ấy nói chia tay tôi. Tôi đau khổ tột cùng. Tôi hi vọng đó chỉ là những lời nói trong lúc tức giận mà cô ấy vô tình thốt ra. Trong lòng tôi luôn yêu thương và mong cô ấy suy nghĩ lại. Tôi nghĩ rằng anh ta, một người đã có vợ, có con sẽ không bao giờ bỏ vợ con để cưới cô ấy. Tôi hi vọng một ngày nào đó em nhận ra sự thực và sẽ quay về bên tôi.
Tâm trạng của tôi bây giờ rất hỗn loạn, rối bời. Tôi vẫn còn yêu cô ấy và mong muốn cô ấy quay về. Nhưng bạn bè lại nói tôi hèn yếu, đang mù quáng vì tình yêu, một người con gái như thế không đáng để cho tôi đau khổ đến vậy. Rằng tôi là một kẻ lụy tình. Tôi không biết mình nên thế nào bây giờ, tha thứ cho cô ấy và mong cô ấy quay về hay chấp nhận một lần đau mà từ bỏ tình yêu này? Tôi cũng sợ một ngày nào đó cô ấy trở về bên tôi mà trái tim vẫn chưa thể quên được người đàn ông đó, rồi cô ấy có tiếp tục bị cám dỗ theo những người đàn ông giàu có, thành đạt khác mà lại bỏ rơi tôi?...
Theo VNE
Là đàn ông... ai cũng ham của lạ Tình dục với đàn ông khiến họ mù quáng, tình yêu với đàn bà làm họ sai đường và cô cũng vậy... Cô biết gì về người đàn ông đó, nhớ gì về câu chuyện họ kể, không nhiều hơn những câu chữ trên mail, tin nhắn offline vội vã... Cô coi họ như một chỗ dựa tinh thần, nơi cô gửi gắm...