Khi thất tình em hãy cứ khóc thật to
Em đang bị thất tình. Quả thực lúc ban đầu không hề dễ dàng để em thừa nhận điều ấy, bởi em cứ nghĩ rằng thất tình là một điều gì đó ghê gớm lắm, nhất định sẽ bị người khác cười chê hay chế nhạo. Thế nhưng hóa ra mọi chuyện không quá phức tạp đến thế, hóa ra thất tình cũng chẳng phải điều gì quá to tát, chỉ đơn giản là một thứ cảm xúc mà hầu như trong cuộc đời này ai cũng phải trải qua ít nhất một lần.
Thất tình không quá đau khổ như người ta vẫn nghĩ
Em cũng đã từng giống như bao người, từng dằn vặt, từng khổ sở nhiều lắm đấy chứ nhưng để được là em của ngày hôm nay, lạc quan, vui vẻ thì cũng chẳng phải là điều gì quá khó khăn. Để tiện hình dung thì em sẽ tự chia sự thất tình của mình làm ba cung bậc. Lúc đầu em thấy mình là một người vô cùng cứng rắn, thậm chí có phần chua ngoa, miệng luôn nói rằng: “Nếu thích người ta đến thế thì anh cứ đi đi, em chẳng sao cả, mà cũng chẳng cần lòng thương hại bố thí đó của anh làm gì”. Sau đó thì cảm xúc tụt xuống dưới đáy của sự thảm hại với cả sự đau xót và lòng hận thù xen lẫn. Cuối cùng là em của bây giờ, cứ tưng tửng, coi những gì vừa xảy ra giống như một sự may mắn đối với mình.
Ban đầu, lúc phát hiện ra việc mình bị “cắm sừng”, em đã ngẩng đầu thật cao rồi quay gót đi nhanh, chẳng thèm để ý phía sau mình có hai kẻ đang cảm thấy tội lỗi. Khi đó trong đầu em luôn tâm niệm một câu duy nhất rằng: “Chẳng có gì phải đau khổ hay nuối tiếc về một kẻ không xứng đáng với mình”. Em vùi mình trong những cuộc vui cùng bạn bè, đôi khi là những cuộc vui có cả bia và rượu, giống như thể cả bọn đang nâng cốc chúc mừng em vì vừa lập được một kỳ tích, đã vạch mặt được kẻ đang lừa dối mình.
Bao nhiêu là kỷ niệm cứ thế thi nhau ùa về, em nghe lòng mình xót đau như có ai xát muối (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi những suy nghĩ ấy cũng chẳng tồn tại được lâu, bởi vì em phát hiện ra rằng khi càng tỏ ra mạnh mẽ, cứng rắn một cách giả tạo thì em lại càng khoét sâu thêm vết thương ở trong lòng. Những buổi tối trở về căn phòng nhỏ, một mình đối diện với bốn bức tường lạnh lẽo là khi em cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết. Bao nhiêu là kỷ niệm cứ thế thi nhau ùa về, em nghe lòng mình xót đau như có ai xát muối, vừa tự cay đắng cho mình, lại vừa hận hai kẻ xấu xa đó. Em chỉ biết khóc, khóc và khóc mỗi khi nghĩ đến việc chàng trai mà mình đã yêu thương hết mực đang đầu gối tay ấp với một người con gái khác không phải là mình.
Video đang HOT
Em cũng chẳng biết nước mắt ở đâu mà nhiều đến vậy, ngồi khóc ròng rã cả buổi tối, nước mắt đua nhau chảy ra như lũ lụt tràn bờ. Em không kiềm chế, cũng ko tìm cách để ngăn những âm thanh nức nở, cứ để mặc cho nước mắt tuôn rơi bao nhiêu tùy ý chúng, như thể đang cố tình để cho nước mắt rửa trôi tất cả nỗi đau đớn và lòng hận thù của mình. Đến gần nửa đêm, dường như nước mắt cũng cạn, em thấy thấm mệt, mắt và miệng đã mỏi, vậy là lăn đùng ra ngủ một mạch đến tận sáng, không mê man, cũng không mộng mị. Hóa ra mỗi khi thất tình chỉ cần khóc thật to bằng hết sức lực của mình, vừa xả được hết mọi nỗi niềm, khiến cho tâm trạng thoải mái hơn lại vừa giúp ngủ sâu giấc, đỡ phải thao thức mà suy nghĩ lung tung.
Sau vài đêm liền khóc lóc, sống trong đau khổ vì đột nhiên bị thất tình, cuối cùng nước mắt cũng cạn. em liền tìm đến nói chuyện cùng những đứa bạn lạc quan và hài hước của mình. Những trận cười nghiêng ngả trong rạp chiếu phim, trên những quán ăn vỉa hè hay quán trà đá ở cổng cơ quan cùng với bạn bè đã giúp em nhận ra rằng cuộc đời này còn dài và tương lai tươi sáng đang chờ em phía trước, chẳng tội gì mà em phải đau khổ, ủ ê vì những kẻ đã nhẫn tâm bạc bẽo với mình.
Đến một lúc nào đó sẽ có kẻ phải thấy nuối tiếc vì ngày hôm qua đã chót phụ bạc em (Ảnh minh họa)
Thay vì ngồi một chỗ buồn bã, em đăng ký một lớp tập thể dục thẩm mĩ, đi chọn mua quần áo, giày dép, dành thời gian chăm chút cho bản thân mình thật nhiều. Bỗng dưng em tự thấy em xinh lên nhiều lắm, em rất tự tin về bản thân mình và chẳng hiểu vì sao lại nảy sinh ra suy nghĩ rằng: “Mình chẳng thua kém ai, kể cả về trí thông minh, học vấn, công việc hay ngoại hình, bởi vậy nên biết đâu lần thất tình này lại là một sự may mắn mà ông trời mang tới, vì chắc chắn sau này mình sẽ tìm được một người đàn ông khác tốt bụng, yêu thương mình thật lòng và điều kiện cũng tốt hơn kẻ bạc bẽo đó gấp nhiều lần”.
Ai đó có thể nghĩ rằng vì tình cảm của em hời hợt nên mới dễ dàng trở lại tâm trạng bình thường đến vậy, không sao cả, chỉ cần em tự biết rằng mình là một người con gái kiên cường, mạnh mẽ, chỉ cần những đứa bạn thân biết em đã “xử đẹp” với đôi trai gái ấy, như vậy đã là quá đủ rồi. Rồi thời gian sẽ chứng minh những điều em nghĩ là đúng, đến một lúc nào đó sẽ có kẻ phải thấy nuối tiếc vì ngày hôm qua đã chót phụ bạc tấm chân tình của em.
Theo Khampha
Tạm biệt tình yêu của em
Em biết, đoạn đường phía trước vô cùng khó đi cho cả anh và em, nhưng em vẫn cố chấp chọn nó.
6 năm trôi qua thật nhanh! Nhớ cái ngày này vào 6 năm trước, cái ngày mà em chính thức có một chàng trai bên cạnh cùng sẻ chia buồn vui.
Mình đã chia tay, đó là sự thật, đã xảy ra từ hơn 3 tháng trước và em biết anh vẫn chưa thể nào chấp nhận. Những kỷ niệm sẽ luôn sống trong em, em không quên đâu anh, nhưng giờ nó chỉ là ký ức. Hôm nay em viết lên những dòng tâm trạng này không phải vì còn yêu anh, đó không phải viết cho anh, cũng chẳng phải viết cho em... mà là viết một cái kết 6 năm cho mối tình. Một lần cuối này thôi, rồi em sẽ không bao giờ viết bất cứ cái gì về nó nữa, để cho nó chìm vào quên lãng anh nhé. Có như vậy anh mới có thể đi tìm hạnh phúc mới, một phương trời mới - một nơi nào đó không có em.
6 năm trôi qua với biết bao biến cố, và cuối cùng thì cũng phải chọn một kết thúc. Bây giờ tất cả đã qua, chúng ta không đổ lỗi cho ai, cũng không khơi gợi lại quá khứ. Hãy giữ lại cho nhau những ký ức đẹp mà ta từng có, mọi giận hờn trách móc hãy cho gió cuốn đi...
Em xin lỗi tình yêu của chúng ta! Anh có biết vì sao không? Vì đến giờ em mới nhận ra, trước giờ hình như em chưa từng có cảm giác đau khổ đến thế này khi chúng ta không được chấp nhận, tình yêu này hình như không phải là tất cả trong em... Có lẽ trước đây em vẫn chưa dùng hết trái tim mình để yêu, nên em mới để nó rời xa như vậy. Và hình như bây giờ số phận trêu đùa với em rồi anh à, có lẽ em phải trả những gì em đã gây ra.
Trước giờ, em chưa từng khóc cả đêm vì tình yêu của anh và em, em chưa từng có cái cảm giác không muốn ăn không muốn ngủ, thậm chí em giờ đây em chỉ biết nằm đó và để mặc cho nước mắt rơi. Trước giờ, cho dù giận hờn hay trách móc em cũng vẫn là em, một đứa con gái ương bướng, lỳ lợm chẳng chịu thua ai, cũng không hạ mình năn nỉ, nếu anh bỏ mặc em thì coi như bỏ luôn tình cảm này... nhưng giờ thì khác anh ạ. Em không biết là do em thay đổi hay là do em đã gặp tình yêu thật sự, vì người ta nói, khi yêu một người nào đó thật sự thì sẽ chẳng quan trọng mình là ai, chẳng quan trọng là ai đúng ai sai, ai nói lời xin lỗi trước, chỉ đơn giản là không muốn chia xa vì bất cứ lý do gì?
Trước đây em luôn mong anh phải làm cái này cái nọ cho em, khi em buồn hay bực bội thì anh là nơi để em nói, nói đến khi nào nguôi thì thôi... Nhưng giờ thì khác, người em yêu - em không muốn anh ấy thấy giọt nước mắt của em, em không muốn thấy nụ cười anh ấy chợt tắt vì nỗi buồn của em, em cảm thấy mong manh lắm, dễ vỡ lắm, nên em sợ, em sợ khi em nói gì đó sai... thì anh ấy sẽ không còn bên em nữa.
Tạm biệt những mơ ước, em hứa với anh sẽ hạnh phúc và anh cũng phải như thế (Ảnh minh họa)
Em ngốc lắm đúng không anh! Em biết, cái mơ ước một lần mặc váy cưới cô dâu, một lần được chụp hình cưới với người mà em yêu thương... giờ đây đã không thể thực hiện. Cho dù đó là với anh hay là với ai đi nữa. Con gái mà, cho dù có cứng rắn đến mấy, cũng không thể cưỡng lại sức hút của chiếc váy cô dâu, bởi vì đó là khoảnh khắc đẹp nhất của một đời người... Nhưng phải là với người mình yêu thì đó mới là hạnh phúc thật sự anh à. Thôi thì em từ bỏ cái ước mơ này vậy!
Em mạnh mẽ lắm anh đừng lo cho em! Em đã dám dũng cảm buông tay anh, buông cái tương lai yên bình mà đáng lý ra nó sẽ được thực hiện, em đã dám chống lại cha mẹ để đi theo cảm xúc thật sự của trái tim mình, làm cha mẹ phải buồn, phải thất vọng, em đã dám đối diện với bao lời chỉ trích khó nghe từ những người thân thương nhất của em... đánh đổi tất cả chỉ vì một chữ yêu, mặc dù hiện tại chữ yêu này đã tàn phá em từng ngày từng ngày.
Nếu hôm đó em không buông tay, có lẽ giờ đây chúng ta đã sắp làm đám cưới, và tương lai của em sẽ êm đềm trôi qua với người bên cạnh là anh. Chính vì em đã chọn nên em sẽ chấp nhận, em sẽ mạnh mẽ để đi suốt con đường còn lại mà không có anh, cũng có thể là không có ai khác chấp nhận cùng em đi nữa.
Năm 2014 rồi, em cũng đã 25 tuổi rồi, em có thể sống, có thể vui mà không cần một bờ vai bên cạnh đúng không anh? Một người con gái mạnh mẽ sẽ biết tìm cho mình những thú vui khác, không nhất thiết cứ con gái là phải có chồng... và em sẽ làm một người con gái như vậy.
Em biết, đoạn đường phía trước vô cùng khó đi cho cả anh và em, nhưng em vẫn cố chấp chọn nó. Thế nên, đã chọn rồi nên cố gắng anh nhé, anh và em nhất định sẽ có 2 hướng đi mới, và sẽ hạnh phúc.
Tạm biệt anh, tạm biệt 6 năm của chúng ta. Tạm biệt những mơ ước, em hứa với anh sẽ hạnh phúc và anh cũng phải như thế. Tạm biệt anh, người em đã từng yêu!
Theo VNE
Hủy hôn để vợ sắp cưới quay về bên tình cũ Tôi đấu tranh tư tưởng ghê gớm, dằn vặt, trăn trở, nhưng cuối cùng cũng quyết định hủy hôn. Tôi năm nay 36 tuổi, đã ly hôn vợ được 3 năm mà chưa có con. Buồn cảnh sống độc thân, tối tôi hay đến quán cafe để giết thời gian. Lâu dần tôi trở thành khách ruột của quán, ông chủ rất vui...