Khó lòng chia tay đồng nghiệp nam kém tuổi
Tôi hả hê, sung sướng vì tính hiếu thắng của mình đã được thỏa mãn. Tình cảm giống như một trò chơi, không thể thua cuộc. Cuối cùng, Q. đã chịu “thuần phục”. Tôi không giấu nổi vẻ tự mãn vì đã giành phần thắng trước cô bạn gái kia.
Tôi không phải là người phụ nữ quá xinh đẹp, chỉ cao ráo, ưa nhìn, nhưng làm việc trong môi trường chỉ toàn đàn ông, có mình tôi lạc loài thì quả thật, tôi giống như “báu vật” hiếm hoi được các anh nâng niu, chiều chuộng.
Chính điều đó đã làm tôi tự mãn, cho đến khi Q., một cậu sinh viên sắp tốt nghiệp, thua tôi đến 4 tuổi xin vào thực tập trong công ty. Đó là một thanh niên trắng trẻo, đẹp trai. Q. lễ phép, ngoan ngoãn và được lòng tất cả mọi người.
Tôi bắt đầu có hứng thú với cậu sinh viên này. Tôi tìm cách gây sự chú ý, chẳng hạn như lấy lí do mời Q. đi ăn trưa, nhờ mua món đồ này khác, hay ngỏ ý giúp đỡ trong công việc. Không hiểu sao, Q. không nhiệt tình hào hứng như những anh đồng nghiệp khác. Cậu ta luôn giữ khoảng cách đúng mực khiến tôi cảm thấy quê mặt.
Tôi ngấm ngầm tìm hiểu trên facebook thì phát hiện ra Q. đã có bạn gái, một cô gái không xinh xắn, nhưng nghe nói bố làm chức quan khá to. Tôi cười khẩy, quyết tâm tán tỉnh Q. cho bằng được. Ai bảo cô bạn gái Q. ngoài việc có ô dù thì không được bằng một nửa của tôi.
Tôi quyết tâm phải chinh phục đồng nghiệp cho bằng được (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Quả thật, đàn ông dù có cứng rắn đến đâu thì cũng khó thoát khỏi “ải mỹ nhân”. Dù tôi không xinh đẹp sắc sảo nhưng với sự quyến rũ từng trải, Q. cũng không thể không xiêu lòng. Sau 2 tháng thực tập cũng là lúc Q. chia tay bạn gái để công khai cặp kè với tôi.
Tôi hả hê, sung sướng vì tính hiếu thắng của mình đã được thỏa mãn. Tình cảm giống như một trò chơi, không thể thua cuộc. Cuối cùng, Q. đã chịu “thuần phục”. Tôi tự mãn vì đã giành phần thắng trước cô bạn gái kia.
Nhưng đến khi Q. được nhận vào làm việc chính thức và ngỏ lời cầu hôn thì tôi tá hỏa. Tôi nhận ra mình không hề yêu Q. Đối với tôi, cậu ta chỉ là một đứa trẻ không hơn không kém. Kinh nghiệm sống non choẹt, ngoan ngoãn nhưng không biết bon chen. Thậm chí, khi điều tra gia cảnh của Q. tôi mới biết cậu ta cũng chỉ xuất thân tỉnh lẻ, bố mẹ làm công nhân không giàu có.
Tôi thoái lui, lạnh nhạt tìm cách đòi chia tay. Không ngờ Q. lại có thái độ không tưởng tượng nổi. Cậu ta cho in một loạt các hình ảnh nóng bỏng giữa hai người, vứt tạch trước mặt, nói vì tôi mà Q. mất tất cả, giờ tôi phải đền bù, muốn làm sao thì muốn.
Tôi không biết nên làm thế nào mới dứt được Q. Trò chơi tình cảm ngỡ đã giành phần thắng không ngờ bị lật ngược. Giờ đây tôi đang mắc kẹt trong chính cái bẫy mà mình giăng ra. Giá như tôi đừng háo thắng một cách dại dột thì đâu lâm phải tình cảnh khó xử thế này.
Theo Thanh Vân/Vietnamnet
Cấm vận chồng vì bị phản bội để rồi hai lần đón nhận kết cục đau đớn
Dần dần, chuyện ấy của vợ chồng Thùy ngưng trệ hẳn. Vì Thùy không thể quên đi được những hình ảnh ma mị kia, vì Phong không thể chịu đựng được sự lãnh đạm, nhạt nhẽo của Thùy.
Mang ánh mắt đầy uất hận, Thùy nhìn Phong:
- Anh còn gì để giải thích nữa không?
- Anh... anh xin lỗi! Là do cô ta dụ dỗ anh. Hãy tha thứ cho anh, chỉ một lần này thôi, anh hứa sẽ không bao giờ gặp lại cô ta nữa!
Phong quỳ xuống, ôm lấy chân Thùy, thề thốt với hai hàng nước mắt lưng tròng khiến Thùy mủi lòng. Nỗi đau đớn tưởng như chết đi sống lại trong Thùy bỗng chốc tan biến. Hạnh phúc mà bao năm Thùy cố công gây dựng không thể sụp đổ trong tích tắc như thế được. Thùy không cam tâm. Vậy là dù có đau đớn thế nào, Thùy cũng đành ngậm ngùi đồng ý tha thứ cho Phong.
Cuộc sống của vợ chồng Thùy lại ổn định trở lại nhưng không còn hạnh phúc như xưa nữa. Thùy cứ ngỡ bản thân có thể vượt qua được nỗi đau phản bội kia nhưng Thùy đã lầm. Hàng ngày, hàng giờ, hình ảnh Phong cùng ả đàn bà kia quấn quýt lấy nhau cứ hiện lên rõ mồn một, ám ảnh tâm trí Thùy. Nhất là khi gần gũi Phong, Thùy lại không ngừng tưởng tượng ra cảnh Phong cũng đã từng như thế với người con gái khác. Sợ hãi, ám ảnh đã khiến Thùy dần xa lánh Phong. Có khi cả tháng trời, Thùy chẳng cho Phong động vào người. Nếu có, cũng chỉ là sự gượng ép, bắt buộc. Dần dần, chuyện ấy của vợ chồng Thùy ngưng trệ hẳn. Vì Thùy không thể quên đi được những hình ảnh ma mị kia, vì Phong không thể chịu đựng được sự lãnh đạm, nhạt nhẽo của Thùy.
Sau 5 tháng kể từ ngày Thùy phát hiện Phong phản bội mình, tinh thần của Thùy vẫn chẳng thể khá khẩm hơn. Thùy đã nhờ tới cả chuyên gia tư vấn giúp Thùy gỡ rối vấn đề của mình nhưng dường như vẫn không thu được kết quả gì. Bởi tất cả chỉ có hy vọng khi Thùy cho bản thân mình sự giải thoát, cho Phong cơ hội.
Con tim Thùy vỡ nát thành trăm mảnh khi chứng kiến cảnh Phong tay trong tay đi vào nhà nghỉ với ả nhân tình ngày trước. (Ảnh minh họa)
Không khí trong gia đình bây giờ nặng nề, u ám khủng khiếp. Thùy chỉ tỏ ra ân cần, tình cảm với Phong trước mặt mọi người. Còn khi chỉ có hai đứa, Phong với Thùy chỉ như người vô hình mà thôi. Không cảm xúc, thậm chí đến một câu nói đơn giản với Phong, Thùy cũng thấy thật khó khăn khi cất lời. Đối diện với người vợ ngày nào cũng mang bộ mặt nặng như trì, không nói, không cười, Phong thật sự thấy chán nản. Phong đã cố gắng làm mọi việc để mong chuộc lại lỗi lầm của mình nhưng Thùy chẳng hề cho Phong cơ hội. Mọi sự quan tâm của Phong dành cho Thùy đều là thừa thãi. Thùy chẳng màng tới nó, mỗi lần Thùy nhìn Phong, Phong lại có cảm giác trong ánh mắt ấy chứa đứng đầy sự oán hận, trách móc. Sự cô đơn, trống vắng, không được cảm thông, giãi bày và cả chuyện Thùy cấm vận quá lâu đã đẩy Phong quay trở lại con đường xưa cũ ấy.
Con tim Thùy vỡ nát thành trăm mảnh khi chứng kiến cảnh Phong tay trong tay đi vào nhà nghỉ với ả nhân tình ngày trước. Lần này thì Thùy đã không còn giữ được thái độ bình tĩnh như lần đầu tiên Thùy bắt quả tang Phong ngoại tình nữa, Thùy lao vào Phong, cấu cào, vừa đấm đá vừa gào thét như điên như dại, chửi mắng anh thậm tệ, như muốn phát tiết hết những phẫn nộ lẫn đớn đau đến tận xương tủy trong lòng mình.
Ả nhân tình của Phong sợ hãi, vội vã ôm quần áo bỏ chạy. Còn Phong, không như lần trước, quỳ xuống khóc lóc cầu xin, lần này, Phong lại chọn cho mình sự im lặng. Chỉ đến khi Thùy không còn sức mắng nhiếc Phong nữa, mà quỳ gục xuống khóc nức nở, lúc bấy giờ, Phong mới lên tiếng:
- Em mắng chửi anh, anh chấp nhận. Em thù ghét anh, anh cam chịu. Nhưng tội lỗi lần này của anh, chẳng phải em cũng phải chịu một phần trách nhiệm haysao ? Nếu như em không lạnh nhạt với anh, cấm vận anh, hờ hững với anh thì liệu anh có sa vào bước đường này không? Em nói em chấp nhận tha thứ cho anh trong khi lòng em lại không thật sự muốn như thế. Em thử hỏi em xem, em đã đúng với anh chưa?
Dứt lời, Phong lạnh lùng bỏ đi. Ngồi lại một mình với những giọt nước mắt, Thùy mới hiểu sự tha thứ phải xuất phát từ tận trái tim chứ không phải bằng lý trí bột phát nhất thời. Có lẽ Thùy đã quá vội vàng khi nhận lời tha thứ cho Phong nên giờ mới phải chuốc lấy bi kịch cay đắng thế này.
Theo Một Thế Giới
Kết cục cay đắng cho gã chồng bội tình Ngày mẹ anh hấp hối, Hiền sắp xếp thời gian chạy về bên bà. Cảnh nàng dâu cũ và mẹ chồng khiến ai cũng rơi nước mắt. Khi con ngủ, vợ anh đang giặt quần áo nhưng miệng vẫn càu nhàu rằng anh là thằng đàn ông lười biếng, vô dụng không biết chăm vợ. Không chỉ vậy, cô ấy còn chửi cả...