Khổ vì lấy “nhầm” chồng
Những vết roi hằn trên lưng Hương, những vết bầm tím trên mặt Hương đều do chồng ban tặng.
Hương những tưởng yêu thương và lấy được Hưng thì cuộc sống sau này sẽ sướng, không phải lo đến chuyện tiền bạc nữa vì Hưng là đại gia, có cả khối tài sản khủng, tiêu cả đời không hết. Nhưng nào ngờ, lấy chồng giàu Hương vẫn khổ, vẫn đêm đêm ôm gối khóc thầm.
Hương trẻ trung, xinh đẹp, có ăn có học nên được nhiều chàng trai để ý. Nhìn Hương không ai đoán được gia cảnh của Hương khó khăn đến nhường nào. Lúc nào Hương cũng nghĩ để người khác biết mình nghèo khó họ sẽ khinh, coi thường, thương hại nên Hương luôn cố gắng trang hoàng cho mình một vẻ bề ngoài sang trọng, tiểu thư.
Để có thể vừa ngụy trang cho bản thân một vẻ ngoài khác xa với hoàn cảnh gia đình vừa giữ được phẩm chất của người con gái quê, chăm lo học hành Hương đã phải gồng mình lên. Bao lần cô gái trẻ ấy mệt mỏi muốn buông xuôi tất cả nhưng chỉ cần nghĩ đến tương lai phía trước, nghĩ đến cha mẹ già và đàn em lít nhít ở quê là Hương lại vùng lên làm chủ số phận.
Dù được sống trong nhung lụa, nhà lầu xe hơi, tiền tiêu không hết nhưng Hương luôn cảm thấy cuộc sống hiện tại hệt cơn ác mộng. (Ảnh minh họa).
Hương cố gắng né tránh tất cả các chàng trai thích mình nhưng thân khô thế khô, chị sợ “lỡ đâu quen một gã thư sinh tay trắng nào rồi trót yêu anh ta rồi thì biết làm sao, &’một túp lều tranh hai trái tim vàng’ chẳng thể nào sống nổi”. Lúc nào Hương cũng dặn lòng “ thế giới này chỉ giỏi thôi chưa đủ, may mắn cũng không làm nên tất cả. Phải có quan hệ, có tiền bạc mới dễ tiến thân”, nên cô gái trẻ đành buộc lòng quen biết và yêu thương các đại gia những mong đổi đời.
Video đang HOT
Rồi ngày đó cũng đến, nhờ vào tài sắc của mình Hương cũng tìm được một bến đỗ như ước nguyện. Anh ta là một công tử nhà giàu, có cả khối tài sản lớn, anh ta mê mẩn Hương ngay từ lần đầu gặp. Nên chỉ mới 2 tháng quen biết mà Hương đã chấp thuận lên xe hoa. Nhưng làm dâu nhà giàu đâu có dễ dàng gì.
Đầu tiên là sự chèn ép từ phía mẹ chồng, sau đó vợ chồng Hương quyết định ra ở riêng. Nhưng ở riêng rồi thì Hương lại phải hứng chịu những đòn ghen quái gở của chồng. Người đàn ông đó yêu Hương bao nhiêu thì ghen tình cuồng ác bấy nhiêu. Hễ anh ta thấy Hương nói chuyện, giao tiếp với người khác giới là y như rằng tối đó Hương cũng nhừ tử với anh ta. Những vết roi hằn trên lưng Hương, những vết bầm tím trên mặt Hương đều do chồng ban tặng.
Dù được sống trong nhung lụa, nhà lầu xe hơi, tiền tiêu không hết nhưng Hương luôn cảm thấy cuộc sống hiện tại hệt cơn ác mộng. Chị sợ những lần đòn roi của chồng, rồi sau đó lại được bù đắp bằng tiền bạc. Nhiều lần Hương đề nghị ly hôn nhưng câu trả lờ là “không” kèm theo những cú đấm, cú đá liên hoàn của chồng. Hương vốn định bỏ chồng, bỏ nhà mà trốn chạy, nhưng biết trốn đi đâu, gã chồng “bệnh hoạn” ấy sẽ tìm ra chị rồi có ngày hắn cũng khiến chị sống không được chết không xong.
PHÍ BÌNH/Doisongphapluat
Lấy chồng đại gia, sao phải xoắn!
Lấy chồng đại gia chẳng có gì là xấu. Không phải cô gái nào cũng mong lấy được một chàng trai tốt để trao gửi cả cuộc đời mình đó hay sao?
Bấy lâu nay, người ta vẫn mặc định rằng chỉ có chân dài mới cặp với đại gia, và đại gia cũng chỉ mở mắt xanh để nhìn những cô nàng mặt xinh, dáng đẹp. Nhưng điều đó đâu đồng nghĩa với việc chân ngắn thì không thể lấy được đại gia? Hơn thế nữa, bây giờ, nhiều đại gia sẽ trở thành những người bị chọn, bởi chính những cô gái chân không dài.
Lấy được chồng đại gia đâu phải lỗi của phụ nữ đẹp, sao họ cứ bị dòm ngó và xem thường, rồi lại như cách ly và miệt thị, xem đó là điều không nên theo? Có luật nào cấm phụ nữ không được lấy chồng đại gia, lại còn là phụ nữ chân dài, mặt đẹp? Và ai khẳng định đại gia là những người chồng không tốt? Chúng ta có đang khắt khe với khái niệm này quá chăng?
Người giàu vốn không phải là tội đồ, và tiền thì vốn chẳng phải tự nhiên sinh ra, nó chỉ chuyển từ túi người này sang người khác. Một người đàn ông được xem là "đại gia" theo cách này hay cách khác sẽ làm những đồng tiền của người khác, chuyển vào túi của mình và bạn đừng vội phán rằng họ làmăn phi pháp, lươn lẹo hay đủ trò. Chẳng qua, họ bản lĩnh hơn người mà thôi. Và dĩ nhiên, phụ nữ thích điều đó.
Đã xưa rồi cái hình ảnh chân ngắn bụng phệ, khệ nệ râu ria, lên xuống ô tô, ra vào nơi sang trọng, chốn đắt tiền mới được gắn cái mác "đại gia". Giờ, thiếu gì những người trẻ tuổi, đẹp trai, lắm tiền, làm ăn đàng hoàng, kiếm tiền chân chính, thành đạt bằng đôi tay mình. Làm vợ những người này rồi cũng sẽ bị soi? Hay vì họ chưa đủ già để được gọi là đại gia, nên chẳng ai quan tâm đến họ? Có lẽ giàu tiền thì là đại gia, còn giàu thêm ý chí phấn đấu lại là... tiểu gia, không ma nào thèm ngó?
Lấy chồng đại gia chẳng có gì là xấu. Không phải cô gái nào cũng mong lấy được một chàng trai tốt để trao gửi cả cuộc đời mình đó hay sao? Chẳng lẽ cứ là đại gia thì không phải người tốt? Cưới đại gia làm chồng sẽ vô phúc, thế ư? Không biết ai đã tiên phong sản sinh ra cái suy nghĩ đầy áp đặt này, để muôn người đi sau cứ nhìn vào đó và phê phán. Định kiến thì cứ mãi là định kiến, phụ nữ vẫn cứ chọn chồng và đại gia vẫn cứ lấy vợ. Thế thôi.
Ước mơ lấy chồng giàu chẳng có gì để bị phản đối, lấy được rồi lại càng không phải tội. Đã thế, lấy được chồng giàu đâu phải chuyện lớn lao, đó cũng đâu phải sự kiện gì kinh thiên động địa, sao cứ bị soi, bị móc, bị xóc đến cùng? Bởi ghen tị giày xéo con người, quẫn cùng tâm can, nên thay vì vui, họ chỉ nhạt môi cười khẩy; hay thực tâm họ đang lo rằng người đẹp kia sẽ không hạnh phúc, rằng cưới đại gia rồi sẽ tan cửa nát nhà? Lạ lùng thay, và khó hiểu thay!
Còn nữa, đại gia không thể chỉ là của chân dài! Chân ngắn thì đã làm sao? Phụ nữ thông minh sẽ biết cách để mình chọn lựa, mặc kệ độ dài của chân. Nếu não nhiều nếp nhăn, phụ nữ sẽ tự biết cách làm mình hạnh phúc, bất kể là với đại gia, hay tiểu gia cũng thế. Điều này đánh thẳng vào suy nghĩ cổ hủ của một số đại gia, và cũng là một số lớp người trong xã hội, rằng chỉ những người có tiền mới là người nắm trong tay sự lựa chọn.
Họ nhầm, họ rất nhầm!
Đồng tiền chi phối nhiều thứ, trong đó có cả hạnh phúc. Không sai, nhưng quyền lựa chọn lần này nằm trong tay một kẻ nhiều não, chứ chưa chắc đó phải là kẻ nhiều tiền. Con người sinh ra có quyền tự mình đi tìm hạnh phúc, phụ nữ cũng vậy thôi! Họ tự nắm lấy hạnh phúc của chính mình, chứ chẳng phụ thuộc vào vị đại gia "mĩ miều" nào cả.
Bây giờ, không phải là thời buổi đại gia tung tiền chọn vợ, mà đã đến lúc những người phụ nữ thực sự thông minh có quyền vắt óc để chọn chồng. Thế nên, các chàng trai ạ, đừng dè bỉu những đại gia chân ngắn, bụng phệ, và ghen tị vì những cô vợ xinh xẻo kia; thay vào đó, hãy cố gắng để biến mình thành đại gia trong mắt các cô gái thời này!
Còn các cô gái, qua rồi thời các cô đứng im khoanh tay chờ người ta mang hạnh phúc, đã đến lúc các cô đứng dậy và tự kiếm lấy niềm vui. Đừng để người ta chọn mình một cách dễ dãi.
Còn những người còn lại, chưa là đại gia, cũng chưa là vợ đại gia, thì hãy nghĩ thoáng ra... Lấy chồng đại gia, sao phải xoắn!
Theo Afamily
Lấy chồng: Phụ nữ đang chơi canh bạc cuộc đời Vẫn biết lấy nhầm chồng khổ lắm, nhưng chẳng ai biết làm sao để không... nhầm? Phụ nữ lấy chồng như chơi canh bạc cuộc đời, tính toán đôi khi không bằng ai may mắn hơn ai! Người ta vẫn cay đắng nói với nhau rằng "Làm phụ nữ đã khổ, làm phụ nữ lấy nhầm chồng còn khổ hơn". Quả có đúng...