Khổ sở với mẹ chồng hiền và lẩm cẩm
Rèm cửa đang màu sữa thanh tao giờ bị bà thay thế bằng đống vải hoa lòe loẹt. Mẹ chồng còn tự tay may những vỏ gối đỏ và thêu trên đó vài bông hồng méo mó.
Nhiều bạn bè, đồng nghiệp hay hàng xóm nhìn vào gia đình tôi ngưỡng mộ và ghen tị vì tôi có mẹ chồng hiền lành, chăm chỉ, vì con vì cháu. Nhưng ở trong chăn mới biết chăn có rận. Từ ngày lấy chồng, tôi đã phải chịu bao nỗi khổ vì bà mẹ chồng quá hiền lành.
Tôi sinh ra trong một gia đình tiểu thương ở Hà Nội. Bố mẹ tôi buôn bán nhỏ nhưng nhờ khéo léo và nhanh nhạy, ông bà có chút của ăn của để.
Hoàng – chồng tôi sinh trưởng trong một gia đình làm nông nghiệp. Bố mẹ và anh trai anh đều là nông dân. Khi tôi lấy Hoàng, anh có 1 công việc ổn định nhưng vẫn còn phải đi ở thuê. Vậy là bố mẹ tôi mua cho hai đứa một căn nhà nho nhỏ. Cuộc sống vợ chồng ban đầu khá vui vẻ.
Đến khi tôi có thai, mẹ đẻ tôi bận bịu không chăm sóc con gái được. Vì thế mẹ chồng tôi khăn gói từ quê lên thành phố để chăm con dâu mang bầu. Bà rất chăm chỉ, nhiệt tình. Nhưng trong mắt tôi tính cách này của bà nhiều phen làm tôi bực mình.
Đầu tiên, bà muốn tiết kiệm chi phí cho các con nên đã nghĩ ra những cách như đun bếp than hàng ngày hoặc chắt lại dầu ăn thừa.
Chẳng hiểu sao với kinh nghiệm sống đầy mình là thế mà bà lại có thể hun một bà bầu nhạy cảm và yếu ớt trong làn khói bếp nồng nặc mùi than. Mỗi sáng thức dậy, khói bếp ngập ngụa trong nhà làm tôi và cả hàng xóm đều khó thở vô cùng.
Video đang HOT
Bà còn mua và tích trữ một đống than củi nhầy nhụa, bẩn thỉu trong căn bếp vốn chẳng lấy gì làm rộng rãi của chúng tôi. Hành động này khiến cho căn bếp xinh xắn mà tôi đã tốn công trang trí trở nên lộn xộn và bừa bộn kinh khủng.
Khó chịu hơn, tôi có thể nhịn khi bà đun bếp than nhưng cái kiểu tái sử dụng dầu chiên đi chiên lại các bữa ăn thì tôi không kiềm chế được phản ứng của mình. Đồ ăn luôn bị cháy vì dính những mẩu thức ăn thừa sót lại trong dầu. Mùi thực phẩm trộn lẫn hỗn tạp các mùi rau xào đầy tỏi đến mùi tanh của cá rán khiến tôi nôn ẹo.
Không ít lần, đang trong bữa ăn, tôi phải chạy lén chạy vào nhà tắm tống khứ những thứ ghê rợn đó ra khỏi người.
Tất nhiên, nhiều lần như thế thì mẹ chồng tôi cũng biết điều đó. Và bà thực sự không hài lòng. Miệng bà thì nói “Không sao, ốm nghén biểu hiện như vậy là bình thường mà!”. Nhưng cái mặt của bà thì cứ lầm lì và mắt thì rơm rớm khóc. Điều đó làm con trai của bà xót xa và gây sự với tôi. Anh mắng tôi hỗn láo với mẹ chồng.
Nực cười hơn là mẹ chồng còn đang cố gắng thay đổi ngôi nhà của vợ chồng tôi đang ở. Hay nói đúng hơn là căn nhà mà mẹ tôi đã mua cho 2 đứa.
Sau khi phá hủy gian bếp bằng đống than dơ bẩn, bà bắt đầu lên ý tưởng thay đổi lại ngôi nhà trang nhã trở nên vui tươi hơn cho phù hợp với đứa trẻ sắp sinh. Ý kiến đó của mẹ được chồng tôi nhiệt liệt đồng ý.
Sau hai ngày cuối tuần nghỉ ngơi bên nhà mẹ đẻ, tôi về nhà mà không khỏi kêu trời vì vừa bất ngờ vừa tức tối.
Những chiếc rèm cửa màu sữa thanh tao của tôi giờ đã bị thay thế bằng vải hoa lòe loẹt xanh, da cam, tím lẫn lộn. Chúng còn được buộc lại bằng một bông hoa xấu xí.
Mẹ chồng còn tự tay may những vỏ gối màu đỏ rực và được thêu vài bông hồng méo mó. Đồ chơi trẻ con và chuông gió được bà treo khắp mọi nơi làm tôi bực mình khi đụng phải.
Trong phòng ngủ của tôi thì bà tự ý treo một bức ảnh lớn của chồng và mẹ chồng chụp năm nào. Bà nói treo ảnh này vì muốn tình mẫu tử tràn ngập khắp nơi. Tối tối, khuôn mặt của mẹ chồng cứ chình ình trước mặt làm tôi không tài nào ngủ được. Còn chồng tôi thì có vẻ thích chí lắm.
Chưa hết, mẹ chồng tôi còn tụ họp tất cả hội người giúp việc trong xóm, bàn tán, buôn chuyện cả ngày trời cả khi chúng tôi có hay không có nhà. Không ít lần hàng xóm sang phàn nàn với tôi rằng cứ để mẹ tôi cứ đi hết nhà này đến nhà khác.
Bà còn hiếu khách đến mức, thỉnh thoảng mời những người không quen biết ào nhà. Bà đem những đồ ăn đắt tiền mà con dâu mua để bồi bổ ra mời họ. Hoa quả tươi, sô cô la,… và vô vàn thực phẩm khác đã đội nón ra đi.
Mỗi chiều muộn đi làm về nhà là tôi lại thấy một đống vỏ hạt hướng dương rơi vãi trên nền nhà. Mẹ chồng đang lúi húi lau dọn. Điều này làm tôi điên hết cả đầu. Mấy lần, tôi nói với chồng để góp ý cho mẹ thì anh lại cau có, khó chịu. Anh nói tôi là kẻ máu lạnh vô cảm còn mẹ anh là thiên thần tốt bụng đáng mến nhất trên thế giới.
Tất cả những điều đó làm mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng không tốt. Bà cố gắng làm thân với tôi nhưng tôi không thể giả tạo thân thiết.
Mẹ chồng thường xuyên khóc lóc, than thở với chồng tôi. Và hiện nay, họ thành một phe đối lập với tôi. Từ ngày mẹ chồng lên sống chung mới 4 tháng nay mà cuộc sống của tôi đã trở nên khó chịu quá.
Cứ nghĩ đến việc mẹ chồng như vậy trong khi bản thân tôi sắp sinh nở đến nơi khiến tôi gần như muốn phát điên trong chính ngôi nhà mình. Thực tâm, tôi không ghét bỏ gì bà nhưng tôi thấy khó chịu lắm. Tôi phải làm thế nào bây giờ?
Theo VNE
Hết hồn với... vợ làm đẹp đón Tết
Nghe tiếng lạch cạch, thấy con Lu vừa gầm gừ vừa quẫy đuôi rối rít tôi vội nhìn nhanh ra cửa: "Chào cô, cô hỏi ai?". "Cái anh này! Nặng gần chết không xách hộ người ta còn đùa!". Trời đất ơi! Cô vợ thân yêu của tôi sao ra nông nỗi này.
Mái tóc dài, suôn mượt như mây giờ bị cắt cụt ngủn, nhuộm màu tím như mấy cô diễn viên Hàn Quốc, cặp môi cánh hồng bị xăm đỏ như ăn ớt, còn nữa, đôi mày lá liễu cuốn hút là thế giờ cũng chịu chung số phận, đến con Lu nổi tiếng tinh khôn còn ngờ vực huống hồ là tôi.
"... À, ừ! Em... khác quá!". Nhìn bộ mặt nghệt của tôi nàng quẳng mạnh giỏ thức ăn xuống sàn: "Anh xem lại mình đi, đàn ông như thế có đáng không, tôi làm đẹp là vì ai?". Rồi nàng lu loa lên một cách oan ức. Quả thực, nhiều lúc nghĩ cũng thấy tội, vợ con người ta được ăn sung mặc sướng, ba ngày đi spa, bốn ngày đi tắm trắng mà mình thì, ăn không dám ăn, mặc chẳng dám mặc, hết giờ làm mới tất tưởi chạy ra các quán hàng rong mua thức ăn, mang tiếng là ở thành phố nhưng nào đã biết cái siêu thị đen hay đỏ, nhưng biết làm sao được, đồng lương của cô công nhân với anh bảo vệ quèn như tôi thì rau muống còn không đủ nữa là.
Giờ tan sở nhìn mấy cô nhân viên văn phòng ra về trong lòng lại thầm tiếc, tôi thề trong số hàng trăm cô gái kia nhiều người thua vợ tôi xa lắc nếu xét trên bình diện nhan sắc, chẳng qua môi trường làm việc đã cho họ cách ăn diện nên mới sang trọng quý phái ngần ấy thôi, người đẹp vì lụa chứ báu gì, có khi phải nén buồn động viên vợ " đẹp mà nhờ dao kéo với mĩ phẩm anh chả thiết", nhưng hỡi ôi! Cái lời động viên đầy sự đãi bôi ấy làm sao mà chống đỡ nổi với cái trào lưu phim ảnh, văn hóa ngoại trong cái kỷ nguyên hội nhập với cái căn bệnh đồng bóng di căn của đàn bà. Vậy là các nàng đua nhau làm đẹp bằng mọi giá, người giàu thì đến nơi sang trọng, người nghèo thì đến nơi xập xệ một chút mà người quá nghèo cũng không sao, có tất, bất kể mĩ phẩm tốt, xấu, nguồn gốc xuất xứ không thành vấn đề miễn sao đáp ứng đủ cho cái nhu cầu đa dạng của thượng đế.
Cám cảnh! Ngày nào đọc báo cũng thấy nhan nhản mĩ viện phi pháp, trung tâm làm đẹp chui với những gương mặt biến dạng, thoạt nhìn đã nổi da gà, không biết ngày nào đến lượt nhà mình đây? Tưởng vợ chồng trẻ hờn dỗi tí cho vui, cho cuộc sống thêm phong phú ai dè "chiến tranh lạnh" khá lâu, phải dỗ mãi nàng mới chịu nghe ra, lại mất cả tuần nịnh hót nàng mới chịu về quê ăn Tết, vừa thăm quê vừa cho nàng tận mắt nhìn thấy cái đẹp đích thực, thuần hậu của người dân quê. Nhưng cái thâm ý của thằng tôi đã nhầm, suốt đoạn đường về, các tiệm uốn - ép - sấy - gội người đông như kiến. Các bà các cô ngoại tứ tuần, chân lội ruộng sâu, phèn ăn vàng ươm đến tận đầu gối cũng duỗi tóc thẳng đơ, cắt so le, nhuộm đủ màu trông thật nhức mắt. Nhìn nàng hả hê tôi khẽ thở dài, mình lạc hậu hay lẩm cẩm đây?
Theo VNE
Những kiều nữ có số lần "dao kéo" nhiều nhất showbiz Việt Nâng mũi, làm cằm, gọt hàm, nâng ngực... hầu hết các sao nữ, hotgirl dưới đây đều đã từng... trải qua. Nhắc đến phái đẹp trong showbiz Việt hiện tại, dường như từ được dùng nhiều nhất chính là: Phẫu thuật thẩm mỹ. Có vẻ như hầu hết các sao nữ của showbiz Việt Nam đều đã từng đụng dao kéo ít nhất...