Khinh bỉ kẻ thứ ba tạo ra bi kịch
Mọi lời giải thích của kẻ thứ ba chỉ là ngụy biện. Kẻ thứ ba luôn có tội và đáng khinh. Sau khi bài viết Tôi và vợ cũ, ai khốn nạn hơn? được đăng tải trên Tình yêu giới tính của Eva.vn, chuyên mục nhận được rất nhiều những phản hồi từ phía độc giả. Hầu hết các ý kiến gửi về đều không đồng tình với người thứ ba trong bài viết.
Eva.vn xin trích dẫn để bạn đọc tiện theo dõi:
Hoa tuyết 88 (hanganthainguyen@…)
Mình đã theo dõi mấy bài viết của cả người vợ cũ và của bạn. Thật sự thì như ông bà xưa vẫn nói ” ở trong chăn mới biết chăn có rận”. Nếu chỉ nghe 2 người nói thì mọi người đều có thể rơi vào cái nhìn phiến diện. Mình chỉ có ý kiến như thế này:
Bạn nói ” Tôi xin cam đoan với chị rằng, không có một gia đình nào bị phá vỡ bởi kẻ thứ ba nếu như người chồng đó tử tế, yêu vợ con, người vợ không lăng loàn, coi thường chồng hoặc cả hai biết chăm sóc cho hạnh phúc của mình, để nó không nguội lạnh đi “. Vậy hiện nay chồng bạn lại ngoại tình lại với vợ cũ thì chồng bạn là người không tử tế hay bạn là người phụ nữ lăng loàn?
Còn chị vợ cũ, hoàn cảnh của chị có lẽ rất nhiều chị em đã trải qua. Nhưng chị thử nghĩ xem, khi chị quyến rũ lại được chồng cũ rồi, khi chị hả hê trả thù xong rồi thì cái chị nhận được là gì? Chị đã lại đẩy mình vào những ngày tháng trước đây, chung 1 người đàn ông, đánh mất thời gian để có thể tìm cho mình 1 người yêu thương chăm sóc mình thật lòng, dắt mình ra khỏi những nỗi đau, chữa lành vết thương cho trái tim mình.
Hận thù cứ mãi tiếp diễn, cứ chiến đấu đến cùng để được gì mà mất gì? Tất cả chỉ là 2 chữ bi kịch mà thôi. Em nghĩ 2 chị là người hiểu rõ nhất.
Yến (Gjrlbu0nljn3@y…)
Bạn xem lại mình đi, cướp chồng người ta, bạn có nghĩ đứa con thơ của chồng mình không được hạnh phúc không? Đứa trẻ có tội gì? Một mái ấm gia đình cũng không có, sống trong cảnh thèm thuồng cha, nó lớn lên trong nỗi đau cho chính bạn gây ra, thử hỏi lúc đó bạn có cơ hội từ bỏ sao bạn không làm? Để đến bây giờ chính bạn cũng cảm nhận được nỗi đau của mẹ con họ, bạn lại hỏi ai khốn nạn hơn?
Bạn muốn người ta thông cảm cho bạn ư, xót xa cho chính kẻ từng gây ra nỗi đau cho 1 gia đình ư? Bạn đau khổ , vâng mẹ con họ không đau khổ sao? Nước mắt rơi từng đêm, đau đến tim nghẹn lại, họ vẫn xin quỳ lạy chỉ để cho đứa con có cha, đau đớn làm sao đứa con mồ côi cha, không được hưởng hạnh phúc của tổ ấm gia đình? Bạn nghĩ đến chưa?
Bây giờ bạn đi xin lỗi sao, sao không trả bố cho con họ từ trước đi, bạn không cảm thấy xấu hổ sao? Con của bạn lớn lên sẽ nghĩ gì về bạn, một kẻ cướp chồng, phá hoại hạnh phúc , cướp cha của đứa con thơ. Hay nó sẽ mẹ mình đi cướp của người khác. Có nhân có quả thôi bạn à.
Kẻ thứ ba sẽ phải đau khổ khi đang tâm cướp đi hạnh phúc của gia đình người khác (Ảnh minh họa)
Hiền (hiencwd@…)
Video đang HOT
Người thứ ba nên im lặng thì tốt hơn là việc thanh minh. Nếu gia đình người ta ly hôn ra pháp luật thì các chị mới đến thì không sao còn gia đình người ta cho dù đang “cơm không lành canh không ngọt” thì các chị cùng đừng nhảy vào rồi thanh minh là anh ấy đang đau khổ, vợ anh ta không tôn trọng . . . Chẳng có người đàn ông tử tế nào khen vợ và khoe đang hạnh phúc gia đình với tình nhân cả toàn than vãn đủ điều mà thôi. “Gieo gió thì gặt bão”.
Bốn mắt (thudo79@…)
Đã cướp chồng rồi còn lên mặt dạy đời người khác. Cô thử nghĩ với một vai trò người vợ khi bị người thứ ba đạp đổ hạnh phúc khi đứa con chưa kịp nhìn mặt cha. Chị Thùy Linh mang nỗi căm phẫn và lên kế hoạch trả thù người chồng cũ đó là tâm lý tự nhiên, và chị Thùy Linh cũng đã đem chuyện đời của mình để khuyên những người đàn ông hám của lạ biết đường mà tránh. Đó chính là cái tâm của chị ấy. Còn chị, tôi có thể nói giữa chị và người vợ cũ chị khốn nạn hơn nhiều.
Thu trần (havang_20042003@…)
Tôi nghĩ kẻ xảo quyệt như bạn dư sức tự trả lời câu hỏi của mình. Sao cứ phải cố tình lảng tránh như vậy? Dù cho có ” con tạo xoay vần” đi chăng nữa thì cũng chỉ có bạn là kẻ khốn nạn, còn những người khác đều tử tế. Sở dĩ, bạn khốn nạn đến cơ sự này cũng là do bạn tự chuốc lấy mà thôi Dương Yến ạ.
Anh Thu (phamngoc.khanh08@…)
Chắc chắn là bạn khốn nạn hơn rồi. Bạn lấy tư cách gì mà so với người vợ cũ đó? Vì ai mà họ trở nên thủ đoạn như vậy? Hãy nghĩ lại xem nếu không có người thứ ba như bạn gia đình họ có tan nát không? Họ có trở nên thủ đoạn vậy không? Họ làm vậy để cho những người thứ 3 như bạn cũng được nếm trải nỗi đau mà bạn từng gây ra cho họ. Những người như bạn làm gì có nhân cách gì dám so sánh, sao không tìm cho mình 1 hạnh phúc riêng thay vì đi cướp của người khác bạn có thấy tự hào vì điều đó không? Con bạn sinh ra, bạn dạy nó thế nào hay cũng dạy sau này lớn không phải tự lực tìm tòi nữa mà đi cướp của người khác cho nhanh, đỡphải mất thời gian hy sinh này nọ. Tôi coi thường những người như bạn và những ông chồng mất nết không giữ nổi gia đình mình như chồng bạn chẳng hạn.
Hằng Nguyễn ( nguyenhang776@…)
Thật sự mà nói thì, chị gieo nhân gì thì gặp quả nấy thôi, người vợ kia cũng đã làm 1 việc coi như là khá tốt. Khi đàn ông họ có thể bỏ vợ đầu ấp tay gối, thân thương với họ như vậy để theo cái họ yêu muốn,thì sau này cũng chán và theo cái mới thôi. Đó cũng là cái giá của chị. Còn người vợ kia họ bị oan ức, làm vậy thì thật sự theo lý không đúng nhưng cách trả thù này giúp chị với người chồng chị đã cướp của người khác, coi như 2 người đã trả nợ cho chị Thùy Linh kia. Còn với tôi, người chồng đó chẳng giống con người, có thể nói là người không đáng tôn trọng, con người không có đạo đức sống. Anh ta không xứng đáng người phụ nữ nào cả, người như vậy cũng sẽ có quả báo thôi. Thực sự anh ta không đáng để người khác yêu…
Lê (ledakt1685@…)
Người đàn ông như vậy chẳng đáng gì mà phải đi tranh giành với nhau! Các chị em ơi, những người phụ nữ bản lĩnh, có nghề nghiệp đừng sống theo kiểu không có đàn ông thì không thể sống được như vậy. Cứ tranh giành, cứ hận thù làm gì cho khổ, cái gì cũng có lý do, mình sống tốt thì trời sẽ thương, mất cái này sẽ được bù cái khác.
Nếu không có kẻ thứ ba, bi kịch đã không xảy đến (Ảnh minh họa)
Phương (bong_bong_xa_phong2@…)
Cô đi cướp chồng người ta rồi bị người ta cướp lại cô điên cuồng lên báo nói linh tinh thế à? Cô có vấn đề rồi. Cô phải biết rằng bọn đàn ông nó bỏ người khác để đến với cô thì nó cũng có thể bỏ cô để đi với người khác. Vì thế bớt điên đi thì tốt hơn vì cô cũng là cái loại chẳng ra gì nên anh ta mới lại bỏ cô để đi với vợ cũ. Đáng đời những kẻ giật chồng người khác.
Long (canphonglanh2020@…)
Tôi đã đọc qua cả 3 bài viết mà ban biên tập báo đã đưa lên. Chỉ góp ý kiến với chị chút thôi. Ở cương vị người chồng, người vợ cũ và người vợ mới, mọi người đều có hoàn cảnh và cách cảm nhận riêng của mình, có người thì đáng thương được mọi người ủng hộ, có người thì bị lên án. Ở đây tôi không bên vực ai đúng ai sai. Tôi chỉ hỏi chị Yến 1 câu: chị có biết cái cảm giác bị người chồng hay người vợ phản bội chưa? Nó như thế nào?
Thương (angelcanhden@… )
Không phải vì người thứ ba chen vào thì chắc gì vợ cũ đã phải trả thù 1 cách “khốn nạn ” như thế. Đằng sau thành công của 1 người đàn ông là 1 người phụ nữ. Nhưng đằng sau sự thành công của 1 người phụ nữ là 1 trái tim tan nát….
Nguyễn Dung (nguyenphuongdung33@…)
Đọc xong bài báo mà thấy buồn. Buồn cho cái gọi là tình yêu chân chính. Cả ba người, anh ta, cô vợ và cả chị đều khốn nạn như nhau. Xin lỗi nếu tôi quá nặng lời, nhưng đó là sự thật. Anh ta là một người chồng khốn nạn, có vợ nhưng không vì vợ mà lại muốn đèo bồng. Chị – người đàn bà thứ ba trơ trẽn. Thiên hạ này hết đàn ông rồi sao mà đi giành giật tình yêu với một người khác? Tình yêu đó thuần khiết, trong sáng lắm hay sao? Còn người vợ, một người ích kỷ hẹp hòi. Ai cũng nhân danh tình yêu, không đâu. Cả ba người chỉ vì cái tôi của mình chứ chả vì ai hết, chả vì tình đâu.
Theo Eva
"Có ai khốn nạn hơn chồng tôi!"
Cứ nghĩ đến chuyện chồng ngoại tình, rồi những lời nói đặt điều kia mà cô không khỏi suy nghĩ.
Nghe giọng chồng ngà ngà hơi men nhưng có vẻ hả hê, thấu hiểu sự đời, Châu có cảm giác như đang bị xát muối vào tim. Cũng chẳng phải cô bất ngờ gì, bởi thỉnh thoảng Minh - chồng cô vẫn thốt ra những lời chua ngoa thế, nhưng "chân ngắn một mẩu" thì còn ai vào đây nữa, ngoài cô.
Ngày mới cưới nhau, Minh vẫn hay gọi cô là "chân ngắn", Châu tự ái ra mặt, nhắc chồng không được gọi thế. Minh nửa đùa nửa thật: " Thì ngắn chứ dài với ai, ừ thì gọi chân dài".
Châu cưới Minh khi cái bụng đã lùm lùm. Lúc ấy, anh mới 25 tuổi, công việc chẳng đâu vào đâu, tính lại ham chơi nên chưa muốn lấy vợ. Nhưng biết chuyện cô mang bầu, bố mẹ Minh ép anh phải cưới vì "người cùng làng, để con người ta thế thì làm sao ngẩng mặt lên được".
Sinh con xong được vài tháng, Châu gửi con cho ông bà ngoại, hai vợ chồng lên thành phố tìm việc làm. Đợi việc lâu, mà lại cần tiền, xin được việc gì cô cũng làm hết. Ngoài 8 tiếng làm nhân viên kho, Châu còn nhận thêm việc về nhà làm tối. Suốt 3 năm như thế, lắm lúc nhớ con, Châu cố nuốt nước mắt vào trong để kiếm tiền nuôi con. Sau đó, cô cũng xin được làm nấu ăn cho một công ty may khá lớn, đúng với bằng trung cấp nấu ăn cô đã học. Minh thì công việc bập bõm, làm được vài tháng lại nghỉ. Mọi chi tiêu của gia đình, từ tiền ăn uống cho đến tiền mua sữa cho con, một mình Châu xoay sở. Nhiều lúc quá mệt mỏi vì thiếu thốn, phải vay mượn tiền nong, nhưng cô vẫn cố, vẫn động viên chồng.
Vậy mà Minh đã giáng một cú đau đớn cho Châu khi dẫn gái về chính căn phòng trọ chật chội mà hai vợ chồng tá túc, đúng khoảng thời gian anh thất nghiệp. Cô sẽ không phát hiện ra chuyện chồng cặp bồ nếu không có lần bị đau bụng và được An - người đồng nghiệp, đưa về nhà. Vừa đau đớn, vừa xấu hổ vì cả An cũng tận mắt chứng kiến cảnh chồng cô đang ôm ấp gái lạ.
Lần ấy, Minh vội vã đẩy cô gái kia ra khỏi nhà, rồi kéo vợ vào, đóng cửa xin lỗi. Anh thề sống thề chết đây là lần đầu tiên, hai người cũng chỉ mới đến mức ôm ấp chứ chưa đi quá xa, rằng anh buồn bã, chán nản quá mà cô kia cứ tấn công nên trót xiêu lòng... Châu tin và tha thứ cho chồng, dù trong lòng đau như cắt.
Đến khi con bị ốm, cô phải nghỉ việc về quê 1 tuần, Minh thì mới xin được việc nên Châu không dám bảo chồng về cùng. Cô trở lại thành phố vào một tối muộn chủ nhật, sau 7 ngày mất ngủ vì chăm con, người gầy sọp đi, da dẻ xanh rớt. Từ bến xe xuống, đang định bắt xe ôm thì Châu lại gặp An và anh ngỏ ý đưa cô về. Đến nơi, cửa phòng trọ khóa ngoài, cứ tưởng chồng đi đâu, cô loay hoay mở được cửa thì cũng là lúc chồng cô và cô gái kia (Châu vẫn nhớ rõ vẫn là cô gái lần trước) đang cài vội cúc áo.
Cứ nghĩ đến chuyện chồng ngoại tình, rồi những lời nói đặt điều kia mà cô không khỏi suy nghĩ (Ảnh minh họa)
Không giữ được bình tĩnh, Châu làm ầm lên, cả khu trọ cùng biết. An can ngăn, khuyên hai vợ chồng từ từ nói chuyện thì Minh hằm hằm quát: " Anh biết gì mà nói, anh là chồng nó hay tôi mà dính nhau chặt thế nhỉ, lúc nào cũng thấy có mặt?". Châu lao vào tát chồng một cái, ngay sau đó, cô cũng nhận được một cú tát đau điếng của chồng. Quá hoảng loạn, Châu lên xe An, nhờ anh chở đi.
" Đấy, rõ chưa. Nó ngang nhiên đi với trai trước mặt chồng. Loại chân ngắn còn mất nết", Minh nói với theo bóng vợ đang khuất dần. Thấy những người cùng xóm trọ ngán ngẩm xì xào, Minh sừng sổ: "Nhìn cái gì, việc của các người đấy mà nhìn".
Hơn 1 tháng chuyển ra ở cùng một chị làm cùng công ty, Châu chẳng cần biết chồng sống ra sao. Lần này, cô đã xác định chấm dứt với Minh. Minh có gọi điện xin lỗi vài lần nhưng Châu không trả lời. Sau mỗi lần ấy, cô lại nhận được tin nhắn: "Hay là mải mê với thẳng đấy quên hẳn chồng rồi? Chắc phải nhờ thằng đấy thì mới được thăng chức chứ gì?", " Sao thằng đấy nó không biết nhìn à, chân ngắn mà cũng đâm đầu vào?"...
Càng ngày, nỗi căm hận trong Châu càng đầy thêm. Cô hối hận vì đã lấy nhầm chồng, đã trao yêu thương và cố gắng làm lụng vì một kẻ vô đạo đức. Châu cũng cho bố mẹ biết cô sẽ ly hôn và nuôi con một mình.
Biết chuyện, bố mẹ Châu có khuyên nhủ nhưng rồi để cô tự quyết định. Đến khi định về quê giải quyết chuyện thì bố mẹ Minh hết lời can ngăn, xin cô tha lỗi cho Minh và nghĩ đến con, đến tình thông gia, hàng xóm mà bỏ qua. Cô không biết phải giải quyết ra sao, khóc như mưa trước mặt người lớn.
Chắc bố mẹ Minh cũng có gọi con trai về giáo huấn nên sau lần ấy, Minh sang tận nhà bố mẹ vợ xin lỗi, rồi đến đón vợ về phòng trọ. Châu về với chồng mà không nguôi đau đớn. Cứ nghĩ đến chuyệnchồng ngoại tình, rồi những lời nói đặt điều kia mà cô không khỏi suy nghĩ.
Bẵng đi một thời gian, Châu thấy Minh tu tỉnh thật, chăm chỉ đi làm, về nhà sớm giúp vợ việc nhà, nhưng công việc vẫn bập bõm, lương lậu không nuôi nổi thân.
Cho đến một buổi tối đi làm về muộn, Châu đã nghe được cuộc chuyện trò của chồng và anh bạn thân cùng quê đang ngồi nhậu trong phòng. Giọng cả hai đều đã ngà ngà. Anh bạn đang huyên thuyên kể chuyện cô bạn cùng lớn cũ, trước xấu quá mãi mới lấy được chồng mà giờ chồng con, nhà cửa đề huề, nghe nói rất giỏi nên kiếm được nhiều tiền lắm, lại còn chuẩn bị mua ô tô. Chưa dứt lời thì Minh chêm vào: "Cái giống đàn bà chân ngắn một mẩu, mặt nhìn phát hãi mà lại kiếm được nhiều tiền á? Không "nằm ngửa" ra thì có mà chuyện lạ có thật à? Không có đâu ông ơi... Đừng có dại mà tin mồm chúng nó. Chẳng lẽ nó lại kể với ông là nằm với thằng nọ, thằng kia để xin tiền à, có mà điên, mở mắt ra đi ông ạ!"...
Châu đau đớn, quay xe bỏ đi, cô chua xót: " Trời, có ai khốn nạn hơn chồng tôi? Vì anh ta khốn nạn nên anh nghĩ người khác không bao giờ tử tế...".
Theo 24h
Ai dắt em đi qua nỗi đau? (P.3) Không biêt bao lân nằm cạnh người tình cũ, anh đã nguyên rủa bản thân mình khôn nạn Sau trận cãi vã lúc chiều trong phòng ngủ, Tâm Lan vẫn tin rằng đêm nay chồng cô sẽ trở về, vẫn ôm cô trong vòng tay ấm áp thường ngày, vẫn kể cho cô nghe những câu chuyện hài hước trước khi đi ngủ....