Khi trở về, thấy chồng xum xoe lấy lòng và tỏ ra hối lỗi, tôi chột dạ không dám để anh biết việc mình đã làm ở bệnh viện
Anh bao tôi cư lam gi cô muôn. Thê la tôi đa pham phai môt sai lâm ma ca đơi cung không cưu van đươc.
Tôi va chông yêu nhau 3 năm mơi cươi. Chông tôi tinh tinh thât tha nhưng nong nay. Môi khi bưc minh, anh thương noi nhưng câu khiên tôi tôn thương. Hôi đo, vi qua yêu nên tôi nghi răng minh se thay đôi đươc anh. Nao ngơ, cuôc sông hôn nhân không đơn thuân như tôi nghi.
Vi đêu la nhân viên nha nươc nên mưc lương sinh hoat cua chung tôi kha eo hep. Chưa kê chung tôi chưa co nha riêng nên môi thang đêu tôn môt sô tiên thuê nha không nho. Tiên bac tung thiêu, chông tôi lai thich ăn chơi cung ban be nên giưa chung tôi xay ra tranh cai triên miên.
Co đêm, anh bo tôi đi nhâu tơi 2h sang mơi vê. Tôi năm đơi anh ma âm ưc, khoc ươt ca gôi. Anh vê rôi, tôi lai bưc tưc ma măng anh. Kêt qua, anh rut hai triêu trong sô tiên tôi danh dum đê phong đau bênh đi nhâu tiêp tơi sang hôm sau mơi vê.
Khi cuôc sông ngôt ngat đên mưc không thơ đươc nưa, tôi co y đinh l.y hô.n thi lai phat hiên co thai. Tôi đa đăn đo suy nghi mai mơi cho anh biêt. Ky la la tư luc biêt tôi co thai, chông tôi trơ nên nhe nhang hơn, tâm ly va chiêu chuông vơ hơn.
Biêt co thai, chông tôi trơ nên nhe nhang hơn, tâm ly va chiêu chuông vơ hơn .(Ảnh minh họa)
Anh giam cac bưa nhâu nhet vơi ban be đê danh thơi gian ơ nha chăm soc tôi. Ơ tuân thư 7, tôi bi đông thai phai nghi lam ơ nha nưa thang. Suôt thơi gian đo, chông tôi trưa nao cung chay vê nâu ăn cho tôi rôi mơi đi lam lai. Công viêc nha anh cung lam hết vi sơ tôi mêt. Co le đo la khoang thơi gian chung tôi hanh phuc nhât sau khi trơ thanh vơ chông.
Nhưng rôi, tôi đa pham phai môt sai lâm không thê tha thư đươc.
Hai tuân trươc, vơ chông tôi cai nhau lơn. Nguyên do vi chông tôi đa nâu canh đu đu, mon ma cac ba bâu ki ăn nhât. Luc đo, không hiêu sao tôi lai bưc tưc đên đô khoc loc, đanh thum thup vao ngươi anh. Tôi vu cho anh cai tôi muôn con tôi chêt nên mơi nâu mon canh nay. Rôi tôi bao nêu anh muôn, tôi se đi pha thai cho anh hai long, đê anh khoi tôn công nâu nương hâu ha tôi.
Video đang HOT
Chông tôi cung nong tinh nên xô tôi ra, con găn giong bao: “Muôn lam gi thi tuy cô”. Noi rôi anh bo đi ca đêm không vê.
Nôi đau đơn, dăn văt, ân hân khiên tôi không thê ngu môi đêm. (Ảnh minh họa)
Tôi năm nha, vưa khoc vưa suy nghi đu chuyên. Tôi cho răng nêu không co đưa tre nay, tôi đa l.y hô.n va không phai chiu khô sơ nưa. Sang sơm hôm sau, khi chông con chưa vê, tôi đa bo đi. Lúc đi, tôi chỉ ôm trong lòng nỗi hận chồng, muốn làm anh đau khổ và hối hận.
Nơi tôi đên la môt phong pha thai tư nhân. Đên giơ, nghi lai giây phut am anh đo, tôi vân tư xi va minh. Tôi thât đôc ac, đên tôi con không tha thư đươc cho chinh minh thi lam sao chông tha thư đươc cho tôi đây?
Chiêu, tôi loang choang vê tơi nha thi chông tôi đa ơ nha săn. Thây tôi, anh chay ra câm tui xach rôi ôm tôi xin lôi. Anh noi do anh không biêt canh đu đu co thê gây say thai nên mơi nâu cho tôi ăn. Giờ anh đã nấu bù cho tôi một bữa cơm ngon canh ngọt khác rồi.
Tôi điêng ngươi, đưng không vưng khi nghe anh noi va thây anh hôi hân vi đa nôi nong vơi minh. Giây phut đo, tôi biêt minh đa pham phai môt lôi sai vô cung lơn, không thê cưu van đươc nưa rôi.
Hai tuân nay, anh vân chăm soc tôi hêt sưc chu đao. Anh luôn nghi răng tôi mêt moi la do thai hanh. Chi co tôi biêt, con đa không con nưa. Nôi đau đơn, dăn văt, ân hân khiên tôi không thê ngu môi đêm. Moi ngươi ơi, tôi phai đôi diên vơi chông như thê nao trong thơi gian tiêp theo đây? Mọi người cứ x.ỉ v.ả tôi nhưng mong hãy cho tôi lời khuyên. Tôi hoang mang, rôi bơi qua rôi.
Theo Afamily
"Đàn ông trên đời này chế.t hết rồi sao?"
Mẹ tôi hắng giọng nói những lời khó nghe ấy với tôi ngay trong điện thoại. Khổ là, điện thoại hôm đó tôi lại bật loa ngoài, còn anh thì ngồi ngay bên cạnh.
"Đàn ông trên đời này chế.t hết rồi sao mà mày định lấy thằng ấy? Nhìn thì như nhà quê, chẳng có gì trong tay, nghèo kiết xác. Con gái mẹ như thế thảo nào chả lấy được anh giàu có, đẹp trai, nhà mặt phố? Sao lại phải lao vào kẻ nghèo hèn. Sau này sẽ chẳng có ích gì đâu con, con hãy nhớ, tình yêu chẳng là gì cả, tiề.n bạc mới là quan trọng".
Mẹ tôi hắng giọng nói những lời khó nghe ấy với tôi ngay trong điện thoại. Khổ là, điện thoại hôm đó tôi lại bật loa ngoài, còn anh thì ngồi ngay bên cạnh. Tôi run lẩy bẩy, lập tức cắt ngay loa và ra ngoài nói chuyện. Tôi nhìn thấy rõ biểu hiện lạ trên khuôn mặt anh, và biểu cảm rất khó hiểu của anh. Có lẽ trong lòng anh đang dâng lên niềm tự ái rất lớn, có lẽ là anh đang thầm nguyền rủa tôi.
Tôi không còn mặt mũi nào nữa, tôi phải nói với mẹ một tràng bắt đầu mẹ mới thôi cái giọng ấy đi. Mẹ đã quá thành kiến về anh, người đàn ông tôi yêu rồi. Khổ thay, tôi không thể tưởng tượng được, mẹ lại có thể thốt ra những lời như vậy. Thật vô ý khi tôi đã để loa cho anh nghe được câu chuyện đó.
Nhưng có một điều thật lạ, sau lần ấy, anh làm như không nghe thấy gì. Anh chẳng phản ứng gì. Mỗi lần ở bên cạnh anh, tôi đều tìm cách giải thích nhưng anh lại lảng đi chuyện khác. Anh bảo chẳng quan trọng chuyện đó, chỉ cần chúng tôi yêu nhau là đủ. Anh vốn không bận tâm chuyện mẹ tôi nói gì, mẹ tôi làm sao. Lúc nào anh cũng cười, ôn tồn và ân cần với tôi, vẻ mặt điềm đạm của anh khiến tôi xúc động. Chính vì vậy tôi lại càng tin tưởng anh, nghĩ rằng, anh vì yêu tôi nên không quan trọng chuyện khác, không coi trọng mẹ tôi nghĩ gì.
Anh chẳng phản ứng gì. Mỗi lần ở bên cạnh anh, tôi đều tìm cách giải thích nhưng anh lại lảng đi chuyện khác. (ảnh minh họa)
Nhìn anh, tôi cảm thấy tội nghiệp vô cùng, cứ cảm thấy áy náy có lỗi với anh. Tôi luôn tự hỏi bản thân mình, có phải là, anh rất hận tôi, tức bố mẹ tôi nên cứ im lặng như thế mãi. Người ta tức thì phải nói ra, phải gào thét lên, bực tức. Vậy mà anh lại không hề nghĩ vậy vì bao nhiêu lần tôi hỏi anh, anh đều lắc đầu nói không có gì, anh chẳng nghĩ gì, người lớn có suy nghĩ của người lớn, mình là thế hệ trẻ thì không nên nặng đầu quá vì chuyện này.
Tôi vì quá yêu anh nên cũng không còn bận tâm chuyện đó nữa. Ngày tháng cũng trôi qua, chúng tôi ở bên nhau suốt thời gian đại học. Mẹ tôi cũng nhiều lần gọi điện lên nói anh này kia nhưng tôi đều không muốn nghe. Mẹ tôi nói quá nhiều làm tôi bực. Còn anh, anh có lẽ biết mẹ tôi luôn nói về chuyện này, mà anh không động tĩnh gì.
Ngày tháng trôi qua, cho đến khi chúng tôi ra trường, biết bao nhiêu lần mẹ tôi phản đối chuyện này. Tôi không muốn nhắc đi nhắc lại chuyện đó nên dù mẹ có giục thế nào, tôi cũng nói không yêu ai. Còn anh, lúc nào anh cũng ân cần chăm sóc tôi, nói lời yêu tôi, nên chưa bao giờ tôi có ý định sẽ yêu người khác ngoài anh, dù cho mẹ có nói gì đi chăng nữa. Trước giờ tôi chưa từng cãi mẹ nhưng vì anh, tôi đã cãi lại mẹ nhiều lần.
Ngày tháng trôi qua, cho đến khi chúng tôi ra trường, biết bao nhiêu lần mẹ tôi phản đối chuyện này. (ảnh minh họa)
Sau khi ra trường được một năm, tôi nói với anh rằng, chúng tôi sẽ cưới nhau năm sau. Trước lúc đó, tôi muốn anh về ra mắt gia đình tôi, gặp bố mẹ tôi nói chuyện. Tôi cảm thấy mặt anh biến dạng, có vẻ anh nghĩ đến chuyện ngày trước. Anh nói đồng ý cưới...
Và ngày đó, tôi đã thưa chuyện với bố mẹ, nói rõ ngọn ngành nhưng nhất định mẹ tôi không đồng ý. Tôi cũng có nói qua chuyện này với anh để anh chuẩn bị tâm lý và hi vọng anh sẽ không vì chuyện đó mà nản lòng. Anh cười bảo tôi yên tâm.
Nhưng trước khi cưới, anh có đề nghị rằng muốn tôi và anh có con trước. Anh bảo, có như thế sẽ dễ dàng hơn, khó bị gia đình ngăn cấm, với lại thời nay, nhiều người có bầu trước mới cưới không sao. Tôi thấy cũng là một ý kiến hay, tôi còn đang sợ mẹ mình sẽ không chấp nhận. Và tôi quyết định làm theo ý anh.
Hơn 2 tháng sau, tôi biết tin mình có bầu. Tôi báo với mẹ tôi, mẹ tôi hốt hoảng lắm, khóc lóc không thôi nhưng không còn nghe mẹ ngăn cấm gì. Còn anh, anh cũng không mảy may bận tâm khi tôi nói mình có bầu.
Giờ thì tôi đã hiểu lý do vì sao anh ra đi như vậy, anh đã biến tôi thành con bài để thế mạng cho anh. (ảnh minh họa)
Ngày đó, tôi đã nói rằng, mẹ tôi đồng ý chuyện cưới xin của hai đứa, anh không phản ứng gì, cũng không thấy anh hào hứng hay chuẩn bị gì cho đám cưới. Đùng một cái, hơn 1 tháng sau, anh nói, chúng tôi phải chia tay, vì anh đã có người con gái khác. Anh dẫn đến trước mặt tôi một cô gái rất xinh xắn, nói rằng, đó là người anh yêu thực sự và muốn cưới cô ấy. Còn đứa con trong bụng tôi, anh không hề nhắc đến.
Tôi khóc hết nước mắt, tưởng anh đùa mình nhưng tất cả là sự thật. Anh phản bội tôi. Tôi gọi điện cho anh, khóc lóc ỉ ôi, nói sao anh lại phũ phàng như vậy, anh bỏ cả con mình để chạy theo người đàn bà khác. Anh không nói nhiều, chỉ trả lời tôi &'đó là cái giá em phải trả vì chính những lời nói của mẹ em ngày trước. Mẹ em đã dùng những từ ngữ không thể nào diễn tả nổi để phủ nhận tình yêu của tôi, để xúc phạm tôi. Và bây giờ, tôi muốn mẹ em phải gánh chịu hậu quả. Tôi nghèo, đúng vậy, và tôi có tình yêu của người nghèo chứ không phải người giàu có như em, xin lỗi em'.
Giờ thì tôi đã hiểu lý do vì sao anh ra đi như vậy, anh đã biến tôi thành con bài để thế mạng cho anh. Anh lừa dối tôi chủ yếu là để lập kế hoạch trả thù. Mọi thứ đã chấm hết. Người đàn ông ấy thật ích kỉ. Tôi biết chuyện này là do mẹ tôi nhưng tôi yêu anh thật lòng, con anh có tội gì đâu mà anh lại độc ác như thế? Đàn ông trên đời này lại có người như anh sao? Nếu vậy, anh chỉ cần bỏ tôi, cần gì phải khiến tôi mang bầu để làm khổ một sinh linh bé nhỏ? Có phải anh quá hận tôi nên mới hành động như vậy? Tôi hối hận quá rồi, thật sự quá hối hận vì đã yêu người như anh! Chỉ vì mẹ tôi chê anh nghèo mà anh lại hành xử như vậy sao? Sự trả giá này quá đắt đối với tôi...
Theo Khám Phá
8 năm thanh xuân yêu nhau, để rồi đến cuối lại phải nói "Đừng hạnh phúc anh nhé" vì người thứ 3 Lại thêm tâm sự của cô gái đã dành hết tuổ.i thanh xuân để yêu một người, nhưng rồi đến cuối vì người thứ 3 mà tất cả đổ vỡ được đăng trên NEU Confessions. Có những người mang cả tuổ.i thanh xuân ra để yêu một người, nhưng rồi cuối cùng điều nhận lại chỉ là một lời nói dối. Có những...