Khó xử: Ngớ người vì “cây rau non, rau sạch” lại là con gái của bạn vợ
Cô bé ngẩng lên chào rất lễ phép. Khi nhìn thấy em đang đứng trong nhà mình, tim tôi đập loạn xạ, chân run run. Kia chẳng phải cô nhân tình bé nhỏ của tôi hay sao? Sao cô bé lại có mặt ở nhà tôi nhỉ, còn là khách của vợ tôi nữa? Phải nói là tôi đứng như chôn chân dưới đất. Tôi quả thật quá sốc, tôi bị đứng hình, tôi tạm thời mất đi trí giác của mình. Tôi thấy mình thật khốn nạn. Tôi hối hận rồi, hối hận lắm rồi. NNhưng dường như đã quá muộn cho điều đó. Ai ơi, hãy giữ lấy gia đình cảu mình nhé! Đừng trở thành 1 thằng khốn nạn như tôi
Bốn mươi tuổi, tôi có thể tự hào mình là người đàn ông thành đạt, có nhà cao cửa rộng, vợ đẹp con khôn. Ai nhìn tôi cũng phải ao ước, ngưỡng mộ. Có người nghĩ những người giàu có và đẹp mã như tôi chắc cũng phải vợ lớn vợ bé ầm ầm, theo mốt của các đại gia bây giờ. Nhưng tuyệt nhiên không. Tôi có một tình yêu sâu sắc và thủy chung với vợ. Cô ấy là người đồng hành với tôi từ những ngày còn cơ hàn. Tình nghĩa giữa chúng tôi là thứ tình cảm không ai có thể chia rẽ được. Vợ tôi lại là người phụ nữ sắc sảo, biết thu vén cho gia đình.
Một tay chăm lo để chồng rảnh rang thăng tiến. Trong công việc, vợ tôi cũng là người thành đạt, có địa vị. Cô ấy là trưởng phòng của một viện nghiên cứu lớn. Công việc không quá vất vả, lại biết chăm sóc bản thân nên ngoài bốn mươi tuổi mà vợ tôi trông vẫn trẻ đẹp, đằm thắm. Vì thế tôi chả dại gì mà tòm tem bên ngoài để phá vỡ cái tổ ấm vốn yên bình, đẹp đẽ đó.
Nhưng ở đời ai biết được chữ ngờ. Đợt này cơ quan tôi đang tuyển thêm rất nhiều sinh viên thực tập cho các bộ phận nhằm đào tạo đội ngũ nhân sự mới. Rồi tôi gặp em. Vẻ đẹp ngây thơ trong sáng của cô gái mới 20 tuổi đã làm tôi mê đắm. Sự vô tư, hồn nhiên và nụ cười hút hồn của em đã mang lại cho tôi những cảm giác mới lạ. Ở bên em, tôi thấy như mình trẻ ra hàng chục tuổi. Tôi nói cười nhiều hơn trước. Dần dần tôi nhận ra mình đã có tình cảm với em. Tôi nâng đỡ em rất nhiều trong công việc. Em dường như cũng hiểu được điều ấy nên nhiều lần cũng tỏ thái độ muốn gần gũi tôi.
Chúng tôi càng ngày càng thân mật với nhau hơn. Em kể cho tôi nghe những ước mơ, hoài bão của em. Tôi ngồi gật gù và hứa sẽ cố gắng giúp cho những giấc mơ của em thành hiện thực. Tôi cũng tâm sự với em về cuộc sống gia đình. Tôi nói dối rằng vợ chồng tôi sống không hạnh phúc, đang li thân và chuẩn bị ra tòa. Đã từ lâu tôi mong chờ một cô gái như em ở cạnh tôi để sẻ chia những nỗi niềm. Em chính là người con gái đó, là một nửa đích thực của cuộc đời tôi. Dù đã muộn nhưng không có gì là không thể. Tôi hứa sẽ ở bên em mãi mãi, mang đến hạnh phúc cho em. Khi nào giải quyết xong thủ tục với vợ, tôi sẽ cưới em.
Em tin tất cả những lời đường mật của tôi là thật và ngã vào lòng tôi. Chúng tôi thường xuyên đi khách sạn với nhau, rủ rỉ tâm tình như đôi trai gái mới yêu. Mối tình vụng trộm kéo dài được gần năm thì tôi cảm thấy chán. Có lẽ do khoảng cách tuổi tác quá chênh lệch mà càng ngày tôi càng không hiểu em, cùng những sở thích trẻ con, nhõng nhẽo của em. Tôi tìm cách tránh em. Dù sao kì thực tập của em cũng đã hết, chúng tôi không phải đối mặt với nhau hàng ngày trên cơ quan nữa. Mỗi lần em gọi điện, tôi thường lấy cớ bận nên ít nghe máy, những tin nhắn của em tôi chỉ trả lời qua loa cho xong chuyện. Tình cảm của chúng tôi nhạt dần, những lần gặp gỡ cũng thưa hẳn. Tôi cũng chỉ coi đó như một lần “say nắng” trong đời và biết thế nào là thứ cảm giác vụng trộm, những giây phút ngoài chồng ngoài vợ.
Video đang HOT
Cứ ngỡ rằng mọi chuyện đã êm xuôi. Nào ngờ cô nhân tình bé nhỏ của tôi đang ở trong nhà tôi, nói chuyện với vợ tôi. Thì ra cô bé là con gái của bạn vợ tôi. Cô bé đèo mẹ sang nhà tôi chơi. Tôi chết đứng không biết giấu mặt vào đâu. Cô bé nhìn thấy tôi thì ngạc nhiên tột độ, ú ớ “anh, anh…” không lên lời rồi òa khóc chạy ra khỏi nhà tôi.
Mọi người đều sững sờ trước phản ứng của cô bé. Bạn vợ tôi không hiểu chuyện gì nên xin lỗi vợ chồng tôi và xin phép ra về. Còn lại tôi với vợ, trước ánh mắt dò xét và thái độ của vợ, tôi không thể giấu giếm thêm được nữa. Sự thật trần trụi tôi là thằng đàn ông đốn mạt được phơi bày. Vợ tôi khóc hết nước mắt. Cô ấy đã bị đả kích quá mạnh. Giờ đây tôi là kẻ tội đồ trong gia đình mình.
Vợ và các con tôi nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ, lạnh lùng. Ngôi nhà vốn đầy ắp tiếng cười khi xưa biến thành địa ngục im ắng, lạnh lẽo. Tết đến nơi rồi mà không khí trong nhà tôi thật u ám, nặng nề. Nhà tôi ai làm việc người nấy, không ai nói với ai câu nào. Sự im lặng mới đáng sợ làm sao. Tôi suy sụp hoàn toàn. Tôi không biết mình có thể chịu được cảm giác tội lỗi nặng nề này đến bao giờ nữa. Đầu óc tôi như muốn nổ tung…
Theo VNE
Vợ tôi lưu tên chồng trong điện thoại là "Ớt"
Vợ tôi lưu tên chồng trong điện thoại là "Ớt". Tôi nghĩ là các bạn ở đây hiểu vì sao cô ấy gọi tôi như thế. Bây giờ thì các anh chị em đằng vợ đều gọi bông đùa tôi là "ớt".
Đọc tâm sự "Chết lặng vì món quà sinh nhật độc của chồng" tôi thấy thương và rất thông cảm. Không chỉ có sự nghiệp mà "chuyện ấy" cũng liên quan rất lớn đến bộ mặt và danh dự của đàn ông.
Chỉ trách bạn M.V và cả vợ tôi đều là những người cư xử kém. Vợ tôi còn tệ hơn, thay vì lên đây mà tâm sự để thiên hạ không biết mình là ai, vợ tôi vác loa đi thông báo và giễu cợt chồng với mọi người.
Tôi không hoàn toàn bất lực, chỉ hơi yếu sinh lý. Điều này không phải tôi muốn mà là trời sinh thể trạng như vậy. Lúc lấy vợ tôi đã cố tình chọn người nhỏ, nhẹ để phù hợp với mình. Nhưng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, vợ tôi không những khỏe còn vô duyên mang chuyện vợ chồng làm trò cười.
Cô ấy rất thiếu nghiêm túc trong chuyện ấy. Ngay từ đêm tân hôn, khi cả hai còn chưa nhập cuộc, cô ấy đã không hề ngại ngùng kéo chồng lên giường. Việc cô ấy cười khi trông thấy cái ấy của tôi là một sự sỉ nhục lớn. Rồi lúc vợ chồng bên nhau, vợ tôi còn liên tục nhăn nhó vì không được thỏa mãn. Tôi biết khuyết điểm của mình nên cố nhịn.
Tôi ước gì vợ tôi có thể thông cảm và nói một câu an ủi chồng (Ảnh minh họa)
Tôi ước gì vợ tôi có thể thông cảm và nói một câu an ủi chồng. Cô ấy chưa bao giờ nói đưa tôi đi khám hay lên chế độ bồi bổ chochồng mà chỉ đem chuyện ấy ra châm chọc. Ngay cả khi tôi tự mua thuốc về uống, cô ấy cũng không động viên mà còn xỉa xói nói về sự đầu tư này. Tôi thấy rất bức xúc.
Thật lòng mà nói, tôi rất tự ti về nhược điểm này nên cố tình giữ im lặng mỗi khi vợ khiêu khích cho yên chuyện. Cô ấy ra lệnh tôi phải bù đắp cho cô ấy về thiệt thòi này.
Tôi biết khả năng của mình, sợ mất vợ nên đã cố gắng gấp 2 gấp 3 những người chồng khác để làm hài lòng vợ mình. Tôi đưa vợ 100% lương, chỉ chi tiêu dè xẻn phần "lậu", vợ chỉ đâu làm đó, cần gì tôi đều cố gắng chu cấp cung phụng.
Tôi cho đi nhiều như thế nhưng chỉ nhận lại toàn trái đắng. Vợ tôi không biết giữ thể diện cho chồng nên đem chuyện đó ra buôn dưa lê dưa chuột từ anh em họ hàng đến đồng nghiệp. Tôi rất buồn. Trong khi tôi nỗ lực làm một người chồng tốt, cố xóa đi nhược điểm của mình thì mọi người lại giễu cợt sau lưng tôi.
Vợ tôi lưu tên chồng trong điện thoại là "Ớt". Tôi nghĩ là các bạn ở đây hiểu vì sao cô ấy gọi tôi như thế. Bây giờ thì các anh chị em đằng vợ đều gọi bông đùa tôi là "ớt". Tôi tím mặt vì nhục và tủi thân mỗi khi bị gọi thế. Khi tôi nổi điên lên thì mọi người lại chống chế bảo chỉ là nói đùa.
Cô ấy thường trêu đùa quá trớn với bạn bè mà lúc nào tôi cũng là tâm điểm của những câu chuyện vô duyên đó. Mùa đông vừa rồi, tôi nghe cô ấy tám chuyện quan điện thoại câu mất câu còn rằng "Đừng kể mà tao thèm. Bình thường đã không có gì ăn nay lại càng đói kém". Kèm theo đó là một tràng cười hô hố lố bịch. Tôi biết vợ đang nói về mình nên giận đến nỗi ném bể cả điện thoại của cô ấy. Cô ấy chưa bao giờ hiểu cho nỗi mặc cảm và tâm trạng của tôi. Tôi thấy mình bị sỉ nhục trắng trợn.
Có lần tôi chở vợ đi liên hoan họp lớp đại học. Lúc hết chuyện, mọi người mang chuyện "hoang" ra nói. Ngay lập tức không khí sôi động lên, tôi vì mặc cảm nên không góp vui.
Mấy cô bạn tôi trêu vợ tôi sướng phải biết vì tôi trông rất cao to. Thay vì cười hay nói gì đấy tế nhị hơn, vợ tôi nói toạc. Câu nói của cô ấy mang lại tràng cười giòn giã. Chỉ có tôi là không cười, tôi thấy bị xúc phạm. Có nhất thiết cô ấy phải hạ nhục chồng trước mặt người khác?
Tôi rất mong có một người phụ nữ hiểu và bỏ qua khuyết điểm này của tôi. Tôi biết tình dục là quan trọng nhưng có quan trọng đến mức phải phũ vào mặt chồng? (Ảnh minh họa)
Đã nhiều lần tôi tâm sự chân thành, thẳng thắn với vợ và mong cô ấy hãy thông cảm cho chồng. Nhưng lần nào tôi cũng bị dội nước lạnh, cô ấy quá thiếu thiện chí. Cô ấy cười nhếch mép "Em nói có gì sai, anh là súng điếc, là pháo lép thì còn trách ai".
Tôi rất mong có một người phụ nữ hiểu và bỏ qua khuyết điểm này của tôi. Tôi biết tình dục là quan trọng nhưng có quan trọng đến mức phải phũ vào mặt chồng? Nói ra lại sợ mọi người chê tôi hèn hạ, mặc dù rất giận vợ nhưng tôi lại sợ cô ấy bỏ mình. Tôi sợ ngoài cô ấy, sẽ không còn ai muốn gắn bó với tôi. Vì thế tôi luôn cố nhẫn nhịn.
Tôi cũng lo là một ngày nào đó vợ tôi sẽ ngoại tình. Tôi không thể chấp nhận vợ mình làm chuyện đó với người nào khác. Nhưng trời sinh tôi như thế, đã thử nhiều cách nhưng vẫn không cải thiện được. Tôi phải làm sao?
Theo VNE
Bị gia đình bạn trai cấm cản khi yêu Khi yêu, được cha mẹ 2 bên ủng hộ để đi đến đích là một điều quá tốt đẹp va thuân buôm xuôi gio. Nhưng nêu găp phai sư phản đối của gia đình ngươi ây, ban trai cung thiêu quyêt tâm trươc thư thach, nhưng phu nư se ưng xư thê nao? Khi đưng trươc sư phai đôi quyêt liêt nay tư...