Khổ tại vì yêu trai giàu
Nhiều lúc Thu ước giá được sinh ra trong một gia đình giàu có hơn thì anh và cô đã không phải chia tay.
ảnh minh họa
Dù muốn hay không thì cũng phải thừa nhận rằng một người đàn ông khá giả sẽ có nhiều khả năng hấp dẫn phụ nữ hơn so với những anh chàng “tiền khô cháy túi”. Theo các nhà tâm lý học, điều này hoàn toàn hợp lý bởi lâu nay người phụ nữ vẫn bị định kiến là phái yếu, luôn cần một chỗ dựa vững chắc (cả về vật chất lẫn tinh thần) để trước tiên là sống sót, sau đó là sống tốt. Hơn nữa, gắn bó cuộc sống với một người đàn ông khá giả, có thể áp lực về kinh tế sẽ được giảm nhẹ.
Tuy nhiên, bên cạnh những điều thuận lợi mà một anh chàng có điều kiện đem lại thì khi hẹn hò với họ, bạn cũng phải đối mặt với vài điều khó chịu từ dư luận xung quanh. Phổ biến nhất là việc người ngoài cuộc gán cho bạn cái mác “đào mỏ”. Vì vậy, vấn đề đặt ra là bạn cần biết cách cư xử khéo léo, biết điểm dừng để không phải trá giá đau thương.
Dù đã chia tay mối tình đầu cách đây 3 năm nhưng Minh Thu (27 tuổi, nhân viên đối ngoại) vẫn không thể quên được quãng thời gian yêu đương đó. Thu kể: “Mình và anh ấy yêu nhau khi mình là sinh viên năm hai. Còn anh thì đã ra trường. Gia đình anh khá giả, bố mẹ đều làm sếp lớn trong cơ quan nhà nước, có tiền và có quyền. Trong khi đó, bố mẹ mình chỉ là công chức bình thường đã về hưu.
Lúc nhận lời yêu, mình còn mơ mộng lắm nên chưa nghĩ gì nhiều. Mà thật sự mình cũng thấy có gì phải nghĩ đâu vì mình đến với anh bằng tình yêu chân thành, chưa bao giờ nghĩ sẽ xin xỏ hay nhờ vả điều gì ở anh. Thỉnh thoảng, anh đèo mình đi học, mình đều bắt anh đỗ xe từ xa rồi đi bộ vào vì sợ mọi người nhìn thấy. Cẩn thận đến thế mà vẫn có lời ra tiếng vào, xì xào này nọ. Hễ cứ mua một món đồ gì mới là mọi người lại bảo Chắc ông ấy mua cho hay Cái Thu số sướng, được người yêu mua đồ cho suốt ngày”…
Video đang HOT
Gần bốn năm yêu nhau, Thu luôn phải thận trọng trong cách cư xử, không dám chưng diện. Trong mối quan hệ với người yêu, cô cũng phải giữ khoảng cách, từ chối nhận những món quà đắt tiền bởi không muốn làm cả hai khó xử. Thế nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó.
“Tốt nghiệp đại học một thời gian, mình đi làm cho công ty truyền thông. Tuy thu nhập không cao nhưng với một sinh viên mới ra trường, công việc đó khá ổn và có cơ hội phát triển. Mình và anh tính đến chuyện kết hôn. Anh dẫn mình về ra mắt bố mẹ, họ hàng. Và đây mới thực sự là rào cản lớn khiến mình không thể vượt qua được.
Nói chuyện với bố mẹ anh, mình luôn có cảm giác mặc cảm về sự nghèo khó và khoảng cách tầng lớp. Từ cách ăn uống thế nào, nói chuyện ra sao cũng thật sự khác biệt. Cuối cùng, bố mẹ anh phản đối vì lý do hai gia đình không môn đăng hộ đối. Dù đau khổ nhưng mình vẫn chia tay. Bây giờ nghĩ lại, mình không hối hận về quyết định và cũng chẳng trách ai cả. Đó là điều đáng tiếc và có lẽ chẳng bao giờ mình quên được chuyện tình này”.
Trường hợp của Thu không phải hiếm và đa phần mọi người đều chọn cách dừng lại để không khiến bản thân đau khổ hơn khi chống chọi với sự phản đối từ gia đình. Chỉ một số ít cặp đôi vượt qua được rào cản để tiến tới hôn nhân. Nhưng cuộc sống gia đình của một cô con dâu xuất thân bình dân khi bước vào gia đình quyền quý cũng chẳng dễ chịu gì.
Chị Ngọc Anh (35 tuổi, Trung Hòa, Hà Nội) chia sẻ: “Hai năm đầu tiên sống với bố mẹ chồng là những ngày tháng cực kỳ tủi thân. Bởi tôi là người ngoại tỉnh về làm dâu gia đình Hà Nội giàu sang, bề thế. Họ hàng bên nội bảo tôi là “Chuột sa chĩnh gạo” nhưng thực sự phải ở vào địa vị của tôi mới thấu hiểu hết. Từ ngày tôi về làm dâu, mẹ chồng tôi không động tay đến chuyện cơm nước, nhà cửa, phó thác hoàn toàn vào tay tôi mà chẳng hướng dẫn một lời. Nếu tôi hỏi Mẹ muốn ăn món gì để con nấu? thì bà trả lời Ăn gì chả được. Tùy cô. Nhưng đến bữa ăn, nhìn mâm cơm thì bà lại trách Chúng tôi không quen ăn thùng uống vại. Nấu thế này có mà cho cả làng ăn cũng đủ.
Bố mẹ tôi nếu muốn đến thăm tôi đều phải gọi điện hỏi ý kiến mẹ chồng tôi trước. Nếu họ đồng ý thì mới được lên. Cái cảnh làm dâu xa thật khổ. Hàng đêm, tôi chỉ biết khóc. May ông xã cũng thương tôi và là người hiểu biết nên động viên tôi rất nhiều. Sau hai năm, vợ chồng tiết kiệm rồi vay mượn thêm để mua được một căn nhà chung cư. Tôi không phải làm dâu và cuộc sống vì thế cũng dễ chịu hơn một chút. Thỉnh thoảng về thăm bố mẹ chồng, họ vẫn giữ thái độ khó chịu với tôi. Nghĩ cũng buồn và chẳng biết khi nào mới hết cảnh mẹ chồng-nàng dâu”.
Trong cuộc sống, quyền được yêu dành cho tất cả mọi người nhưng đôi khi vì lòng tự trọng của bản thân và gia đình mà buộc phải dẹp tình yêu sang một bên. Nếu tình yêu của hai người đủ lớn thì cả hai nên tiếp tục và bạn trai nên thể hiện bản lĩnh của một người thuyền trưởng, lái con tàu cặp bến bờ hạnh phúc. Còn nếu đã do dự thì hãy cân nhắc thật kỹ càng bởi cuộc sống có nhiều cơ hội để lựa chọn.
Khi cánh cửa này khép lại sẽ có một cánh cửa khác mở ra, quan trọng bạn phải có niềm tin. Đừng nhắm mắt đưa chân để rồi cuối cùng kết quả chẳng đi về đâu, chỉ làm cho cả hai đau khổ.
Theo VNE
Thưởng Tết ít hơn vợ, tôi thấy hèn
Hôm qua về nhà, thấy mặt vợ hớn hở, đưa xấp phong bì cho tôi, rồi lại vứt cái bịch xuống bàn khoe: "Đấy, thưởng Tết của em năm nay đấy. Tha hồ tiêu cả nhà nhé, anh khỏi lo không có tiền tiêu Tết".
Vợ hứng khởi lắm, có vẻ tự hào về số tiền thưởng của mình. Tôi không nói gì, cũng không ngó xem trong đó có bao nhiêu tiền. Tôi chỉ lí nhí trong cổ họng: "Chúc mừng em, chắc phải vài chục triệu nhỉ?".
Có vẻ vợ không biết, hay cố tình không biết thái độ của tôi. Vợ lại hí hửng chạy lại chỗ tôi bảo: "Anh không muốn biết em được bao nhiêu tiền à? Em được 4 chục triệu đấy, gấp 3 anh nhé, anh xem lại mình đi". Thật ra, tôi biết tính vợ hay đùa, câu nói ấy cũng có thể là câu nói đùa nhưng nó lại động đúng tâm lý của tôi, khiến mặt tôi tối sầm lại, cảm thấy bức bối khó chịu trong người. Tôi bảo vợ: "Em có vẻ tự hào lắm nhỉ, thế thì em cứ cầm lấy mà tiêu hết đi. Anh không dùng".
Năm nay, công ty tôi làm ăn thất bát, có người còn không được thưởng, tôi được thưởng cũng là may mắn lắm rồi. Tôi được chục triệu, còn vợ tôi chỉ được vài chục triệu như vậy đúng là tự hào cũng là việc nên. Nhưng tôi cứ thấy sao sao ấy. Tôi cảm thấy buồn và chán lắm. Tôi không nghĩ được như người ta vẫn nghĩ là, còn nhiều người không có thưởng, mình có là may rồi.
Bây giờ tôi chỉ nghĩ, năm ngoái mình còn thưởng hơn vợ, còn có cớ mà đao to búa lớn, khua chân múa tay. Năm nay mình như vậy, kém xa vợ, thấy mất mặt vô cùng. Tôi còn cảm thấy hèn nữa thì đúng hơn.
Bây giờ, cả nhà biết vợ tôi làm công việc tốt lại thưởng cao. Thì họ cũng chỉ biết có vậy, cũng từ mồm vợ tôi mà ra. (ảnh minh họa)
Vợ tôi không hiểu tâm lý của chồng, đi đâu cũng khoe với bạn bè là năm nay vợ được thưởng từng ấy. Rồi lại kể chuyện công ty vợ còn nhiều người thưởng cao hơn. Vợ có lẽ không hiểu tâm lý của người khác, vì trong số những người bạn ngồi đây, chắc chắn có nhiều người không thể thưởng bằng vợ. Nhất là tôi, kẻ làm chồng như tôi cảm thấy mất mặt.
Vợ bảo, đưa cho tôi chục triệu, tôi cầm lấy mà tiêu pha thêm, còn mừng tuổi này kia. Còn vợ sẽ phân bố và cho ông bà hai bên nội ngoại mỗi người một ít, còn sắm thêm đồ đạc cho mọi người. Nghe vợ nói câu cho tôi tiền mà tôi thực sự thấy tủi thân. Làm gì mà vợ tôi khoe khoang như thế. Số tiền thưởng ấy đâu phải quá lớn, hay vợ cố tình muốn bêu xấu tôi, muốn cho thiên hạ biết, tôi thưởng thấp, vợ kiếm tiền giỏi hơn tôi để làm bẽ mặt tôi?
Đúng là, tôi có cảm giác hụt hẫng. Vì năm ngoái, tôi được thưởng nhiều hơn vợ, lại còn chẳng thua gì năm nay, thế mà năm nay cũng không nhỉnh hơn được đồng nào. Đúng là thế thời, chẳng biết đâu mà nói trong thời buổi kinh tế khó khăn này!
Bây giờ, cả nhà biết vợ tôi làm công việc tốt lại thưởng cao. Thì họ cũng chỉ biết có vậy, cũng từ mồm vợ tôi mà ra. Còn tôi thì thua kém một bậc, nên thấy hèn vô cùng. Thực lòng, đàn ông kiếm tiền ít hơn vợ đã thấy tủi rồi, đằng này còn bị bêu rếu, tôi thấy nản, cảm thấy mình mất đi khí chất đàn ông.
Theo VNE
Chưa làm dâu anh đã bắt tôi phục vụ nhà mình Anh bắt tôi lên danh sách quà Tết, mua cho bố mẹ chồng, họ hàng nhà chồng. Năm nay đã bắt tôi đi chúc Tết giống như người ta nhận họ cưới nhau. Chỉ còn hơn một tháng nữa là chúng tôi sẽ cưới nhau. Lẽ ra là định tổ chức trong Tết nhưng gia đình tôi đã xin hoãn vì đi xem...