Khó hiểu trước sự thân thiết thái quá của mẹ vợ và chàng rể
Suốt thời gian qua, Hoài cứ sống trong nỗi ngờ vực khó diễn tả. Có lẽ nào cô lại đang ghen? Nhưng, cô ghen với ai? Ghen với mẹ đẻ và chồng mình hay chăng?
- “ Tại sao em đi du lịch mà không nói cho anh biết?”, tiếng Tùng, chồng Hoài nói rít lên qua điện thoại.
- “ Em chỉ muốn đi đâu đó cho khuây khỏa vài ngày, xong em sẽ về“, Hoài bình tĩnh đáp lại lời chồng.
- “ Nhưng tại sao em lại như thế?“, Tùng vẫn cố gặng hỏi vợ.
- “ Không sao cả“, Hoài đáp cộc lốc rồi tắt máy.
Buông điện thoại, Hoài nằm uỵch xuống chiếc giường tại nhà nghỉ cô mới thuê. Thực ra, cô chẳng đi đâu xa, nơi cô đến là một khu du lịch sinh thái không quá ồn ào ở ngoại thành Hà Nội. Từ đó đến nhà cô đang sống chỉ hơn 40 phút chạy xe máy.
Nằm trên giường, Hoài bần thần nghĩ lại những chuyện xảy ra trong thời gian qua…
Khó hiểu khi mẹ vợ và con rể quá thân thiết. Ảnh minh họa
Hoài lấy chồng đến nay đã hơn ba năm nhưng vẫn chưa có con. Cuộc sống của vợ chồng cô vẫn êm đềm nhưng không còn mặn nồng như trước.
Chồng Hoài hơn cô 4 tuổi, là một người có học thức, biết đối nhân xử thế. Vì vậy, anh rất được lòng bố mẹ Hoài và anh em họ hàng nhà cô.
Từ khi về làm rể nhà Hoài, chồng cô càng chứng tỏ anh là một chàng rể “có một không hai”. Dù công việc bận rộn đến mấy nhưng hễ nhà Hoài có công to việc lớn gì, anh đều sắp xếp để về phụ giúp gia đình nhà vợ.
Ngày bố cô đột ngột qua đời do tai nạn giao thông, anh đã xin nghỉ cả tuần để về quê lo hậu sự cho bố vợ. Việc lớn, việc bé anh đều xắn tay vào làm. Đám tang của bố Hoài chu toàn cũng là nhờ một phần rất lớn sự xông xáo của con rể.
Cũng chính vì thế, mẹ Hoài rất cảm kích và cảm thấy biết ơn con rể. Sau khi mọi việc xong xuôi, bà đã gọi riêng anh để nói lời cảm ơn.
Video đang HOT
Từ đó về sau, hễ khi nào nhà có công việc gì, thay vì gọi điện cho con gái, bà lại gọi thẳng cho con rể để thông báo. Ban đầu, Hoài thấy rất vui vì chồng cô không chỉ giúp cô “nở mày nở mặt” với gia đình mà còn thay cô gánh vác mọi việc trong nhà.
Thế nhưng, niềm vui của cô kéo dài chẳng bao lâu thì cô lại thấy có gì đó hơi “bất thường” trong mối quan hệ giữa mẹ và chồng của cô.
Mẹ cô gọi điện cho chồng cô thông báo từ những việc lớn như ma chay, cưới xin, giỗ Tết đến những việc lặt vặt trong gia đình như ống nước hỏng, con chó bị bắt trộm hay lợn lên giá, lời lãi thế nào… Điều đó khiến cô cảm thấy chạnh lòng vì có cảm giác bị mẹ cho ra rìa.
Nhiều lần, Hoài chủ động gọi về cho mẹ để hỏi thăm sức khỏe và tình hình ở nhà nhưng lần nào cũng thế, chỉ được dăm ba câu, mẹ cô đã chuyển ngay sang hỏi về con rể.
Hễ Hoài mở miệng ra than phiền với mẹ về một số thói quen xấu của chồng, lập tức, cô bị mẹ “phủ đầu” ngay. Bà luôn bênh con rể chằm chặp và không quên dặn Hoài phải đối xử tốt với chồng hơn nữa vì người như chồng cô thuộc diện “hiếm có khó tìm” trong thời buổi hiện nay.
Những lần hai vợ chồng về quê, mẹ Hoài thường chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon để thiết đãi con gái và con rể. Thế nhưng, những món ăn bà làm lại đều là những món yêu thích của chồng cô chứ không phải của cô. Trong bữa ăn, bà liên tục gắp thức ăn cho con rể mà không cần quan tâm, Hoài có ăn gì hay không.
Về phần chồng Hoài, từ khi bố vợ mất, anh cũng tỏ thái độ quan tâm đến mẹ vợ nhiều hơn. Anh luôn là người chủ động bảo Hoài sắp xếp việc để hai vợ chồng về thăm mẹ, thậm chí, có lần Hoài bận không thể về được, anh đã về quê một mình để thăm mẹ vợ.
Rồi chính chồng Hoài cũng là người đưa ra gợi ý đón mẹ vợ lên sống chung với vợ chồng cô. Nếu như bình thường, đáng lẽ ra, Hoài phải vui vì hiếm khi có chàng rể nào lại chủ động muốn sống chung cùng mẹ vợ.
Tuy nhiên, cô lại không thể nào thoải mái được. Không phải cô không muốn sống cùng với mẹ nhưng sự thân thiết thái quá giữa mẹ và chồng cô đã khiến cô do dự.
Hoài cảm thấy từ ngày có con rể, tình cảm của mẹ dành cho cô không còn được như trước. Cô luôn có suy nghĩ, nếu đón mẹ về ở chung, có lẽ, cô sẽ thành… người thừa trong chính gia đình của mình.
Vì vậy, suốt thời gian qua, Hoài cứ sống trong nỗi khó chịu khó diễn tả. Có lẽ nào cô lại đang ghen? Nhưng, cô ghen với ai?
Đó chính là lý do cô chạy trốn đến một nơi yên tĩnh để suy nghĩ cho thật kỹ về những chuyện đã qua, về việc cô có cả nghĩ và suy diễn trước sự thân thiết thái quá giữa mẹ đẻ và chồng của cô hay không.
Theo Giadinh.net
Nhịn được thì nhịn
Mâu thuẫn mẹ vợ - chàng rể lâu ngày cháu không nói được nữa. Cứ hết năn nỉ chồng tới năn nỉ má, thiệt muốn bể cả đầu.
- Tao đã nói, bận họp hành liên tục, muốn gì thì nhắn tin, sao cứ gọi hoài?
Anh tràn vào phòng lúc 12 giờ 30 trưa. Phòng bệnh phải cần nghỉ ngơi mà anh cứ oang oang như đang buổi họp. Cô em gái ra dấu nhỏ tiếng rồi thì thào:
- Chứ má trở bệnh hoài, ma giờ bác sĩ kêu chuyển viện mấy lần, em biết làm sao?
- Thì cứ chuyển, chứ làm sao là làm sao? Hay chờ má chết rồi mới biết làm sao?
- Anh nói...
- Mày hết tiền hả? Bởi vậy nói cái tức à! Tao đã nói vợ chồng nhịn được thì nhịn, cãi nhau làm chi cho nó ôm tiền đi hết. Tao nè, chị Hai mày mần ăn cái gì hổng biết, tự dưng cái mà lòi ra khúc nợ sáu trăm triệu làm tao muốn đứt con chuột luôn. Nhưng vẫn phải nhịn cho yên nhà lợi nước nè!
Ảnh minh họa
- ...
- Đây "nguyên con" mới rút. Chiều làm thủ tục đưa bà già đi Sài Gòn đi, tao ráng xong công việc chiều nay, mai mới xuống được.
Anh nói và chìa về phía cô em cả xấp tiền.
Cô em định nói gì đó, anh lại quát:
- Mày mệt, tao khỏe lắm chắc? Nhưng làm con thì phải ráng thôi. Ai kêu hồi đó má sanh có hai anh em mình. Thôi mà... ráng đi em, để hai ngày cuối tuần anh bảo con trai anh qua coi má cho em đi tìm dượng ba nó về. Ừ mà chắc dượng ấy cũng về bên ruột chứ không đâu mà lo.
Rồi anh hạ giọng "Nhưng nhớ ráng năn nỉ nó nghen, vợ chồng còn nhịn được là nhịn, qua đận này anh chị đem má về bển nuôi..."
Anh ào ra khỏi phòng nhanh hơn lúc tràn vào. Đầu tóc tinh tươm, áo quần gọn ghẽ nhưng vẻ mệt mỏi đang lẩn khuất trên gương mặt người đàn ông tuổi 50.
Cô em gái vừa dọn tư trang vừa phân trần:
- Cháu khó nghĩ lắm mấy cô ơi, nhà có hai anh em, ông bà già bỏ nhau từ khi cháu còn bú mẹ. Má cháu ở vậy nuôi con, anh Hai học hành giỏi giắn nên giờ làm việc nhà nước, cháu bán sạp trái cây ở chợ. Má cháu sống với vợ chồng cháu chứ không phải sống với anh chị Hai vì chị Hai cũng đi làm suốt ngày. Chồng cháu phụ vợ giao trái cây hàng ngày, con đã 10 tuổi rồi nhưng vợ chồng luôn hục hặc vì tại sao anh phải "nuôi" mẹ vợ khi con trai bà còn đó. Cháu nói với chồng đừng so đo, má ở với mình nhưng hàng tháng anh Hai đưa 5 triệu tiền trầu thuốc, cũng dư mà. Nhưng má cháu già nên hay khó chịu, cứ thấy mỗi chiều thằng rể đi nhậu, đi cà phê là càm ràm.
Chồng cháu thì bực mình, nói nhà này của anh, anh muốn làm gì thì làm, làm "mọi" cả ngày chưa đủ sao. Anh nói vậy cũng không có gì sai, vì ngoài việc đi giao trái cây giúp vợ, anh còn lo cơm nước cho mẹ vợ, đưa đón con đi học. Mà má cháu thì...người già lại bệnh tiểu đường, bao tử, thấp khớp nên khó ăn khó uống lắm, nay muốn ăn thứ này, mai đòi món khác...
Mâu thuẫn mẹ vợ - chàng rể lâu ngày cháu không nói được nữa. Cứ hết năn nỉ chồng tới năn nỉ má, thiệt muốn bể cả đầu. Anh chị Hai đòi đón má về nhà rồi mướn người giúp việc trông coi, má không chịu đi... Cách đây mười ngày, má cháu trở bệnh nặng... chứng tiểu đường thời kỳ cuối đó mà, mắt mờ, thận suy rồi... Chồng cháu bảo "trả" má về cho anh chị Hai để còn làm ăn, nhưng cháu không thể làm như vậy... Rồi tự dưng chồng cháu ôm hết tiền bạc trong nhà đi biệt tăm. Má cháu nghe tin, lên cơn mệt phải vô bịnh viện, cháu theo má luôn chứ làm sao đi tìm chồng...
Nhịn để cùng nhau đi trọn con đường. Ảnh minh họa
Câu chuyện dừng lại vì chị phải sang phòng bác sĩ trực để làm thủ tục chuyển viện khi kim đồng hồ đã nhích dần sang con số 1 giờ 30.
Bỗng một người đàn ông lấp ló cửa phòng hỏi trổng "Ở đây có bà nào tên Nguyễn Thị A, 73 tuổi không?". "Có đó. Chú là ai?". Bác Tám giường số 1 trả lời.
- Dà... cháu là con rể bà A.... bữa giờ bận đi làm ăn xa...
Người thanh niên nói năng lấp lửng.
- Làm ăn xa hay giận vợ bỏ nhà đi? Thôi, tụi tui biết hết rồi. Về là tốt đó, chút nữa chuyển bà già vợ cậu đi Sài Gòn rồi. Vợ chồng thiệt là... nhịn được thì nhịn, bảy mươi mấy rồi, bà già còn sống được bao lâu.
Bác Tám nói một thôi dài, người đàn ông tuổi ngoài bốn mươi đứng như bị "điểm huyệt" tại cửa.
Bà A trở mình quơ tay tìm người thân. Anh chàng ào tới nói "con nè má". Bà già xoa xoa nắn nắn cánh tay gân guốc của anh rồi nghèn nghẹn "Tại má mà... vợ chồng con...". Anh chàng rót ly nước ấn vào tay bà già vợ, đỡ bà ngồi dậy uống nước và nhỏ giọng lời xin lỗi.
Chị vợ vừa từ phòng bác sĩ trực về, nhìn mà không nói được lời nào nhưng trong khóe mắt chị lấp lánh hai giọt lệ hân hoan.
Theo Báo Phụ Nữ
Phát hiện chàng rể ngoại tình, mẹ vợ khôn ngoan khéo léo giữ chồng cho con gái Là người từng trải, nhạy cảm lại khôn ngoan, bà Minh ngay lập tức thuê thám tử theo dõi Hoan và chết điếng khi biết con rể cặp bồ với một cô gái làm ở quán gội đầu. Gia đình bà Minh neo người chỉ có một mụn con gái, nên sau khi cưới bà xin phép gia đìnhchồng của Hồng cho Hoan...