Khi tôi băng huyết suýt chế.t, mẹ chồng không thèm hỏi 1 câu
Bà và con gái bà còn ngồi nhẩm tính xem 1 ngày mẹ con tôi uống hết bao nhiêu tiề.n nước yến (cái loại 6000đồng/lon ấy).
Thời gian đầu có vẻ ổn, bố mẹ chồng tôi đi đâu cũng khen con dâu. Mỗi khi tôi về đều dẫn tôi đi thăm hỏi họ hàng, bạn bè và giới thiệu con dâu.
Tôi hoàn toàn đồng ý với chủ đề lần này “ Đàn bà ích kỷ với nhà chồng là có nguyên do của nó“. Bản thân tôi sau 5 năm làm dâu cũng rút ra kết luận rằng: nếu gia đình chồng không coi chúng ta là con dâu thì chúng ta cũng chỉ cần đối xử hết trách nhiệm của mình mà thôi.
Xin giới thiệu sơ qua về bản thân. Tôi công tác tại một cơ quan của Bộ. Về hình thức, tôi khá xinh xắn, nhẹ nhàng và khéo léo. Rất nhiều người đã nhận xét về tôi như vậy từ hồi tôi còn đi học cho đến đến đồng nghiệp hiện tại.
Tôi còn biết nấu ăn, biết ăn mặc nữa. Chồng tôi cũng khá đẹp trai, công việc ổn định, nhưng mắc tật trăn.g ho.a, hết người này tới người khác.
Bố mẹ chồng tôi thì đều là công chức. Mẹ chồng tôi hơi yếu nên từ khi lấy bố chồng tôi, ngoại trừ việc sinh được chồng tôi và em gái chồng thì mọi việc trong nhà đều đến tay bà nội chồng và bố chồng tôi.
Trước khi lấy chồng, bố tôi có dặn tôi rằng: “Bố mẹ không cần con phải quan tâm tới bố mẹ. Con hãy quan tâm và đối xử tốt với bố mẹ chồng con và gia đình chồng con là bố mẹ vui rồi. Dù họ có đối xử không tốt thì con hãy cứ cư xử đúng theo lương tâm của mình để không có điều gì phải day dứt”. Tôi mang theo điều Bố dặn đi làm dâu và tự hứa sẽ hết sức yêu thương, coi gia đình chồng như gia đình mình.
Dù không ở chung nhưng lễ, Tết nào tôi cũng sửa soạn quà cáp chu đáo. Tôi gửi cả về cô dì chú bác, các cháu nhỏ ở quê chồng. Tôi cũng thường xuyên gọi điện hỏi thăm bố mẹ chồng, mua quà biếu.
Khi bố mẹ chồng đến chơi, tôi cũng hồ hởi đi chợ, nấu nướng tiếp đón. Tôi cũng quan tâm chu đáo tới em gái anh, cho xe máy, cho tiề.n, mua tặng đồ… Thời gian đầu có vẻ ổn, bố mẹ chồng tôi đi đâu cũng khen con dâu. Mỗi khi tôi về đều dẫn tôi đi thăm hỏi họ hàng, bạn bè và giới thiệu con dâu.
Mẹ chồng còn mua cả đồ nhóc cho tôi khi tôi sinh con xong. Tôi thấy mình lâng lâng trong hạnh phúc. Nhưng đúng là ngày vui ngắn chẳng tày gang.
Video đang HOT
Khi tôi sinh con được khoảng 1 tháng, cháu sinh non nên rất yếu, khi đó chưa có người giúp việc, mẹ đẻ tôi thì ốm nặng sau 2 tháng thức trắng chăm mẹ con tôi trong bệnh viện. Nhưng mẹ chồng bảo tôi: “Con chịu khó chăm con cho chồng con ngủ phòng bên kia, nó đi làm cả ngày mệt rồi”.
Vậy là vừa sinh song được khoảng 1 tháng, tôi tự giặt giũ, nấu nướng, chăm con. Đêm nào tôi cũng chỉ ngủ khoảng 1 tiếng vì sợ con ngưng thở bởi cháu rất yếu. Thế nhưng mẹ chồng tôi đi kể khắp nơi rằng, tôi vụng không biết chăm con, tôi không cho con bú (cháu tự dưng không bú mà chỉ ăn sữa bình).
Bà gọi điện cho mẹ đẻ tôi nói: “Vợ chồng nó ngu như con chó, cho con ăn sữa ngoài khác gì ăn cám lợn. Sau này nó ốm đau thì đừng có kêu”. Bà còn chê tôi béo, chê tôi xấu. Không ngày nào bà không gọi điện cho mẹ tôi để nói về điều đó. Bà chê tôi xấu quá, đến bà còn không mê được nữa là chồng tôi.
Viết đến đây, thực sự tôi đang rất uất ức, nhưng như vậy vẫn chưa là gì. Bà can thiệp vào việc tôi cho con ăn gì, ăn như thế nào. Bà bắt tôi đi tìm thuố.c trị biếng ăn cho cháu, tôi chưa đi được thì bà gọi điện mắng: “Mẹ không tưởng tượng được lại có người mẹ như con” (tôi không thể quên được câu này).
Với tôi, bà bắt tôi đi hút mỡ bụng, bắt tôi uống thuố.c giảm cân, bắt tôi ăn ít… Mỗi khi ông bà xuống chơi, bà lục hết tủ quần áo nhà tôi, lấy quần áo con trai ra kiểm tra xem có cái nào sứt chỉ, cái nào nhăn không rồi gọi tôi ra phê bình.
Bà bắt tôi khi tắm thì tranh thủ giặt quần áo của chồng bằng tay, dặn tôi rằng chồng đi làm về thì tôi phải tươi cười chạy ra đỡ lấy cặp cho chồng, pha nước chanh cho chồng, bóp vai cho chồng, hỏi chồng muốn ăn gì để nấu. Chồng cáu hay quát thì không được nói lại, phải nín nhịn hết.
Khi chúng tôi mua nhà thì bố chồng tôi lấy lý do rằng, mua nhà hay có chuyện xấu nên để ông đứng tên nhà và vợ chồng chúng tôi góp vào đấy gần 1/2 số tiề.n. Để rồi sau đó mỗi lần đến chơi, ông đều bảo: “Nhà này là nhà của tao, chúng mày chỉ ở nhờ trông nhà cho tao thôi”.
Thì ra, ông chưa từng coi tôi là con, thậm chí chưa từng coi là con dâu, mà chỉ đề phòng, nếu l.y hô.n thì tôi được chia đôi số tài sản có được do mồ hôi, công sức của vợ chồng tôi.
Mẹ chồng tôi thì bảo rằng, chồng nó có bồ mà cũng ghen. Bà nói tại tôi lúc nào mặt cũng sưng lên nên chồng nó mới chán. Mà mặt tôi không vui vì sao, vì cho cơ hội đến 4,5 lần mà chồng tôi không chấm dứt được với nhân tình. Anh về còn chử.i bới, đán.h đậ.p tôi và con.
Mẹ chồng tôi lúc nào cũng: “Mẹ thương con như con gái, nhưng số con khổ, lấy phải thằng chồng như thế thì phải chịu chứ làm sao. Chồng chứ có phải cái áo đâu mà không thích thì thay”.
Bà thương tôi đến nỗi khi tôi băng huyết suýt chế.t, bà ở chơi 3 ngày nhưng không thèm hỏi thăm tôi 1 câu. Bà và con gái bà còn ngồi nhẩm tính xem 1 ngày mẹ con tôi uống hết bao nhiêu tiề.n nước yến (cái loại 6000đồng/lon ấy).
Bà còn nói với mọi người về tôi rằng: “Tôi khinh nó”. Riêng câu này thì đến chế.t tôi cũng không quên được. Tôi đã làm gì để bà khinh, có phải vì tôi không chấp nhận chuyện chồng tôi bồ bịch, đòi b.ỏ co.n trai vàng ngọc của bà hay không?
Con gái bà thì bảo với anh trai, tức chồng tôi rằng: “Anh làm được bao nhiêu tiề.n thì đưa hết cho em. Em giữ cho, cần thì em đưa”. Có lần nó đã nói hớ với tôi nên tôi mới biết vậy. Đó chỉ là những chuyện tiêu biểu thôi, còn vô số những chuyện khác nữa mà nếu kể ra thì hết nhiều lắm các chị em ạ.
Chuyện chồng bồ bịch triền miên, hết người này tới người khác, chuyện gia đình chồng như vậy, cộng với nhiều việc khác khiến tôi luôn stress nặng nề.
Giờ đây, tôi thấy rằng mình không cần phải cố gắng để làm vừa lòng họ nữa, không phải cố gắng để nghe những gì họ nói và nói những gì họ muốn nghe. Sống như thế nào, có biết điều hay không thì tôi tin bản thân họ đều hiểu và cả hàng xóm, anh em ruột thịt của họ cũng hiểu.
Mẹ chồng tôi thì bảo rằng, chồng nó có bồ mà cũng ghen. Bà nói tại tôi lúc nào mặt cũng sưng lên nên chồng nó mới chán.
Tôi thấy mình cứ sống đúng với lương tâm mình, không lươn lẹo, không thủ đoạn, nhận khi cho và cho khi được nhận sẽ khiến chúng ta cân bằng hơn. Tôi không biết sau này khi làm mẹ chồng, mẹ vợ, tôi sẽ nghĩ và cư xử thế nào.
Nhưng tôi luôn nghĩ, bây giờ gia đình nào cũng chỉ 1-2 đứa con, nếu chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, không thương và coi dâu, rể như con, mà lúc nào cũng sợ thiệt hơn, đề phòng với dâu, với rể thì tình cảm sẽ không thể nào bền vững.
Và trên thực tế, nhiều người đã phải trả bằng những năm tháng tuổ.i già bệnh tật và cô đơn. Tôi nhớ có câu như thế này: “Càng cay nghiệt lắm thì càng oan trái nhiều”. Tôi luôn tin đời có nhân có quả.
Theo VNE
Mấy lần suýt chế.t vì cái tính gia trưởng của bạn trai
Khi tôi nói chúng ta không hợp nhau, lập tức anh lấy cả cái bàn giơ lên định đậ.p vào mặt tôi. Tôi im lặng, anh lại bê cả cái chảo cá và dầu đang nóng định đổ vào người tôi.
ảnh minh họa
Khi tôi gặp anh có lẽ tình yêu chưa có, chỉ là sự đồng cảm và tình thương, tôi thấy anh giống mình. Những khi buồn khổ tôi cũng khóc nghĩ về mẹ như anh. Nhìn những vết sẹo trên tay anh vì những trận đòn của bố, tôi rơi nước mắt, muốn bên anh san sẻ, bù đắp những thiệt thòi về mặt tình cảm. Anh cũng thế, rất thương và yêu tôi, làm tất cả vì tôi, sau một thời gian ngắn chúng tôi quyết định sẽ lấy nhau.
Vì xác định như thế nên anh kêu tôi chuyển qua ở cùng cho tiện, trong thời gian này anh rất tốt với tôi, làm được bao nhiêu tiề.n đưa tôi hết. Anh lại là người không rượu bia, không bài bạc, nói chung rất ngoan và tốt với tôi. Anh thấy người khác có thứ gì mà trong khả năng mua được là anh mua cho tôi, có lẽ vì điều đó mà tôi và anh xảy ra chuyện.
Anh muốn tôi đi tắm biển để khỏe mạnh, hướng cho tôi điều tốt chứ có xúi dại điều gì đâu. Ăn cơm anh bắt tôi phải nói "Dạ, em mời anh ăn cơm". Hàng ngày đi làm về tôi phải ôm anh, hôn má anh hay nắm tay, như thế anh rất vui, rất hạnh phúc nhưng khi nào tôi không làm thế là anh nói tôi "nhạt như nước ốc". Tôi nấu ăn thật sự rất ngon nhưng bữa nào lỡ mua đồ không ngon anh nói tôi là phụ nữ như thế thì vứt đi.
Biết rằng anh thương tôi hơn cả bản thân, tốt với tôi, làm tất cả vì tôi như anh nói nhưng càng ngày tôi càng cảm thấy ngột ngạt, anh đang coi tôi như con mình, bắt tôi phải làm theo mọi thứ anh chỉ định. Lần gần đây nhất, tôi nói dừng lại thủ tục cưới, tạm thời xa nhau một thời gian để xem xét lại. Anh bảo đã tốt với tôi như thế còn muốn gì nữa. Tôi không cãi, cũng không nói gì nhưng anh đã nổi nóng và hét ầm lên, tôi nói chúng ta không hợp nhau, lập tức anh lấy cả cái bàn giơ lên định đậ.p vào mặt tôi.
Tôi im lặng, anh lại bê cả cái chảo cá và dầu đang nóng định đổ vào người tôi. Thật kinh khủng, tôi khóc và bảo anh đừng làm thế. Anh dừng lại rồi hỏi tôi từ nay có nghe lời anh không. Tôi tức quá, im lặng không nói lời nào, anh hỏi lần thứ ba tôi vẫn im lặng. Anh xông vào tát vào mặt và đầu tôi, đán.h tôi như đán.h một kẻ thù vậy. Tôi cũng lỳ, không nói gì mặc cho anh đán.h, nhưng khi anh cầm tiếp chảo dầu đang nóng lên tôi sợ quá nên đã nói từ nay sẽ nghe lời anh, vì thế anh dừng lại.
Đán.h tôi xong, anh khóc và xin tha thứ, bảo tôi đừng bỏ anh. Anh nói chỉ có tôi là người thân, từ nhỏ thiếu thốn tình cảm, anh cần những cái nắm tay thật chặt, cái ôm nhẹ khi anh đi làm về, cần sự nhẹ nhàng tình cảm. Anh không chịu được sự lạnh lùng, những lúc anh nóng tính tôi phải ngoan, nhẹ nhàng đừng lỳ lỳ cái mặt, như thế có hy sinh mạng sống vì tôi anh vẫn làm. Anh thương tôi là thật, tôi biết, tại có lúc cúp điện anh quạt tay cho tôi ngủ, tôi không cho nhưng khi ngủ say anh lại quạt tiếp. Anh ăn sáng bằng cơm nguội để dành tiề.n mua điện thoại cho tôi, để tiề.n cho tôi đi học thêm tiếng Anh, để mua bông tai, áo quần cho tôi.
Tôi biết anh tốt với tôi nhưng bên cạnh đó anh quá áp đặt cuộc sống của tôi, anh nói như tôi và anh là hai thế lực thù địch của nhau khi anh bảo tôi luôn "chống đối" anh. Những gì anh nói tôi không băn khoăn mấy mà vấn đề cần nghĩ ở đây là cứ mỗi lần có chuyện gì dù nhỏ nhưng anh làm ầm lên để thiên hạ hàng xóm chê cười.
Trong khi đó tôi không phải là đứa không biết điều, không to tiếng với anh bao giờ cũng như không cãi lại, mỗi lần như thế bất kể vật dụng gì trong nhà anh cũng đưa lên đòi phang vào mặt tôi. Ngoài ra anh còn có tín.h xấ.u là hay đi nói với bạn bè rằng suốt ngày quát nạt nhưng tôi không hám ho he vì sợ anh bỏ, trong khi anh luôn bảo tôi đừng bỏ anh.
Giờ đây tôi đã tạm thời xa anh, cần có thời gian suy nghĩ lại mọi việc. Hình ảnh anh xông vào đán.h tôi như kẻ thù cứ ám ảnh, tôi không thể chấp nhận được người yêu mình lại vũ phu như thế. Chia tay tôi vẫn thương anh, liệu sau này có người con gái nào hiểu và thương anh nhiều như tôi không. Tất nhiên nếu xa tôi anh không phải không có ai nhưng để tìm một người đồng cảm với mình thì không dễ, hơn nữa anh lại là người rất khó tính. Giờ đây tôi nên làm gì, chia tay hay lấy anh? Mong mọi người chia sẻ, cảm ơn.
Theo VNE
Chồng vì gái, đán.h tôi muốn suýt chế.t Mỗi lần nóng giận, anh đều đán.h tôi nhưng lần này, tôi đau lắm bởi anh vì cô gái khác đã đối xử thậm tệ với người vợ gắn bó với anh 8 năm. ảnh minh họa Chúng tôi kết hôn với nhau được 8 năm và có một đứa con trai 8 tuổ.i. Khoảng thời gian đó không phải là dài nhưng...