Khi thấy tôi chật chội trong bộ váy cưới, người yêu phũ phàng chia tay trong khi chỉ còn 2 ngày nữa là tổ chức
Tôi cố bặm môi, gồng mình mặc váy cưới vào để ra ngoài cho người yêu đánh giá giúp. Khi tôi đi ra, người yêu đang nhoẻn miệng cười tươi thì bỗng tối sầm mặt lại.
Tôi và anh yêu nhau đã 3 năm rồi, ngày anh công khai yêu tôi, bao nhiêu người vào dèm pha chỉ vì tôi béo. Anh vẫn bất chấp và chỉ cười xòa khi bị người ta trêu như vậy, nắm tay tôi đi qua quãng thời gian 3 năm đầy sóng gió. Anh bảo rằng, tôi không việc gì phải khổ tâm cả, tất cả hãy để anh lo, anh sẽ không vì những lời nói ấy mà buông bỏ tôi đâu.
Tôi vẫn ngu ngơ tin lời anh như thế, mãi vẫn không thể giảm béo đi vì anh không cho. Những lần chúng tôi ra phố đều nhận lấy ánh mắt dòm ngó từ bao người, họ chỉ trỏ chỉ vì chúng tôi là một số 10 tròn trĩnh. Anh thì gầy gò, trẻ trung, tôi lại béo ục ịch, dù cố mặc đồ thế nào thì trông vào vẫn giống như chị của anh.
Thế rồi công việc của anh gặp sự cố, mọi hy vọng đều dập tắt lúc công ty anh vẫn làm bấy lâu bị phá sản. Anh quay sang làm kinh doanh với gia đình, môi trường làm việc thay đổi khiến bản thân anh cũng thay đổi theo. N hà anh nhận đổ buôn quần áo, vậy nên anh thường tiếp xúc với những cô nàng duyên dáng đến chọn hàng. Lâu dần, tôi sợ mất anh bèn nằng nặc đòi làm đám cưới cho bằng được.
Mẹ anh lúc này bỗng nhiên trở mặt không đồng ý, bà bấy lâu nay không hề có ý phản đối hay đồng tình nhưng vẫn im lặng tiếp tôi, nay lại ra mặt ngăn cấm cuộc hôn nhân này. Tôi hỏi lý do thì người yêu tôi ậm ừ không nói, anh chỉ bảo tôi kệ mẹ, để anh thuyết phục thêm cho. Xong cuối cùng mẹ anh cũng đồng ý, tôi và anh vui mừng hớn hở cùng nhau đi chọn ngày và đặt tiệc.
Mẹ anh lúc này bỗng nhiên trở mặt không đồng ý, bà bấy lâu nay không hề có ý phản đối hay đồng tình nhưng vẫn im lặng tiếp tôi, nay lại ra mặt ngăn cấm cuộc hôn nhân này. (Ảnh minh họa)
Hôm chúng tôi cùng nhau đi thử váy cưới, tôi chọn mãi mới được một bộ váy ưng ý,bảo anh ngồi đợi để tôi vào ướm thử. Lúc nhân viên chọn cỡ, tôi bảo lấy cỡ to nhất, nhân viên ậm ừ rồi cũng đi vào. Lúc mặc vào tôi mới hiểu vì sao nhân viên lại tỏ vẻ khó xử như vậy, tôi không thể ních vừa chiếc váy đẹp đẽ này. Tôi cố bặm môi, gồng mình mặc áo cưới vào để ra ngoài cho người yêu đánh giá giúp. Khi tôi đi ra, người yêu đang nhoẻn miệng cười tươi thì bỗng tối sầm mặt lại. Tôi không hiểu vì sao, liền hỏi:
- Anh bị gì mà lại cau có thế?
Video đang HOT
Người yêu tôi sán lại gần gắt gỏng:
- Làm rách váy người ta rồi kìa, sao lại có thể béo đến mức này cơ chứ? Không mặc vừa thì thôi, có cần thiết phải nhét đến mức mặt đỏ tía tai thế này không?
Tôi xấu hổ, vội nhìn xuống đường viền áo bung chỉ mà không biết xử lý như thế nào. Nhân viên thấy thế chạy lại hét lên khe khẽ:
- Chết rồi chị ơi, đây là chiếc váy mới nhất trong bộ sưu tập mùa cưới năm nay, giá của nó không hề rẻ đâu, cũng không thể chắp vá tạm được. Cái này phải đền chị ạ, để em đi gọi quản lý, anh chị đợi một lát.
Tôi xấu hổ, vội nhìn xuống đường viền áo bung chỉ mà không biết xử lý như thế nào. (Ảnh minh họa)
Một lúc sau quản lý vội vàng chạy ra, nhỏ nhẹ bảo rằng sẽ vá lại chỗ rách và yêu cầu khách hàng mua luôn cả bộ váy để đôi bên đỡ khó xử. Người yêu tôi hậm hực thanh toán rồi bỏ về, để lại tôi một mình bắt xe taxi về sau, trên tay tôi ôm túi váy cưới to tướng vừa đi vừa khóc. Tối đến, anh nhắn cho tôi một tin như sau:
- Thật ra anh không nói với em về lý do mẹ ngăn cấm chúng mình. Mẹ nghĩ rằng em là người đã cản đường công danh của anh và làm anh không phất lên được. Mẹ đã nhiều lần mai mối cho anh nhưng anh không đồng ý, mẹ chê em thân hình hơi mập mạp. Đến hôm nay, anh đã nhận thấy lời mẹ dạy đúng rồi, em giảm béo đi, xinh đẹp và cưới một ai khác, không phải loại đàn ông khốn nạn như anh. Chào em!
Nói rồi, anh ấy tắt luôn điện thoại. Tôi chạy sang nhà thì bị mẹ anh ngăn lại, bảo rằng anh bị ốm và không thể tiếp ai cả. Mẹ anh cũng thông báo rằng ngày mai gia đình anh sẽ sang nhà xin lỗi vì không thể tổ chức lễ cưới được do anh đang ốm. Tôi ôm mặt khóc nức nở rồi ngất đi lúc nào không biết, khi tỉnh dậy đã thấy ở nhà, có mẹ ngồi một bên túc trực. Nhìn đôi mắt đỏ ngầu của mẹ, tôi đã hiểu ra tất cả, hai mẹ con ôm nhau khóc mà không hiểu vì sao chuyện này lại đến với mình…
Theo Một thế giới
Vừa báo tin có thai, chồng buông câu phũ phàng: "Có tiếp "tập 2, cô tự đi mà giải quyết"
Váy ngủ quyến rũ, hương nước hoa nồng nàn, phòng đầy cánh hoa hồng và nến lung linh, một không gian lãng mạn như thế, Tuấn có chạy đằng trời cũng khó thoát. Và đúng như kế hoạch, Tuấn đã rơi vào bẫy.
Hai vợ chồng Tuấn và Lan mới chỉ ngoài 30 nhưng đã có cuộc sống mà nhiều người cùng tuổi phải mơ ước. Cả hai đều là viên chức nhà nước, thu nhập cũng khá ổn. Căn nhà chung cư tuy không rộng rãi nhưng cũng đủ sinh hoạt cho một gia đình 4 người huống chi là hai vợ chồng Lan mới chị có một đứa con trai lên 3. Con trai cũng đã cứng cáp nên Lan bàn với Tuấn sinh thêm đứa thứ hai. Vừa nghe xong, Tuấn đã giãy nảy lên:
- Đẻ gì mà đẻ chứ. Xin em cho anh hai chữ bình yên. Một đứa là đủ mệt lắm rồi. Anh ngán cảnh tã lót, bỉm sữa đến tận cổ rồi ấy.
Bao nhiêu hào hứng của Lan đang bốc lên hừng hực thì bị Tuấn dội ngay cho một gáo nước lạnh. Nghĩ hôm nay Tuấn có chuyện bực mình mới vậy nên Lan không gặng hỏi thêm nữa.
Nhìn mấy cô bạn con cái có đủ nếp, đủ tẻ mà Lan thấy thèm thuồng quá. Ai cũng nói Lan nên sinh thêm đứa nữa. Xã hội bây giờ phải có hai đứa con mới yên tâm được. Hơn nữa có anh có em, con cái, gia đình mới vui vẻ, trọn vẹn. Lan cũng muốn như thế lắm nhưng ngặt một nỗi, Tuấn khăng khăng không đồng ý thì Lan cũng đành bó tay.
Rồi Lan đi xem thầy, thầy phán năm nay vợ chồng Lan mà có con thì chắc chắn là con gái. Nghe con gái mà Lan mừng quá. Về nhà khoe luôn với Tuấn:
- Cô điên à. Bói toán linh tinh. Gái gì mà gái. Cô định biến cái nhà này thành nhà tình nghĩa hay sao ? Không sinh thêm là không sinh thêm. Đừng có nói thêm vấn đề này với tôi nữa.
Lan không ngờ phản ứng của Tuấn lại gay gắt đến như thế. Nhưng Lan quyết không từ bỏ, Lan sẽ cố gắng khuyên nhủ Tuấn từ từ. Còn về phía Tuấn, biết được Lan có ý định sinh con thứ 3 nên rất cảnh giác. Mỗi lần vợ chồng gần gũi nhau, Tuấn đều rất đề phòng vì sợ "sập bẫy" của Lan. Lan cũng tinh ý lắm, biết được điều đó nên luôn tìm mọi cách để Tuấn mất cảnh giác.
Dứt lời, Tuấn lạnh lùng bỏ đi để lại cho Lan khoảng trống hụt hẫng tột độ. (Ảnh minh họa)
Rồi trời cũng động lòng thương. Hôm đó, Lan đã dùng chiêu mỹ nhân kế mà mấy cô bạn bày cho. Váy ngủ quyến rũ, hương nước hoa nồng nàn, phòng đầy cánh hoa hồng và nến lung linh, một không gian lãng mạn như thế, Tuấn có chạy đằng trời cũng khó thoát. Và đúng như kế hoạch, Tuấn đã rơi vào bẫy. Lan háo hức mong chờ, đếm từng ngày một trôi qua.
Rồi ngày thứ 7 cũng đến, sáng đó Lan lao vào phòng vệ sinh sớm, chờ đợi điều kì diệu xảy ra. Nhìn chiếc que thử thai hiện lê hai vạch mà Lan mừng quýnh quáng. Cuối cùng thì ông trời cũng nghe thấy tâm nguyện của Lan rồi. Hớn hở ra ngoài, Lan lại gần Tuấn, ôm Tuấn đầy âu yếm:
- Anh ơi, em có tiếp "tập 2 rồi! - Giọng Lan nhỏ nhẹ nhưng ngập tràn hạnh phúc
Trái ngược với hành động tình cảm của Lan, Tuấn tím mặt lại, đẩy Lan ra xa, nhìn Lan gằn giọng:
- Cô cố tình bẫy tôi đúng không?
- Chúng ta là vợ chồng, sao anh lại nói em bẫy anh được chứ!
- Cô đừng tưởng tôi là thắng ngu. Có tiếp "tập 2, cô tự đi mà giải quyết. Đứa con này, tôi không muốn có đâu.
Dứt lời, Tuấn lạnh lùng bỏ đi để lại cho Lan khoảng trống hụt hẫng tột độ. Ý Tuấn Lan hiểu rõ, Lan muốn Tuấn bỏ đi đứa con mà Lan đang rất mong đợi nó ư? Cổ họng Lan nghẹn đắng lại, khóe mắt cay cay. Tại sao Tuấn lại nằng nặc không muốn có thêm đứa con thứ hai như vậy? Vì Tuấn sợ vất vả hay còn vì lý do khác nữa? Lan phải làm sao trong lúc hoang mang này đây?
Theo Một thế giới
Tôi gợi cảm nhưng vẫn bị tình cũ từ chối phũ phàng Hai ngày tiếp theo anh vẫn chăm sóc, ân cần nhưng tuyệt nhiên tôi không thể động được vào người anh. Điều này làm tôi hoàn toàn mất tự tin. Tôi 34 tuổi, đã có gia đình và hai con. Một tháng trở lại đây tôi sụt mất 4kg và luôn trong tâm trạng trên mây trên gió bởi một lần nữa yêu...