Khi yêu đừng hy sinh quá nhiều, vì người ta sẽ dần coi đó là điều đương nhiên…
Rất nhiều năm sau này, tôi vẫn tin như vậy. Mặc dù, tôi là người buông bỏ tình yêu đó. Tôi rời anh để lựa chọn một điều khác phù hợp hơn. Có thể với tất cả những người còn lại, tôi là kể phản bội nhưng…
Nhiều người bạn của tôi nói rằng cách yêu của tôi dễ làm hư hỏng một người. Nghĩa là tôi yêu hết mình, tôi hy sinh hết mình cho tình yêu đó. Theo tôi, phụ nữ khi yêu phải thấu hiểu người mình yêu, biết anh ấy muốn gì, không muốn gì, tạo mọi điều kiện để anh ấy phát triển sự nghiệp, kết giao bạn bè.
Còn tôi sẽ tự lui về phía sau làm hậu phương vững chắc, làm bờ vai êm dịu, làm tình yêu nồng ấm để anh ấy quay về mỗi khi mệt mỏi. Tôi tin người phụ nữ như vậy sẽ nắm giữ được người đàn ông của mình cả đời. Về mặt lý thuyết, nó đúng. Nhưng thực tế của tôi thì sao?
Ngày tôi yêu anh, bạn bè đều có ý kiến, cơ bản đều là những ý kiến về ngoại hình, rằng là: Anh ấy thấp bé, anh ấy không xinh trai… Với tôi, điều đó chẳng quan trọng gì. Quan trọng là tôi nhìn thấy ở anh ấy một trái tim chân thành và sự nổ lực không ngừng nghỉ cho những ước mơ. Chúng tôi đến với nhau rất đơn giản, quen và yêu nhau trong thời gian ngắn, tận hưởng những điều thú vị bình dị của bao cặp đôi yêu nhau. Cũng hẹn hò, cũng cùng nhau trèo lên tầng thượng của nhà trọ ngắm trăng, cũng cùng nhau đi ăn những thứ mình thích, cũng cùng nhau viết lách, học tập, làm việc vào mỗi ngày chủ nhật…
Tôi bắt đầu nấu ăn, gặt quần áo, chăm chút cho anh hơn. Ban đầu đó là niềm vui, là sự hài lòng của người con trai dành cho người con gái mình yêu. Tôi cảm thấy hạnh phúc với cách yêu của mình. Trải qua một thời gian, khi nhìn thấy thành tích học tập, công tác của anh tốt hơn, tôi tin mình đã làm đúng. Anh cũng tin và vui vẻ tập trung vào học tập, công tác hơn nhiều.
Năm năm, tháng tháng trôi qua, bên cạnh việc học tập, làm việc của bản thân, tôi trở thành một người phụ nữ thực sự chăm chút từng bữa ăn, quần áo, nhắc nhở công việc cho anh. Còn anh, coi việc chăm chút của tôi là đương nhiên. Anh cũng ít để ý đến tôi hơn, ít quan tâm đến những nỗi buồn, niềm vui của tôi.
Video đang HOT
Tôi bắt đầu thấy buồn tủi, khi mà bạn bè được người yêu quan tâm, chăm sóc, còn tôi lại phải đi chăm sóc, lo lắng cho anh. Tôi hay than thở, bóng gió với anh về những nỗi buồn của mình. Anh chỉ cười lặng lẽ, cốc đầu tôi rồi bảo: Anh cố gắng pahans đấu vì tương lai của hai đứa mình. Tôi lại vui một chút, tin anh một chút nữa.
Tháng ngày lại trôi qua, tôi mệt mỏi thực sự. Còn anh thì vẫn phấn chấn với những dự định, ước mơ của mình. Giữa hai chúng tôi ngày càng ít tâm sự. Những bữa cơm, kẻ ăn trước, người ăn sau cũng tường diễn ra. Tôi tự hỏi lòng mình còn yêu anh nữa không? Và cũng tự trả lời luôn là: Còn yêu, yêu rất nhiều. Nhưng sao tôi thấy mệt mỏi với tình yêu này quá. Tôi cũng hỏi anh có còn yêu tôi không? Anh cũng trả lời là: Còn yêu, yêu rất nhiều. Nhưng sao anh chẳng còn quan tâm đến tôi như một người yêu nữa.
Công việc của tôi thay đổi và kỳ học cũng kết thúc. Tôi quay về quê nhà để lại cho anh lời kết thúc luôn mối tình đẹp đẽ, lãng mạng và mệt mỏi của mình. Lúc đó, anh đuổi theo tôi như một thằng điên. Hỏi tôi vì sao lại rời xa anh? Tôi không trả lời. Anh đi nói khắp thiên hạ tôi là kẻ phản bội.
Tôi im lặng. Kết hôn. Sinh con và sống một cuộc sống bình dị khác. Anh không tin tôi có thể hạnh phúc cùng ai khác ngoài anh. Ở thời điểm đó anh bất chấp mọi thứ để làm tôi có thể xấu đi trong mắt mọi người. Tôi im lặng.
Sau rất nhiều năm, tình yêu đó với tôi vẫn đẹp đẽ. Sự nhung nhớ trong lòng giờ thành hoài niệm. Nhiều lúc, tự hỏi mình: Nếu gặp lại nhau sẽ thế nào? Nhưng đó chỉ là cơn mộng tưởng mà tôi muốn nó không bao giờ xảy đến với tôi. Tôi xin cho mình được bình yên mãi mãi. Và tôi cũng nhận ra một điều ràng, mọi sự hy sinh tỏng tình yêu nếu không được đáp lại nó sẽ lụi tàn và c.hết đi dù người ta còn yêu nhau
Theo Phununews
Nếu người ta không còn yêu thì đừng khóc nữa, muộn rồi, ngủ thôi em!
Tôi cho phép em khóc, chỉ đêm nay thôi. Ngày mai hãy mặc thật đẹp và tô son, em sẽ nhận ra cuộc đời nhiều điều hân hoan hơn thế. Chờ người về đã lâu, mà người vẫn chưa về, đừng cho rằng "người đang về". Người không về đâu, muộn rồi, ngủ thôi em!
Gọi một cuộc không nghe, hai cuộc không nghe, đừng gọi nữa. Nếu muốn người đã nghe, nếu bận người cũng không thể nghe. Chung quy, cũng đừng gọi nữa.
Đừng chạy theo một người quá lâu, đừng nhìn theo bóng lưng người mãi thế, nếu người muốn quay lại, người đã dừng bước.
Thôi đừng update những status buồn, nếu người để tâm, người đã không để em update nhiều status một ngày đến thế.
Khi say đừng gọi điện, vì nếu người thật sự thương em, người đã không bỏ mặc em say sưa đến vậy.
Trong tình yêu đừng cho rằng bản thân xứng hay không xứng, vì chỉ có yêu hay không yêu, cũng như đừng tự ti khi đứng bên cạnh, vì đàn ông yêu bạn, họ sẽ khiến bạn tự tin.
Đừng gượng cười trước mặt người mình yêu, vì nếu người thật lòng yêu em, họ sẽ nhận ra sự thay đổi. Nếu vì không muốn người ấy buồn để rồi cố gượng cười, thay vì thế cứ khóc, để người ấy có thể vỗ về quan tâm.
Đừng cố cười như một con ngốc để tỏ ra mình ổn, bởi không phải ai cũng ngốc để không nhận ra rằng em cố mỉm cười. Đừng cố tỏ ra bình thản khi gặp người cũ, bất ổn chính là bất ổn, không có gì đáng xấu hổ, người đáng hổ hẹn là họ, vì họ đ.ánh mất người yêu họ hơn bản thân mình.
Em cũng đừng đến những quán ăn hai người từng đến chỉ để hồi tưởng kỷ niệm. Đừng ngồi thơ thẩn như một con khờ trong quán coffee thân quen. Em có thể về nhà khóc thật to, nhưng ra đường không được tỏ ra ủy mị để người ta thương hại.
Đừng ăn mặc theo phong cách người thích, đừng tô màu son mà bản thân thấy không tự tin, đừng buộc tóc theo kiểu mà người muốn. Hãy là chính mình, vì em chỉ đẹp nhất khi bản thân tự tin. Một người đến bên một người, vì chính họ là họ, chứ không phải ai khác.
Nếu ngôi nhà ấy vốn dĩ không dành cho em, đừng cố gắng khóa chốt cài then vì lòng người nào khác gì cơn gió.
Tôi cho phép em khóc, chỉ đêm nay thôi. Ngày mai hãy mặc thật đẹp và tô son, em sẽ nhận ra cuộc đời nhiều điều hân hoan hơn thế.
Điều hoàn hảo nhất em làm chính là hết lòng yêu một người. Kết quả ra sao thì cũng không còn quan trọng nữa.
Muộn rồi! Ngủ thôi em.
Theo TTXVN
'Anh chưa bao giờ nghĩ nhà người ta lộc cả năm, nhà mình xui là do cái gì à?' Tháng giêng, vợ bỏ bê công việc, xao nhãng chăm sóc con cái vì mải mê đi lễ chùa, lễ thầy khắp chốn để cầu lộc về nhà. Chúng tôi kết hôn cũng đã được hơn 3 năm và có con trai đầu lòng hơn một t.uổi. Vợ tôi là người phụ nữ thông minh, nhanh nhẹn và khá sắc sảo. Bên cạnh...