Khi trái tim lỗi nhịp

Theo dõi VGT trên

Một lần nữa nhoi nhói nơi vùng ngực trái – không đến nỗi quặn đau, đó chỉ là cảm giác nhói nhẹ cộng hưởng với vài giây lỗi nhịp của trái tim.

Một lần nữa lòng xao xuyến, cuốn tôi quay lại ký ức thuở nào. Vùng trời ngày ấy tưởng chừng như đã nhạt nhòa theo thời gian, nhưng nó cứ vương vấn trong tôi đến tận bây giờ và có lẽ sẽ còn tồn tại mãi mãi về sau.

Vùng trời ấy, nơi em và tôi là một đôi say mộng tình. Hằng ngày, cứ sau giờ làm việc chúng tôi lại gặp nhau, quấn quýt bên nhau. Từng nẻo đường của thành phố Cần Thơ hầu như in dấu chân chúng tôi. Không quán cafe lãng mạn nào không in bóng dáng em và tôi. Và Lộ Vòng Cung nữa, nơi ấy đã khắc ghi bao kỷ niệm đẹp của đôi tình nhân này. Đã bao lần tôi đưa em về trên con đường thơ mộng ấy. Đó là con đường đã dẫn em vào trái tim tôi. Lúc đó, tôi ngỡ rằng không gì có thể chia cách được hai đứa.

Tôi nghĩ, sẽ cùng em tay trong tay vượt qua tất cả sóng gió cuộc đời, sẽ xây cho em một tổ ấm đầy tiếng cười và hạnh phúc, sẽ tô thắm chuyện tình mình với chỉ một gam màu hồng tươi tắn…

Một buổi tối đang vui vẻ bên nhau, chợt em ngượng nghịu nhìn tôi và khẽ hỏi: “Chữ ký của anh trông sao ngồ ngộ?”.

Tôi ôm em vào lòng, nhè nhẹ nâng bàn tay bé nhỏ, xinh xắn và ký tên mình vào lòng tay em. Từ từ thêm một, hai, rồi ba nét nữa vào chữ ký thì hiện rõ tên tôi. Tôi huyên thuyên nào là chữ ký mình đơn giản, không màu mè bay bướm. Nào là nó cân đối có trước có sau, đều đặn… Nó thể hiện tính cách đơn giản, chân thật và thẳng thắn của con người tôi. Sau khi nghe câu trả lời, em chỉ im lặng với vẻ mặt buồn buồn. Từ ánh mắt em, tôi cảm nhận em đang thất vọng. Lúc đó tôi hoàn toàn không biết vì sao.

Cuộc đời không chỉ là nắng ấm và bằng phẳng. Biết vậy nên tôi đã lèo lái cuộc tình tôi lướt qua được một vài khúc quanh. Nhưng sức người có hạn, dòng đời thì cứ cuồn cuộn chảy. Đến một ngày tôi chợt nhận ra rằng, con đường dành cho em và tôi quá gập ghềnh, chênh vênh và đầy giông bão.

Khi trái tim lỗi nhịp - Hình 1

Một lần nữa lòng xao xuyến, cuốn tôi quay lại ký ức thuở nào (Ảnh minh họa)

Tôi đã cố gắng lắm, đã cố đến sức cùng lực kiệt nhưng cũng đành bất lực. Đau nát lòng, vô vọng nhìn theo bóng con thuyền tình mong manh nghiêng ngả cuốn dần vào tâm bão dữ và vỡ vụn, lệ tôi tuôn chảy thành từng dòng. Nuốt từng giọt mặn đắng vào lòng, gom góp từng mảnh vụn còn sót lại của cuộc tình, tôi đem chôn vùi vào dĩ vãng sâu lắng của đời tôi.

Nỗi đau chưa kịp lắng đọng, nét buồn thương còn vương trên đôi mắt thâm quầng sau bao đêm dài mất ngủ. Một hôm, tình cờ khi đặt bút ký tên mình, tôi bỗng giật bắn cả người. Lúc bấy giờ tôi mới phát hiện ra một điều thật lạ: chữ ký của tôi chính là tên của em! Tôi đã hiểu câu hỏi của em rồi! Không cần thêm bớt nét nào cả, nó đã hiện đúng tên của em. Một đứa bé mới biết đánh vần thôi cũng có thể nhận thấy điều đó. Dẫu biết có trả lời được câu hỏi ấy, thì cũng không hy vọng ngăn được sự đổ vỡ của cuộc tình chúng tôi. Nhưng tim tôi lại thêm lần nữa đau buốt như bị ai cào xé. Lòng cứ dằn vặt, tự trách mình sao quá ngây thơ, khờ khạo trước câu hỏi của em.

Đến lúc hiểu ra điều đó thì có ý nghĩa gì nữa. Tôi đâu còn cơ hội trả lời câu hỏi hôm nào. Chữ ký trên tay em cũng đã phôi phai từ lâu. Giờ em có nhớ về câu hỏi ấy, có còn trách câu trả lời vô duyên của tôi? Đã bao lần tôi quay về chốn cũ, nơi ngày xưa em và tôi thường ngồi tâm sự. Mong một lần nữa được gặp lại em, được nâng niu bàn tay ngọc ngà của em. Tôi sẽ ký tên mình vào tay em và xin em cho tôi được thêm lần nữa trả lời câu hỏi “đáng yêu” ngày nào. Nhưng tất cả chỉ là vô vọng. Em đã khuất xa, xa mãi khỏi tầm tay tôi. Tất cả đã quá muộn màng!

Tôi còn nhớ rất rõ câu nói của em trong bức thư chia tay: “Anh hãy quên em đi, hãy xem em như cơn gió nhẹ thoảng qua cuộc đời anh. Em muốn cả hai quay lại trạng thái ban đầu – cái trạng thái mà hai đứa chưa đặt vấn đề tình cảm với nhau ấy. Những lúc rảnh rỗi, hai đứa lại hẹn gặp nhau và cư xử với nhau như những người bạn”.

Tôi hiểu em lắm, em nói vậy vì em không muốn mãi mãi mất tôi. Nhưng em ạ! Có thể quên em được không khi mỗi lần ký tên lại thêm một lần tim tôi xao xuyến? Có thể xem em là bạn được không khi mỗi lần đặt bút xuống trang giấy, lòng cứ lâng lâng như đang lướt nhè nhẹ nét bút vào bàn tay xinh xinh thuở nào? Có thể vô cảm được không khi hình bóng em trở về và dựa vào người tôi, sưởi ấm cõi lòng băng giá của tôi?…

Khi trái tim lỗi nhịp - Hình 2

Tôi đã cố gắng lắm, đã cố đến sức cùng lực kiệt nhưng cũng đành bất lực (Ảnh minh họa)

Không! Tôi không thể quên em! Tôi không thể xem em như một người bạn! Tôi không thể vô cảm bên em!

Đừng trách tôi, em nhé! Bởi không chỉ riêng tôi mang trong mình một trái tim để cảm nhận những yêu thương, buồn khổ, hạnh phúc, đắng cay… của cuộc đời. Mọi người ai cũng thế thôi, tạo hóa đã ban cho nhân loại trái tim tràn đầy cảm xúc. Chính vì thế, thì em ơi, làm sao có thể không thổn thức, không lưu luyến, không chạnh lòng mỗi khi vô tình gợi lại những kỷ niệm đẹp mà trên đường đời ta đã để vuột khỏi tầm tay, như tôi đã để lạc mất em?!

Thêm một lần nữa nhoi nhói nơi vùng ngực trái. Ký ức thuở nào lại ùa về. Trong tôi lại ngổn ngang bao nỗi niềm vui – buồn đan xen. Một cảm giác thật ấm áp, thật hạnh phúc và cả xót xa nữa, em à! Tôi nguyện với lòng mãi mãi sẽ không thay đổi chữ ký. Vì chỉ khi đặt bút với chữ ký ấy thì em mới quay về bên tôi. Và vì chữ ký ấy đã vô tình gánh nặng trên mình tên một loài cây mà tôi rất thích – loài cây mang biểu tượng cho tính cách mềm dẻo, thẳng thắn, thanh tao và quân tử của con người.

Video đang HOT

Từ đâu đó sâu thẳm tận đáy lòng văng vẳng vọng về tiếng gọi ngọt ngào, thân thương của một thời xa vắng: “Tr… ơi!”

Theo Eva

Nơi em sẽ trở về

Cả đời này em đã mang nặng tình anh, một ngăn trong trái tim em vẫn còn lưu giữ đầy đủ tất cả những gì thuộc về anh về những ngày ta đã có bên nhau hạnh phúc, đắng cay, đau đớn và cao hơn cả là một ân tình ta giữ cho nhau đến lúc buông tay từ giã cuộc đời.

Em còn nhớ tất cả những gì thuộc về quá khứ nó làm em nhức nhối không yên, em đã nghĩ tất cả những gì em có em chỉ muốn giữ nó như một tài sản cho riêng mình nhưng em đã không thể kìm lòng khi mà chỉ còn mấy ngày nữa là đến ngày sinh nhật của anh và cũng sắp đến ngày đầu tiên của năm mới em muốn một lần được nói ra nỗi lòng mình để anh biết rằng anh đã, đang và sẽ mãi là hình bóng mà em mang theo suốt những năm tháng cuộc đời.

Anh còn nhớ ngày hôm đó không? còn em không bao giờ có thể nào quên được cái ngày ấy cách đây đã hai mươi ba năm rồi vậy mà em vẫn ngỡ như là mới đây thôi khi lần đầu tiên nhận được lá thư tỏ tình của anh, hôm đó sau giờ ra chơi vào em không tìm thấy cặp của mình đâu cứ ngỡ rằng các bạn trêu giấu như mọi ngày, nhưng đến lúc về em phát hiện ra nó nằm gọn trong chiếc cặp to đùng của anh, tan học em cứ đạp xe lẽo đẽo theo sau để đòi lại nhưng anh nhất quyết không trả, buổi chiều anh đưa nó cho em trai em bảo nó mang về để tối chị học bài.

Em quá ngây thơ nên chẳng hề nghĩ ngợi hay tự hỏi là tại sao anh lại lấy cặp của mình, em thật ngốc phải không anh! Đến tối học bài em rất bất ngờ khi thấy trong quyển vở rơi ra một lá thư, em đâu ngờ rằng anh lại để ý đến một con bé còn chưa đủ lớn như em,vì hồi đó dù đã gần hết lớp 12 nhưng em rất thấp lại tròn nữa.

Tuổi thơ ta cùng nhau lớn lên ở một miền quê nghèo, tuy nhà hai đứa rất gần nhau nhưng em cũng ít nói chuyện với anh dù học cùng nhau trong suốt mấy năm, em là con bé nhiều lời hay nói chuyện, nghịch ngợm trong lớp đối lập hoàn toàn với tính cách trầm lặng hơi lạnh lùng của anh. Anh ít khi tụ tập ồn ào, không nhiều lời như những cậu trai khác đôi mắt thì lúc nào cũng xa xôi buồn buồn, chính vì thế mà em rất ngạc nhiên khi anh thổ lộ tấm chân tình ấy với mình. Em còn quá trẻ con và ngây ngô đến nỗi chẳng nhận thấy những ánh mắt, nụ cười của anh dành cho.

Lá thư ngày đó chứa đầy những lời yêu thương thầm kín, em đọc nó không biết bao lần song tảng lờ vờ như không biết khi nhìn thấy anh vào hôm sau, những ngày sau đó em không còn vô tư nói cười được nữa lòng xốn xang những cảm xúc chẳng biết gọi tên khi bất chợt bắt gặp ánh mắt anh nhìn,em lảng tránh anh chỉ vì em muốn cả hai tập trung học cho kỳ thi cuối cấp, gần một tháng sau khi thi xong anh có nhắn hẹn gặp em, bởi anh bảo không thể nào chờ đợi thêm nữa.

Anh biết không đó là lần đầu tiên trong đời em đối diện với một người con trai, được nghe những lời ấm áp từ con tim chan chứa yêu thương mà anh kìm nén không dám ngỏ bấy lâu nay, em ngỡ ngàng đón nhận thứ cảm xúc lạ lùng mới mẻ. Nụ hôn đầu đời đầy ngây thơ vụng dại, nhẹ nhàng mà sâu lắng, em vẫn còn nhớ như in khoảnh khắc ấy, thời gian như ngưng lặng, ánh trăng sao như lung linh huyền ảo hơn, một thứ ánh sáng kỳ diệu bao trùm lên tất cả vạn vật.

Cảm xúc lâng lâng khó tả trào dâng trong lòng khi nghe tiếng thầm thì: "Anh yêu em"! Còn em thì đáp trả anh bằng một miếng cắn đau điếng người, anh hỏi sao em lại làm vậy? em bảo rằng đòn đau đó để anh nhớ em suốt đời.

Những ngày sau đó thực sự là quãng thời gian tươi đẹp khi chúng ta luôn chia sẻ với nhau những niềm vui, nỗi buồn, những lần cả hai cuốc bộ mấy cây số để đi xem phim mà chẳng biết mỏi chân, miễn sao cả hai có thể được nắm tay đi bên nhau thật lâu.

Rồi những tối dưới ánh trăng non ngồi bên bờ sông nhìn dòng nước êm đềm trôi, trước mặt là bát ngát cánh đồng lúa đang làm đòng anh tuốt cho em những nhánh đòng đòng non, cả hai nhấm nháp cái vị ngọt dịu đặc biệt của nó và ước nguyện cho tình yêu của đôi mình mãi ngọt ngào như vậy. Nhưng rồi những mong ước giản dị ấy cũng chẳng kéo dài được lâu chuyện của hai đứa mình đã bị bố em phát giác ra nên tình ta những ngày sau đó lại đong đầy nước mắt.

Bởi lẽ chúng ta cùng họ mà cùng họ thì không được yêu nhau chứ đừng có hy vọng là lấy được nhau vì đây là điều cấm kỵ, luật bất thành văn ở cái xóm nhỏ này, bố em ngăn cấm không cho mình gặp nhau và bảo nếu như mình lấy nhau thì sẽ từ mặt em nhưng thật chớ trêu càng ngăn cản thì tình ta càng thêm gắn bó, những hôm bố đi trực thì em lại trốn mẹ để gặp anh và mỗi lần như vậy đến ngày hôm sau thì em càng bị quản chặt hơn.

Bao tình cảm kìm nén rồi có lúc cũng vỡ òa khi em bất chấp sự mắng chửi của cha mẹ để gặp anh và những lúc đó chúng ta chỉ biết ôm nhau ngồi khóc, khóc thương cho cuộc tình ngang trái bị vùi dập. Em biết bố mẹ anh cũng không đồng tình về chuyện tình cảm của hai đứa tuy không lên tiếng phản đối nhưng cũng từ đó giữa hai nhà đã có một khoảng cách lớn.

Chúng ta bất lực vì chẳng thể nào thuyết phục được gia đình chấp nhận, em biết anh đã đau khổ thật nhiều khi mỗi tối đứng ở đầu ngõ nhà em mà chứng kiến cảnh những anh chàng ở tận đẩu đâu lại được tiếp đón niềm nở còn anh thì như kẻ lạc loài và rất nhiều lần những kẻ đó thường bất ngờ nhận được những viên gạch nén ra từ bóng tối khi ở nhà em về.

Có những tối đứng chờ em ở đầu hồi nhà anh bất chấp cơn mưa rào xối xả còn em chỉ biết đứng ở hiên nhà mình nhìn sang xua tay bảo anh về nhưng anh gan lỳ đứng đó đến tận khuya khi nhìn thấy đốm lửa từ những điếu thuốc anh hút em đã không thể nào kìm được nước mắt vì thương anh.

Nơi em sẽ trở về - Hình 1

Nhớ thương gom chặt để đến khi được gặp nhau em chỉ biết trút vào anh bằng những miếng cắn rách da thịt còn anh cứ thế ôm em mà chịu đựng, biết bao lần chúng ta đã toan tính bỏ đi một nơi thật xa để được bên nhau nhưng sau đó nghĩ lại vì chữ hiếu vả lại chúng ta còn quá trẻ với hai bàn tay trắng thì không biết rồi sẽ sống thế nào.

Cho đến một ngày bố em bất ngờ thông báo ông đã xin cho em đi xuất khẩu lao động đây thực sự là cú giáng mạnh nhất và là đòn quyết liệt để bắt chúng ta phải chia lìa nhau,ông tính toán rất kỹ khi quyết định như vậy, em đã khóc thật nhiều và phản kháng lại kế hoạch đó nhưng rồi bố mẹ và mọi người trong nhà hết ép buộc sau lại năn nỉ rằng em cần phải có trách nhiệm với gia đình vậy là dù không muốn em vẫn phải tuân theo sự sắp đặt khi nghĩ đến gia cảnh với bốn đứa em nhỏ và kinh tế gia đình thực sự khó khăn.

Em biết anh đã rất buồn nhưng không dám ngăn cản bởi anh biết làm thế cũng vô ích, vậy là thời gian bên nhau chỉ còn tính bằng giờ bởi sau đó anh cũng lên thị xã học khóa kế toán đến thứ bảy mới về.

Rồi cũng đến ngày em đi, anh hẹn sẽ nghỉ học để tối đó về nhưng bố không muốn cho em gặp anh nên đã bắt em đi ngay từ chiều chẳng kịp cho em chia tay anh hay bạn bè,chỉ kịp nhắn lại cho anh vài dòng về ngày bay đưa cho cậu em "chân gỗ tình yêu"anh vẫn hay gọi đùa nó như vậy bởi mỗi lần mà anh muốn gặp em thì đều phải có nó làm hoa tiêu, em ra đi mà không một lời từ biệt nhưng vì tình yêu mà anh đã dám đương đầu với sự khắc nghiệt của bố em, vượt gần hai trăm cây số lên tận sân bay để tiễn em, lúc nhìn thấy anh ở đó em đã òa khóc vì cảm động.

Trước giờ chia ly trong em cảm giác buồn vui lẫn lộn vui vì được gặp lại anh và cũng buồn thật nhiều khi nghĩ đến những ngày sắp tới, nắm tay nhau trong im lặng mỗi người đều có những cảm xúc riêng của lòng mình và không biết anh có chung cảm giác rằng đây là cuộc chia tay định mệnh nghiệt ngã của hai ta.

Nước mắt của kẻ ở người đi, ngay đến cả một vòng ôm xiết chặt mà em cũng không thể trao anh, em đọc được nỗi buồn sâu thẳm đớn đau trong ánh mắt anh nhìn khi em bước chân vào phòng đợi, không nói nổi một lời chia tay chỉ có những ánh nhìn da diết và bàn tay vẫy chào đến khi em khuất bóng.

Nơi đất khách quê người em như một kẻ bơ vơ lạc lõng, nỗi nhớ nhà, và hơn cả là nỗi nhớ anh quay quắt, em đã khóc suốt mấy ngày như thể chỉ có nước mắt mới làm em vơi đi buồn tủi, trống vắng trong lòng.

Ngày nào em cũng viết thư cho anh chỉ có bằng cách đó em mới như được giải thoát khỏi nỗi cô đơn đang bủa vây, và thời gian như một kẻ thù giấu mặt thách thức trêu ngươi khi hàng tháng sau em mới nhận được hồi âm, anh biết không lá thư đó có tác dụng như một liều thuốc an thần kỳ diệu nó xoa dịu nỗi đau âm ỉ trong tim em, ngày đọc, đêm em lại đọc, em đọc nó hàng ngày cho đến khi nhận được lá thư thứ hai.

Em biết ngày đó để có tiền gửi thư cho em anh đã phải chắt chiu dành dụm và mỗi tháng đều đặn một lá thư nó là món quà xa sỉ có ý nghĩa nhất với em lúc đó, cuộc sống mới với bao điều mới mẻ thời gian trôi đi chậm chạp cứ nghĩ đến khoảng thời gian 4 năm sao em thấy nó lâu đến thế, những tháng đầu hết học tiếng,học nghề, và những người bạn mới nó cũng dần làm em khây khỏa.

Cuộc sống với những nhọc nhằn vất vả vừa đi làm ở nhà máy vừa lo đi chợ kiếm thêm tiền để có thể gửi về giúp đỡ gia đình vì còn quá trẻ chưa va vấp bao giờ nên khi gặp khó khăn chẳng biết phải làm gì những lúc đó em thường nghĩ đến anh giá như anh ở đây dù chỉ là để động viên an ủi, những lúc như vậy em thấy tủi thân ghê gớm giá như em không đi thì giờ đây em có phải một mình lo toan chống chọi như thế này không? Em mong có một bờ vai nương tựa, có một người để em có thể dựa dẫm về tinh thần.

Ngày tháng trôi đi một tháng rồi hai tháng lâu lắm rồi em không nhận được thư anh không hiểu do bưu điện hay do anh lười nữa em ngóng chờ rồi lại rơi vào khắc khoải nhớ mong, em hiểu có lẽ anh cũng đang trong tâm trạng như em vậy. Anh có trách giận em không? vì trong lúc buồn chán mất tinh thần một thân một mình chẳng biết xoay sở ra sao như vậy thì có bóng dáng của một người đã đến bên em và đó là chồng em bây giờ anh ấy đã lắng nghe, chăm sóc và thấu hiểu tình cảm của em bởi cũng cùng cảnh ngộ như em vậy.

Em đã ngàn lần thì thầm với lòng mình chỉ với một câu "Hãy hiểu cho em anh nhé"em cũng chẳng đủ can đảm để viết thư chia tay anh bởi em biết lòng em vẫn luôn nghĩ về anh cho dù em đang bên người khác, em không có sự lựa chọn, tình thế cuộc sống bắt buộc con người ta phải làm như vậy, bởi lúc đó em chưa tròn 19 tuổi chưa một lần rời khỏi lũy tre làng thì anh bảo em phải làm thế nào ngoài việc chấp nhận sự che chở đó.

Nơi em sẽ trở về - Hình 2

Ngày trở về em có hẹn gặp lại anh để nói lời xin lỗi và những gì còn chất chứa trong lòng, em còn nhớ lắm cái phút giây gặp lại cảm xúc yêu thương vẫn còn nguyên vẹn nhưng nó lại làm em tê tái, lòng em dâng trào nghẹn ứ và nước mắt cũng vẫn là thứ ngôn ngữ cho ta hiểu được lòng nhau, nhưng em biết tất cả các ngả đường để ta về bên nhau bây giờ đều đã bị rào kín bởi bên anh và em lúc đó là đứa con chưa đầy tuổi của em,em đã mang nó đi gặp anh như mang đi một thứ vũ khí để chống lại chính mình.

Nhìn thấy nó bất giác anh thốt lên "Anh muốn được coi nó như con của mình" và chỉ với một câu đó thôi nó đã nói lên đầy đủ những tình cảm mà anh dành cho em, anh bảo rằng cả anh và em chẳng ai có lỗi với ai cả có chăng chỉ là số phận có lỗi với chúng ta thôi, chia tay chúng ta dặn lòng tình cảm cho nhau sẽ giữ mãi trong tim.

Chúng ta lặng lẽ dõi theo cuộc sống của nhau tuy không liên lạc nhưng mọi thông tin về anh em đều biết hết và ngược lại, bốn năm sau anh lấy vợ anh có nhắn em về, ngày cưới người ta rạng ngời hạnh phúc còn anh của em mắt buồn rượi xa xăm, em chẳng dám vào dự hôn lễ khi tiếng pháo nổ là lúc em lặng lẽ rời đi bởi em cảm thấy lạc lõng và xa lạ với khung cảnh đó.

Tết năm sau em về quê lại tình cờ gặp anh ở nhà thằng em họ và một điều trùng lặp là chiều hôm đó anh cũng bế con ra đó chơi trông thằng bé giống anh như tạc em bất giác đưa tay bế nó, thật ngạc nhiên nó theo em liền chứ không như những đứa trẻ khác thường khóc khi gặp người lạ anh cười bảo"nó cũng biết là ai yêu nó đấy".

Hôm đó anh và em đã có một giao ước sẽ chỉ liên lạc với nhau khi có chuyện gì đó thật quan trọng, không làm phiền hay tổn thương đến cuộc sống riêng của nhau, nhưng có một điều mà em biết là anh đã mãi thất hứa với em đó là lời hẹn "Anh-Em sẽ gặp lại nhau vào ngày đầu tiên của năm 2050"chia tay ta chỉ biết chúc nhau hạnh phúc anh bảo hạnh phúc của em cũng chính là hạnh phúc của anh vậy rồi anh cười buồn bởi anh chẳng thể làm gì cho em được.

Mấy tháng sau anh chọn con đường phương xa lập nghiệp như để ẩn mình giấu nỗi niềm riêng và cuộc đời đã không mỉm cười với hạnh phúc mà anh vừa gieo mầm,có ai ngờ số phận lại bất công với anh, với những người thương của anh. Ôi! cái ngày định mệnh ấy nó đã mang anh đi khỏi cuộc đời này bằng một tai nạn thương tâm để lại phía sau bao nỗi buồn thương, tiếc nhớ.

Trời ơi!em không thể nào tin được nhưng thật đau lòng trước thực tế phũ phàng đó, đất trời như sụp xuống dưới chân em. Anh biết không em chưa từng nếm trải nỗi đau nào như thế cả, em đã chết lặng, rồi òa khóc tức tưởi, thế là em không bao giờ có thể được gặp lại anh nữa ư? Cứ mỗi lần nghĩ đến điều này lòng em lại nhói đau như ngàn vết dao cứa và nước mắt chực trào trên mi.

Em đau đớn âm thầm mà chẳng biết chia sẻ cùng ai. Anh ra đi khi chưa đầy 30 tuổi ở một nơi xa xôi mà em thì lại không thể đến được dù chỉ để thắp một nén nhang tiễn đưa anh, giá như em có thể gào khóc thật to để cho vơi đi đau đớn , nhưng rồi em chỉ biết nuốt nước mắt vào trong để gọi điện cho ba anh nhờ ông thắp hộ em nén nhang tiễn biệt.

Em đâu ngờ rằng lần tình cờ gặp anh vào dịp tết ấy lại là lần cuối cùng chúng ta nhìn thấy nhau. Nếu ba anh không nói hẳn sẽ chẳng bao giờ em biết được rằng những ngày anh sống một mình trong đó anh vẫn nhớ thương em, anh không dám liên lạc vì sợ ảnh hưởng đến cuộc sống của em anh đã viết rất nhiều trong một cuốn sổ tay mà khi thu dọn đồ đạc của anh ông đã đọc được.

Bao năm qua hình bóng anh vẫn không phai mờ trong ký ức, từ khi anh ra đi em vẫn mang theo tấm ảnh nhỏ của anh bên mình, coi nó như một chiếc bùa hộ mệnh và em muốn rằng anh sẽ luôn bên em cả những lúc vui,buồn ở những chốn em qua, những nơi em đến và em biết rằng anh sẽ mãi tồn tại dù không còn hình hài thân thể.

Thời gian nặng nề trôi đi rồi đến ngày anh được đón trở về với quê mẹ, lòng em xót đau tê tái, ngày trở về của anh đây sao? em đã chờ đợi đến ngày có thể được nhìn thấy anh lần cuối vậy mà em đã không đủ can đảm để nhìn lại anh trong giây lát ấy. Em không muốn tin vào những gì là thực tại em vẫn cho rằng anh đang đi xa và rồi ngày ấy anh sẽ trở về như ước hẹn. Cuộc đời con người ta thật ngắn ngủi phải không anh?

Vậy là từ nay anh lại được đất mẹ ôm ấp vỗ về và em cũng có thể ngồi bên mà trò chuyện cùng anh. Anh ra đi để lại trong em một khoảng lặng thẳm sâu trong tâm hồn em thấy mình trở nên lặng lẽ, trống rỗng, nỗi nhớ thương vẫn cứ làm em day dứt nó không ào ạt dữ dội mà lặng lẽ âm thầm ngấm vào từng đường gân thớ thịt da diết khôn nguôi. Đau.

Em chỉ có thể dùng một từ đó thôi để diễn tả cái cảm giác mà em đang mang, mỗi lần nghĩ đến anh tim em lại nhói buốt, cổ họng nghẹn cứng. Em biết tình anh vẫn nặng trĩu trong tim, ngần ấy năm em luôn thầm cầu khấn cho linh hồn anh siêu thoát, mỗi năm cứ đến ngày giỗ hay những lần về quê em đều sang nhà và ra mộ thắp hương ngồi trò chuyện cùng anh, em lại bước đi trên con đường làng thân thuộc nơi mà từng bờ tre,ngõ xóm đã in dấu chân ta.

Có một chuyện mà em muốn kể cùng anh bởi em thấy nó làm em kinh sợ, em đã bủn rủn cả chân tay khi mà sau hơn 23 năm em đi cùng em gái đến nhà ông thầy tử vi mà trước ngày đi em và anh đã đến, khi nhìn thấy em ông ấy đã nhớ và có hỏi một câu rằng: "Thằng người yêu cũ của mày đã đi chưa" em bảo là chưa và đi đâu em còn hỏi ông xem có nhầm với ai không đấy, nhưng không ông bảo em nói láo và khẳng định rằng điều đó là không thể thay đổi được như để chứng minh ông ấy còn nhớ cả năm sinh của anh là Kỉ Dậu nữa.

Em và anh ngày đó đứa 17, 18 thì đâu có tin và cũng chẳng đủ tỉnh táo để có thể hiểu được mấy lời tưởng chừng như vu vơ đó khi ông ấy bảo anh không thể bước qua tuổi 30 còn em và anh thì chắc chắn phải kẻ ở người đi không cùng đường chung bước. Ở anh có một điều gì đó mà khiến người ta cũng phải nhớ lâu như vậy khi mà có không biết bao nhiêu số phận mà ông đã xem qua.

Vậy là cũng đã 12 năm có lẻ rồi anh nhỉ và thời gian cũng cho em sự bình tâm trở lại cuộc sống với những bộn bề lo toan nhưng em cũng hài lòng với những gì mà em đang có em cũng phải cảm ơn cuộc đời đã cho em một người chồng luôn yêu thương em, người rất hiểu và tôn trọng cái góc khuất riêng tư của em.

Nơi em sẽ trở về - Hình 3

Em lặng lẽ gìn giữ không bao giờ để cho nỗi đau trong quá khứ làm tổn thương anh ấy, anh biết không tấm ảnh của anh em gói và dán rất kỹ không bao giờ mở ra những một lần vì quá tò mò anh ấy đã cắt ra xem và khi biết là ai ở trong đó thì anh đã lặng lẽ trả lại chỗ cũ nhưng không dán lại ngầm để cho em hiểu rằng anh ấy cũng biết. Em đã cố gắng làm tất cả những gì có thể để chăm sóc và bù đắp cho anh ấy,cho những gì mà anh đã không hẹp hòi, ích kỷ với mình.

Em thấy mình may mắn khi có được người chồng tốt và nữa em còn có hai đứa con ngoan, đẹp đẽ, vâng đó là tất cả những gì là hạnh phúc đời em, khi nghĩ đến những gì mà em đang có em lại chạnh lòng nghĩ đến anh,đến đứa con còn quá bé mà đã phải mồ côi cha.

Tết năm ngoái khi sang nhà anh em đã được gặp cháu, nó cao lớn chững chạc và giống anh lắm nhìn thấy nó sống mũi em bỗng cay sè vì như em được nhìn thấy chính bóng dáng anh vậy.

Hạnh phúc nào cho tròn đầy, mấy ai được trọn vẹn trong tình yêu, nhưng lòng em ấm áp hơn khi nỗi đau chung đã đem tình cảm mọi người lại gần nhau, ngôi nhà anh mà trước đây em không bao giờ dám đến thì nay đã thành thân thuộc, em được bố mẹ, anh em chào đón thân thiết như người ruột thịt trong nhà. Anh thấy vui vì những điều đó phải không?

Em sẽ phải đi nốt con đường đến chặng cuối cuộc đời, còn anh đang ở một nơi nào đó trong cõi bao la của đất trời này em vẫn tin rằng linh hồn anh đang ở bên và phù hộ cho những người mà anh yêu thương. Chờ em nhé!em sẽ quay về nơi ấy gặp anh,nơi đó sẽ là chốn bình yên nhất trong cuộc đời này khi em buông tay nhắm mắt. Hãy yên giấc nhé anh!

Em sẽ mang lá thư này về viếng và đọc trước mộ anh vào ngày đầu tiên của năm tới dù biết rằng những dòng chữ và mọi ngôn từ vẫn chưa đủ để nói hết nỗi lòng em nhưng em tin những gì mình được chia sẻ nó sẽ làm tâm hồn mình thanh thản hơn.

Dẫu vẫn biết rằng:

""Có những điều không thể nói bằng lời

Có những nỗi đau không thốt lên thành tiếng

Có những tâm tư hoài niệm

Chôn tận đáy lòng đến mãi ngàn sau.........."

Theo Eva

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Đến nhà chị dâu cũ chúc Tết, tôi sửng sốt khi thấy anh trai đang lúi húi nướng mực dưới bếp, còn gọi tiếng "Vợ ơi"Đến nhà chị dâu cũ chúc Tết, tôi sửng sốt khi thấy anh trai đang lúi húi nướng mực dưới bếp, còn gọi tiếng "Vợ ơi"
09:09:22 01/02/2025
Cô gái nhiều năm không đi chúc Tết họ hàng, lý do khiến bố mẹ bức xúcCô gái nhiều năm không đi chúc Tết họ hàng, lý do khiến bố mẹ bức xúc
09:25:53 31/01/2025
Nhìn anh nhân viên của chị dâu mặc tạp dề chặt thịt gà thoăn thoắt, tôi nói một câu làm anh ấy kinh ngạcNhìn anh nhân viên của chị dâu mặc tạp dề chặt thịt gà thoăn thoắt, tôi nói một câu làm anh ấy kinh ngạc
09:55:02 31/01/2025
Sáng Mùng 2 về nhà nội, tôi không ngờ chờ đợi mình lại là món quà vô giá khiến tôi rơi nước mắt ngay đầu năm mớiSáng Mùng 2 về nhà nội, tôi không ngờ chờ đợi mình lại là món quà vô giá khiến tôi rơi nước mắt ngay đầu năm mới
09:39:38 31/01/2025
Về nhà vợ chúc Tết thì bất ngờ khi ông bà chia tài sản, vợ con tôi được thừa kế những thứ khiến tôi kinh ngạc khó tinVề nhà vợ chúc Tết thì bất ngờ khi ông bà chia tài sản, vợ con tôi được thừa kế những thứ khiến tôi kinh ngạc khó tin
09:42:10 31/01/2025
Chồng cản vợ biếu ông bà ngoại 5 triệu ăn Tết, đến khi nhìn túi quà anh biếu 2 người thì tôi giật mình ngã ngửaChồng cản vợ biếu ông bà ngoại 5 triệu ăn Tết, đến khi nhìn túi quà anh biếu 2 người thì tôi giật mình ngã ngửa
08:56:47 01/02/2025
Thấy chị gái mặc cái váy nhàu nhĩ, tôi kéo vào phòng hỏi thì sững người khi chị tiết lộ bí mật động trờiThấy chị gái mặc cái váy nhàu nhĩ, tôi kéo vào phòng hỏi thì sững người khi chị tiết lộ bí mật động trời
09:50:39 31/01/2025
Chồng đáng lẽ phải về quê thăm Tết bố mẹ nhưng lại bất ngờ xuất hiện ở tiệm nail đông đúc khiến tôi bỗng chốc tỉnh ngộChồng đáng lẽ phải về quê thăm Tết bố mẹ nhưng lại bất ngờ xuất hiện ở tiệm nail đông đúc khiến tôi bỗng chốc tỉnh ngộ
09:46:02 31/01/2025

Tin đang nóng

Đầu năm nghe Chu Thanh Huyền "nịnh" chồng như văn mẫu, bảo sao Quang Hải yêu chiều vợ hết mựcĐầu năm nghe Chu Thanh Huyền "nịnh" chồng như văn mẫu, bảo sao Quang Hải yêu chiều vợ hết mực
11:22:46 01/02/2025
4 chị em sinh tư tuổi Tỵ - con gái của nguyên Phó giám đốc bệnh viện ĐH Y Dược TP.HCM: Tết đi đến đâu là rộn ràng, niềm vui như nhân 34 chị em sinh tư tuổi Tỵ - con gái của nguyên Phó giám đốc bệnh viện ĐH Y Dược TP.HCM: Tết đi đến đâu là rộn ràng, niềm vui như nhân 3
14:28:48 01/02/2025
Tai nạn giao thông, cô gái vừa tốt nghiệp đại học ở Hải Dương tử vong tối mồng 3 TếtTai nạn giao thông, cô gái vừa tốt nghiệp đại học ở Hải Dương tử vong tối mồng 3 Tết
14:27:18 01/02/2025
Đoàn Văn Hậu đưa vợ con về Hà Nội tết ngoại, thái độ của em trai Doãn Hải My với anh rể gây chú ýĐoàn Văn Hậu đưa vợ con về Hà Nội tết ngoại, thái độ của em trai Doãn Hải My với anh rể gây chú ý
14:36:54 01/02/2025
4 ô tô tông liên hoàn trên cao tốc TPHCM - Long Thành, ùn tắc kéo dài4 ô tô tông liên hoàn trên cao tốc TPHCM - Long Thành, ùn tắc kéo dài
15:13:39 01/02/2025
Độc lạ phong tục đón mừng năm mới ở nghĩa địa tại ChileĐộc lạ phong tục đón mừng năm mới ở nghĩa địa tại Chile
10:47:08 01/02/2025
Bạn gái hot girl đang "chờ nhà trai đến", Văn Thanh đáp "tới liền", Duy Mạnh vào giục cưới, dự báo tương lai "bỉm sữa"Bạn gái hot girl đang "chờ nhà trai đến", Văn Thanh đáp "tới liền", Duy Mạnh vào giục cưới, dự báo tương lai "bỉm sữa"
11:23:33 01/02/2025
Bị khách nhầm với anh sinh đôi, tài xế đoàn tụ với gia đình thất lạc sau 30 nămBị khách nhầm với anh sinh đôi, tài xế đoàn tụ với gia đình thất lạc sau 30 năm
10:45:01 01/02/2025

Tin mới nhất

Mùng 3 Tết, đang đi du lịch, nhìn camera mà vợ chồng tôi xót xa, đành hủy chuyến, về quê chồng ngay lập tức

Mùng 3 Tết, đang đi du lịch, nhìn camera mà vợ chồng tôi xót xa, đành hủy chuyến, về quê chồng ngay lập tức

09:13:36 01/02/2025
Tôi rơi nước mắt khi thấy hành động của mẹ chồng qua camera. Sau khi bố chồng mất, vợ chồng tôi nhiều lần đề cập chuyện đưa mẹ chồng đến sống cùng.
Sáng Mùng 2 Tết, chồng dẫn về một đứa bé, con lên tiếng gọi "mẹ ơi" mà tôi vỡ òa trong hạnh phúc

Sáng Mùng 2 Tết, chồng dẫn về một đứa bé, con lên tiếng gọi "mẹ ơi" mà tôi vỡ òa trong hạnh phúc

09:06:14 01/02/2025
Mùng 2 Tết, chồng đã đem lại cho tôi một hạnh phúc quá lớn lao. Tôi từng ly hôn chồng vào 3 năm trước. Lúc đó, con gái tôi mới tròn 2 tuổi, vẫn còn rất bé bỏng.
Lì xì cháu 200 nghìn đồng, tôi choáng nặng với câu nói "phũ" của chị dâu

Lì xì cháu 200 nghìn đồng, tôi choáng nặng với câu nói "phũ" của chị dâu

09:02:41 01/02/2025
Tôi nghĩ rằng tiền lì xì là do tấm lòng, là lời chúc năm mới thôi. Nhưng chị dâu tôi lại nghĩ khác. Vợ chồng tôi được xem là khá giả nhất trong nhà chồng.
Bố mẹ tôi hủy hôn ngay mùng 2 Tết vì con gái bị thông gia tương lai "thử thách"

Bố mẹ tôi hủy hôn ngay mùng 2 Tết vì con gái bị thông gia tương lai "thử thách"

08:59:46 01/02/2025
Bữa cơm họp mặt đầu năm giữa 2 gia đình kết cục lại biến thành thảm họa. Chưa có năm nào Tết với tôi lại buồn như năm nay.
Trốn đi chúc Tết vì chán chuyện so đo lì xì nhiều ít

Trốn đi chúc Tết vì chán chuyện so đo lì xì nhiều ít

08:53:40 01/02/2025
Có lần, một đứa trẻ trong họ sau khi nhận được lì xì, ra khỏi cửa đã nói nhà này chỉ 20 nghìn thôi . Nhiều người bảo Tết bây giờ nhạt nhẽo, không còn được như ngày xưa.
Lên Hà Nội chúc Tết, tôi 'cắn răng' ăn bát bún riêu 120 nghìn đồng

Lên Hà Nội chúc Tết, tôi 'cắn răng' ăn bát bún riêu 120 nghìn đồng

08:48:44 01/02/2025
Vợ chồng tôi dành thời gian du xuân tại Hà Nội, tìm ăn quán bún riêu nổi tiếng và phải chấp nhận chi đắt gấp đôi ngày thường vì đang trong dịp Tết.
Vị khách lạ đến chúc Tết nhà chồng ngày đầu năm mới khiến tôi đứng ngồi không yên

Vị khách lạ đến chúc Tết nhà chồng ngày đầu năm mới khiến tôi đứng ngồi không yên

08:43:47 01/02/2025
Nhìn ánh mắt người phụ nữ, tôi cảm nhận được, có lẽ cô ta đã làm gì có lỗi với chồng tôi trong quá khứ. 8 năm 2 tháng, đó là khoảng thời gian tôi và chồng yêu nhau và về chung một nhà cho đến bây giờ.
Mừng thọ bố chồng 70 tuổi, gia đình làm 40 mâm cỗ mời họ hàng

Mừng thọ bố chồng 70 tuổi, gia đình làm 40 mâm cỗ mời họ hàng

08:40:06 01/02/2025
Mừng thọ bố chồng 70 tuổi, nhà chồng tôi quyết định làm 40 mâm cỗ. Tôi can ngăn thì bị cả nhà khó chịu. Bố chồng tôi năm nay tròn 70 tuổi.
Tôi muối mặt khi trẻ con bĩu môi: 'Lì xì gì mà chỉ có 50 nghìn'

Tôi muối mặt khi trẻ con bĩu môi: 'Lì xì gì mà chỉ có 50 nghìn'

08:36:21 01/02/2025
Buổi ra mắt gia đình bạn gái của tôi đáng lẽ hoàn hảo nếu không có sự cố trong màn lì xì, lũ trẻ bóc phong bao và nhăn mặt, con cô ấy bĩu môi: Có 50 nghìn bọ ...
Mới sinh đôi được 2 tháng, chăm con quấy khóc cả đêm rét căm căm mà mẹ chồng vẫn trách: "Không đón giao thừa với cả nhà!"

Mới sinh đôi được 2 tháng, chăm con quấy khóc cả đêm rét căm căm mà mẹ chồng vẫn trách: "Không đón giao thừa với cả nhà!"

09:35:56 31/01/2025
Chẳng lẽ đầu năm mới tôi đã bật mẹ chồng, mà không bật thì ức phát khóc. Tôi mới sinh đôi được 2 tháng, đang ở cữ trên Hà Nội thì mẹ chồng ra chỉ thị Tết là phải về quê
Sáng Mùng Một, chồng đã đến nhà đồng nghiệp chúc Tết, bỏ qua cả nhà nội ngoại, biết sự thật mà tôi thương anh

Sáng Mùng Một, chồng đã đến nhà đồng nghiệp chúc Tết, bỏ qua cả nhà nội ngoại, biết sự thật mà tôi thương anh

09:32:32 31/01/2025
Chồng tôi là người ghét rượu bia, thế mà lần này phải uống say như vậy, đủ biết là anh muốn nhờ cậy người ta thế nào. Chồng tôi có một năm công việc không suôn sẻ
Mừng tuổi mẹ chồng 500 nghìn đồng, tôi ấm ức rơi nước mắt trước câu nói của bà

Mừng tuổi mẹ chồng 500 nghìn đồng, tôi ấm ức rơi nước mắt trước câu nói của bà

09:21:41 31/01/2025
Câu nói của mẹ chồng khiến tôi ấm ức vô cùng, không chỉ nghĩ thương bản thân mình mà còn thương thay cho mẹ tôi, lúc nào cũng bị thông gia khinh rẻ.

Có thể bạn quan tâm

Tử vi 12 con giáp ngày 1/2: Thìn, Hợi có thu nhập bất ngờ, tài lộc tăng tiến

Tử vi 12 con giáp ngày 1/2: Thìn, Hợi có thu nhập bất ngờ, tài lộc tăng tiến

Trắc nghiệm

16:29:49 01/02/2025
Tử vi 12 con giáp ngày 1/2 dự đoán vận trình sự nghiệp, tài lộc, tình duyên giúp bạn chủ động ứng phó vận xui hay may mắn đến với mình.
Máy bay rơi gần trung tâm thương mại ở Mỹ, nhiều người thương vong

Máy bay rơi gần trung tâm thương mại ở Mỹ, nhiều người thương vong

Thế giới

16:28:16 01/02/2025
Văn phòng Quản lý Khẩn cấp Philadelphia xác nhận trên mạng xã hội rằng đã xảy ra một sự cố nghiêm trọng trong khu vực được báo cáo, nhưng không cung cấp thêm chi tiết nào khác.
Tàu cảnh sát biển cấp cứu thành công 1 thuyền viên người nước ngoài

Tàu cảnh sát biển cấp cứu thành công 1 thuyền viên người nước ngoài

Tin nổi bật

14:54:32 01/02/2025
Ngay sau khi nhận được thông tin, Bộ Tư lệnh Vùng Cảnh sát biển 3 đã lệnh cho tàu Cảnh sát biển 2011 rời cảng khẩn cấp chở theo cán bộ, nhân viên y tế, cán bộ Biên phòng huyện Côn Đảo đi cấp cứu bệnh nhân.
Tại sao bức ảnh về những đôi dép bừa bộn lại trở nên nổi tiếng nhất Tết 2025?

Tại sao bức ảnh về những đôi dép bừa bộn lại trở nên nổi tiếng nhất Tết 2025?

Netizen

14:26:49 01/02/2025
Với nhiều người, Tết là dịp đoàn viên, sum họp. Trong những ngày này, hình ảnh gia đình quây quần gói bánh chưng, bánh tét; đi chúc Tết, nhận lì xì,... ngập tràn trên mạng xã hội.
Old Trafford không còn chỗ cho Casemiro

Old Trafford không còn chỗ cho Casemiro

Sao thể thao

13:49:14 01/02/2025
Manchester Evening News cho biết MU vẫn đang nỗ lực thảo luận với nhiều người đại diện với mục tiêu sớm thanh lý Casemiro, trước khi kỳ chuyển nhượng giữa mùa ở Premier League đóng cửa vào 6h sáng ngày 4/2 (giờ Hà Nội).
Chế độ dinh dưỡng, tập luyện hợp lý cho phụ nữ giảm cân dịp Tết

Chế độ dinh dưỡng, tập luyện hợp lý cho phụ nữ giảm cân dịp Tết

Sức khỏe

12:53:08 01/02/2025
Bác sĩ Nguyễn Đức Thành, Bệnh viện Đại học Y Dược Thành phố Hồ Chí Minh cho biết, các nghiên cứu cho thấy rằng: nếu ta ngưng việc tập luyện mà ta vẫn làm thường lệ thì cơ thể sẽ trở nên suy yếu ngay chỉ sau một vài tuần.
'Cấp cứu' làn da ngày Tết, chị em ghi nhớ 4 điều này

'Cấp cứu' làn da ngày Tết, chị em ghi nhớ 4 điều này

Làm đẹp

12:39:20 01/02/2025
Nếu có tắm biển hoặc hồ bơi, nên chọn loại kem có thêm tính chống nước. Bên cạnh đó, nên che chắn bằng khẩu trang, kính mát, nón rộng vành khi đi ra ngoài trời.
Công ty bày hơn 500 tỷ đồng tiền mặt thưởng Tết cho nhân viên

Công ty bày hơn 500 tỷ đồng tiền mặt thưởng Tết cho nhân viên

Lạ vui

10:46:15 01/02/2025
Trong cuộc họp chung thường niên của công ty, các nhân viên được tham gia vào cuộc thi đếm tiền mặt, ai đếm càng nhanh càng chính xác sẽ càng nhận được nhiều tiền thưởng.
ĐTCL mùa 13: San phẳng mọi đối thủ với "bài dị" Morgana - Tiên Tri sức mạnh cực kỳ "lỗi"

ĐTCL mùa 13: San phẳng mọi đối thủ với "bài dị" Morgana - Tiên Tri sức mạnh cực kỳ "lỗi"

Mọt game

10:43:05 01/02/2025
Morgana đang bất ngờ vươn lên đầy mạnh mẽ tại phiên bản 13.4 của ĐTCL mùa 13. Morgana đã được buff rất nhiều sát thương ở bản 13.4 vừa qua
Bức ảnh bữa cơm tất niên trong phòng trọ của vợ chồng ở Hà Nội khiến 7000 người nhẹ nhõm

Bức ảnh bữa cơm tất niên trong phòng trọ của vợ chồng ở Hà Nội khiến 7000 người nhẹ nhõm

Sáng tạo

10:30:04 01/02/2025
Bước sang năm mới rồi, nhưng vẫn có những chuyện của năm cũ mà chúng ta không nên bỏ qua . Bức ảnh của cặp vợ chồng vay 100 triệu tiêu Tết khiến hàng ngàn người nổi da gà