Khổ tứ bề
Vợ chồng tôi ở chung với mẹ và em gái. Nhà tôi có đám, mẹ vợ lên dự. Khi vợ tôi đón mẹ về đến trước cửa nhà, mấy người ngồi quanh nhắc mẹ tôi ra đón sui gia. Bà lầm bầm bảo: đến thì tự biết đi vào, việc gì phải đón. Trước sự hối thúc của mọi người, cuối cùng mẹ tôi cũng miễn cưỡng tiến ra mời khách vô nhà…
Tôi đoán chừng rằng, mẹ tôi rất muốn nói thêm, quý báu gì mà phải đón rước, theo đúng như tính khí của mẹ nào giờ. Nhưng mẹ tôi đã kiềm chế, vì “không muốn ồn ào trong nhà”. Nhưng bấy nhiêu đó thôi, cũng đủ để lòng tôi trĩu nặng ưu phiền, nếu không muốn nói là mệt mỏi, thất vọng trước cách những người phụ nữ thân thương quanh mình đối xửvới nhau…
Chuyện chẳng có gì, nếu như trong ngày cưới, một vị khách nào đó đã không vô tư nhận xét rằng, mẹ cô dâu trông trẻ trung, hiện đại hơn mẹ chú rể. Thế là mẹ tôi ngấm ngầm hờn giận, tất nhiên không phải có ác cảm với vị khách thật thà kia, mà là với… bà sui gia. Chắc mẹ tôi chưa bao giờ hiểu rằng, chính sự khó chịu tưởng nhỏ bé đó đã làm mối quan hệ mẹ chồng, nàng dâu trở nên ngột ngạt bởi những nguyên nhân chẳng đáng gì.
Em gái tôi hiện đại, sành điệu, nhưng mỗi sáng đi làm lại làm như “tình cờ” nói lớn với cả nhà rằng: “Mẹ ở nhà nhớ giữ sức khỏe, đừng có loay hoay với mấy cái việc không tên suốt ngày, rồi người ta lại cười cho…”. Vợ tôi, vì không thể tảng lờ với việc nhà được em chồng vô tư chừa lại, đành xắn tay vô làm trong nỗi hậm hực. Tôi trở thành nơi “trút bầu tâm sự” của vợ. Chia sẻ riêng với em gái, thì nhận được phản hồi rằng, “dâu thì phải vậy, chứ theo anh, ai làm việc nhà bây giờ? Không lẽ là mẹ hay em?”.
Tôi đành im lặng, bởi nỡ nào lại thẳng thừng với đứa em ruột rà của mình rằng, một ngày nào đó, em cũng có chồng, muốn hay không cũng sẽ thành dâu nhà người. Vậy thì tại sao bây giờ em không thể mở lòng, không thể cư xử khác hơn một chút?
Vợ tôi, người phụ nữ đồng hành cùng tôi suốt cả cuộc đời. Em hay có một thắc mắc bất tận về một vấn đề quen thuộc rằng, giữa mẹ và vợ, nếu phải lựa chọn, anh sẽ chọn ai?
Chọn ai bây giờ hả em? Có cần thiết phải đặt ra câu hỏi khó đó không, và quan trọng là, tôi có nhất thiết phải chọn? Nếu tôi chọn vợ, liệu em có mãn nguyện, hài lòng, vui sướng khi người đàn ông em yêu thương dằn vặt, khổ sở, khó xử hay không? Em có biết rằng, người ta bảo, một người đàn ông bất hiếu với mẹ, tàn tệ với chị em trong nhà, dù có nâng niu vợ mình bao nhiêu đi nữa, thì hạnh phúc đó, người vợ cũng chẳng hưởng thụ được bao lâu đâu. Bởi họ đã bạc với người khác được, thì sớm muộn gì cũng sẽ đến lượt mình.
Theo Dantri
Thà ở viện dưỡng lão còn hơn ở với con dâu
Cái sự vợ cứ thích mẹ đi khiến tôi nghĩ, vợ và mẹ có vấn đề. Hôm ấy, mẹ gọi cả tôi và vợ tôi vào nói chuyện. Mẹ nói, muốn chúng tôi đưa mẹ tới viện dưỡng lão ở để cho con cái yên bề gia thất, làm ăn không phải lo lắng chuyện của mẹ. Mẹ vẫn còn chưa quá già, tin thần minh mẫn, sức khỏe vẫn tốt nhưng lại muốn ra viện dưỡng lão ở. Tôi không hiểu chuyện gì xảy ra, khuyên ngăn mẹ rất nhiều nhưng mẹ không chịu, vẫn một mực kiên quyết.
Vợ tôi không nói câu gì, thậm chí còn vồn vã khi biết tin đó. Vợ chỉ lẳng lặng ra ngoài và nói sẽ chuẩn bị đồ đạc và đợi ngày đưa mẹ vào đó. Tôi đã lờ mờ hiểu ra mọi chuyện. Tối ấy tôi thử giả vờ về bàn với vợ về chuyện này, tôi không muốn mẹ vào viện, muốn mẹ ở lại cùng chúng tôi, sinh cháu cho mẹ bế. Còn vợ tôi thì ngăn cản suy nghĩ ấy và nói, cứ để mẹ vào viện dưỡng lão, ở đó có bạn có bè mẹ lại vui hơn. Vả lại, vào đó điều kiện cũng tốt, người ta chăm sóc mẹ chu đáo, có gì đâu mà không thể. Nói rồi, vợ tôi đi ngủ.
Cái sự vợ cứ thích mẹ đi khiến tôi nghĩ, vợ và mẹ có vấn đề. Hôm sau tôi gặp mẹ nói chuyện, mẹ bảo, mẹ không muốn ở chung cùng con dâu. Ở một nhà như thế này mẹ khó chịu, vì con dâu mẹ chồnglúc nào cũng lườm nguýt nhau. Mẹ nói, tôi đi làm xa lâu lâu mới về không biết, mẹ và vợ tôi ở nhà chẳng vui vẻ gì. Con dâu thì hỗn, mẹ thì già rồi nên không muốn đôi co. Thế nên, vì muốn giữ hòa khí, mẹ xin vào viện ở.
Vợ tôi không nói câu gì, thậm chí còn vồn vã khi biết tin đó. Vợ chỉ lẳng lặng ra ngoài và nói sẽ chuẩn bị đồ đạc và đợi ngày đưa mẹ vào đó. (ảnh minh họa)
Tôi cũng có chút nghĩ ngợi về chuyện này, nhưng nghĩ đến thái độ của vợ lúc mẹ nói vào viện làm tôi nghi ngờ, có thể chuyện đó là thật. Có lẽ mẹ và vợ tôi không hợp nhau nên tính chuyện đến viện dưỡng lão. Nhưng mẹ già rồi, lại yếu, nếu để mẹ ở trong đó tôi thật sự thấy không yên tâm. Nhưng cái chuyện con dâu mẹ chồng khó xử là khó tránh khỏi, nhiều gia đình như vậy. Nếu không thể ở chung hoặc khi tôi ra ngoài hai ngườ lại xích mích thì đúng là rất phiền.
Tôi còn rất đau đầu không biết giải quyết chuyện này thế nào. Liệu xây cho mẹ một cái nhà nhỏ ở bên cạnh có được không, nhưng thế thì cũng vận bị va chạm với con dâu. Thật sự, kẻ làm con trai, làm chồng đứng ở giữa như tôi thấy khó xử vô cùng. Tôi đau lòng quá, nhưng không biết giải quyết làm sao, các bạn hãy cho tôi lời khuyên được không?
Theo Eva
Những kiểu dại trai khó hiểu của đàn bà Phụ nữ thật khó hiểu. Yêu không được thì hận đã đành. Không yêu, chỉ muốn 'chứng tỏ', mà cũng sẵn sàng chuyển bạn thành thù. Anh là một vũ sư góa vợ sống cùng hai cô con gái nhỏ. Công việc cho anh cơ hội tiếp xúc với nhiều phụ nữ thuộc những thành phần khác nhau. Đa phần, khi đã đến...