Khó xử khi phải giữ bí mật chuyện giúp việc trẻ là con riêng của bố chồng
Trong lòng tôi nghĩ chắc hẳn phải có gì đó giữa ba người họ. Tôi quyết tâm tìm ra bằng được. Vì nghi ngờ cô giúp việc nên tôi luôn tỏ ra cáu gắt, không hài lòng. Hôm đó, tôi quát cô ta khá lớn và gay gắt vì việc là hỏng chiếc áo sơ mi. Thậm chí tôi còn dọa trừ lương đuổi việc cô ta cho hả dạ
Năm nay tôi 35 tuổi, là một phụ nữ nhìn chung là may mắn, hạnh phúc. Tôi có 2 con, con gái lớn đã gần 10 tuổi còn con trai mới bắt đầu vào lớp 1. Cuộc sống gia đình cũng khá thoải mái, yên ấm và lý tưởng để cho mọi người ngưỡng mộ. Chồng tôi là một kỹ sư nông nghiệp, vì có trình độ chuyên môn cao và quan hệ xã hội tốt nên đường công danh khá rộng mở. Gia đình chồng tôi tuy không phải giàu có nhưng cũng thuộc diện trung lưu khá giả, khi bố mẹ chồng đều là cán bộ cấp cao về hưu. Thành ra vợ chồng tôi được nhờ các cụ rất nhiều từ tinh thần đến vật chất.
Mẹ chồng tôi nổi tiếng là người ghê gớm, nanh nọc nhưng 10 năm về làm dâu tôi và mẹ chưa khi nào có hiềm khích, cãi vã. Chỉ đơn giản, tôi thấy mẹ là người khắt khe, nguyên tắc trong công việc, luôn đòi hỏi mọi thứ trong sự chu toàn, hoàn hảo. Vì vậy, tôi chỉ lúng túng những ngày đầu, còn về sau khi biết tính mẹ tôi chỉ cần nỗ lực, chỉ cần để ý chu toàn, vun vén công việc là lấy được lòng mẹ. Nói về bố chồng tôi, ông cũng làm trong ngành Nông nghiệp như chồng, có học hàm, học vị khá cao và lối sống đĩnh đạc đáng ca ngợi. Từ đồng nghiệp cũ đến hàng xóm, họ hàng, ai ai cũng nói về ông bằng sự ngợi ca, cảm mến, thán phục. Tận đáy lòng, tôi thấy yêu mến, kính trọng và may mắn vô cùng khi được làm dâu trong gia đình này.
Tôi thấy may mắn, hạnh phúc khi được làm dâu trong gia đình này
Cuộc sống của tôi và gia đình chồng êm đềm trôi đi cho đến gần đây, khi bố chồng và chồng đưa một cô giúp việc trẻ tuổi về nhà sau chuyến về quê thì sự cuộc bắt đầu thay đổi. Gia đình tôi có những tiếng cãi vã, những giận hờn trách móc, thậm chí những tiếng khóc than…
Video đang HOT
Lần đó là giỗ họ ở quê, bố chồng và chồng tôi về dự giỗ 3 ngày. Sau khi lên, bố và anh đưa theo một cô bé 18 tuổi, nói là con họ hàng xa, bố mẹ mất hết, đưa lên nhà tôi vừa làm giúp việc vừa ôn thi đại học. Ban đầu tôi và mẹ chẳng mảy may nghi ngờ. Chỉ thấy thương cảm cho cô bé đó, thậm chí mẹ con tôi còn động viên, đỡ đần công việc để cô bé có thời gian học hành nhiều hơn. Sau khi nhà có cô giúp việc trẻ, mẹ chồng tôi yên tâm giao việc nhà lại để vào nam chơi với dì em mẹ một thời gian. Khoảng 1 tháng, sau khi ở nhà tôi thì chồng tôi bắt đầu có biểu hiện lạ. Mỗi chiều đi làm về thay vì đi chơi thể thao, gặp gỡ bạn bè thì chồng tôi lại về nhà, ăn tối xong ngồi kèm cho cô bé học. Đối với con cái, việc anh ngồi dạy học cho con đếm trên đầu ngón tay. Nhưng với cô bé này anh lại rất hăng hái. Nhưng tôi theo dõi mấy ngày liền đúng chỉ là kèm cho em môn toán, chứ tuyệt nhiên không có gì khác. Rồi anh có những hành động quan tâm, thỉnh thoảng anh cho cô bé tiền tiêu vặt, cho tiền đi học thêm. Thậm chí, anh còn cáu gắt với tôi khi bỏ công việc nhà cho em quá nhiều. Anh đứng ra chia việc trong nhà cho tôi và giúp việc, khiến tôi ức phát khóc với những lời anh nói. “Buổi sáng, em phơi quần áo, đi chợ rồi về đưa con đi học. N (tên giúp việc) lo cơm nước, dọn nhà. Buổi chiều, em về sớm nấu cơm vì N còn bận đi học thêm, buổi tối còn phải ôn bài”. Tôi phát bực, hét toáng lên “vậy tốn tiền thuê giúp việc làm gì? Chỉ dọn nhà và nấu cơm trưa trong khi bố chồng vẫn phải trả tiền và nuôi ăn ở cô ta” thì chồng tôi nói. Mục đích đưa cô ta lên đây để học ôn thi đại học là chính, giúp việc là phụ. Rồi anh yêu cầu tôi làm đúng điều anh nói, đừng làm loạn nhà lên. Tôi biết tính chồng mình, nên cũng im lặng, không hoạch họe gì thêm. Nhưng trong lòng vẫn ấm ức không nguôi. Thực tâm, trong lòng tôi rộn lên suy nghĩ chồng tôi và cô giúp việc trẻ tuổi có tư tình. Tôi đọc nhiều chuyện và nghe nhiều vụ như thế rồi, huống hồ, giúp việc nhà tôi rất xinh xắn, trẻ trung và được lòng anh. Tôi im lặng theo dõi, nhân hôm bố chồng và chồng đi đám cưới, cô giúp việc đi học thêm tôi gọi người lắp camera theo dõi trong phòng cô ta và biết được sự thật động trời.
Cô giúp việc trẻ- bố chồng và chồng có mối quan hệ đáng nghi ngờ
Không chỉ chồng tôi vào phòng dạy kèm cho cô ta học mỗi tối mà còn có bố chồng thường xuyên vào buổi sáng. Hai người đàn ông đáng kính của gia đình tôi đang làm gì đây? Tôi theo dõi nhiều ngày, chẳng có gì khác ngoài việc trò chuyện, động viên cô ta. Trong lòng tôi nghĩ chắc hẳn phải có gì đó giữa ba người họ. Tôi quyết tâm phải tìm ra bằng được. Vì nghi ngờ cô giúp việc nên tôi luôn tỏ ra cáu gắt, không hài lòng. Hôm đó, tôi quát cô ta khá lớn và gay gắt vì việc là hỏng chiếc áo sơ mi của tôi. Thậm chí tôi còn dọa trừ lương đuổi việc cô ta cho hả dạ. Y như rằng, tối hôm đó, thay vì kèm học, chồng tôi lại ôm cô ta vào lòng, vỗ về an ủi, rồi trò chuyện tới khuya. Sáng hôm sau bố chồng cũng vậy với cô ta. Những hình ảnh đó tôi đã chụp được, định bụng sẽ đưa cho mẹ chồng khi bà trở về. Rồi làm cho ra nhẽ.
Nhưng hễ cứ nhìn thấy chồng là tôi lại tức lồng lộn, thêm việc anh chỉ trích tôi vì thái độ khiếm nhã, to tiếng với cô ta. Không giữ được bình tĩnh tôi ném vào mặt anh những bức ảnh đó. Tôi gào lên rằng, anh và bố có vấn đề với cô ta. Chắc hẳn là vậy. Hai người đang làm gì đó khuất tất sau lưng tôi và mẹ. Anh bênh cô ta mà mắng chửi tôi. Thấy những bức ảnh đó, chồng tôi biết tôi theo dõi, nghi ngờ họ. Từ quát nạt, dọa dẫm đến mắng chửi, tôi vẫn một mực nói rằng sẽ nói hết với mẹ chồng thì anh trở nên điềm đạm nói chuyện với tôi. Những điều anh kể khiến tôi, nghẹn ngào, và thấy khó xử.
Anh nói cô bé là con riêng của bố với người phụ nữ “thanh mai trúc mã” ngày xưa. Ông và bà ấy có cô bé sau khi bố đã lập gia đình. Vì không muốn bố mất danh dự và phá vỡ sự yên ấm của gia đình này. Bà ta đã một mình nuôi con và không làm phiền bố. Thỉnh thoảng ông vẫn gửi tiền chu cấp nhưng sợ mẹ phát hiện nên ít khi về thăm. Bà ta mất, bỏ lại cô bé một mình, lại học hành dở dang nên anh và bố đưa lên đây, để ôn thi đại học, tìm cơ hội nói chuyện với mẹ nhưng chưa biết bắt đầu từ đâu. Anh xin tôi giữ kín chuyện này, nếu để mẹ biết sẽ không hay, mẹ sẽ sống chết phản đối chuyện này. Anh còn nói, anh không có anh em, chỉ có mỗi cô bé là em, tuy không cùng mẹ nhưng là em cùng cha, là máu mủ của anh, xin tôi hãy đối xử tốt vì cô bé đã thiệt thòi nhiều. Mắt tôi nhòe nước khi biết được sự thật, tôi hứa với chồng sẽ giữ kín và thay đổi cách đối xử với em.
Những ngày qua, tôi càng thấy bối rối hơn khi mẹ chồng báo sắp về. Tôi sẽ phải giữ bí mật với mẹ về chuyện này, điều đó với tôi là rất khó nhất là khi tôi và mẹ hay tâm sự, hàn huyên. Nếu biết được tôi giấu giếm, che đậy giúp bố và chồng, mẹ sẽ không tha thứ cho tôi. Nhiều lần tôi với chồng nghĩ cách nói với mẹ nhưng chưa biết nói sao. Rồi chồng trì hoãn, đợi khi em thi đại học xong, sẽ nói sự thật cho mẹ, không muốn làm em phân tâm, ảnh hưởng kết quả. Ngày ngày, ôm bí mật này, tôi thấy mệt mỏi, nặng nề. Tôi cũng quý cô bé hơn, bởi khi tôi mở lòng với em thấy em cũng ngây thơ, tình cảm và chân thành. Tôi biết phải làm gì, khi ngày mẹ về sắp đến mà chưa nghĩ phải nói với mẹ ra sao? Hơn nữa, mẹ tôi là người sắc sảo, chỉ sống cùng mấy hôm bà sẽ nhận ra “có vấn đề”. Tôi thương chồng và bố chồng khó xử, thương mẹ chồng bị dấu giếm, thương bản thân mình “bế tắc” ở giữa và thương cả em, thiệt thòi đủ đường. nhưng tôi chẳng biết làm gì cho mọi chuyện yên ổn. Xin mọi người hãy giúp tôi.
Theo Emdep
Tình cảm nguội lạnh khi vô tình thấy người yêu đánh, chửi nhau giữa chợ
Cảm xúc trong tôi giờ đang hỗn độn và hơn tất cả tôi không muốn gặp em. Mọi người trong gia đình nghĩ chúng tôi giận nhau, ra sức hòa giải, khuyên bảo. Tôi chỉ im lặng cho yên chuyện. Tôi muốn suy nghĩ và gọi tên chính xác tình cảm dành cho em là gì, sau những điều tôi đã chứng kiến.
Nói không một chút khoa trương, khoác lác, tôi là một chàng trai có ngoại hình tương đối, công việc ổn định lại có gốc thủ đô nên việc lựa chọn một cô vợ vừa xinh xắn, đảm đang, có công ăn việc làm không phải là quá khó. Tuy nhiên, trong rất nhiều bạn gái của tôi thì tôi và mẹ đều ưng H nhất. Bởi ngoài việc em có ngoại hình ưa nhìn, công việc ổn định thì em còn rất biết cách ứng xử, em khéo léo, tinh tế trong giao tiếp khiến mọi người trong gia đình tôi đều yêu mến. Dù không nói ra nhưng tôi hiểu, tất thảy mọi người đều ngầm đồng ý chọn em làm dâu của gia đình, làm vợ của tôi.
Người yêu tôi là cô gái tỉnh lẻ, lên thành phố học tập và lập nghiệp nên em có ý thức tự giác và khả năng tự lập rất cao. Ở cơ quan, em được đánh giá là nhân viên trẻ có năng lực, tương lai rộng mở. Còn đối với quan hệ xã hội gần như tôi chưa nghe bạn bè phàn nàn hay điều tiếng gì về em. Chỉ điều này thôi, khiến tôi vô cùng yên tâm, tự tin giới thiệu em với gia đình. Quả thực em rất đảm đang, tháo vát, mọi công việc nhà đều chu toàn, dù là người khó tính nhưng mẹ tôi cũng chưa phàn nàn về em lời nào. Không những thế, lời nói của em luôn thỏ thẻ, nhẹ nhàng, em quan tâm đến mọi người như ruột thịt của mình vậy. Mẹ tôi chẳng tiếc lời khen, ca ngợi và khoe em với hàng xóm láng giềng. Mẹ còn nói "tôi tu mười kiếp mới lấy được em về làm vợ" rồi "có đốt đuốc tìm khắp Hà Nội chắc gì đã kiếm được người đảm đang, tháo vát, chu toàn như em". Nghe được những lời đó của mẹ, tôi cảm thấy mình thực sự là người đàn ông may mắn, hạnh phúc nhất thế gian.
Gia đình tôi cũng sốt sắng, thúc dục tôi làm đám cưới bởi cũng yêu nhau đã lâu, hai gia đình cũng đều ưng thuận. Bố còn nói với tôi "cưới vợ phải cưới liền tay. Lấy được vợ thế còn đòi hỏi gì mà còn trì hoãn". Chúng tôi cũng đồng ý với ý kiến của bố mẹ hai bên gia đình. Không có gì thay đổi, chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới vào tháng 4 âm lịch năm tới. Vốn đang vui vẻ, ngóng chờ nhưng có sự cố hôm vừa rồi khiến tôi luôn băn khoăn, hoài nghi không biết những gì người yêu tôi thể hiện có đúng không hay em đang "diễn" trước mặt tôi và gia đình. Nếu đúng như tôi nghĩ thì quả thật tôi ghê sợ em, không đời nào tôi có thể chấp nhận sống chung với người đạo đức giả, vô lối, ngang ngược như em.
Người phụ nữ đang cào xé, miệng chửi ngoa ngoắt, không ngừng nghỉ là em
Hôm đó, là chủ nhật, tôi qua nhà trọ của em chơi. Tôi đã gọi điện báo trước sẽ ăn cơm trưa cùng em. Chắc muốn trổ tài vào bếp đãi tôi nên đích thân em đi chợ mua sắm về chuẩn bị cơm nước. Dù nhiều lần được ăn cơm em nấu rồi nhưng tôi không khỏi trông ngóng, bởi em luôn dành cho tôi những bất ngờ, mỗi lần, em đều làm đãi tôi những món mới mẻ, ngon lành, hấp dẫn. Tôi đi ngang chợ, muốn rẽ vào mua một ít hoa quả mang sang cho em. Tôi gửi xe, đi bộ vào chợ vì hôm đó chợ rất đông người. Vừa nhận vé xe, tôi nghe một góc chợ inh ỏi tiếng cãi nhau, la hét, chửi rủa thậm tệ. Không những tôi mà tất thảy những người có mặt ở đó đều hướng mắt về góc chợ ấy. Thực lòng mà nói, thường ngày, tôi ít khi để ý đến chuyện vớ vẩn bên ngoài, không hiểu hôm đó vì sao tôi lại đi về phía những âm thanh hỗn tạp để thấy những cảnh tượng, nghe những lời không nên nghe ấy. Tôi không tin vào mắt mình, khi một trong hai người phụ nữ đang cào xé, miệng chửi ngoa ngoắt, không ngừng nghỉ là em - vợ tương lai của tôi. Em đang túm tóc, chửi bới với bà hàng thịt. Không ngờ, cái miệng xinh xắn, duyên dáng của em thường ngày thoát ra những lời hay ý đẹp làm tôi mát mặt, mát lòng thì hôm nay phát ra toàn những lời chua ngoa đanh đá. Mỗi câu nói của em đều mang theo những tiếng chửi thề mà đến bản thân đàn ông như tôi cũng hiếm khi dùng. Bàn tay thanh mảnh, trắng muốt từng làm tôi thấy ấm áp, hạnh phúc, giờ đây đang thô bạo túm tóc, tát mạnh "bồm bộp" vào mặt vào đầu người phụ nữ đáng tuổi mẹ em. Khuôn mặt thanh tú, ánh mắt lấp lánh dịu hiền, thân thiện của em giờ đây cau có, nhăn nhúm, mắt long sòng sọc.... có trong mơ tôi cũng không thể hình dung em lại hiện ra trước mắt tôi ghê sợ, đanh đá và nanh nọc đến vậy. Em nói không ngừng nghỉ, em chửi rủa bà ta cân điêu cân thiếu, trù ẻo gia đình người ta, chửi rủa ba đời bốn kiếp nhà họ... mỗi lời nói của em khiến tôi nghĩ lại nổi da gà, thất vọng vô cùng. Cho dù người bán thịt ấy có sai đến nhường nào thì một người trí thức, có học lại trẻ tuổi như em không nên hành xử thiếu văn hóa, xúc phạm người ta thô bạo đến vậy. Không thể tưởng tượng nổi, khi ấy tôi thấy xấu hổ, nhục nhã thế nào vì mình là người yêu của em. Không kiềm chế nổi mình, tôi hét to "H đủ rồi, đừng xúc phạm người khác như vậy" rồi bỏ đi mặc em ngơ ngác, kiếm tìm. Không biết em có nhận ra, người gọi tên em hôm đó là tôi không. Tôi nhắn tin cho em có việc đột xuất không qua ăn cơm cùng em được.
Mấy hôm nay, tôi tránh mặt còn em liên tục gọi điện nói muốn gặp vì rất nhớ tôi. Nhưng tôi nghĩ không cần thiết. Cảm xúc trong tôi giờ đang hỗn độn và hơn tất cả tôi không muốn gặp em. Mọi người trong gia đình nghĩ chúng tôi giận nhau, ra sức hòa giải, khuyên bảo tôi. Tôi chỉ im lặng cho yên chuyện, muốn tĩnh tâm lại một thời gian. Tôi muốn suy nghĩ và gọi tên chính xác tình cảm dành cho em là gì, sau những điều tôi đã chứng kiến.
Có lẽ tôi không thể sống cùng người phụ nữ nanh nọc, đanh đá, ghê gớm và hỗn hào như em được. Nhưng tôi đang nghĩ có nên nói thẳng với em và gia đình về cảm xúc của mình và những điều mình đã thấy không? Nếu nói ra có lẽ em chẳng còn mặt mũi nào gặp tôi, gặp mọi người nữa, nhưng không nói thì tôi biết lấy lí do gì để từ chối em mãi đây? Tôi thấy sợ gặp em, gặp người con gái ghê gớm, giả tạo và đạo đức giả vô cùng. Tôi biết phải làm gì khi gia đình trông chờ đám cưới, còn lòng tôi gần như đã nguội lạnh rồi.
Theo Emdep
Lo chu toàn việc nhà mà vẫn bị vợ làm mất mặt với bạn bè Vợ tôi làm bao nhiêu giữ riêng, không chi gì, tôi cũng không đòi hỏi; chỉ cần cô ấy để tôi vui vẻ với bạn bè. ảnh minh họa Tôi 45 tuổi, có vợ và 4 con, đang làm chủ công ty nhân, thu nhập 100-200 triệu/tháng. Vợ làm việc 4 ngày/ tuần, thu nhập 20-30 triệu/tháng, hai con gái 13 và 15...