Khi trái tim mất dần cảm giác yêu thương…
Mất dần cảm giác yêu nhưng tôi không coi tình yêu là trò chơi, không coi trái tim người khác là trái banh để đá qua đá lại.
Yêu là gì? Đã bao lần bạn tự hỏi bản thân và nghĩ về những cuộc tình đã qua của mình? Nó có thật là yêu? Hay nó chỉ đơn giản là 1 cảm giác đặc biệt, trong thời khắc đặc biệt, với một người ngẫu nhiên?…
Đã nhiều lần tôi muốn kể về những cuộc tình đã qua của mình. Nhưng nó thật đơn giản và có phần chóng vánh. Tôi bất chợt có cảm giác với người khác, rồi yêu, rồi không còn cảm giác như trước nữa. Thế là chấm dứt một cuộc tình. Thật nhạt nhẽo!
18 tuổi, tôi đã học được cách tự lập và kiếm tiền tiêu vặt từ rất lâu rồi. Có thể nó chẳng là gì so với nhiều người nhưng nếu so tôi với những người cùng hoàn cảnh thì có lẽ điều đó vượt trội hơn rất nhiều. Trong khi gia đình có điều kiện, đáng lí được chu cấp đầy đủ thì tôi lại tìm mọi cách kiếm từng đồng từ nhỏ lẻ rồi dần dần có giá trị hơn. Có lẽ vì thế mà bản thân tôi đã dần trưởng thành hơn rất nhiều. Cả về tình cảm và suy nghĩ…
Tôi yêu, yêu bằng tình cảm, yêu bằng cả lý trí. Tôi không hay bộc lộ cảm xúc của mình trước mặt người khác. Lý trí ngăn tôi tổn thương nếu như tình cảm của tôi dành cho không đúng người. Và lần nào cũng thế, tôi thật may mắn khi lý trí đã giúp tôi làm đúng.
Video đang HOT
Tôi có một tật xấu. Tôi luôn muốn người yêu mình phải thay đổi theo một chiều hướng tốt đẹp hơn. Nhưng người ta đâu muốn thay đổi. Thế là tôi sẵn sàng kết thúc tất cả ngay tại thời điểm đấy. Dù tôi có cố bao lần, thử bao cách nhưng người không thay đổi thì tôi cũng đành buông tay. Có lẽ vì tôi ích kỉ và cầu toàn, muốn mọi thứ của mình phải luôn hoàn hảo.
Tôi có phận đào hoa. Nhưng lại lận đận tình duyên. Vậy nên sau một mối tình ngắn ngủi, tôi dần quen với cảm giác cô đơn, không vật vã như nhiều người khác. Tôi cũng lụy tình, nhưng nhanh chóng vùi mình vào những thú vui đơn giản để quên đi tất cả. Và dần dần, tôi coi tình yêu chỉ là gió, thoáng đến rồi lại đi…
Đến giờ mọi thứ diễn ra với tôi cũng không có gì thay đổi. Tôi vẫn sống phóng khoáng, suy nghĩ thoáng và yêu đơn giản. Tôi cho người ta và cho chính tôi một cơ hội để trải nghiệm, để cả hai không thấy hối tiếc vì chưa thể đến được với nhau, để cả hai biết rằng không hợp làm người yêu thì dù có theo mãi cũng không cùng đi được. Và tôi vẫn sống lạc quan như tất cả đang tiếp sức cho tôi bước tiếp. Mất dần cảm giác yêu nhưng tôi không coi tình yêu là trò chơi, không coi trái tim người khác là trái banh để đá qua đá lại. Tôi vẫn sẽ trân trọng những tình cảm đặc biệt đó…
Rồi một ngày, tôi sẽ lại yêu…
Theo Guu
Không có anh ở bên, em vẫn ổn
Không có anh, em chẳng buồn thương mà ủ rũ khép mình trong bức tường của sự đơn độc. Mọi thứ thay đổi theo cách của nó, và em đổi thay theo cách của riêng em.
Có phải anh nghĩ rằng đối với em, anh là tất cả?
Có phải anh cho rằng chỉ cần anh rời xa em là em sẽ rơi vào hố sâu tuyệt vọng, là em sẽ chẳng thể tự mình lo nổi cho chính mình?
Có phải anh đang tưởng tượng ra việc rời bỏ anh, em sẽ bi lụy bỏ mặc và hành hạ bản thân mình không?
Không có anh thì đã sao?
Không có anh, em dành thời gian quan tâm chính mình nhiều hơn, thay vì việc mải mê lo lắng xem hôm nay anh làm gì, đi đâu, cảm xúc như thế nào. Em sẽ khoe khoang với bạn bè về những món ăn lọ mọ cầu kỳ chế biến, tự đan cho mình một chiếc khăn thật đẹp, thật ấm khi mùa đông về.
Không có anh, ừ đấy, đôi lần nhớ, mà nhiều lần quên. Không phải tự em bắt mình quên, mà là em tìm thấy niềm vui ở những điều bình dị nhất, ở những nốt thăng - trầm của một bản nhạc cũ kỹ gầy hao.
Không có anh, em vẫn là em thôi, chỉ khác rằng nụ cười của em ngày hôm qua đã chẳng dành cho anh. Trái tim nằm yên bên ngực trái, không xô lệch về bất kỳ phía nào, không háo hức mỗi sớm thức dậy đọc tin nhắn đã gửi, không dằn vặt chính mình giữa trao và nhận, giữa cho và lấy. Mọi thứ bình yên như thể anh chưa từng bước vào cuộc đời em.
Không có anh, em chẳng buồn thương mà ủ rũ khép mình trong bức tường của sự đơn độc. Mọi thứ thay đổi theo cách của nó, và em đổi thay theo cách của riêng em. Đừng cho rằng cứ rơi vào chơi vơi là sẽ trơn trượt theo những điều tầm thường nhất. Mọi chuyện đều có lý do riêng của nó, và dẫu anh đã rời xa em thì em vẫn phải trưởng thành, tự lập và tự lo.
Con người ai cũng có lý trí. Điều quan trọng là giữ nó như thế nào để không bị phần cảm xúc chi phối, lấn át. Anh rời xa em rồi, đến khi nào quay lại, anh sẽ thấy em hạnh phúc hơn trước kia, mạnh mẽ hơn trước kia. Đứa con gái chỉ biết dựa vào anh, đứa con gái yếu lòng nhiều lần hay suy nghĩ ấy đã thuộc về quá khứ rồi anh ạ.
Có những chuyện, chỉ tương lai mới nói được. Còn bây giờ, không anh em rất ổn, anh à!
Theo Guu
Sắc màu tuổi 18 Tuổi 18...Có nghĩa là bạn đã bước sang một bước mới của cuộc đời, là bước ngoặt không hề nhỏ trong cuộc đời...Có người sẽ vượt vũ môn mà vào đại học, nhưng cũng có người tìm kiếm cho mình một hành trang nơi con đương khác phía xa cánh cửa Đại Học. Là lúc mà bạn tìm được lời giải đáp cho...