Khổ tâm vì chồng sắp cưới quá… bê tha
Hôm nay, sau gần 4 năm kể từ ngày ấy, sau hơn nửa chặng đường để đến với nhau, thì “ thành tựu” đã đạt được hôm nay chỉ được viết bởi một chữ “buồn”.
Có đáng không nếu mình cứ tiếp tục? Hy vọng rồi lại thất vọng, có lẽ mình là một người con gái rộng lượng, lúc nào người ta làm sai mình cũng có thể tha thứ, có lẽ vì thế mà mình đã tự làm mình mất giá trị đối với người ta. Mình yêu người ta 10 phần, thì người ta chỉ yêu mình 7-8 phần. Mình quan tâm người ta 10 phần, thì người ta củng chỉ quan tâm mình có 7-8 phần. Buồn quá, biết làm gì hơn. Đàn ông yêu và sống là hai thứ riêng biệt, còn phụ nữ tình yêu chính là cuộc sống. Thế mới bất công ấy chứ!
Ảnh minh họa
Người ta sẵn sàng chi ra một khoản tiền để chơi thâu đêm, nhưng một phần quà nhỏ tặng mình trong các dịp lễ thì không có. Người ta sẵn sàng “bóc bánh trả tiền”, còn mình không thể làm vậy được, vì người ta cho rằng người ta là con trai. Con trai thì sao? Con trai có được cá quyền làm khổ người khác à.
Người ta cho người ta cái quyền được tự do kết bạn, kể cả các bạn nữ, thế mới có chuyện ấy chứ. Yêu mình, chỉ có mình không đủ sao mà người ta thích kết bạn đến như thế, uh thì bạn, thì em gái. Mình cũng mặc, mình buồn nhiều rồi.
Có lẽ mình là một người quá cầu toàn, mình muốn lúc nào người ta cũng làm theo ý mình mà quên mất người ta là một con người chứ không phải cái máy. Đã bao lần mình suy nghĩ đến hai tiếng “thiêng liêng” ấy, hai tiếng “chia tay”. Suy nghĩ rồi cũng có làm được đâu, tại vì mình quá yêu người ta mà, mình cho người ta cái quyền được làm khổ mình mà.
Tình yêu của chúng mình hai năm trước là một tình yêu mà các bạn ngưỡng mộ, đẹp lắm, nên thơ lắm, nhưng chỉ trong hai năm trở lại đây người ta đã thay đổi hẳn về cách sống, làm mình hụt hẫng quá, chẳng thể ngờ cuộc sống khiến người ta của mình thay đổi nhanh như thế. Người ta không còn như xưa nữa, thay vào đó là một con người chi lo ăn chơi, cờ bạc, rượu chè, sau vài tháng cờ bạc, người ta đã phải chịu một khoảng nợ là 50 triệu đồng,
Lương công chức ba cọc ba đồng làm sao gánh vác được số nợ lớn như thế, người ta đã hối hận và chấm dứt con đường đỏ đen đó, nhưng số nợ đó thì vẫn còn đó, hằng ngày người ta sống như là ở địa ngục vì sự ân hận. Mình là vợ sắp cưới của người ta, mình cũng sống không hơn gì người ta nữa, minh cũng buồn và đau khổ không kém. Bây giờ người ta lại thích đi mát xa mà nói đúng hơn là “mát gần” mình đã phát hiện qua lời khai rất thật lòng từ người ta, người ta cũng đã hối hận và xin mình tha thứ, ừ thì mình tha thứ đó, nhưng sao bây giờ mình không còn tin người ta như trước nữa, người ta bây giờ đâu còn là người mình yêu khi xưa nữa.
Người ta hư lắm, người ta phải để mình khổ tâm vì người ta quá! Sao mình khờ quá, sao lại chấp nhận một người chồng tương lai như thế? người ta như vậy đó, nhưng người ta yêu mình, vậy mới đáng nói chứ, yêu mình chứ không phải không yêu, mà nhẫn tâm làm mình buồn như thế đó. Số phận của phụ nữ chúng ta từ xưa đến nay chẳng lẽ phải cam chịu như thế này sao?
Thật sự mình rât buồn, mình biết, về tương lai dài lâu thì người ta củng không thể nào bỏ được cái tật thích “bóc bánh trả tiền” đâu. Vì trong môi trường sống của người ta ai ai cũng hư như vậy hết, nên người ta của mình củng bị nhiễm các thói hư tật xấu đó. Thử hỏi có người vợ nào chấp nhận chồng mình như vậy không?
Mình thật sự không biết phải làm sao với các thói hư tật xấu của người ta nữa, mình khổ tâm lắm, mình chỉ là vợ sắp cưới thôi, chứ chưa là vợ chính thức, mình có thể hồi hôn lễ lại nếu cảm thấy không hạnh phúc, nhưng mình không nỡ rời xa anh ấy, nhưng mình cũng không muốn phải khổ, bạn đọc hãy cho mình lời khuyên, mình khổ tâm quá!
Theo tintuconline
Video đang HOT
Đến bây giờ tôi mới hiểu tình yêu!
Tôi vừa tròn tuổi sáu lăm thì gặp lại anh, ngay giữa thành cổ Sơn Tây. Nơi một thời trai trẻ chứng kiến bao nhiêu buổi hẹn hò của chúng tôi .
Thế là đã ba mươi năm xa cách rồi nay gặp lại. Một chút bối rối, nhưng dường như cả hai chẳng có gì thay đổi. Vẫn như xưa .
Tôi và anh thuở thiếu thời cùng học một trường. Tuy hai làng, hai xã khác nhau, nhưng hồi đó quê tôi ít trường cấp hai. Lớp năm chúng tôi cùng học là một lớp ghép với trường tiểu học, nên mới có cơ hội học cùng nhau .
Chẳng biết ma trêu, quỷ khiến thế nào, trong số bạn trai cùng lớp tôi thấy rất mến anh. Đi cắm traị hè, đi lao động XHCN làm những việc công ích, anh đều quan tâm tới cánh chúng tôi. Bởi lẽ anh là cán bộ Đội TNTP. Hết lớp 6 chúng tôi chuyển lên sinh hoạt thanh niên. Anh học giỏi, khuôn mặt thông minh hóm hỉnh.
Tình cờ trong một buổi lao động, anh đùa hỏi mượn chiếc nón của tôi. Tôi đưa. Khi chia tay về, anh trả lại chiếc nón cùng với ánh mắt thân thương quá đỗi, mà tới nay tôi vẫn không thể quên. Thế là từ đó hai chúng tôi càng quấn quýt nhau hơn.
Hết cấp 2 tôi thì chuyển lên học cấp ba. Còn anh phải rời khỏi thời cắp sách vì hoàn cảnh gia đình. Chúng tôi bắt đầu thư từ cho nhau. Và thực sự tỏ tình.
Anh đi Lào Cai làm thợ. Bước vào lớp 10 (tương đương lớp 12 bây giờ) tôi có ý ngỏ lời học xong cấp 3 sẽ cùng anh lên Lào Cai lập nghiệp.
Bởi lẽ tình yêu của chúng tôi, Cụ thân sinh ra tôi hồi đó có ý không ủng hộ. Đùng một cái anh trở về lại có điều kiện gần tôi trong vòng một tháng trời, ở khu Trường Đảng Sơn Tây.
Khi đó tôi đang bước vào mùa thi hết cấp. Được một điều anh cũng đã tốt nghiệp cấp 3. Anh đã có thể hướng dẫn tôi ôn tập. Hóa ra anh đi Lào Cai làm thợ là để có điều kiện học tiếp cấp 3. Anh trở về quê để làm hồ sơ đi đại học. Nhưng trớ trêu thay cái mà khi đó ràng buộc con người là Chủ nghĩa lí lịch. Gia đình anh thành phần nghèo, nhưng ...
Tôi càng thương yêu anh dữ dội hơn. Có lần đã bàn với anh trở lại Lào Cai sinh sống. Nhưng anh gạt đi. Tôi tốt nghiệp cấp 3 và vào trường Đại học y Hà Nội.
Ở quê anh tham gia công tác thanh niên, làm bèo dâu, nuôi cá, làm văn hóa thông tin .. dường như anh quên đi nỗi niềm riêng tư buồn rười rượi để phấn đấu.
Mỗi khi từ trường về tôi lại ghé thăm anh. Sau đó anh lại đèo tôi lên Ba Vì, nơi gia đình tôi đi xây dựng kinh tế mới .
Thời kỳ đó trường tôi sơ tán lên Thái Nguyên. Có lần anh tiễn tôi ra tận Hà Nội. Đất nước đang bước vào thời kỳ chiến tranh ác liệt . Chí làm trai anh đã xung phong nhập ngũ. Cho tới khi anh về Sơn Tây huấn luyện, tôi mới biết tin, và tức tốc về gặp anh .
Đêm Thành Sơn cuối tháng 10 năm 1967, hai đứa chúng tôi tâm sự nhiều, nhưng có một điều thật ngây thơ, thật trong trắng.
Thú thật tới bây giờ chúng tôi vẫn đùa nhau: giá như ... Anh bảo không phải giá như ....
Hôm sau nghỉ học tôi tiễn anh chuẩn bị đi B. Hai chúng tôi lại chụp một bức ảnh kỷ niệm "Hòn đá bên sông anh đứng em ngồi". Tấm ảnh đó đã theo anh suốt một chặng đường chín năm chiến tranh gian khổ .
Thư từ chiến trường Trị Thiên gửi ra. Thư từ Thái Nguyên heo hút gửi vào. Chính hôm anh lên xe vào chiến trường tháng 11 năm 1967 tôi còn đánh với tới anh một bức điện tín, từ một trạm Bưu điện cách chỗ tôi học sơ tán chừng nửa ngày đường. Vậy mà tới nay vẫn còn lưu giữ.
Phải nói rằng chiến tranh đã không cướp mất anh ấy của tôi. Tới giờ bao nhiều bức thư tôi gửi cho anh, hình ảnh họa tôi, rồi thơ anh viết cho tôi .... anh vẫn còn giữ nguyên vẹn .
Thư đi thư lại, chiến tranh vẫn ác liệt. Tôi đã vùi đầu vào học. Bạn bè khuyên, tôi đã trả lời : học cho cả người yêu ! Và không biết có phải vì anh mà tôi như bị mắc căn bệnh trầm cảm. Tôi lặng lẽ học, và học để khỏi nhớ anh...
Tới khi tốt nghiệp, tôi tình nguyện vào chiến trường phục vụ để tìm gặp anh. Nhưng không được như ý, bởi lẽ tôi đã có một ông anh ruột đi chiến trường rồi .
Và thế là vì áp lực gia đình khiến một cô gái 27 tuổi đời phải âm thầm đi xây dựng gia đình. Ngày nhà chồng đặt lễ hỏi tôi cũng không có mặt. Và cái lễ cưới cũng giản đơn diễn ra, thế là sáo đã sang sông. Ở chiến trường anh cũng biết nhưng chỉ động viên tôi.
Tôi khóc nhiều và đã viết thư cho anh: "Cuộc sống ở đấy chúng ta sẽ có trái tim vàng. Sự cách biệt làm ta không thực hiện được, nhưng không ai có thể ngăn cấm ta không mơ ước" . Và lá thư cuối cùng tôi đã khẳng định với anh: "Anh của em ! Dù rằng chúng ta có phải xa nhau mãi mãi, thì em vẫn là của anh ..."
Cuối năm 1973 anh đi dự hội nghị ở Cồn Tiên (Quảng Trị). Sau hội nghị anh được cấp trên cho về thăm gia đình. Đầu đội mũ tai bèo, vai đeo xà- cột, hông đeo súng anh lên tận Bắc Ninh tìm tôi. Lúc này tôi vẫn chưa sinh cháu. Tôi sừng sờ. Và cả đêm hôm ấy hai chúng tôi chẳng nói gì với nhau. Tôi vừa đàn vừa hát khe khẽ bài "Cô gái hẹp hòi" trong nước mắt .
Sáng hôm sau tôi đưa anh về dưới công trường gặp chồng tôi. Theo nguyện vọng của anh. Bữa cơm trưa xong hai người đàn ông đưa nhau ra một chỗ vắng tâm sự. Rồi anh chia tay vợ chồng tôi. Và đây là lần chia tay thứ hai, "tình yêu của tôi" . Vài ngày sau tôi có hỏi chồng tôi anh nói gì. Chồng tôi bảo: anh ấy nói là tình yêu giữa anh ấy và em hoàn toàn trong trắng.
Điều đó thì chồng tôi tin. Và cũng là sự thật .
Thực lòng rằng gặp anh lần này khiến tôi vô cùng xúc động, Tôi có thoáng qua một ý định cùng anh sinh một đứa con. Anh ấy gạt đi: "Muộn rồi em ta chấp nhận cảnh giã từ". Lần chia tay này chúng tôi lại chụp với nhau một tấm ảnh. Anh đã ghi vào ảnh. "Giã từ người thương". Tấm ảnh này cũng một thời gây rắc rối giữa hai vợ chồng tôi. Nhưng rồi thời gian cũng đã qua đi êm ả và trôi vào dĩ vãng.
Anh trở lại chiến trường. Cuối năm 1974 anh lại có dịp ra ngoài Bắc công tác. Và anh đã xây dựng gia đình với một cô bộ đội cùng quê. Cưới xong anh đưa vợ lên thăm bố mẹ tôi. Ông bà chỉ an ủi: thôi vợ chồng là cái duyên cái số. Khi nào đẻ đứa con đầu lòng mẹ xuống chơi.
Thế rồi anh lại tam biệt người vợ mới cưới trở lại chiến trường. Cho tới cuối năm 1975 miền Nam hoàn toàn giải phóng, đất nước thống nhất . Anh chuyển về công tác tại huyện nhà.
Xin tiết lộ một chi tiết cực kỳ quan trọng khiến tôi đau đáu không thể quên anh . Chẳng là vào lần sinh nhật lần thứ 50 của tôi, thông qua em gái tôi anh gửi một bài thờ dài. " Kỷ niệm mối tình đầu". Tôi đã len lút đọc và mỗi lần đọc là tôi lại khóc.
Năm 1976 tôi sinh con đầu lòng. Và tới năm 1981 khi chuyển hẳn về công tác tại Hà Nội, tôi đánh liều đưa con về thăm anh .
Hôm ấy vợ anh đi công tác không có nhà. Anh tiễn tôi một chặng đường khá xa. Lúc chia tay anh bảo: Thôi nhé ! không nên gặp nhau nữa Tôi gạt nước mắt chia tay từ đó. Đây là lần thứ ba chia tay " tình yêu của tôi".
Phải nói rằng chồng tôi cũng là một người đàn ông quý mến. Tôi sinh với anh hai mặt con. Bây giờ các cháu đã trưởng thành và làm ăn phát đạt.
Còn anh có ba con. Ba cháu đều học giỏi, đỗ đạt. Một cháu Tiến sỹ. Một cháu đang học cao học. Một cháu là kỹ sư tốt nghiệp Học viện KTQS. Đều đã có gia đình riêng. Bản thân anh cũng đã tốt nghiệp Đại học kinh tế từ những năm 80 - 81.
Cho tới bây giờ sắp qua tuổi 65. Tôi gặp lại anh sau ba mươi năm không hề giáp mặt . Thế là trọn một phần hai thế kỷ với một Mối tình đầu .
Ngọn lửa tình yêu vẫn cháy. Và đến bây giờ tôi mới hiểu tình yêu !
Theo Eva











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education" cùng chồng, tôi đỏ mặt NGƯỢNG NGÙNG vì một câu nói và đúc rút BÀI HỌC ĐẮT GIÁ trong hôn nhân

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới, tôi bị nhà cô dâu "mời khéo" về vì đi ăn 2 người sẽ làm họ lỗ vốn

Chồng cũ chuẩn bị tái hôn, tôi bất ngờ đến sốc khi biết vợ sắp cưới của anh ta là ai

Nghe nhân tình nói một câu trong bữa tối, tôi hối hận vì đã lầm lỡ suốt 5 năm

Tôi chỉ mong một lần bố tặng quà 8/3 cho mẹ
Có thể bạn quan tâm

Hàn Quốc: Hàng chục ngàn người xuống đường sau khi ông Yoon Suk Yeol được thả
Thế giới
20:29:24 10/03/2025
Trai đẹp nổi tiếng mẫu mực nhất showbiz bị tố "ngủ lang" chỉ sau 1 tháng được cho là đã cầu hôn bạn gái?
Sao châu á
20:25:17 10/03/2025
Nghẹn ngào khoảnh khắc Lê Phương đưa 1 người đặc biệt đến tiễn biệt nghệ sĩ Quý Bình
Sao việt
20:13:58 10/03/2025
Stress và bệnh đái tháo đường
Sức khỏe
20:01:06 10/03/2025
Ronaldo gây bão MXH: "Bạn không giống tôi, bạn xấu quá!"
Sao thể thao
19:59:45 10/03/2025
Bắt nhóm đối tượng chuyên trộm tiền công đức ở Nam Định
Pháp luật
19:59:41 10/03/2025
Thu Quỳnh lên tiếng về chi tiết nhầm thoại trong phim "Cha tôi, người ở lại"
Hậu trường phim
18:03:46 10/03/2025
Khoảnh khắc cậu bé núp sau bức tường khiến gần 2 triệu người thót tim hồi hộp
Netizen
18:01:43 10/03/2025
"Cha tôi, người ở lại" tập 10: Việt bị côn đồ hành hung, bố ruột đến cứu
Phim việt
17:18:17 10/03/2025