Khó ngờ gái ‘đảm’ ngày nay chuộng mốt khoe món ‘thảm họa’ tự nấu
Tưởng chừng chỉ làm khéo, làm giỏi người ta mới đem ra khoe nhưng với các gái “đảm” chuyện gì cũng có thể khoe được kể cả việc “ sáng tạo” ra những món ăn “ thảm họa” thế này.
Cộng đồng mạng từng “rần rần” bàn tán khi gái “đảm” khoe ảnh trổ tài vặt lông gà lột cả da thế này.
Thời gian qua, cộng đồng mạng hết lần này đến lần khác “tá hỏa” khi truyền tay nhau những bức hình món ăn được gái “đảm” vào bếp “sáng tạo” từ quen thành “lạ” mắt như: nấu xôi gấc nhưng “xôi một đằng, gấc một nẻo”; mực nhồi thịt phiên bản “mực ơi ở lại, thịt đi nhé”, trứng luộc kiểu mới…
Đi kèm với hình ảnh những hình ảnh món ăn “thảm họa” là dòng chú thích ngô nghê được cho là của các cô nàng đó vào bếo trổ tài.
“Canh trứng đậu cà chua. Em nấu xong không ai ăn mà cứ ngồi nhìn em như vậy thể lạ. Cả nhà giả thích hộ em xem tại sao ạ?” – Chủ nhật của bát canh trứng cà chua đậu phụ theo phong cách “đường ai nấy đi” viết.
Cũng là món trứng nhưng gái “đảm” gây sốt khi xào cà chua nguyên quả với trứng nguyên vỏ gây bão.
Một cư dân mạng “khoe” món cá cơm xào chua ngọt của chị dâu: “Chị dâu em làm cá cơm xào chua ngọt các mẹ ạ. Anh trai em về nhìn chảo cá bảo: “Cái gì vợ nấu cũng giỏi, đây là cá rang cháy cạnh xong bảo chồng thích món này lắm. Chọn cho anh con nào không cháy anh ăn”. Đọc xong dòng chia sẻ kèm hình ảnh món cá cháy đen nhẻm này khiến dân cư mạng cười “không ngậm được miệng”.
Một chàng trai khác cũng chia sẻ nồi thịt kho của vợ mình khiến người xem lắc đầu ngán ngẩm.
Món nem rán cô gái trẻ thực hiện dịp đến thăm nhà người yêu khiến cư dân mạng “dậy sóng”
Mực nhồi thịt phiên bản “Mực ơi ở lại, thịt đi nhé”.
Món canh mướp đắng nhồi thịt “độc, lạ” do nàng dâu đảm nấu khiến nhà chồng… bỏ cơm.
Video đang HOT
Và còn không ít món ăn do gái “đảm” nấu khoe trên mạng xã hội khiến nhiều chàng trai ngày càng mất niềm tin vào tài nấu ăn của chị em phụ nữ.
Theo Dân Việt
Tình yêu như đóa hồng, không thể hái hoa mà không bị gai đâm
Hãy biết giữ lấy những gì trong tầm tay. Trong tình yêu, cơ hội không đến nhiều lần, đừng để khi vụt bay mất sẽ hối tiếc không nguôi...
Trên tầng cao của căn nhà có những ô cửa sổ màu trắng, cô gái có làn da trắng như tuyết, mái tóc dài đen tuyền tung bay trước gió đứng ngoài ban công, ánh mắt buồn nhìn xa xăm.
Cô đảo mắt nhìn xung quanh, sáng nay cũng như mọi buổi sáng khác, cảnh vật cũng hiền hoà, cây lá trong vườn cũng xanh mơn mởn, gió vẫn mát, trời vẫn trong xanh, ánh mặt trời vẫn đang lấp ló chờ vươn mình với những tia nắng xuyên cành lá.
Ánh mắt cô chợt khựng lại khi một buổi sáng bình thường lại bắt gặp một người khác thường.
Ngôi nhà có chóp ngói đỏ chói bên cạnh, có vườn hồng màu trắng nở to xoè như cái chén mà cô vẫn ngày ngày nhìn sang, hôm nay có một người chăm sóc.
Ai vậy nhỉ? Một người thanh niên vạm vỡ, có khuôn mặt hiền lành.
Mọi hôm vườn hồng được bà cụ chủ nhà trông nom, từ ngày cụ mất, cụ ông buồn phiền mà để cỏ mọc um tùm, nụ hồng cũng gần như héo úa.
Hôm nay đã có bàn tay chăm bón rồi ư?!
Cô gái lại nhớ bà cụ, nhớ bà cụ hay cười hay xoa lên mớ tóc dài của cô và tặng cô vài đoá hồng trắng mà cô thích.
Cô nâng niu những bông hoa đó như là báu vật, cô đặt những bông hoa vào cái lọ pha lê trong suốt rồi để lên chiếc bàn nhỏ ngay cạnh ô cửa sổ màu trắng sữa. Gió lùa vào phòng làm những đoá hồng lung lay thoang thoảng mùi thơm nồng nàn.
Cô yêu hoa, yêu màu trắng vô cùng...
Bà cụ mất đi, cô như thiếu đi một người hiểu cô, yêu thương cô. Cô nhớ bà cụ lắm.Nhìn những bông hoa trắng mà khoé mắt cô cay cay.
Nghĩ ngợi mông lung, chợt cô bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên đang nhìn cô, thoắt một cái cô chạy tột vào nhà đứng sau cánh cửa len lén nhìn sang.
Người thanh niên ấy là ai vậy nhỉ?
Sáng sáng cô vẫn đó, trên ban công lộng gió bẽn lẽn nhìn sang cái người thanh niên có đôi mắt ấm áp đó, với bàn tay cần mẫn vun xới, chăm bón.
Kể từ ngày chàng thanh niên nhìn thấy bóng dáng mong manh, mái tóc dài thướt tha, và ánh mắt buồn... chàng ngày đêm hình dung ra bóng dáng ấy, chỉ mong ngày mới đến thật nhanh để buổi sáng tinh sương được nhìn thấy cô bên khung cửa sổ.
Chàng nhớ nhung, mơ ước, chàng yêu cô mất rồi...!
Nhưng phận chàng làm sao ngỏ lời yêu thương. Chàng nghèo, một kẻ làm vườn thì có ai thèm đoái hoài... tỏ tình có khi lại không bao giờ được nhìn thấy bóng dáng ấy nữa.
Mỗi ngày đối với chàng là một ngày vui, tình yêu làm cho con người ta khác hẳn dù cô chưa nhìn chàng mà cười một lần nào. Nhưng với chàng, được nhìn thấy cô là cả một niềm hạnh phúc.
Chàng muốn tặng cô một đoá hồng mà chàng ngày ngày toàn tâm toàn ý chăm sóc, nhưng chàng sợ, sợ rồi cô sẽ từ chối.
Hơn nửa năm trôi qua, chàng sống trong tình yêu đơn phương, trong niềm hạnh phúc của riêng chàng.
Chàng yêu cô nhiều lắm, yêu say đắm. Chàng muốn đặt lên làn môi mềm của cô một nụ hôn nồng, muốn chạm vào làn da trắng như tuyết của cô hơi ấm từ cơ thể chàng... chàng mang cô vào giấc ngủ êm đềm và mơ một hạnh phúc lứa đôi.
Rồi ngày kia, chàng quyết định ra đi để tìm cách làm ăn, buôn bán. Chàng muốn tự tin khi tỏ tình với cô, chàng muốn đem lại cho cô cuộc sống đủ đầy không phải thiếu thốn, vất vả nếu cô nhận lời yêu, lời cầu hôn của chàng.
Buổi sáng như mọi ngày, cô ra trước ban công len lén nhìn sang. Nhưng không gian hôm nay yên ắng lạ thường. Khu vườn vẫn đấy, vẫn những bông hoa lung linh trong sương sớm, nhưng người ở đâu, người ở đâu rồi?
Một ngày, 2 ngày trôi qua... cô đợi... cô chờ...
Hay chàng bị bệnh... cô lo lắng... Chàng có bị làm sao không?
Một tuần trôi qua, vẫn không thấy bóng chàng...
Cô bật khóc... giọt nước mắt nóng hổi lăn dài dưới đôi mắt buồn.
Cô chạy qua nhà ông cụ, bấm chuông và cụ ông ra mở của.
Tin chàng đã ra đi làm tim cô đau nhói!
Cô nhớ chàng, cô mong chàng và có lẽ cô đã yêu chàng từ lâu rồi.
Ngày ngày vẫn thế, không hôm nào mà cô không nhìn thấy chàng. Cô quen với bóng dáng thân quen ấy. Cô quen với đôi mắt hiền và ánh nhìn ấm áp. Cô mong một lúc nào đó chàng sẽ ngỏ lời cùng cô... Thế mà!
Với động lực của tình yêu, với niềm hạnh phúc tưởng như vô cùng khi cô đồng ý chàng, chàng đã cố gắng, cật lực để bươn chãi mà có lẽ người bình thường khó có thể thực hiện được.
Bởi vậy người ta mới nói: "Trong giấc mơ không có gì là không thể - Và trong tình yêu tất cả đều có thể...".
Chàng đã có được một số vốn liếng sau thời gian bôn ba, phiêu bạt và nỗ lực vì tình yêu.
Một buổi sáng đẹp trời, với một bông hồng trắng tinh khiết trên tay, chàng đứng trước nhà cô chờ đợi hình bóng cô xuất hiện trên ban công ấy...
Chờ mãi khi ông mặt trời lên cao,chàng vẫn không thấy cô đâu.
Sốt ruột, chàng liều gọi cửa. Người phụ nữ mẹ nàng với dáng người gầy guộc, mong manh như nàng ra mở cửa.
Nghe tin cô đã theo chồng, chàng lảo đảo, choáng váng cành hồng trong tay nắm chặt đến nỗi gai hồng đâm nát tay, những giọt máu đỏ chảy lênh láng mà chàng không biết, làm ướt đẫm những cánh hồng trắng muốt, như nhuộm đỏ cả 1 màu tinh khiết.
Chàng quay đi như người vô hồn...
Thế là vĩnh viễn chàng mất cô, mất người mà chàng yêu thương nhất.
Cô đã theo chồng, bỏ lại chàng với lời yêu chưa thành tiếng.
Lời yêu thương vẫn đấy, vẫn bỏ ngỏ... chiếc nhẫn cầu hôn với viên đá trắng tinh, lấp lánh.
"Tình yêu của tôi...!". Chàng hét lên với bao niềm tiếc nuối.
Thế là tình yêu của chàng đã vụt khỏi tầm tay khi chàng có thể sắp có được.
...................................
- Thế đấy. Khi tình yêu ở trong tay, ta không giữ lấy thì nó sẽ vụt bay mất.
- Yêu là không chờ đợi...Tình yêu cần được vun xới như chăm bón một bụi hồng. Hằng ngày chăm bón, nâng niu thì bụi hồng sẽ cho ra một đoá hồng tươi thắm.
Nếu thiếu đi bàn tay ấy, nụ hồng sẽ ủ rũ, héo úa trong chờ đợi và sẽ mãi xa trong tầm tay...
Cô gái đã ra đi trong nhớ nhung, trong chờ đợi.
Và chàng thanh niên sẽ mãi hối tiếc vì đã làm vụt mất cái quý giá nhất đời người đó là Tình Yêu, là Hạnh Phúc, là Trái Tim mà không bao giờ tìm lại được.
Hãy biết giữ lấy những gì trong tầm tay. Trong tình yêu, cơ hội không đến nhiều lần, đừng để khi vụt bay mất sẽ hối tiếc không nguôi...
ST
Cách xử lý 'khó ngờ' của người đàn bà có chồng ngoại tình sau mười năm 'đầu ấp tay gối' "Em đồng ý li hôn. Nhưng, anh có dám tay trắng ra đi với tình yêu của anh không? Nếu anh ra đi như thế mà người yêu của anh vẫn bên anh, như em ngày xưa, chứng tỏ anh không tin lầm người..." 10 năm hôn nhân bắt đầu từ 2 bàn tay trắng, trải qua biết bao đắng cay khổ cực,...