Khi ‘tình địch’ chỉ còn là ảo ảnh
Ghen là câu chuyện muôn thuở của tình yêu. Với những người cả ghen tình địch của họ vô cùng phong phú: già trẻ, bé lớn, đẹp xấu, cũ mới… đủ kiểu. Nhưng đã có ai nghe nói đến đối tượng đặc biệt này chưa: Người… đã khuất.
Anh Ba, được mọi người trong xóm yêu mến bởi cái cách anh đối đãi với vợ con rất tử tế. Ngày chị Ba còn sống anh rất yêu chiều. Thời gian chị mang bệnh, anh chăm sóc chu đáo. Ngày chị mất, anh lập bàn thờ cúng kiến đàng hoàng.
Mãn tang vợ, anh Ba bước thêm bước nữa. Anh giao ước với người vợ mới, cho dù bao nhiêu năm, đi đâu, ở đâu, anh vẫn mang theo bàn thờ vợ và cúng cơm ngày hai bữa đàng hoàng. Cô vợ mới gật đầu ưng thuận.
Đàn bà nào không ghen. Nhưng nghĩ người ta chết rồi ghen coi sao phải.(Ảnh minh họa)
Chừng về sống với nhau mới thấy không đơn giản chút nào. Anh Ba là người kỹ tính. Bàn thờ đóng bụi chưa kịp lau là anh càm ràm, nhăn nhó. Chiều đi làm về, cơm canh chưa kịp dọn, nhang đèn chưa kịp đốt là anh nói mắc nói mỏ. Cực chẳng đã lỡ hứa hồi mới về nên chị Nhỏ chịu trận nín he, lui cui lau dọn chứ không dám trả treo.
Nhưng cái gì cũng có mức độ. Đằng này anh Ba không ngày nào là không nhắc tới vợ cũ với người này, người khác, bất kể sự có mặt của chị Nhỏ. Hằng ngày chị nhỏ làm cái gì anh cũng đem ra so sánh: thua, không bằng… chị Lớn.
Đàn bà nào không ghen. Nhưng nghĩ người ta chết rồi ghen coi sao phải. Chị Nhỏ không thèm chấp.
Video đang HOT
Bữa nọ dọn nhà, chị phát hiện cái rương đồ chị Lớn được anh xếp cẩn thận phẳng phiu, dưới đáy rương có cuốn sổ nhựt ký. Lời lẽ yêu thương nồng thắm, đọc tới đâu lòng đau như cắt tới đó. Đến nước này thì chị không thể làm thinh. Chị chạy đi tìm anh. Băng tắt qua mấy liếp dừa, phát hiện anh Ba đang ngồi gục dưới chân mộ chị Lớn thì thầm, giọng nghe buồn như mưa tháng chạp. Chị bước tới lật anh lên, mùi rượu nực nồng. Máu trong người chị sôi sùng sục, không nhịn được nữa, chị Nhỏ giãy tê tê, gầm rú, khóc la như… mụ đàn bà ghen đang bắt tại trận chồng mình trai trên gái dưới.
Chị chạy đi tìm anh. Phát hiện anh Ba đang ngồi gục dưới chân mộ chị Lớn thì thầm, giọng nghe buồn như mưa tháng chạp (Ảnh minh họa)
Anh Ba sẵn có con ma men nhập, đâu có chịu thua. Một điều chị Nhỏ vô lý, hai điều chị Nhỏ khùng điên, người ta chết rồi không được xúc phạm… Hai bên giáp lá cà, bất phân thắng bại, trên bờ lọt xuống mương, dưới mương lớp ngớp bò lên, cấu xé nhau một mất một còn.
Sau trận đó, rỗ ra đằng rỗ, rá ra đằng rá. Chị Nhỏ bỏ về quê chị nghe đâu miệt Cà Mau Rạch Giá gì đó.
Thật ra, mặc dù chị Lớn chết rồi nhưng cái cách xử sự thô lậu, bổ bã, nhỏ nhen của anh Ba như vậy là trật lất, ai mà chịu thấu. Cho nên cũng không thể trách chị Nhỏ.
Chị Nhỏ ghen kể cũng có lý do. Đằng này ghen đến nổi lấy dao gạch mặt… cái hình thờ bà vợ lớn thì thật là quá đáng.
Số là, chị Muội lỡ thì, gần bốn mươi tuổi mới có người mai mối cho ông Xê góa vợ, lớn hơn chị gần một con giáp. Ông Xê có hai người con riêng đã có gia đình, cháu nội, ngoại cả thảy bốn đứa. Ông vốn người ít nói, chuyện vợ cũ ông kín như bưng. Chị Muội hỏi, ông chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Ông càng làm thinh chị càng tò mò. Càng tò mò chị càng tức, càng tức chị càng suy diễn, tưởng tượng lung tung. Càng tưởng tượng lung tung chị càng nổi máu… ghen. Chị kiếm chuyện nói bóng nói gió, chỉ trích, chì chiết. Đỉnh điểm cơn ghen lên thấu não, chị lấy con dao cán vàng mũi nhọn, bắt ghế trèo tuốt lên bàn thờ nhắm ngay di ảnh của người quá cố… gạch nát khuôn mặt.
Chuyện tới tai con ông Xê, sau một trận mắng mỏ um trời, họ nhấn nút biến một phát, chị Muội một đi không trở lại.
Khi yêu và chung sống với một người đã góa bụa không phải bạn chỉ sỡ hữu người ấy mà phải “ôm trọn gói”
Chuyện ghen với người đã khuất không chỉ đặc quyền của các chị em ta. Anh Kia là trai tân. Do tình yêu không phân biệt… đủ thứ nên anh tình nguyện lái một chiếc máy bay đã qua một đời chồng. Chồng chị Nọ vốn là dân tha hương, không ai thờ cúng ngoài chị nên khi lấy anh Kia, chị xin anh cho đem tấm hình chồng cũ theo để đốt nhang.
Đàn ông ghen khác đàn bà. Tháng đầu, anh Kia cho để hình trên cái nóc tủ ngoài phòng khách. Tháng sau anh biểu dời vô chỗ cái bệ cửa sổ dọc lối đi. Tháng sau nữa, anh biểu đem xuống bếp làm hàng xóm với cái bệ thờ ông táo. Tháng sau nữa anh biểu đem vô chùa gửi. Chị Nọ nhắc lại lời giao ước, anh Kia nói ngang, chịu hổng chịu thì thôi. Thôi thì thôi. Kết thúc.
Theo ông Văn Thanh Sĩ, chuyên viên tư vấn tổng đài 1088 TP. HCM, những trường hợp như trên cần nhìn nhận từ hai phía. Nhớ thương người đã khuất là tình cảm tự nhiên nhưng không nhất thiết phải biểu lộ ra bằng hành động hoặc lời nói khiến người kia cảm thấy buồn tủi, hụt hẫng và có cảm giác mình chỉ là người thay thế. Với người còn lại, ghen với người đã khuất thật không nên. Vì người đã khuất không có lỗi gì trong mối quan hệ của hai người hiện tại.
“Để vượt qua những trở ngại trên, vợ chồng cần phải có sự thông cảm, độ lượng và cần thiết thì nên chia sẻ thẳng thắn với nhau”, ông Sỹ nói.
Người cũ đã không còn hình bóng, họ đã thong dong ở một cõi nào xa lắc tận đẩu tận đâu. Sao bạn cứ phải đau khổ về những gì đã thuộc về quá khứ?
Quá khứ và hiện tại là hai lĩnh vực khác biệt nhau, tách rời nhau. Khi yêu và chung sống với một người đã góa bụa không phải bạn chỉ sỡ hữu người ấy mà bạn phải “ôm trọn gói” tức là cả những gì có liên quan đến người đã khuất, đến con cái riêng của người ấy.
Người cũ đã không còn hình bóng, họ đã thong dong ở một cõi nào xa lắc tận đẩu tận đâu. Sao bạn cứ phải đau khổ về những gì đã thuộc về quá khứ? Sao bạn không nghĩ người đã khuất cũng đang mong hai bạn có một cuộc sống tốt đẹp và vui vẻ ở hiện tại?
Theo thegioitiepthi.vn
Bạn gái đòi chia tay vì tôi không mua quà đắt tiền
Dù giải thích thế nào cô ấy vẫn không chịu hiểu, nói tôi không quan tâm, không yêu thương cô ấy và đòi chia tay.
Tôi 36 tuổi, quê Bình Định, còn cô ấy 31 tuổi ở Sài Gòn, quen và yêu nhau được 3 năm. Cô ấy có một đời chồng và con trai 8 tuổi. Gia đình hai bên đều biết mặt và tán thành chúng tôi sớm kết hôn, vì tôi cũng đã lớn tuổi. Tết vừa rồi, tôi về quê, tới ngày Valentine không vào kịp, hôm sau vào thì cô ấy giận và nói rằng ngày lễ mà tôi không quan tâm cô ấy. Tôi giải thích một năm chỉ về quê có 10 ngày nên cố gắng ở lại chơi với cha mẹ thêm vài hôm. Vả lại tôi nghĩ ngày lễ thì năm nào cũng có, nên không quan trọng lắm.
Sau 14/2 là đến ngày giỗ cha cô ấy. Tôi nghĩ đám giỗ cha quan trọng hơn nên vào sớm một ngày. Tôi đã giải thích nhưng cô ấy không nghe. Gần đây, là ngày 8/3, cô ấy thích bộ mỹ phẩm làm trắng da nên ngầm ý muốn tôi mua tặng. Tôi thấy nặng tiền quá (1,3 triệu) nên nói với cô ấy: cái này quá đắt, em chọn món nào đỡ tiền hơn chút, anh vừa về quê ăn Tết xong, đang cháy túi. Hơn nữa tôi nghĩ mỹ phẩm phải xài lâu mới hiệu quả, chứ đâu phải một tuần hay nửa tháng là thấy hiệu quả ngay. Nghĩ vậy nên tôi không mua, vả lại lương của cả hai chẳng được bao nhiêu, đều ở trọ, cô ấy còn nuôi con riêng. Tôi bảo tiết kiệm được đồng nào hay đồng đó, còn để dành tiền làm đám cưới nữa.
Vài ngày sau, cô ấy đặt mua bộ đầm và áo sơ mi, tôi trả tiền coi như quà 8/3. Nhưng dù giải thích cô ấy vẫn không chịu hiểu, nói tôi không quan tâm, không yêu thương cô ấy và đòi chia tay. Tôi năn nỉ thế nào cô ấy cũng không chịu. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên. Tôi suy nghĩ và làm như vậy có ích kỷ, hẹp hòi, tính toán quá không, hay cô ấy có người khác nên kiếm chuyện muốn chia tay tôi?
Minh
Theo vnexpress.net
Mẹ chồng nằng nặc bảo tôi về ngoại ở cữ vì lý do chẳng tốt đẹp gì Tôi đi làm dâu đã được hơn hai năm, sắp tới đây sẽ đón con gái đầu lòng. Nói về quan hệ nàng dâu với nhà chồng, tôi tự thấy mọi thứ đều rất tốt. Chồng tôi là con đầu, sau anh có một em gái vừa lấy chồng cuối năm ngoái và cũng sắp sinh. Thường thì các cô con gái khi...