Khinh vì chồng từng phản bội tôi
Mỗi lần thấy anh nhận xét em này em kia theo kiểu cửa miệng là tôi lại ném cái nhìn khinh rẻ vào mặt chồng, thấy sự bội bạc này sẽ chẳng bao giờ kết thúc. Lăng nhăng do bản tính, chỉ những kẻ tồi tệ mới gặp nhau.
Tôi là một phụ nữ ngoài 30 tuổi, theo đạo Kito giáo, có chồng và hai con còn nhỏ, cuộc hôn nhân của chúng tôi cũng trải qua bao sóng gió mới đến được với nhau. Dù cuộc sống không mấy dễ chịu nhưng tôi luôn nỗ lực hết mình, vợ chồng đều có công việc ổn định.
Chồng tôi không theo đạo nhưng con nhà gia giáo và đôi phần cổ hủ vì tôi thấy bố mẹ chồng luôn quan niệm “trọng nam khinh nữ”, anh là con trai duy nhất nên được chiều chuộng từ bé. Khi yêu, tôi thấy anh dịu dàng và biết quan tâm đến người khác, có thể tình yêu làm tôi bỏ qua được hết những khuyết điểm của chồng, vì suy cho cùng chẳng có ai hoàn hảo. Bản thân mình cũng phải sửa chữa những khiếm khuyết để hòa hợp cùng đối phương và quan trọng nhất là tôi rất yêu thương chồng con.
Gần 10 năm gắn bó, tôi dần nhận ra chồng là người cả nể, nông nổi nhưng lại có tính gia trưởng và tự phụ giống như một đứa trẻ mãi không lớn. Hầu như mọi việc trong nhà tôi đều là người phải giải quyết, suôn sẻ thì không sao còn nếu có vấn đề gì anh lại đay nghiến và chỉ trích, dè bỉu vợ. Con cái ốm đau đi viện cũng chỉ mình tôi chăm, đã vậy anh còn đay đi đay lại “Tại sao con người ta khỏe mạnh mà con mình lại bị ốm, vì em đoảng, không biết chăm con”, nhiều câu nói vô lý mà tôi được nghe từ chồng.
Việc nhà hầu như anh chẳng động tay, nhiều lúc tôi thấy ngột ngạt vì phải chăm hai đứa con, đi làm về cắm đầu vào cơm nước, tắm rửa cho con rồi dọn dẹp nhà cửa, cho con học bài xong đã đến lúc lên giường đi ngủ. Nếu chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt kia thì chắc tôi cũng bỏ qua vì luôn tự an ủi mình cứ sống thoải mái để cho lòng nhẹ nhàng, chẳng chấp nhặt chuyện vụn vặt với chồng và gia đình chồng làm gì. Vậy mà mọi chuyện không đơn giản như tôi nghĩ, chồng ngoại tình với cô đồng nghiệp, đi quá giới hạn nhiều lần, tôi biết và anh nhận lỗi nhưng cho rằng chuyện đó là bình thường.
Video đang HOT
Sau khi suy nghĩ thấu đáo, tôi cũng chẳng vượt qua được rào cản với việc mình là phụ nữ khi ly hôn, hai con sẽ bất hạnh và phát triển không bình thường, dù đau đớn vô cùng tôi vẫn tha thứ cho chồng. Tôi cay đắng suy nghĩ, sẽ rất nhiều kẻ ích kỷ và đê tiện như chồng mình ngoài xã hội tương đương với những người đàn bà cũng vì dục tình mà lao vào nhau, không cần đến luân thường đạo lý, thôi thì mình chấp nhận cam chịu.
Lòng tin của tôi với chồng không còn nữa, thậm chí nhiều lúc thấy khinh rẻ và ghê sợ. Tôi cảm thấy mình đang có vấn đề về tâm lý, nhiều lúc còn là người chủ động đòi hỏi chồng đáp ứng, điều mà trước đây tôi chưa bao giờ làm, nhưng trong lúc đó tôi lại ám ảnh và hình dung cảnh chồng mình với người đàn bà kia. Sự khinh miệt của tôi với chồng càng sâu, nó như vết sẹo dài không bao giờ lành lặn.
Mỗi lần thấy anh nhận xét em này em kia theo kiểu cửa miệng là tôi lại ném cái nhìn khinh rẻ vào mặt chồng, thấy sự bội bạc này sẽ chẳng bao giờ kết thúc, lăng nhăng do bản tính, rằng những kẻ tồi tệ mới gặp nhau. Chẳng ai đàng hoàng mà lại đi phản bội người bạn đời của mình, dù cho tình yêu hay ham muốn không còn thì cũng phải thẳng thắn chia sẻ, không cứu vãn được thì giải thoát cho nhau chứ ngoại tình trong hôn nhân là không bao giờ chấp nhận được.
Trước khi ngoại tình, anh biết suy nghĩ vì người khác thì đã không bao giờ có sự đổ vỡ, mọi sự đổ vỡ trong gia đình đều do tính ích kỷ mà ra. Chúa dạy con người phải biết tha thứ, bao dung nhưng là để dành cho những người thực sự ăn năn, hối lỗi mới xứng đáng, bằng không phải trả giá.
Theo VNE
Có nên để người yêu làm "chuyện ấy"?
Anh ấy luôn dụ dỗ em: "Chúng mình lớn rồi, chuyện tình dục cũng rất đỗi bình thường".
Em năm nay 20 tuổi, đã có người yêu được gần hai năm. Tình yêu của chúng em rất lãng mạn, hạnh phúc và chưa bao xảy ra mâu thuẫn. Anh là một chàng trai mẫu mực, nhiệt tình và yêu thương em hết lòng. Nhưng tình yêu của hai đứa bắt đầu "có vết" khi chúng em đi quá giới hạn.
Dù chưa xảy ra điều gì ngoài ý muốn nhưng em vẫn không muốn tiếp tục làm "chuyện ấy" với người yêu mình. Bởi em vừa mới chỉ 20 tuổi, em còn đang là sinh viên đại học, còn cả tương lai còn dài phía trước... Em không muốn chỉ vì chuyện hai đứa gần gũi nhau mà ảnh hưởng đến cả cuộc sống sau này của mình.
Sau lần đầu tiên ấy, cứ mỗi lần gặp em là anh lại đòi hỏi, mong muốn được quan hệ tình dục. Anh rót vào tai em những lời mật ngọt: "Chỉ vì yêu em, anh mới mong muốn được gần em như thế!" hay "Chúng mình cũng đã lớn rồi. Chuyện tình dụccũng chỉ là bình thường thôi mà". Những lúc như vậy, em lại mềm lòng, yêu đuối, lại thấy thương anh vì "thiếu thốn" và lại ngoan ngoãn làm theo những lời anh nói.
Phải làm sao để giữ gìn được tình yêu trong sáng? (Ảnh minh họa)
Cách đây hai ngày, bọn em cũng có "yêu" nhau. Nhưng chúng em chỉ mới gần gũi nhau ở ngoài, chứ không dám vào sâu vì sợ dính bầu. Nhưng em mới hết kỳ kinh nguyệt được hai ngày, em đang lo lắng liệu mình có bị mang thai ngoài ý muốn không?
Em thực sự rất hoang mang khi lúc nào cũng phải tìm mọi lý do để từ chối người yêu mình. Mỗi lần "gần gũi" xong, em lại thấy áy náy và có lỗi với bố mẹ vô cùng. Vì bố mẹ rất tin tưởng ở em và không bao giờ nghĩ em có thể là đứa con gái "dễ dãi", "hư hỏng" như vậy!
Các anh chị ạ! Liệu có biện pháp nào để bọn em yêu nhau trong sáng, không cần thiết chuyện tình dục không? Thực sự em chưa sẵn sàng cho chuyện ấy... mà cứ lần nào gặp gỡ, cũng phải chiều anh khiến em cảm thấy mệt mỏi và áp lực vô cùng. Em rất mong các anh chị hãy cho em lời khuyên sáng suốt nhất!
Em xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Tôi không khiến cô ra ngoài, kiếm tiền hay phải kiếm trai? Con người một thời oanh liệt, mở miệng ra là quát mắng chửi rủa; vung tay lên là tát tai, đá đít vợ con bây giờ thảm hại như vậy sao? "Ê, cái con kia, tao nói cho mày biết, cái thứ chỉ biết nằm ngửa ăn với đẻ mà cũng làm không xong thì câm họng lại, đừng có bép xép mà...