Khiếp sợ vì sở thích t.ình d.ục quá bệnh hoạn của chồng
Chỉ mới kết hôn được 1 tháng mà tôi tưởng như mình đang sống trong địa ngục với người chồng bạo dâm. Mỗi đêm “ân ái” bên chồng là một cơn ác mộng kinh hoàng với tôi.
Hẹn hò được 1 năm thì chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân. Trong thời gian yêu nhau, rất nhiều lần anh đòi hỏi và giận hờn mỗi khi tôi từ chối “chuyện ấy”. Tuy nhiên, tôi nói với anh rằng đợi tới khi lấy nhau rồi sẽ trao cho anh thứ quý giá nhất của đời người con gái. Và cứ như vậy, chúng tôi giữ gìn cho đến khi tôi và anh kết hôn.
Cũng vì lẽ đó mà khi lấy anh rồi tôi mới vỡ òa trong nước mắt khi thấy được con người thật của anh. Cái đêm đầu tiên của chúng tôi, thay vì ân cần vuốt ve. anh vồn vã, cào cấu cơ thể tôi mặc cho tôi cầu xin anh dừng lại vì quá đ.au đ.ớn. Tôi càng v.an x.in thì anh càng hành động mạnh bạo hơn. Lúc đó, tôi cảm thấy chồng mình rất đáng sợ giống như một con mãnh thú “khát m.áu”. Quá sợ hãi và đ.au đ.ớn, tôi đã ngất lịm đi lúc nào không hay.
Ấy vậy mà đến đêm tỉnh lại, tôi thấy chồng ôm mình trong vòng tay ngủ ngon lành như chẳng có chuyện gì xảy ra. Ban đầu, tôi còn cho rằng anh trở nên hung bạo như vậy là do tôi đã “cấm vận” anh suốt quãng thời gian yêu nhau nên anh mới vậy. Tuy nhiên, mọi chuyện không dừng lại ở đó.
Mỗi ngày khi màn đêm buông xuống, tôi lại run sợ vì sở thích “l.àm t.ình” của chồng.
Sau cái đêm đầu tiên ấy, anh vẫn tiếp tục quan hệ với tôi theo kiểu “t.ra t.ấn” như vậy. Mỗi ngày khi màn đêm buông xuống, tôi lại run sợ vì sở thích “l.àm t.ình” m.an r.ợ của chồng. Không chỉ có thú vui quan hệ theo kiểu t.ra t.ấn, chồng tôi còn có ham muốn t.ình d.ục rất cao. Nhiều đêm, tôi đã mệt lử vì “phục vụ” anh ấy rồi mà đến đêm, anh vẫn lay tôi dậy để thỏa mãn nhu cầu sinh lý của mình.
Video đang HOT
Từ ngày về làm vợ anh, tôi chưa đêm nào có một giấc ngủ trọn vẹn. Những giây phút khi chồng đòi quan hệ là những phút giây phút khủng khiếp nhất đối với tôi. Cứ mỗi khi tôi làm công việc nhà xong xuôi, hai vợ chồng về phòng là anh lại lao vào tôi. Khi về phòng rồi, anh bắt tôi phải k.hỏa t.hân và nghe theo mọi yêu cầu t.ình d.ục từ anh.
Thay vì những lời lẽ đưa tình, anh “văng” vào mặt tôi những lời nói tục tĩu, xúc phạm. Thậm chí, anh còn trói tôi vào thành giường hay bịt mắt tôi lại rồi mặc tôi v.an x.in vì đ.au đ.ớn, anh giống như con thú “khát tình” dày vò cơ thể tôi. Dần dần, tôi không còn cảm giác mình là người vợ mà thay vào đó là một thứ đồ chơi để làm anh thỏa mãn nhục dục của mình.
Sau những lần bạo dâm của anh, tôi bị t.ổn t.hương v.ùng k.ín nghiêm trọng. Đi khám, bác khuyên tôi nên kiêng quan hệ t.ình d.ục một thời gian. Nhưng mỗi đêm, anh vẫn bắt tôi phục tùng mặc cho tôi kêu đ.au đ.ớn và xin anh dừng lại.
Đã bao lần tôi có ý định kết thúc cuộc hôn nhân này nhưng suy cho cùng thì chúng tôi mới chỉ cưới nhau được 1 tháng và tôi cũng không còn mặt mũi nào nếu đem chuyện xấu mặt này kể cho gia đình mình. Những lúc bình thường anh vẫn yêu chiều và giúp đỡ tôi làm việc nhà. Cứ nghĩ như vậy, tôi đành ngậm ngùi cam chịu.
Theo ĐSPL
‘Phát rồ’ khi chồng ghen tuông bệnh hoạn
Vẫn biết ghen là biểu hiện chứng tỏ tình yêu, là gia vị để khẳng định tình cảm của những người đang yêu, hay các cặp vợ chồng.
Nhưng việc chồng ghen tuông một cách mù quáng khiến cuộc sống của tôi ngày càng ngột ngạt.
Tôi lấy chồng được 7 năm và có một cô con gái 6 t.uổi. Tôi đi làm văn phòng, còn chồng tôi mua xe chạy chở khách, công việc của anh thuận lợi và thu nhập cũng khá. Ai cũng bảo tôi hạnh phúc vì đã mua được nhà cửa, kinh tế vững, con cái thì cũng xinh xắn, ngoan ngoãn, chỉ cần sang năm sinh thêm thằng cu nữa là hạnh phúc trọn vẹn, viên mãn.
Chồng tôi chăm chỉ, tu chí làm ăn, không ham mê cờ bạc rượu chè, cờ bạc gì cả. Chỉ có điều, anh có tính hay ghen tuông, soi mói quá mức khiến tôi vô cùng mệt mỏi và ngột ngạt. Hồi còn yêu nhau, biết anh hay ghen nhưng tôi cũng không để tâm lắm vì nghĩ chắc là do anh quá yêu mình nên mới thế. Tưởng khi kết hôn rồi, chắc chắn "sở hữu" tôi, anh sẽ yên tâm, thoải mái rồi sẽ bớt tính ghen đi, nhưng thật không ngờ, càng ngày chồng tôi càng phát huy "sở trường" ghen tuông ấy.
Chồng tôi ghen tới mức anh kiểm soát tất cả các cuộc gọi, tin nhắn đến máy điện thoại của tôi. Mỗi khi tôi có điện thoại, anh phải là người kiểm tra trước xem là ai gọi, ai nhắn, là trai hay gái, rồi tra hỏi người gọi đến như "hỏi cung", khiến tôi rất xấu hổ.
Có lần, bạn bè rủ nhọp lớp, tôi phải thuyết phục mãi chồng mới cho đi. Dù đồng ý nhưng chồng lại tỏ ra không mấy vui vẻ và nói "mát": "Họp hành cái gì, chắc lại tụ tập nhau lại để ôn lại tình xưa chứ gì, tôi còn lạ gì".
Chồng tôi ghen tới mức anh kiểm soát tất cả các cuộc gọi, tin nhắn đến máy điện thoại của tôi. (ảnh minh họa)
Hôm sau, thấy tôi trang điểm, ăn mặc đẹp đi họp lớp, anh lại tiếp tục "nói kháy": "Đi gặp bạn cùng lớp thì làm gì phải ăn diện thế, cô muốn xinh đẹp để cho thằng người yêu cũ nó tiếc nuối à?". Tôi nhẹ nhàng giải thích với chồng: "Anh đừng nghĩ xấu cho em thế. Bạn bè lâu ngày gặp nhau, em cũng phải ăn mặc lịch sự chứ". Chưa kịp nói hết câu thì chồng tôi "phán": "Ai mà biết được, chuyện gì cũng có thể xảy ra!".
Một hôm, vô tình chồng đọc được cuốn nhật ký của tôi, trong đó, còn sót lại vài dòng tôi viết về người yêu cũ. Chỉ là một số thông tin về tên t.uổi, biệt danh, một vài sở thích nhưng anh cũng làm ầm lên và nhất nhất khẳng định: Tôi và bạn trai cũ vẫn liên lạc với nhau, rồi có quan hệ mờ ấm, thậm chí, anh còn nói tôi là "gian phu, dâm phụ". Mặc cho tôi thanh minh hay giải thích, anh vẫn không tin. Liên tiếp những ngày sau đó, hễ cứ ở nhìn thấy tôi là anh c.hửi bới, chì chiết tôi thậm tệ.
Tôi khá ưa nhìn, giao tiếp khéo léo và linh hoạt nên hay được giao làm nhiệm vụ đối ngoại ở công ty. Có những hôm phải đi gặp khách, chồng tôi càng hay ghen bóng, ghen gió. Ngày nào cũng như ngày nào, trước khi đi đâu tôi phải báo thời gian, địa điểm cho anh, gặp ai, nam hay nữ, bàn về việc gì. Trưa nào anh cũng gọi điện đến công ty để kiểm tra xem tôi ở công ty hay tranh thủ lúc không có chồng lại đi chơi ở đâu. Chiều khi tôi vừa đi làm về, công việc đầu tiên của anh là lao ra kiểm tra ngay công tơ mét, mục đích để kiểm soát xem hôm đó tôi có tranh thủ giấu chồng gặp ai không.
Đỉnh điểm là hôm mấy anh chị em trong phòng tổ chức liên hoan cuối năm. Đang ngồi ăn uống vui vẻ thì chồng tôi cùng mấy người bạn cũng vào quán đó ăn uống. Dù tôi đã bảo trước với chồng nhưng anh vẫn lao đến, tra hỏi rồi m.ắng n.hiếc xa xả vào mặt tôi như một kẻ chợ búa, thậm chí anh còn đ.ánh tôi tím ngay trước măt các đồng nghiệp và mọi người xung quanh. Lúc đó, tôi chỉ ước có cái lỗ nẻ để chui xuống cho khỏi ngượng với thiên hạ.
Từ hôm đó, cơn cuồng ghen của chồng tôi ngày càng đáng sợ. (ảnh minh họa)
Tưởng rằng, khi bớt giận và nghe tôi giải thích, chồng sẽ xin lỗi và mong tôi tha thứ. Nhưng thật không ngờ, anh vẫn tiếp tục c.hửi tôi là người vợ ăn chơi, đua đòi, không có chồng ở bên cạnh quản lý là đi chơi hết thằng này, thằng khác. Sau đó, chồng bắt tôi nghỉ việc ở nhà, với lý do không tin tưởng tôi. Khi tôi nhất quyết không đồng ý thì anh tuyên bố: "Hoặc là cô nghỉ việc ở nhà, hoặc là cô viết đơn l.y h.ôn đi, tôi ký. Tôi cho cô 1 tháng để suy nghĩ".
Từ hôm đó, cơn cuồng ghen của chồng tôi ngày càng đáng sợ. Chỉ cần có điều gì không vừa ý, hoặc nghe thông tin linh tinh ở đâu đó, thậm chí không cần có lý do, chồng cũng "thượng cẳng chân, hạ cẳng tay" với tôi. Nhiều lúc mặt mày thâm tím khiến tôi không dám đi ra ngoài. Tôi sống với chồng như cực hình vậy.
Nếu là tôi, các bạn sẽ chọn cách nào?: 1. Không nghỉ việc và l.y h.ôn với chồng. 2. Nghỉ việc, tiếp tục cuộc hôn nhân và chờ đợi sự thay đổi từ chồng!?
Theo VNE
Sốc nặng với trò bệnh hoạn của người yêu Em vô cùng hoang mang và không biết phải làm thế nào trong tình cảnh này. Nếu phải chia tay người yêu thì em quá đau khổ và sợ không thể vượt qua được. Em và L. đã yêu nhau đã tròn 2 năm 3 tháng. Em là sinh viên năm cuối còn L. hiện là nhân viên tín dụng của một ngân...