Khổ sở yêu bạn gái ham vật chất
Khi trở nên sang trọng thì em kiêu ngạo đá tôi sang một bên như chưa từng quen.
Em thích đồ trang sức đắt tiền, mỗi lần đi mua sắm em lại điên cuồng với những món có giá lên đến hàng triệu, trong khi tôi chỉ là một chàng sinh viên mọt sách còn chưa ra trường và không có công việc ổn định.
Em nói vì yêu tôi nên phải trở nên cao sang, sành điệu. Nhưng tôi chỉ là một thằng suốt ngày đi dép lê, tôi chẳng cần quan tâm người yêu của mình có phải là quý cô sành điệu hay không? Tôi đã phải vay mượn tiền bạn bè để đáp ứng mọi nhu cầu của em, nhưng em không hề biết nó đã che lấp đi sự trong sáng, đơn thuần.
Tôi thật sự đã sốc nặng, không biết nói gì hơn, chỉ biết đứng hình và nhìn em cất bước (Ảnh minh họa)
Em đã nói rằng “vì tình yêu đàn ông phải thoáng”. Đúng vậy, tôi đã “thoáng” với tất cả những gì tôi có, bố mẹ tôi già yếu nhưng mỗi tháng tôi vẫn gọi điện về nhà và “bòn rút” tiền của họ. Tôi đã mù quáng khi mỗi cuộc hẹn tôi đều phải tổ chức thật long trọng cho em, nếu em không hài lòng thì sẽ tỏ ra cáu gắt với tôi ngay.
Vừa học tôi vừa thu xếp một công việc để kiếm thêm thu nhập, và số tiền ấy chỉ đủ để chở em đi đây đi đó, nếu em bất giác đòi vào shopping thì tôi lại càng khổ sở hơn nữa. Bố mẹ tôi chỉ có một người con trai là tôi, vậy mà tôi đã không để tâm đến họ, chỉ cố gắng lo chu đáo cho em.
Video đang HOT
Em luôn đòi ăn những thứ đắt đỏ, và mỗi lần như thế tôi đều chiều theo em, bởi tôi thật sự yêu em và không muốn em giận dỗi. Nhiều khi đi bên tôi mà em vẫn ngó nghiêng đến những chàng trai phong độ giàu có khác, khi ấy tôi chỉ biết im lặng nhìn theo em.
Dường như khoảng cách giữa tôi và em quá lớn, tôi thích những gì dân dã yên bình còn em lại thích đến những nơi nhộn nhịp cao sang. Em luôn đề cập việc tiền nong trước mặt tôi. Đôi khi tôi nói hết tiền thì nhận lấy sự thờ ơ và thái độ lạnh nhạt từ em.
Để có thể yêu em, tôi đã chật vật mượn xe vay tiền, liên tục điện thoại về nhà “hỏi han” bố mẹ tôi. Tôi đã sống như thế suốt thời gian rất dài theo chân em, nhưng em vẫn xem chuyện ấy là bình thường, là muốn “tán gái” tất cả đàn ông đều phải thế.
Những gì có thể cố gắng làm được tôi đều đã làm cho em cả, nhưng sau khi trở nên sang trọng thì em kiêu ngạo đá tôi sang một bên. Tôi thật bất ngờ khi tình cờ gặp lại em tay trong tay với người mới, và khi người ta hỏi em có quen tôi không thì em đã trả lời rằng “người này em không hề quen”. Tôi thật sự đã sốc nặng, không biết nói gì hơn, chỉ biết đứng hình và nhìn em cất bước.
Từ đầu gặp em, tôi đã thấy em và tôi khác xa nhau, nhưng tôi lại rất hạnh phúc khi được yêu em. Em đã từng thừa nhận với tôi rằng “em yêu anh nhưng vẫn thấy không thỏa mãn với nhu cần của bản thân”.
Và em chia tay tôi có lẽ là điều hiển nhiên, bởi tôi không thể nào đáp ứng được điều mong muốn từ em. Có lẽ tôi nên quên em đi và kiếm lấy một người con gái phù hợp với “túi tiền” của mình. Một người thật sự toàn tâm yêu thương tôi và bố mẹ tôi, như thế cuộc sống của tôi sẽ hạnh phúc hơn khi yêu em.
Theo Khampha
Tôi đã chờ em suốt 26 năm qua
"Hạnh phúc luôn mỉm cười ở nơi cuối đường. Chỉ cần tình yêu đủ lớn, ta sẽ nhanh chóng đến đích thôi..."
Quả thật, có đi qua những ngày mưa ta mới yêu thêm những ngày nắng. Có những bước thăng trầm trong cuộc sống, tôi mới biết trân trọng thời gian được ở bên em.
Giữa hàng tỉ người trên thế giới, bỗng một ngày tôi nhận ra hơi thở của mình bắt đầu run run không thể kiểm soát, tim mình đã lệch nhịp khi nhìn thấy em. Tôi đã chờ em từ rất lâu, tìm em suốt 26 năm qua. Lúc đó tôi đã ước giá như em chỉ là của riêng tôi.
Hãy giữ mãi nụ cười em nhé, vì bên cạnh em luôn có anh!
Tôi yêu em, yêu tất cả những gì thuộc về em, dù quá khứ, hiện tại hay tương lai. Tôi yêu sự thuần khiết của em, yêu nét tinh nghịch qua khuôn mặt em và cả nụ cười duyên đã khắc sâu trong tâm tưởng của tôi.
Đã bao mùa xuân, hạ, thu, đông trôi qua; em vẫn cùng tôi bước đi trên con đường tình yêu đẹp của hai đứa. Bàn tay nhỏ bé của em vẫn đan chặt vào tay tôi, thoáng chốc khiến tôi muốn được che chở, bảo vệ em.
Có lúc giận hờn, tưởng chừng như tôi và em là hai đường thẳng song song. Nhìn thấy em buồn, mà tim tôi tựa hồ như có ai đó đang bóp nghẹt. Tôi tự trách bản thân mình vô tư quá đỗi, không để ý đến những cảm nhận của em. Nhưng chưa bao giờ tôi hết yêu em, chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ để lạc mất tay em.
Đôi khi guồng quay của cuộc sống khiến cho tôi mệt mỏi, nhưng em vẫn ở bên cạnh tôi. Tình yêu của em vô hình tiếp cho tôi thêm sức mạnh để đứng dậy và bước tiếp.
Tôi vẫn cảm nhận được em yêu tôi biết nhường nào. Tình yêu của em có lúc dịu dàng, cũng có lúc lại vô cùng mãnh liệt. Một tình yêu tuy đơn thuần nhưng lại khiến trái tim tôi không ít lần phải thổn thức.
Hạnh phúc luôn mỉm cười ở nơi cuối con đường! Trải qua những vui, buồn lẫn khó khăn, thử thách; tình yêu của tôi và em cũng đến lúc đâm hoa kết trái. Tôi hiểu ra rằng em quan trọng với tôi biết mấy.
Trong những giấc mơ hằng đêm, tôi thấy mình nắm tay em bước đi trong ngày hạnh phúc; em dựa vào vai tôi để tôi dìu bước em đi. Và điều đó đã trở thành sự thật. Tôi bỗng thấy hồi hộp lạ thường, cảm giác được có em mãi mãi làm tôi hạnh phúc đến nỗi không thể gọi thành tên.
Tôi sẽ không bao giờ để em buồn thêm nữa. Dù tôi chưa thể cho em một cuộc sống giàu sang, phú quý; nhưng tôi sẽ yêu em bằng tất cả những gì tôi có, bằng sự chân thành của con tim. Tôi sẽ làm điểm tựa vững chắc nhất cho em, che chở và chăm sóc em. Tôi sẽ dành cho em những điều hạnh phúc nhất mà tôi có thể làm. Đơn giản vì tôi yêu em!
Theo Khampha
Không dám chia tay vì sợ mang tiếng "Sở Khanh" Tôi muốn nói lời chia tay nhưng sợ mang tiếng "Sở Khanh" vì trót vượt rào với cô ấy. Là một người sống có trách nhiệm, tôi hiểu câu người ta vẫn nói: "Một người đàn ông khi trút bỏ bộ quần áo trên người của một cô gái xuống, thì hãy mặc cho cô ấy chiếc váy cô dâu". Tôi đã từng...