Khổ sở vì nhà có mẹ chồng “khắc tinh” giúp việc
Ô sin lại xin nghỉ, dù tôi năn nỉ thế nào nó cũng không ở thêm một ngày. Cô bé ôsin này tôi phải nhờ mấy chị em thân thiết ở cơ quan giới thiệu mãi mới được.
Ô sin liên tuc xin nghi viêc
Ai cũng khen con bé ngoan ngoãn, chăm chỉ, biết vâng lời và lại khéo léo chăm trẻ. Vậy mà cuối cùng nó cũng nghỉ mất.
Đây là lần thứ 4 trong vòng một năm rưỡi, ô sin làm cho nhà tôi xin nghỉ việc. Chẳng phải tôi đối xử tệ, cũng chẳng phải trả lương không hậu hĩnh, công việc thì cũng không quá nặng nhọc, chỉ trông nom mỗi thằng bé 2 tuổi nhà tôi vào ban ngày. Chả là ôsin nào cũng “bỏ của chạy lấy người” vì không chịu nổi tính mẹ chồng tôi. Dưới sự giám sát chặt chẽ của bà, ô sin nào cũng thấy ngột ngạt, khó chịu và kết quả là xin nghỉ hết.
Ai cũng khen con bé ô sin ngoan ngoãn, chăm chỉ, biết vâng lời và lại khéo léo chăm trẻ – Ảnh minh họa
Trước tiên là đồ ăn thức uống của cháu bà rất cẩn thận, chỉ sợ vi khuẩn. Bất kể khi nào ô sin pha sữa hay nấu cháo, bà đều ngó nghiêng và luôn miệng bảo phải làm thế nọ hay thế kia theo ý bà. Mỗi lần thằng bé không ăn hết bát cháo là bà đổ tại ô sin làm ăn không đến nơi đến chốn, nấu nướng không đâu vào đâu. Khi ô sin cho cháu ăn mà thằng bé lười ăn là bà bắt bế thằng bé đi dong khắp xóm ăn cho bằng hết mới thôi.
Video đang HOT
Vợ chồng tôi đều làm ở cơ quan nhà nước và có vị trí quản lý, công việc khá bận rộn. Việc ô sin nay nghỉ mai nghỉ khiến tôi chật vật. Tính ra chẳng ai ở được quá 6 tháng với mẹ chồng tôi. Bà chỉ yên tâm khi chính tay tôi chăm sóc cháu cho bà. Đôi lúc tôi cũng vẫn phải làm theo sự chỉ đạo của bà thì mới không bị trách mắng. Biết là xuất phát từ lòng yêu thương cháu, nhưng tôi không ít phen đau đầu vì không thể sắp xếp được công việc khi ôsin nghỉ việc.
Thật lòng tôi cũng yên tâm hơn khi có mẹ chồng để mắt đến ô sin trong việc chăm sóc con cái cho tôi, nhưng cách cư xử bộc trực của bà khiến cho tôi không ít lần rơi vào tình trạng khóc dở mếu dở thế này…
Sáng hôm sau, tôi đành phải để con ở nhà cho bà trông vì không thể nghỉ làm được. Lúc đi làm tôi cứ thấp thỏm lo lắng không biết bà có trông được cháu không? Bởi mẹ chồng tôi vốn cũng không thích lao động chân tay cho lắm, chủ yếu là “chỉ đạo”. Ngay từ hồi mới sinh con, mẹ chồng tôi đã tuyên bố là không có chuyện trông cháu, bế bồng hay cho cháu ăn, chỉ có thể quán xuyến chỉ đạo được thôi. Thực tế là mẹ chồng tôi chưa bao giờ nấu cháo hay bế cháu cả.
Điều tôi lo đúng thật chẳng thừa. Mới đến 11 giờ trưa, mẹ chồng tôi gọi điện kêu tôi về gấp vì con tôi chẳng ăn uống gì. Thật ra, vì xót con, tôi cũng muốn chạy ngay về nhưng lần này tôi phải cố gắng kiềm chế sự lo lắng lại. “Để con đói, khổ một ngày cũng chẳng chết được”. Tôi nghĩ thế rồi báo với bà là tôi đi công tác ngoại thành đang ở xa lắm, tối một mới về, nhờ bà trông cháu giúp chứ chẳng có cách nào khác.
Cuối cùng mẹ chồng tôi cũng thuyết phục được con bé quay lại – Ảnh minh họa
Chiều tối khi tôi đi làm về, trông hai bà cháu chẳng khác nào vừa đi cày ruộng, nhà cửa tanh bành, con tôi thì người khai mù mịt, cháo dính khắp nơi từ mặt cho đến áo quần. Bà ngồi thở dốc bảo tôi: “Số của con bé Vân (ô sin) đâu, đưa đây mẹ gọi cho nó”.
Sau một hồi tỉ tê, năn nỉ, cuối cùng mẹ chồng tôi cũng thuyết phục được con bé quay lại. May cho tôi, lần này mẹ chồng tôi đã “rút kinh nghiệm” toàn tập.
Theo GĐVN
Đau đầu vì cuộc chiến giữa mẹ chồng và ôsin
"Nếu nó không đi thì tao đi". Vừa thu dọn đồ đạc, bà Vui vừa tuyên bố. Sau một tuần không thấy Lan đuổi việc ô sin, bà Vui quyết định về quê.
Hai vợ chồng anh Tuân, chị Lan đều là lãnh đạo ở hai công ty, công việc bề bộn, đi sớm về khuya, vì thế anh chị gần như giao toàn bộ việc nhà cho người giúp việc. Cũng chính vì thế, chị Lan cũng đã phải lựa chọn đến 5 lần bảy lượt mới kiếm được một bà giúp việc "cứng nghề".
Để giữ được ô sin ở với mình lâu hơn nên vợ chồng chị Lan đối xử với người giúp việc hết sức tử tế
Để giữ được ô sin ở với mình lâu hơn nên vợ chồng chị Lan đối xử với người giúp việc hết sức tử tế, coi như người trong gia đình, một điều gọi bà, xưng con cho thân mật ấm áp.
Mọi chuyện bắt đầu nảy sinh khi mẹ anh Tuân bị bệnh phải đưa lên Hà Nội chăm sóc. Bà nằm viện một tháng rồi ra viện, nhưng vì lo sức khỏe của mẹ yếu cần phải ở gần các cơ sở y tế hiện đại nên anh Tuân giữ mẹ ở lại luôn.
Để thể hiện quyền lực bà chủ của mình, bà Vui bắt đầu chỉ đạo người giúp việc đủ thứ từ cách xưng hô đến việc chăm sóc dọn dẹp trong gia đình. Quen được nâng niu, chiều chuộng, bà giúp việc (kém bà Vui hơn chục tuổi) cũng thể hiện "đẳng cấp" của mình bằng cách tự làm theo ý mình. "Các con bà còn coi tôi như cha như mẹ, thì cớ gì bà chỉ đạo được tôi". Với cái suy nghĩ ấy, bà giúp việc cũng chẳng coi bà Vui ra gì.
Các cuộc xung đột nổ ra hàng ngày, ai cũng hăng hái "mách tội" người kia khiến vợ chồng chị Lan khổ sở vì phân giải. Đỉnh điểm của cuộc chiến này là hai bà trực tiếp đấu khẩu với nhau và bà Vui ra tối hậu thư, bắt vợ chồng chị Lan phải lựa chọn, hoặc là đuổi bà giúp việc, hoặc là mẹ chồng chị sẽ bỏ về quê!
Trước khi xách túi lên tầu, bà Vui còn ném lại một câu với con trai: "Coi mẹ không bằng ô sin" mặc dù anh Tuân đã hết sức năn nỉ bà ở lại
Chị Lan lâm vào tình cảnh khó xử. Một bên là người giúp việc đắc lực mà chị hoàn toàn tin tưởng để giao phó việc nhà, con cái, một bên là mẹ chồng. Chị còn đang phân vân chưa biết xử trí thế nào thì mẹ chồng chị đã "xách vali về nước".
Mang tiếng là "coi mẹ không bằng ô sin", anh Tuân cũng cảm thấy mất mặt với họ hàng, nhưng anh đành chọn giải pháp chờ sóng yên bể lặng rồi về vấn an mẹ sau, chứ giờ mà cho ô sin nghỉ việc thì anh chị cũng nghỉ việc luôn chứ chẳng phải chuyện đùa!
Theo GĐVN
Chồng hoảng hốt: "Anh lỡ làm ô sin có bầu rồi", vợ cười tỉnh bơ Em cũng biết cái mục đích mẹ thuê cô ta về chính là để sinh cho anh đứa con. Em không có bầu được nên cô ta đẻ cho anh đứa con cũng được. Em biết anh sợ có lỗi với em nên lâu giờ dùng bao cao su...thế là em lén chọc thủng đấy. ảnh minh họa Cưới nhau đã hơn 2...