Khổ sở vì không có giúp việc ngày Tết
Chị đã tìm mọi cách đễ giữ bác giúp việc ở lại lo cho gia đình mình dịp Tết nhưng bác vẫn từ chối.
Mỗi ngày chị đều phải vắt óc nghĩ cách làm sao để giữ cô giúp việc ở lại nhà mình dịp Tết. Tết năm nào chị cũng phải khổ sở vì chuyện này. Nhớ năm ngoái, không có giúp việc ngày Tết, một mình chị phải luôn chân luôn tay lo việc cơm nước, bếp núc, một mặt chị phải chăm con, cho con ăn, cho con ngủ. Cái Tết tưởng là được nghỉ lại thành ra giống như ngày lao động cực nhọc nhất của chị.
Chị đã tìm mọi cách đễ giữ được giúp việc ở lại lo cho gia đình mình. Nhưng mà bác giúp việc vẫn từ chối. Thật ra, chị cũng thông cảm và không có gì phàn nàn. Vì hơn ai hết, họ hiểu rằng, ngày Tết là ngày ai cũng mong muốn được sum họp cùng con cái, vui vẻ, đầm ấm. Có mấy ai muốn ở lại giúp việc cho nhà khác. Chị nài nỉ, xin bác ở lại tới 30 rồi mới về chứ không dám giữ bác lại ăn Tết. Nhưng cuối cùng, chị đành thất bại.
Chị ở nhà chồng lại là dâu trưởng, bố mẹ chồng thì già yếu cả rồi. Ai cũng cần được nghỉ ngơi và cũng chẳng có sức mà trông cháu. Mẹ chị chỉ cho cháu nằm rồi ngồi trong chứ không bồng bế hay cho cháu ăn được. Lại là dâu trưởng nên mọi việc trong nhà chị phải lo. Mẹ chồng cũng không lo được việc đi chợ, bếp núc hay cỗ bàn, thắp hương cúng bái nữa.
Năm ấy, chị chán nản nghĩ, chắc năm nay mất Tết vì con nhỏ, y như rằng thật. Mỗi sáng, chị phải dậy thật sớm, thậm chí là dậy từ 4 giờ sáng để chuẩn bị đồ thờ cúng, cỗ bàn cho gia đình. Con thì nằm ngủ ở trên nhà, chốc chốc lại chạy lên vì sợ chồng ngủ say không biết. Mà chồng thì vừa lười lại không bế được con. Có bế con cũng không theo, chỉ đòi mẹ. Lại cho con ti nên lúc nào con cũng quấn lấy mẹ rúc vào lòng mà không tha. Mẹ bỏ ra thì con lại khóc ầm lên, nghĩ mà buồn.
Nhà chị là nhà trưởng nên cứ mùng 1 là khách khứa tới đầy nhà. Chị phải tranh thủ có khách tới mà nhờ người này, người kia bế con cho một lúc, rồi nhanh nhanh chóng chóng vào trong nhà rót nước, chuẩn bị cơm. Có lúc không làm được, khách phải vào bếp. Mẹ chồng chị cũng chỉ bưng bê được chứ không nấu nướng được, vì đứng bếp lâu là chóng mặt, mỏi chân.
Video đang HOT
Năm ấy, sau ngày mùng 1-2, chị như người chết rồi, đứng dậy cũng không nổi. Đa thế, con lại khóc, bế dong suốt buổi, chán nản vô cùng. Có khi vừa bế con vừa ngủ gật mà chị sợ làm ngã cả con. Chưa lúc nào chị lại thèm một giấc ngủ như vậy. Khi con ngủ, chị càng không được ngủ, còn phải tranh thủ mà dọn dẹp, rửa đống bát chất đầy nhà…
Nghĩ lúc có người giúp việc bế con cho mới hạnh phúc làm sao. Chỉ có chuẩn bị cơm nước một lúc rồi thong dong ngồi ăn cùng cả nhà. Tết thế này thì thà không nghỉ Tết còn hơn. Có những người như chị, khát khao có người giúp việc ở bên cạnh biết nhường nào. Dù làm mọi cách cũng không thể nào khiến bác giúp việc tình nguyện ở lại nên chị càng cảm thấy mệt mỏi.
Khi có giúp việc, người mẹ không luôn chân luôn tay, quen được người giúp việc đỡ đần nên bây giờ, một tay chống chọi với bao nhiêu việc, thật sự không chịu nổi, mặt mũi quay cuồng.
Tết tưởng chừng được nghỉ ngơi, được vui vẻ, ai ngờ chỉ có ăn uống, dọn dẹp, bã hết cả người. Thế này thì có khi đi làm còn bớt mệt hơn là Tết.
Với những bà mẹ có con nhỏ, Tết đến, cần phải có một kế hoạch công việc cụ thể để không bị dồn việc, cũng không bị quá mệt mỏi việc chăm con và cỗ bàn. Những người thân, đặc biệt là người làm chồng cũng không nên lười biếng, phải ra tay giúp vợ, nếu không gánh nặng công việc dồn lên vai người phụ nữ quá nhiều. Những chị em làm dâu trưởng nên nhờ vả ai đó giúp đỡ như chị em thân thích chẳng hạn, trong những ngày khách khứa đến nhiều.
Đừng biến cái Tết nghỉ ngơi thành những ngày mệt mỏi, chán chường rồi lại nhận mộ trận ốm ngay năm mới.
Theo Khám phá
Chồng khinh thường, coi vợ như giúp việc
Một anh chồng cứ về nhà là cau có khó chịu với vợ. Lúc nào anh ta cũng thể hiện cái bộ mặt giống như anh ta là bá chủ thiên hạ, là người có công lao lớn nhất trong cái nhà này.
Anh ta cảm thấy, những ngày anh ta đi làm là những ngày cực khổ, nặng nhọc, chỉ để chu cấp cho vợ con. Anh ta cảm thấy chán nản vì chuyện này nên thường xuyên trút giận lên đầu người vợ ở nhà chăm con.
Vợ anh ta cũng có học hành đàng hoàng nhưng công việc thu nhập không đáng là bao nhiêu. Tính đi tính lại, nếu thuê một người giúp việc chăm con thì chi bằng, mình tự nghỉ việc ở nhà, chăm con, yên tâm hơn nhiều lại cũng không tốn tiền công, trả lương cho người giúp việc. Và vì thế, vợ anh chấp nhận chuyện làm người vợ nội trợ, ăn bám chồng.
Nhiều người chồng thích vợ như vậy, nhưng anh chồng này lúc nào cũng nghĩ, vợ mình lười biếng, ăn bám, chỉ thích ngửa tay xin tiền người khác, nên anh ta có vẻ không hài lòng về vợ. Hàng tháng đưa tiền cho vợ, anh ta dặn này dặn nọ rằng, nhất định không được tiêu pha, nhất định không được hoang phí, phải tiết kiệm tiền lo cho con cái và gia đình. Chị vợ cả năm cả tháng không dám sắm cái gì cho mình, chỉ biết sắm cho chồng, con, lo bữa ăn giấc ngủ cho hai người đàn ông quan trọng, còn mình thì lôi thôi lếch thếch.
Tối tối anh chồng về, vợ đon đả chồng, chuẩn bị mọi thứ cho chồng, anh chỉ việc ngồi vào mâm cơm ăn. Anh này lúc nào cũng cái bài ca muôn thuở trong bữa cơm &'đàn bà không đi làm thì phải tươm tất việc nhà, nấu ăn phải thật ngon chứ nấu ăn mà chồng không nuốt nổi thì chẳng thà là đi làm cho xong. Đàn bà mà chỉ biết quanh quẩn xó bếp, rồi không ra ngoài giao du, không chăm chút bản thân mình thì cũng coi như vứt. Vợ cái ông hàng xóm nhìn đến là chán, lúc nào cũng thấy lôi thôi, lếch thếch, ăn vận thì bẩn thỉu, nhìn ngán tận cổ'. Nghe chồng nói vậy, chị vợ nghĩ đến mình.
Những ngày sau đó, anh chồng ngạc nhiên khi thấy vợ mình bắt đầu biết ăn diện, gọn gàng hơn. Anh này có vẻ nóng mặt, khó chịu &'ở nhà không đi làm chỉ biết dùng tiền của chồng ăn diện thì coi như vứt. Vợ như thế ai lấy đâu ra mà cung phụng. Đàn bà ở nhà thì ăn chơi làm gì, ai nó thèm ngắm'...
Nghe chồng nói vậy, chị vợ lại cảm thấy buồn vì không biết, chồng có phải đang nói mình không. Anh chồng cứ lấy ví dụ hết cô vợ ông hàng xóm rồi lại quay sang vợ nhà anh đồng nghiệp. Chị vợ cảm thấy chồng chẳng bao giờ dành cho chị được một lời khen, cảm thấy chán nản khi mỗi lần về nhà, chồng chỉ cắm mặt vào ăn cơm, không biết đến vợ, không hỏi han vợ một câu, rồi lại chạy ra chỗ con. Dường như chị sống như cái bóng trong nhà này, giống y như người giúp việc, phục vụ chồng con.
Chị cũng không biết, ý anh là gì nữa. Anh bảo chị không phải thuê người giúp việc nhưng khi anh đi làm kiếm tiền, đưa lương cho vợ thì anh lại cảm thấy cau có, khó chịu với chị. Chẳng hiểu tại sao anh lại như vậy. Hay là, con người ta luôn luôn ích kỉ như vậy, luôn không hài lòng với người khác nên dù người khác làm gì cũng không thấy vui.
Anh chê cô vợ hàng xóm ăn mặc lôi thôi, chỉ ở nhà không biết ăn diện. Rồi khi vợ anh ăn diện, anh lại nói bóng gió là không biết tiếc tiền, chỉ biết tiêu tiền của chồng. Vậy anh đòi hỏi gì ở chị, ý anh là sao? Chị vợ thực sự bế tắc trong cuộc hôn nhân này.
Bây giờ, ngày ngày chứng kiến khuôn mặt cau có của chồng, chị mới nhận ra, bao nhiêu năm nay, anh chưa từng nở một nụ cười thực sự tươi với chị. Anh nói chuyện điện thoại với bạn bè, đồng nghiệp thì cười hớn hở, còn với chị, anh chỉ làm đúng trách nhiệm của người chồng. Tình yêu có không, hay chỉ là sự giả dối? Chị thực sự còn không hiểu, anh có yêu chị thật lòng hay thứ tình cảm bao năm đã nhạt phai vì anh cảm thấy chị thực sự vô dụng...
Ai chẳng phải ở nhà chăm con, nếu chị không chăm thì phải thuê người khác. Ai chẳng có con có cái, anh có hiểu được sự vất vả của việc chăm con, chăm chồng? Thế nên anh mới cảm thấy chị là người ăn bám. Nếu đổi vai, chị tin chắc,anh chẳng thể làm tốt hơn vợ nhưng kiếm tiền, chị cũng có thể làm được không bằng thì cũng gần như anh. Đàn bà đâu phải chỉ biết ở nhà, đâu phải không biết kiếm tiền. Chỉ là, họ còn có gánh nặng là con cái, gia đình.
Chị mải mê chăm chồng chăm con nên không nhận ra được thái độ của chồng. Bây giờ thì mọi thứ càng ngày càng lộ liễu và chị càng nhận ra, anh thực tình không coi chị là người vợ hiền năm nào nữa. Chồng khinh thường vợ, coi vợ như người giúp việc, bắt vợ làm mọi việc trong nhà nhưng chưa một lần nghe vợ nói chuyện thật lòng. Hễ chị vợ mổ miệng thì anh chồng lại &'đàn bà ở nhà lắm chuyện, chỉ buôn dưa lê là giỏi'. Chị có cảm giác buồn lòng, nghĩ mà thấy tức anh ách trong người.
Nếu cứ tiếp tục tình trạng này, một là chị quyết tâm đi làm, thuê người giúp việc, hai là chị sẽ từ bỏ người đàn ông này. Sống với chồng như sống với ông chủ như thế thì quá nhục nhã.
Đàn ông coi nhẹ việc nhà, nghĩ những người vợ ở nhà chăm con thì là người đàn bà ăn bám là họ đã lầm. Việc chăm con có lẽ là việc nặng nhọc nhất trên đời... Nếu cánh mày râu nghĩ như vậy, hãy xem lại bản thân mình vì anh mới thực sự không phải là người chồng tốt và có trách nhiệm với vợ con...
Theo Khám phá
Cay đắng phát hiện sự thật chuyến công tác xa 7 ngày Tết của chồng Lần vào từng đoạn chat của chồng với cô ta trên Facebook, tôi đau đớn không kìm được nước mắt khi đọc từng dòng tục tĩu, từng hình ảnh bệnh hoạn của hai con người đốn mạt đó gửi cho nhau... Chào độc giả mục Tâm sự, Thật buồn là những ngày đầu năm mới, người ta vui vẻ bên gia đình, hạnh...