Khi rể là con
Lúc đó Dũng cũng chẳng nghĩ mình đang dùng “chiến thuật” đ.ánh địch đ.ánh tận gốc, chỉ là vì những việc anh đang làm như một thói quen xuất phát từ tình cảm chân thành.
Lam lấy chồng gần, người là bạn thanh mai trúc mã với cô từ hồi còn học phổ thông. Thân nhau tới mức cả hai qua nhà nhau ăn cơm, xúm nhau làm việc nhà như người trong gia đình. Rồi từ tình bạn phát triển thành tình yêu lúc nào người trong cuộc cũng chẳng hay biết.
Trong thời gian ba năm Lam học cao đẳng trên thành phố, Dũng, chồng cô sau này qua lại chăm sóc ba me Lam như bố mẹ mình. Thì từ xưa hai đứa đã thân nhau, việc Dũng qua lại nhà Lam nấu cơm, ăn cơm rồi đ.ánh cờ với ba Lam mỗi buổi chiều đã là chuyện “thường ngày ở huyện”. Có mối thân tình lâu năm như thế, nên khi Lam vắng nhà, Dũng đã thay cô nhiệm vụ lo lắng cho các cụ nên ai cũng không thấy lạ gì.
Lúc đó Dũng cũng chẳng nghĩ mình đang dùng “chiến thuật” đ.ánh địch đ.ánh tận gốc, chỉ là vì những việc anh đang làm như một thói quen xuất phát từ tình cảm chân thành. Coi như đó là cách Dũng không phụ những mong mỏi thầm lặng từ phía người bạn thân khác phái gửi gắm lại.
Sự qua lại thân thiết lâu dần trở thành thói quen khó bỏ. Người già mà, mỗi khi có bệnh nằm xuống là ông hỏi bà: “Thằng Dũng đâu sao hôm nay chưa thấy qua?”. Đó là những khi Dũng bận khách hàng bỏ mối điện máy từ trên thành phố xuống. Cơ sở kinh doanh điện tử, điện lạnh anh thừa hưởng lại từ bố mẹ, cũng giúp anh có kế sinh nhai, thậm chí sống khỏe khi trở thành đại lý duy nhất trong vùng kinh doanh độc quyền mặt hàng này.
Mà buồn cười thật, thời gian Lam đi học, hai đứa đâu đã có hẹn ước gì. Chỉ qua lại nhà nhau như một thói quen, nhưng bố mẹ hai bên đã dành sự ưu ái cho bạn của con mình trước khi tình cảm gọi là “tình yêu” từ chúng nó phát sinh và gọi tên ra được. Đến mức mỗi dịp lễ tết, Lam bận bài vở chưa kịp về là đã nhận được loạt tin nhắn từ phía bố cô: “Thằng Dũng qua mấy hôm nay liên tục. Nó giúp bố mua cành đào cành quất và trang trí lại nhà cửa. Con thu xếp nhanh về kẻo nó mong”. Tự dưng cảm giác chộn rộn vì nơi quê nhà có người đang mong chờ hối thúc Lam thật nhanh hoàn thành bài vở.
Video đang HOT
Khi Lam ra trường và về làm y tá tại trạm xá quê nhà, hai bên bố mẹ đã qua lại và chắc nịch những dự định cho tương lai hai đứa. Mọi thứ nhanh chóng đến nỗi Lam có lần bỡ ngỡ hỏi: “Thế chúng mình… sắp cưới thật hả?” Dũng nhấm nhẳng: “Ai biết đâu, thì vẫn là cha mẹ đặt đâu, con ngồi đấy”. Nghe như có những nốt nhạc ngân vang trong lòng hai đứa. Rồi đám cưới chộn rộn diễn ra.
Tình cảm lứa đôi phát triển êm đềm từ tình bạn nên người trong cuộc vẫn còn tâm lý ngỡ ngàng. Ảnh minh hoạ.
Con gái lấy chồng gần, có nhiều đường lợi thiệt. Từ sau ngày “con gái là con nhà người ta”, nhà Lam chẳng những không đìu hiu vì vắng người, ngược lại cứ tíu ta tíu tít vì có thêm sự góp mặt thường xuyên của thành viên mới. Cái thằng Dũng hồn nhiên thiệt, có lần ba Lam nheo nheo mắt cười và khoe với bà con lối xóm. Là do con rể hòa đồng dễ gần hay do ông bà xuề xòa chân tình khiến Dũng không có cảm giác xa cách. Ngược lại anh coi nhà vợ là nhà mình, bố mẹ vợ là bố mẹ mình.
Chính ba Lam cũng không lý giải được. Tới bữa Lam bận trực chưa về, Dũng tạt qua nhà ông bà nhạc rồi chạy thẳng xuống bếp. Cơm chưa nấu thì anh lấy gạo cắm cơm, vặn nước rửa rau thái thịt. Một mình anh lụi cụi dưới bếp. Ba Lam ngó thấy có bóng dáng quen thuộc dưới đó rồi thì yên tâm trên này pha trà nhấm nháp. Đến khi bày mâm bát xong xuôi, con rể quý chạy lên xoa xoa hai bàn tay vào nhau trịnh trọng: “Con mời bố xuống xơi cơm”. Thành thử hai bố con họ chăm nhau, nhiều khi mẹ Lam mải công chuyện chưa về kịp nhưng nghĩ đến đã yên lòng.
Các dịp giỗ chạp tết nhất, con rể chạy qua lăn xả vào việc. Cách anh không nề hà việc lớn việc nhỏ, nhiệt tình đến độ có người lần đầu tiếp xúc, còn ngỡ ba mẹ Lam có… hai người con, một trai một gái. Khi ngồi tiệc, có ông bác vừa nhấp chén rượu và khề khà trêu chọc: “Nhất anh Dũng nhé. Được bố mẹ vợ quý hơn cả bố mẹ ruột trong nhà”. Thì cách ông bà đối đãi với mình thế nào, mình dùng cái tình đó mà đáp lại. Nếu không có bố mẹ vợ sinh con và chăm con gái tới lớn để mình… nẫng về làm vợ, giờ cháu đây cũng chẳng có gia đình ấm êm như vậy- Dũng đủng đỉnh đáp lại.
Ba mẹ Lam đứng từ xa nghe con rể đối đáp người ta mà mát lòng mát dạ. Đã thế cái con Lam sướng không biết đường hưởng, nhiều lúc còn đành hanh bắt nạt chồng, thật không ra thể thống gì. Ba Lam vừa đứng vừa lẩm bẩm một mình khiến mẹ Lam phải huých tay chồng để ông nhanh chóng qua cơn lẩm cẩm.
Minh Thuật
Theo phunuonline.com.vn
Suy kiệt phải nằm viện mới biết sự thật phũ phàng về chồng
Rồi cái tin Quân cặp bồ với cô công nhân trẻ, đẹp trong phân xưởng do anh phụ trách đến tai tôi đúng lúc vì tôi suy kiệt cơ thể mà phải nằm viện điều trị.
Quân chỉ ghé thăm tôi đúng 1 lần lúc tôi vừa nhập viện, đến hôm nay là nửa tháng rồi mà bóng dáng chồng đâu chẳng thấy. Nuốt nước mắt vào trong tôi ân hận vì mình quá mù quáng, quá đam mê gia đình mà không biết lo cho bản thân để đến nỗi bây giờ mất chồng vào tay kẻ khác...
Ảnh minh hoạ: Internet
Tạm biệt bố, mẹ, tạm biệt căn nhà nhỏ với mảnh vườn thân thương đang vào mùa cải trổ bông rực vàng trong nắng, tôi xuống phố làm dâu, làm vợ khi t.uổi vừa tròn 19. Tôi biết mình xinh đẹp, khỏe mạnh với mái tóc đen dài chấm eo thon, dáng cao ráo, khuôn mặt ưa nhìn nên từ ngày 14, 15 t.uổi đã có không ít trai làng theo chân tôi mỗi khi tôi tan trường về nhà.
Tôi học khá, nhưng không may vào kì nghỉ hè năm lớp 10 bố tôi bị tai biến nằm liệt, nên tôi phải bỏ học để cùng anh trai lo việc đồng áng cho mẹ tôi có thời gian chăm sóc bố. Một năm sau bố nhúc nhắc làm được việc nhà, nhưng tôi không thể tiếp tục đến trường vì hoàn cảnh kinh tế gia đình gặp rất nhiều khó khăn do bấy lâu nay dành dụm được bao nhiêu mẹ đã chi dùng hết để thuốc thang, bồi dưỡng cho bố.
Vậy là tôi an phận ở nhà, ngày ngày ra ruộng lao động nuôi thân và giúp mẹ có thêm thu nhập lo cho cuộc sống gia đình. Rồi ông trời xui khiến cho tôi được gặp anh, tình yêu đầu đời làm con tim của tôi loạn nhịp. Đó là một buổi sáng mùa đông tê buốt, tôi mắt nhắm, mắt mở ăn vội bát cơm để kịp ra đồng thì thấy chú Khải ở cách nhà tôi mấy sào vườn hớt hải sang nhờ anh trai tôi đưa cháu họ của chú đi bệnh viện vì sốt cao. Chú bảo cháu họ ở thành phố mới lên chiều qua không may phải cảm nặng, mà nhà chú thuốc men chẳng có, lại cảnh gà trống nuôi con nên phải nhờ hàng xóm vậy.
Nhà chú Khải cách bệnh viện chừng 4 cây số, nhờ chiếc xe máy cũ của anh trai tôi tậu được với giá rẻ mà tôi và anh trai đã đưa được cháu chú đi cấp cứu kịp thời. Luống cuống vì lo cho người bệnh, đến lúc xong việc, bình tĩnh lại tôi mới nhận ra cháu chú Khải là một thanh niên đẹp trai đến choáng ngợp. Nghĩ lúc ngồi sau xe anh trai, ôm chặt lấy tấm thân quyến rũ vì sốt cao mê man của người lạ mà tôi ngại ngừng, xấu hổ.
Chú Khải bận lo cho hai đứa con t.uổi còn đi học đã sớm mất mẹ, anh trai tôi phải về lo ruộng vườn lại phụ mẹ việc nhà, nên cuối cùng chỉ còn tôi ở lại chăm cho cháu chú Khải là hợp tình, hợp lí nhất. Ngại ngùng rồi cũng qua đi khi Quân dần bình phục, để rồi sau một tuần nằm viện Quân và tôi trở nên thân thiết.
18 t.uổi lần đầu tiên tôi được yêu, được chiều chuộng bởi 1 người con trai hơn mình 6 t.uổi, Quân mạnh mẽ, che chở yêu thương tôi với tình cảm chân thành mà tôi không còn gì để từ chối. Sau một năm gắn bó tôi đã xuống phố làm vợ anh trong sự ủng hộ, mừng vui của bố, mẹ, bà con đôi bên.
5 năm hạnh phúc bên Quân, tôi đã sinh cho anh 2 cô con gái đẹp như tranh vẽ, ngoài công việc nội trợ, tôi còn tranh thủ học nghề may, nhận hàng gia công bỏ mối trên chợ kiếm đồng ra đồng vào, để khỏi phụ thuộc vào đồng lương quản đốc phân xưởng sản xuất bao bì xuất khẩu của chồng.
Biết chồng phải theo ca kíp, vất vả, bận rộn vì công việc nên tôi cố gắng chu toàn mọi việc ở nhà, chu toàn luôn chuyện đối nội, đối ngoại, chuyện buồn vui, hiếu hỉ đôi bên. Chồng về đến nhà chỉ nghỉ ngơi, chứ không phải động chân, thò tay vào bất cứ việc gì, muốn con cái được bằng người, tôi tự vắt kiệt sức của mình như con gà mái xòe cánh bao bọc che chở cho gia đình mà không biết rằng sức khỏe, sắc đẹp của mình ngày càng đi xuống.
Rồi cái tin Quân cặp bồ với cô công nhân trẻ, đẹp trong phân xưởng do anh phụ trách đến tai tôi đúng lúc vì tôi suy kiệt sức khỏe mà phải nằm viện điều trị. Quân chỉ ghé thăm tôi đúng 1 lần lúc tôi vừa nhập viện, đến hôm nay là nửa tháng rồi mà bóng dáng chồng đâu chẳng thấy. Nuốt nước mắt vào trong tôi ân hận vì mình quá mù quáng, quá đam mê gia đình mà không biết lo cho bản thân để đến nỗi bây giờ mất chồng vào tay kẻ khác...
Theo kienthuc.net.vn
Đàn ông yêu vợ thật lòng luôn có 6 thói quen này vào buổi tối Không phải ông chồng nào cũng thoải mái để vợ gác chân tay khi ngủ đâu. Vì thật ra cảm giác này cũng không mấy dễ chịu. Nhưng nếu chồng tình nguyện vì bạn, cảm thấy chuyện đó không to tát gì thì anh ấy thật lòng rất quý trọng bạn. 1. Chạm vào người vợ Chồng có thể không ôm ấp hay...