Khổ vì lấy vợ ‘lười như hủi’
Nhìn vẻ ngoài “hot girl” của cô ấy chẳng ai có thể tin cô ấy lại ở bẩn và lười biếng đến như vậy.
Nếu nhìn vẻ bề ngoài thì không ai có thể tin được rằng cô bạn gái mà đám bạn tôi vẫn hay phong “hot girl” đó lại ở bẩn, lười biếng đến như vậy. Mỗi lần sánh bước cùng bạn gái bên ngoài tự hào bao nhiêu thì khi về sống cùng cô ấy tôi ngán ngẩm bấy nhiêu.
Tôi thấy mình may mắn khi yêu được một cô bạn gái có vóc dáng đẹp, gương mặt xinh xắn… Là một người đàn ông, tôi cũng thấy hãnh diện và tự hào về điều đó. Ai cũng vậy thôi, ai mà chẳng mong có một cô bạn gái đẹp, ra ngoài bạn bè xuýt xoa khen ngợi… Tôi thấy mình có chút “hơn người” khi “cưa đổ” được cô nàng xinh đẹp như vậy. Tôi lên kế hoạch cưới xin với cô nàng nhưng rồi dần dần bắt đầu hối hận.
Hiện tại tôi và cô ấy đã dọn về ở cùng một nhà. Thực ra chúng tôi đều là những người phóng khoáng nên muốn sống thử trước hôn nhân. Tôi nghĩ đó cũng là cách cần thiết để hiểu nhau hơn. Vả lại, tôi cũng xác định yêu là cưới nên cũng không đắn đo nhiều chuyện sống thử. Và quả thực, nếu không có việc cùng chung sống đó tôi đã không hiểu được con người bạn gái mình ra sao.
Những ngày đầu tiên ở cùng nhau, khi tôi chuyển đến, tôi thấy một khung cảnh hỗn độn, nhà cửa thì lộn xộn. Chúng tôi phải mất tới 2 ngày để dọn dẹp lại mọi thứ. Cô ấy chỉ cười xòa và nói rằng vì ở một mình nên nhiều khi cũng không chăm chút cửa nhà. Lúc đó, vì yêu nên tôi cũng chẳng để ý điều đó. Nhưng càng sống tôi mới càng nhận thấy bạn gái mình quá lười biếng và ở bẩn.
Không ai nghĩ rằng cô ấy, cô nàng “hot girl” lại là người lười làm như vậy (Ảnh minh họa)
Mỗi khi đi ra ngoài, bạn gái tôi lúc nào cũng ăn mặc chỉn chu, sạch sẽ, thậm chí cô ấy còn trang điểm lộng lẫy nhưng không ai có thể hình dung được cô ấy ở nhà lại bẩn thỉu như thế nào. Đồ đạc về đến nhà là cô ấy đáp lung tung. Quần áo có khi đến cả tuần trời không chịu giặt. Nếu tôi nói thì cô ấy gom hết lại mang ra tiệm giặt. Đồ dùng trong nhà từ vật trong nấu nướng, quần áo ăn mặc, son phấn cô ấy vất mỗi nơi một cái, không bao giờ sắp xếp chật tự. Cô ấy coi nhà chỉ như một cái tổ để tối về ngủ chứ không có ý thức chăm chút.
Ấy vậy mà mỗi khi ra đường thì cô ấy dành tới cả tiếng đồng hồ để trang điểm. Nhìn cô ấy bước ra ngoài lộng lẫy, kiêu sa bao nhiêu thì ở nhà cô ấy lôi thôi, bẩn thỉu bấy nhiêu. Có đôi lúc nhìn cảnh tượng đó tôi còn thấy cô ấy sao mà giả tạo.
Nếu không sống thử, tôi sẽ không thể nào nhận ra được bản chất lười biếng của cô ấy (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi đã góp ý rất nhiều lần như có vẻ như nó đã ngấm vào máu mất rồi. Cô ấy lúc nào cũng để cửa nhà lôi thôi, bẩn thỉu tới mức tôi chẳng bao giờ dám mời bạn bè về nhà chơi vì sợ họ cười chê. Tôi nói thì cô ấy bảo cô ấy không phải ô sin. Nếu muốn nhà luôn sạch sẽ thì tôi đi mà thuê người giúp việc. Với tôi, việc đó không khó nhưng cái chính là tôi không tìm thấy một người phụ nữ đảm đang, một người vợ tốt trong con người cô ấy.
Tôi quyết định dừng lại, chia tay thì cô ấy khóc mếu và chửi rủa tôi không ra gì. Cô ấy nói tôi chỉ vì chuyện nhỏ nhặt mà phụ bạc cô ấy. Tôi cũng không biết giải thích thế nào để cô ấy hiểu không phải là vì tôi có cảm tình với người khác mà là tôi không thấy yêu thương với người phụ nữ đểnh đoảng và “lười như hủi” thế được. Sau này cô ấy làm sao có thể trở thành người vợ tốt được với bản tính đó.
Nhưng liệu tôi chia tay, tôi ra đi như thế có phũ phàng quá không? Tôi có ích kỉ hay tàn nhẫn quá?
Theo Ngoisao
Tự nguyện 'gửi' thân cho người không yêu mình
Khi có chút hơi men, tôi đã chủ động lên phòng anh và tự nguyện "gửi" thân mình cho anh.
Tôi là sinh viên năm thứ 3, lên thành phố thuê nhà để học đại học, mọi chi phí đều tiết kiệm một cách tối đa. Tôi có lên mạng và tìm được một nhóm 6 bạn nữa cũng đang có nhu cầu tìm chỗ ở và chúng tôi thuê riêng một căn hộ cao 3 tầng để ở cho rẻ và thoải mái.
Mỗi người có một cuộc sống bận rộn riêng của mình, người thì đi học, người thì đi làm, thế nên gặp mặt nhau đầy đủ những ngày thường là chuyện khó hơn lên trời.
Là người duy nhất có thông tin liên lạc của cả 6 người, tôi quyết định họp mặt mọi người vào một buổi tối muộn, và lấy ý kiến về một buổi liên hoan định kỳ vào chủ nhật cuối cùng của mỗi tháng. Mọi người đều nhất trí, từ đó chúng tôi gặp nhau đều đặn theo lịch, điều này khiến tình cảm của tôi bắt đầu nảy sinh với một anh chàng phòng tầng trên.
Trong một hôm liên hoan vào năm ngoái, tất cả mọi người vì vui vẻ và có tí hơi men nên rất bốc đồng. Đúng như người ta vẫn thường nói, rượu chính là chất xúc tác đem lại cho bạn "dũng khí" mạnh mẽ hơn bao giờ hết, tức là bạn sẽ sẵn sàng làm bất cứ điều gì điên rồ nhất mà thường ngày chẳng bao giờ dám. Hôm ấy tôi đã rơi vào tình huống như vậy.
Tàn cuộc, ai nấy đều đã "phê phê" và trở về phòng của mình để nghỉ. Nằm trong phòng một lúc, hơi men khiến tôi rừng rực khó chịu, tôi đã chạy thẳng đến trước cửa phòng anh chàng mà tôi thích ở tầng trên và gõ cửa.
Anh ấy vừa mở cửa, tôi đã đẩy mạnh anh ấy xuống giường và đóng sập cửa phòng lại... Đêm ấy tôi đã lỡ bước sang ngang, trao thân mình cho anh ấy.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, cả hai đều bàng hoàng. Dù đầu rất đau nhưng thú thực chẳng hiểu sao tôi không những không sợ hãi mà còn cảm thấy vui vui trong lòng vì nhờ có trận say tối qua mà tôi đã là của anh ấy.
Nhưng thật thất vọng, trong khi tôi đang rất vui thì anh lại quay sang và nói rằng, mong tôi hãy quên chuyện đêm qua đi, coi như đó là một đêm bồng bột của tuổi trẻ.
Tôi đứng phắt dậy và chạy thẳng về phòng khóc nức nở. Tôi rất buồn và hoang mang. Tôi nhắn tin cho anh ấy, nói rằng mình đã có tình cảm đặc biệt với anh, nhưng anh nhắn lại rất dài, chỉ với một nội dung khuyên tôi đừng hiểu lầm bở,i anh ấy không hề có tình cảm yêu đương với tôi. Anh ấy chỉ luôn coi tôi là bạn.
Ngày hôm sau, anh ấy dọn đi, tôi đoán là để tránh mặt. Tôi không giữ anh ấy lại, chỉ hỏi anh ấy về địa chỉ khu trọ anh ấy sẽ chuyển tới để thi thoảng tôi có thể qua chơi cùng những người bạn khác ở đây.
Từ ngày anh đi, không khi nào là tôi không nhớ đến anh. Tôi quyết định chủ động đến tìm anh tại nơi ở mới."Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén", quả vậy, sau một khoảng thời gian qua lại liên tục, tôi và anh lại quan hệ...
Tới một hôm, khi tôi tranh thủ buổi trưa được nghỉ để qua chơi với anh, tôi đã tình cờ gặp một cô gái khác đang dùng bữa cùng anh trong phòng rất vui vẻ. Sau khi giới thiệu, thì ra cô ấy là bạn gái mới, còn tôi, anh giới thiệu là cô bạn xóm trọ cũ đến chơi.
Lòng tôi đau như thắt lại, không nói thành lời. Kể từ ngày hôm ấy, tôi vẫn đến với anh, chỉ có điều tránh gặp mặt cô gái kia. Anh vẫn đón tiếp tôi nhưng trên cương vị là một người tình quan hệ bằng thể xác, còn cô gái kia, mới là một người tình quan hệ bằng cảm xúc.
Tôi yêu anh rất nhiều, yêu đến mù quáng, như vậy rồi mà vẫn nghĩ rằng anh chắc hẳn anh có một chút gì đó thích tôi thì mới lên giường với tôi, và cái suy nghĩ ấy khiến tôi vẫn nuôi hi vọng và trao anh thân mình khi cần.
Càng ngày tôi càng lấn sâu và không biết phải làm sao để thoát khỏi tình yêu mù quáng, ngu ngốc này, mong chuyên gia giúp tôi.
Tôi phải làm sao để thoát khỏi tình yêu mù quáng này? (Ảnh minh họa)
Trước khi chàng trai này có người yêu mới, bạn và anh ta đã từng sống chung một căn hộ, cũng tiếp xúc nhiều lần, nhưng anh ấy hoàn toàn không nảy sinh tình cảm yêu đương hay để ý tới bạn, mà chỉ có bạn đơn phương thầm thương trộm nhớ anh ta. Thậm chí anh ta đã nói rất rõ ràng rằng, anh ta không có tình cảm với bạn, duy chỉ trong một lần say xỉn, mà chính bạn cũng là người chủ động tự nguyện dâng hiến mình cho anh ta. Vậy có thể nói việc này người sai hoàn toàn là bạn.
Việc bạn dành thời gian, công sức, tình cảm và cả đời con gái của mình cho một người vốn không cần bạn, không thuộc về bạn là một sai lầm trầm trọng. Đây là một cuộc đầu tư mà người chịu lỗ chính là bạn.
Chúng tôi có một lời khuyên cho bạn, không ai khác ngoài bạn mới có thể tự giải thoát mình ra khỏi chuyện này. Bạn hãy rèn luyện cho con tim mình sống quen với sự thực và dập tắt niềm hi vọng rằng, anh ấy vì có chút gì đó thích bạn thì mới lên giường với bạn.
Không phải như bạn vẫn nghĩ như vậy, đàn ông khác phụ nữ, họ có thể lên giường với bất cứ ai, chỉ cần thỏa mãn nhu cầu sinh lý cho họ.
Nghe có vẻ điên rồ, nhưng bạn nên đối diện trực tiếp với điều làm bạn đau nhất, đó mới chính là cách tốt nhất để rèn luyện cho bạn trái tim sắt thép. Tất nhiên bạn ngay lập tức không thể không gặp anh ấy bởi, bạn yêu người đàn ông ấy quá sâu đậm. Được thôi, bạn cứ gặp bất cứ khi nào bạn muốn nhưng chỉ với một điều kiện, kể cả khi có sự xuất hiện của người con gái ấy cùng anh ta trong phòng, bạn vẫn phải đối diện.
Chắc chắn rằng, khi nhìn thấy cảnh hai người họ âu yếm, chiều chuộng nhau thì bạn sẽ rất đau, nhưng đừng trốn tránh, hãy dũng cảm nếu bạn muốn mau thoát khỏi chuyện này. Lần đầu sẽ rất đau, lần thứ hai vẫn rất đau, đến lần thứ ba, bạn đau, và tới những lần tiếp theo, cảm giác của bạn sẽ dần chai sạn với chuyện này.
Chính lúc này là thời điểm tốt nhất để bạn có thể đi bước quan trọng cuối cùng, đó là học cách rời xa người đàn ông vốn không thuộc về bạn ấy. Cách tốt nhất cho bạn lúc này đó là học cách chấp nhận sự thực phũ phàng.
Bạn nên nhớ rằng, "chuyện ấy" sẽ là cục nam châm hút nếu hai trái tim cùng nhịp đập, nhưng nó sẽ đẩy ra nếu hai bạn ngay từ đầu đã chẳng đồng chất.
Chúc bạn may mắn!
Theo Ngoisao
Em già, em xấu, anh có chán em không? Mỗi ngày trôi qua, em sống với áp lực, hết áp lực này đến áp lực khác. Anh nằm ngay cạnh đây nhưng em vẫn cảm thấy thổn thức, không yên tâm. Em sợ sẽ mất anh... Em đã quá yêu anh, yêu đến điên dại, em chỉ sợ mất anh ngày chúng mình còn yêu nhau. Không phải em không tin rằng,...