Khổ sở với gã chồng lười biếng, vũ phu
Anh ta lười làm, ham chơi lại hay đánh đập vợ, tôi đúng là có mắt không tròng.
Đúng là như người ta vẫn nói, làm đàn bà đã khổ, nhưng làm đàn bà mà chọn nhầm chồng còn khổ hơn. Và tôi đã phải nếm trải cái sự thống khổ đó khi lấy phải một ông chồng vừa vô dụng lại còn ích kỉ, độc đoán và bảo thủ. Anh ta không kiếm ra tiền mà còn đánh đập, chửi bới tôi.
Nói đi nói lại tôi cũng chẳng trách ai được ngoài trừ việc vì mình có mắt không tròng. Ngày đó, có mấy người cùng theo đuổi tôi nhưng tôi lại không thích. Tôi chết mê, chết mệt cái vẻ ngoài đẹp trai, lãng tử của anh ta để rồi từ chối tất cả. Để lấy được anh ta, tôi cãi cự bố mẹ mình, thậm chí bố mẹ đuổi tôi ra khỏi nhà vì tôi yêu anh ta, tôi cũng cam chịu.
Lúc đó tôi nghĩ đơn giản lắm, tình yêu làm sao mà ngăn cản được nên tôi cứ yêu mặc dù biết anh không có nghề nghiệp ổn định, đi làm cho một ông chú. Công việc của anh toàn là đi gặp người nọ, người kia thuyết phục họ kí hợp đồng mua vật liệu xây dựng. Hầu hết nó là những cuộc vui trên bàn nhậu mà thôi. Có tháng anh kiếm được thì cũng được chục triệu hơn chục triệu. Còn không, có khi cả tháng chẳng có đồng nào.
Nhưng mà ngày đó tôi vẫn mê, mê cái tài ăn nói của anh ta, mê cái vẻ đẹp trai như diễn viên của anh ta. Thế là tôi quyết định cưới mặc dù bố mẹ không đồng ý. Tôi và anh ta đi đăng kí kết hôn, làm vài mâm cơm mời bạn bè tới dự rồi dọn về sống với nhau. Bố mẹ tôi cho đến giờ vẫn giận không thèm ngó ngàng gì tới tôi cả.
Video đang HOT
Anh ta không kiếm ra tiền mà còn đánh đập, chửi bới tôi (Ảnh minh họa)
Lấy nhau về tôi mới nếm mùi khi lấy một ông chồng vô tích sự đến như vậy. Tôi đi làm lương lậu khá, vậy là anh ta chán không đi làm nữa. Suốt ngày anh ta ngủ lăn lóc. Thích lên thì anh ta ra ngoài kêu là đi làm công chuyện tới tối mịt mới về, người thì say khướt, toàn mùi rượu. Tiền hàng tháng thấy anh ta cũng có vài đồng trong người nhưng không bao giờ đưa cho tôi vì nghĩ tôi làm ra nhiều tiền rồi. Vậy là tôi cứ còng lưng ra làm mặc cho anh ta vui chơi phè phỡn.
Tới khi tôi sinh xong 3 đứa con cũng là lúc tôi mệt nhoài vì đuối sức. Ba đứa con sinh rất gần nhau vì tôi cứ chửa là anh ta bắt đẻ không cho bỏ đi. Trong khi đó anh ta không phụ tôi chăm các con, cũng không thêm tiền cho tôi nuôi dưỡng chúng. Không có ông bà bên nội, bên ngoại, tất cả mọi việc chỉ mình tôi làm mà thôi.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Anh ta còn đánh đập tôi mỗi khi tôi làm điều gì đó không vừa ý anh ta. Mỗi lần như vậy xong anh ta lại khóc lóc xin lỗi tôi rồi cầu xin tôi tha thứ. Nhìn 3 đứa con nheo nhóc, nghĩ cảnh gia đình ruồng rẫy mình rồi giờ lại không có chồng nên tôi cũng đành gắng gượng ở bên anh ta.
Anh ta có nhiều tính xấu nhưng lại rất quý và chiều con. Đặc biệt anh ta cũng không ngoại tình. Chỉ có điều anh ta không chịu làm, chỉ thích chơi bời mà thôi. Tuy nhiên sức chịu đựng của con người có hạn. Tôi cũng không biết là chịu được đến bao giờ nữa. Liệu tôi có nên ly hôn hay không?
Theo VNE
Mang bầu vẫn bị chồng hành hạ
Ngay sau khi cưới anh tôi đã phải trải qua những tháng ngày hết sức tồi tệ, dù có bầu nhưng tôi vẫn bị anh hành hạ.
Tôi và anh biết nhau do một lần tình cờ anh đến nhà tôi chơi với người bạn học của mình. Lúc đầu, tôi không hề có chút ấn tượng nào với anh, cũng có thể nói là tôi rất khó chịu với anh bởi anh nói rất nhiều và có phần nào thái quá khi nói chuyện.
Từ hôm đầu tiên gặp mặt ấy, tưởng rằng thái độ không mở lòng đón tiếp của tôi sẽ khiến anh chán nản và sẽ chẳng đến lần thứ 2 khi lần thứ nhất gặp mặt mà tôi đã dành cho anh ánh mắt hình viên đạn.
Vậy mà hôm sau anh vẫn tiếp tục đến nhà tôi chơi. Nhưng do không thích anh nên tôi đã trốn trên nhà và không ra tiếp chuyện. Vài hôm như thế, anh không đến chơi nữa, tôi nghĩ rằng anh đã bỏ cuộc và nhận ra thái độ của tôi về anh như thế nào.
Nhưng hơn một tuần sau, không ngờ anh lại xuất hiện trước nhà tôi. Nhìn anh lần này lịch lãm, chững chạc... khác hẳn với hình ảnh của anh những lần trước. Anh mặc chiếc áo sơ mi trắng sơ vin cùng chiếc quần vải màu đen chỉn chu... Không hiểu sao nhìn anh lúc đó, tôi lại có cảm giác rất thích thú.
Lần này không còn trốn tránh anh như lần trước, tôi ra tiếp chuyện anh, ngồi nghe anh nói chuyện rất lâu và được biết, thời gian vừa rồi anh bị ốm nên không thể qua nhà tôi chơi được. Hôm ấy, hai chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui vẻ, thoải mái giống như đã thân thiết với nhau rồi. Tự nhiên tôi thấy mình thay đổi suy nghĩ và cái suy nghĩ không có cảm tình với anh đã biến mất khỏi tôi từ lúc nào không hay.
Lòng người thật khó đoán, giờ tôi mới nhận ra cái giá phải trả cho sự vội vàng và mù quáng trong tình yêu của mình (Ảnh minh họa)
Từ đó trở đi, tối nào anh cũng đến nhà tôi chơi. Tôi thừa hiểu rằng khi một người con trai thường xuyên qua nhà con gái chơi là một tín hiệu cho biết rằng, người con gái đó đã làm xiêu lòng người con trai, vì thế tôi tự tin rằng anh thích tôi. Giờ chỉ cần tôi đồng ý nữa là mọi chuyện sẽ xong.
Càng ngày hai chúng tôi càng trò chuyện nhiều hơn. Có khi vừa gặp nhau ở nhà tôi xong, đợi anh trở về nhà hai chúng tôi lại tiếp tục nhắn tin nói chuyện qua điện thoại đến lúc đi ngủ. Cứ như vậy, để rồi trái tim tôi đập thổn thức và nhớ tới anh lúc nào không hay biết.
Tôi nhận lời yêu anh chỉ sau hơn 2 tháng tìm hiểu và hai đứa đã tổ chức đám cưới. Không biết quyết định này của tôi có quá vội vàng không, khi tôi thực sự chưa biết nhiều về anh, mỗi lần nói chuyện hầu như chúng tôi nói chuyện trong cuộc sống, chuyện phiếm là nhiều, hơn nữa từ khi quen anh tôi cũng chưa lần nào được anh mời tới nhà chơi.
Cưới xong tôi có bầu luôn, và cũng kể từ sau ngày cưới ấy, tôi mới nhận ra con người thật của anh. Thì ra cái thói rượu chè cờ bạc hay chửi tục của anh đã được anh che giấu đi trong thời gian tán tỉnh tôi. Tôi cảm thấy anh thật đáng sợ. Có được tôi rồi, anh bỏ mặc tôi, sáng vẫn đi làm nhưng tối về là anh lại nhậu nhẹt với bạn bè, ngày nào cũng thật khuya mới về. Càng đáng sợ hơn khi cứ say xỉn là anh đánh đập, chửi mắng, nhục mạ tôi đủ điều bằng những lời lẽ rất thô bỉ. Đánh chửi xong, khi tỉnh rượu anh tỏ ra ăn năn rồi lại xin lỗi, nỉ non tôi tha thứ. Có lần, vì bị anh đánh, tôi đã bỏ nhà đi hai ngày, anh và gia đình anh phải tìm tôi về. Nhưng rồi anh vẫn chứng nào tật nấy khiến tôi rất sợ.
Tôi đang có bầu mà bị anh hành hạ thế này thì tôi và cái thai trong bụng liệu có thể được yên ổn không. Bố tôi thì bảo bỏ, mẹ tôi thì bảo thôi nhẫn nhịn vì chồng tôi làm kinh tế trong nhà. Tôi chỉ làm nội trợ, những công việc vặt trong nhà. Nếu bỏ anh tôi sẽ trắng tay, còn đứa con trong bụng tôi sinh ra sẽ không có cha, nó sẽ bị người đời, bạn bè nói gì sau lưng đây? Tôi sẽ làm gì để kiếm tiền nuôi con? Nhìn đứa con trong bụng tôi lại thấy xót xa vì nó đâu đáng phải gánh chịu những nỗi đau khổ này. Lòng người thật khó đoán, giờ tôi mới nhận ra cái giá phải trả cho sự vội vàng và mù quáng trong tình yêu của mình.
Theo VNE
Tôi tự hủy hoại cuộc đời khi lấy vợ Bây giờ tôi cực kỳ hối hận chỉ muốn bỏ quách cô ấy đi để thoát cái "nợ đời". Tôi 25 tuổi, là một chàng trai ở tỉnh lẻ ra Hà Nội học tập, sau khi tốt nghiệp Đại học, tôi trúng tuyển vào một công ty phần mềm máy tính và bắt đầu bận rộn với công việc. Cả 4 năm đại...