Khi tôi nằm trong phòng sinh, chồng tôi vẫn đang bận đưa bạn thân đi thử áo cưới
Đã thế tối về anh còn hào hứng khoe cô ấy thử váy lên cứ như công chúa, xinh không chịu được.
Khi tôi đến với chồng, anh vừa chia tay cuộc tình 2 năm với cô bạn thân chí cốt của anh. Hồi đó tôi cũng không biết đó là người yêu cũ của anh đâu vì hai người vẫn rất thân thiết. Mãi đến ngày ra mắt bố mẹ anh tôi mới hay.
Hôm đó vừa dẫn tôi đến nhà chơi thì anh cũng gọi ngay cho cô bạn thân đến. Tôi thắc mắc thì anh nói gọi đến ăn cơm cho vui. Không ngờ khi ăn, mẹ anh nhỡ miệng đùa: “Tụi mày không chia tay có phải giờ bác có cháu bế rồi không?”. Tôi phải mất vài giây để tiêu hóa câu nói đó.
Ngay khi về tôi đã hỏi anh. Anh cười hà hà nói tụi anh là bạn thân từ tiểu học. Hai người thân đến mức như tình nhân. Cũng vì quá thân lúc nào cũng đi với nhau nên chẳng ai có người yêu được. Cuối cùng hai người mới quyết định yêu nhau thử. Nhưng duy trì tình cảm được hơn 2 năm thì họ thống nhất quay về làm bạn thân. “Có lẽ do quá hiểu nhau nên không thể yêu nhau được”. Anh nói thế với tôi.
Mỗi lần hỏi về cô ấy, anh lại gắt gỏng mắng tôi lắm chuyện. (Ảnh minh họa)
Nhiều lần tôi hỏi với anh thì tôi và cô ấy ai quan trọng hơn. Anh đều gắt gỏng bảo tôi lắm chuyện. Tình cảm anh dành cho tôi khác, cho cô ấy khác nên không thể đánh đồng nhau được. Tuy nói thế nhưng tôi luôn có cảm giác mình là kẻ thứ 3 chen chân vào mối quan hệ của anh với cô ấy.
Video đang HOT
Có ai đời tôi mới là vợ mà anh lại không nhớ nổi tôi thích ăn gì ghét ăn gì. Đi ăn chung với cô ấy nhưng anh chỉ gọi món cô ấy thích rồi mới quay sang hỏi tôi ăn gì. Có lần tôi nhắn nhủ bảo muốn đi ăn riêng với anh thôi. Anh gật đầu đồng ý. Nhưng rồi chiều khi anh chở tôi xuống quán, tôi đã thấy bạn anh ngồi trước rồi. Tôi bực bội hỏi anh vì sao, anh nói cô ấy vừa cãi nhau với người yêu nên buồn. Để cô ấy đi ăn chung cho vui. Thành ra người buồn lại biến thành tôi. Nhìn hai người họ vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả mà tôi cứ có cảm giác mình là người thừa.
Chưa kể chồng tôi còn quan tâm người cũ còn hơn tôi. Có thai được 4 tháng thì tôi bị động thai ra máu. Vì sợ nên tôi gọi điện bảo anh nhớ về sớm chở tôi đi khám thai. Tôi đợi tới chiều tối anh vẫn chưa về. Tôi gọi điện hỏi. Nào ngờ anh rối rít xin lỗi: “Anh quên mất. Giờ anh đang đưa cô bạn đi thử váy cưới rồi. Chồng cô ấy đi công tác về không kịp. Mai anh chở em đi nhé”. Anh nói một hơi rồi tắt máy. Tôi nước mắt cứ thế chảy tràn mặt. Với anh, đứa trẻ trong bụng tôi là máu mủ ruột rà còn chẳng bằng cô bạn thân và cũng là người yêu cũ.
Anh nói một hơi rồi tắt máy chỉ còn tôi nước mắt rơi ướt cả mặt. (Ảnh minh họa)
Đã thế tối về anh còn hào hứng khoe cô ấy thử váy lên cứ như công chúa, xinh không chịu được. Tôi cười chua chát: “Vậy sao anh không cưới cô ấy luôn đi?”. Anh nhìn tôi rồi xì một tiếng: “Vậy mà cũng ghen được. Nếu cưới được cô ấy thì đâu tới lượt em”.
Suốt mấy ngày sau đó tôi đã nghĩ rất nhiều về tình cảm anh dành cho mình. Anh thì vẫn vậy đêm nào cũng nhắn tin với bạn tới khuya.
Thậm chí khi tôi sinh con, anh vẫn bỏ mặc tôi để đưa cô bạn đi ăn vì cô ấy giận nhau với chồng. Chính mẹ chồng tôi cũng phải nhắc nhở anh ai mới là vợ anh.
Tôi đang ở cữ trong tháng nhưng chỉ cần cô ấy gọi là anh sẵn sàng đi ngay. Tôi buồn u uất. Mà tôi cũng chẳng hiểu bạn anh có đúng là chỉ xem anh như bạn thân thôi không? Nếu cứ thế này chắc tôi bị trầm cảm sau sinh quá. Hay tôi nên hẹn gặp để nói hết một lần với cô ấy đây. Bạn bè cũng phải có giới hạn chứ. Vả lại cả hai đều có gia đình hết rồi thì không nên quá thân mật nữa. Tôi phải làm sao để giữ hạnh phúc gia đình trước một tình địch bất phân thế này đây?
Minh Thy / Theo Thời đại
Chồng tôi ngoại tình chỉ vì tôi không thể sinh con nối dõi
Sau 5 năm hai bé gái sinh đôi chào đời, chồng muốn tôi sinh thêm con trai nối dõi nhưng nào ngờ cuộc phẫu thuật cắt bỏ khối u và một bên buồng trứng đã khiến tôi khó có thể sinh con nữa. Đó là lý do chồng tôi ngoại tình.
Tôi lấy chồng khi 18 là độ tuổi hồn nhiên mơ mộng đẹp nhất của cuộc đời người con gái. Cưới nhau 1 năm thì tôi sinh đôi được hai cô con gái, vì điều kiện ở quê quá khó bắt buộc chồng tôi phải xa quê lên thành phố làm ăn, đôi ba tháng với về thăm mẹ con tôi một lần. Những ngày đầu anh đi làm ăn xa, anh luôn gọi điện thường xuyên quan tâm tới mẹ con tôi ở nhà, lúc nào gọi điện về cũng giành cho tôi có những lời động viên ấp áp. Từ ngày anh đi làm cuộc sống cũng trở nên bớt vất vả, bởi vậy sau 5 năm anh đi làm tiết kiệm vợ chồng tôi cũng có chút ít tiền để xây lại nhà cửa. Tưởng rằng cuộc sống cứ mãi êm đẹp, nhưng nào ngờ nó không trọn vẹn như tôi mơ tưởng.
Hình ảnh minh họa
Tôi còn nhớ như in thời gian đó, anh về thăm mẹ con tôi, khi màn đêm buông xuống hai vợ chồng nằm trò chuyện tâm sự thì bớt chợt anh nói: " Em ah, hai con gái chúng ta cũng đã lớn,nhà anh có mỗi anh là con trai vì vậy anh muốn sinh một đứa con trai cho có nếp có tẻ." Tôi thấy anh nói cũng có lý nên cũng thuận theo ý muốn của anh.Nhưng cuộc sống thật trớ trêu thay, khi mang bầu được 1 tháng , tôi bỗng nhiên bị đau bụng giữ dội không biết lý do tại sao. Tôi được bố mẹ chồng đưa tới bệnh viện cấp cứu, anh được báo tin và cũng nhanh chóng về thăm tôi. Nhưng thật oái ăm thay khi bác sĩ kết luận tôi bị khối u buồng trứng phát triển quá to và hiện tại rất nguy kịch cần phẫu thuật cắt bỏ để giữ tính mạng, đồng thời phải bỏ thai nhi và cắt bên buồng trứng để đảm bảo tính mạng cho thai phụ. Không còn cách nào khác gia đình tôi đành phải quyết định ký vào đồng ý để hoàn tất thủ tục cấp cứu cho tôi.
Sau ca phẫu thuật thành công, tôi tỉnh dậy chưa định hình được điều gì đã xảy ra với mình, hơi thở hổn hển tôi gọi anh trong vô thức, mẹ chồng nắm lấy tay tôi và bảo: "Con ah! Chồng con bảo bận việc đột xuất nên mới đi rồi, con cần gì thì bảo mẹ." Cảm giác tuyệt vọng vô cùng, những lúc thế này anh không biết người tôi cần nhất là anh sao? Đau đớn hơn nữa khi biết,sau lần phẫu thuật này bác sĩ nói tôi khó mà có con được, cũng chính nguyên nhân này mà anh trở nên xa lánh và không còn quan tâm tôi như trước đây nữa.
Từ ngày tôi nằm viện và ra viện, rất ít khi anh về thăm. Trước đây, cứ 1-2 tháng anh về thăm nhà một lần, bây giờ 4-5 tháng anh mới về nhà, cũng không điện thoại hỏi thăm xem tình hình sức khỏe của tôi và các con như thế nào. Chồng không nói thẳng ra, nhưng tôi cảm nhận được rất rõ anh khó chịu vì tôi chỉ sinh được hai con gái và giờ đây khó có thể sinh thêm con nối dõi cho anh.
Hình ảnh minh họa
Và rồi một ngày nọ, bất chợt tôi đọc được dòng tin nhắn của một người phụ nữ tên là Mai với nội dung: "Anh ah sao về quê lâu vậy, con trai khóc đòi anh nè." Chân tay lúc này run lên, cảm thấy lòng đau nhói, cứ như có một thứ gì đó chặn ngang cổ họng khiến tôi khóc không nên lời, trong đầu chỉ mong điều đó không phải sự thật. Bỗng nhiên, anh bước vào phòng, anh nhìn tôi như đã hiểu mọi chuyện anh giấu bao lâu nay đã bị tôi phát giác và tôi đang trông chờ một lời giải thích từ phía anh. Thật đau lòng khi anh thừa nhận mọi việc và mong tôi tha thứ, anh nói vì tôi không thể sinh con trai nối dõi nên anh phải làm như vậy, nhưng anh thật lòng không muốn bỏ tôi và con.
Giờ đây, tôi cảm thấy bối rối không biết nên chấp nhận sự thật việc anh có con riêng để hai con gái có cuộc sống cả cha lẫn mẹ, hay ly hôn anh và chấm dứt mọi chuyện?
Qúy Trinh
Nhân tình phản bội khiến chồng phải quỳ gối xin lỗi vợ, hành động của cô khiến ai cũng phục 12h đêm hôm ấy, đúng lúc trời đang mưa to tầm tã, chồng tôi bật dậy, lồng lên như người điên, chửi bới, đập phá đồ đạc, toan lấy xe đi sang chỗ nhân tình... Tôi và anh yêu nhau được một năm thì kết hôn, mặc cho sự phản đối của gia đình. Bố mẹ anh là công nhân đã nghỉ hưu,...