Khi “quỷ dữ” đội lốt người mẹ, Kỳ4: Mâu thuẫn với nhà chồng, người mẹ nhẫn tâm cho con vào bao tải đẩy xuống sông
Bản án 15 năm cho hành vi Giết người mà nạn nhân của Nguyễn Thị Hằng, SN 1986, quê ở xã Hải Quang, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định (vợ anh Văn) lại không ai khác chính là con đẻ của mình khiến cho nhiều người thắc mắc.
Trong cái rét căm căm, anh Lương Hồng Văn bỗng nhiên thấy vợ chạy từ ngoài về kêu rằng, đứa con trai 17 ngày tuổi của mình bị mất tích. Cả nhà đổ xô đi tìm, nhưng đã hai ngày trôi qua, thông tin về cháu bé vẫn bặt vô âm tín. Gặng hỏi, anh mới tá hỏa rằng đứa con của mình đã bị…
Bản án 15 năm cho hành vi Giết người mà nạn nhân của Nguyễn Thị Hằng, SN 1986, quê ở xã Hải Quang, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định (vợ anh Văn) lại không ai khác chính là con đẻ của mình khiến cho nhiều người thắc mắc. Nhưng có lẽ, những năm tháng qua lương tâm của Hằng cũng đã phải nếm trải sự giày vò khi hình ảnh đứa trẻ nấc lên từng hồi dưới bàn tay tội lỗi của thị. Tiếp xúc với chúng tôi trong trại giam, Hằng đờ đẫn, thẫn thờ ẩn hiện sự sám hối muộn màng.
Mâu thuẫn trong gia đình có ba thế hệ
Video đang HOT
Tuổi 18, Hằng theo anh Lương Hồng Văn, hơn cô cả chục tuổi, người ở xã bên, về làm vợ. Từ ngày làm dâu, Hằng đã thể hiện rõ bản chất thô kệch, kém hiểu biết và yếu đuối. Sống trong ngôi nhà có có 3 thế hệ (ông bà, bố mẹ và hai vợ chồng) khiến cho Hằng càng bộc lộ những yếu điểm trong cách ứng xử. Nhưng được cái, anh Văn luôn đỡ lời cho những việc chưa được của vợ và đứng ra hòa giải những khúc mắc của cuộc sống giữa vợ với bố mẹ chồng và ông bà nội. Bởi vậy, cả hai cũng đã có lúc yên ấm bên nhau. Nhưng do đặc thù công việc nên anh Văn phải đi làm xa, ở nhà Hằng sống cùng với những người thân của chồng. Không có chồng đỡ đần, Hằng lại không biết cách học hỏi, hòa hợp khiến cho những người trong gia đình phiền lòng. Thậm chí có những lúc Hằng sai, được gia đình nhà chồng góp ý, nhưng cô con dâu này không lấy đó để sửa chữa mà còn tiếp tục cãi lại những người lớn tuổi. Biết chuyện, anh Văn về khuyên răn vợ thì bị Hằng quăng thẳng vào mặt những câu hỗn xược. Vì thế, mặc dù Hằng đang mang thai đến tháng thứ 7, nhưng anh Văn vẫn “dạy” cho Hằng “bài học”. Cũng từ đó, anh Văn thay đổi tâm tính, rồi dần dần có những trận đòn vô cớ ập xuống đầu thị. Đáng lẽ thấy chồng giận thì Hằng bớt lời, nhưng đằng này thị ta còn lớn tiếng hơn, càng khiến cho anh Văn bực tức. Cứ thế, cuộc sống trôi đi, những cuộc cãi vã giữa Hằng và chồng ngày càng nảy lửa, khiến không ít lần thị ta phải khăn gói về ở nhà mẹ đẻ. Mỗi lần như thế, anh Văn lại đi uống rượu say mèm, rồi sang bên ngoại lớn tiếng la mắng, trút giận lên đầu Hằng.
Theo lời Hằng thì mâu thuẫn giữa hai vợ chồng thị ngày càng sâu sắc, giống như một vết nứt không thể hàn gắn được. Tình cảm của Hằng và chồng ngày càng xa cách. “Đau đớn hơn, chồng em luôn nghi ngờ đứa con trong bụng không phải giọt máu của anh ấy mà là kết quả của một mối tình vụng trộm giữa em với một người đàn ông nào khác. Bức xúc vì bị nghi oan nhưng vì con, em vẫn cố gắng nhẫn nhịn sống để mong giữ gìn hạnh phúc gia đình” – Hằng chia sẻ.
Càng oan nghiệt hơn khi những ngày cuối mang bầu, cũng là những lúc mâu thuẫn giữa nàng dâu với mẹ chồng và bà nội của chồng cũng ngày càng căng thẳng. Những bữa “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt” trong gia đình liên tục diễn ra. Có lần không khí trong gia đình căng thẳng, bỗng dưng Hằng nghe thấy tiếng bà nội lớn tiếng: “Cứ để cho nó đẻ, cháu mình, mình nuôi, còn nó đi đâu thì đi…”. Rồi mẹ chồng cũng thêm câu: “Thằng Văn hỏi đâu chả được vợ…”, khiến cô gái 19 tuổi này hừng hực nộ khí, cãi nhau tay đôi với mẹ chồng và bà nội. Nghĩ gia đình nhà chồng không bằng lòng với cuộc hôn nhân của mình và người nào trong gia đình nhà chồng cũng hắt hủi, nên Hằng đã đem tất cả những câu chuyện này kể với người thím họ nhà chồng tên là Lê Thị Nhàn.
Ngày sinh nở, Hằng một mình vượt cạn trong tủi nhục, trong sự ghẻ lạnh của gia đình nhà chồng. Chồng cũng chẳng đoái hoài gì đến hai mẹ con mà chỉ sớm ngày rượu bia, say xỉn. Phần vì túng quẫn, phần vì kinh tế gia đình eo hẹp không có tiền để trang trải cho con lại sẵn áp lực về tinh thần, hận chồng hận gia đình nhà chồng đã bỏ mặc nên Hằng cho rằng đứa bé sẽ là nguyên nhân chính dẫn đến bi kịch của đời mình và rồi một ý nghĩ điên rồ thoáng hiện lên trong đầu, nhất là khi có sự hậu thuẫn của bà thím bên chồng xui giết đứa trẻ để kết thúc bi kịch.
Nguyễn Thị Hằng đang thi hành án tại trại giam
Tội ác không thể dung thứ…
Khoảng 14g ngày 5-3-2005, người thím họ sang nhà Hằng chơi và hỏi: “Trưa nay sao con mày khóc thế?” và được Hằng đáp rằng: “Đêm qua con cháu bị cảm, nó yếu vậy thì làm sao hả thím?”. Ngay lập tức, người thím này đã chọc ngang và bảo rằng: “Nó ốm vậy thì nuôi khó lắm” và ngụ ý đưa đứa trẻ cho người khác nuôi. Hằng đã tin lời và đối đáp rằng không quen biết ai để cho. Vậy là người thím đã nhẫn tâm bảo rằng đưa cho bà ta để bỏ vào thùng phuy khiến Hằng rùng mình. Không dừng lại ở đó người thím lại tiếp tục xui cháu làm điều dại dột hơn là vứt con xuống sông. Nhưng sau đó, cả hai sợ bị lộ nên phương án này đã không thành. Người thím độc ác còn lên kế hoạch mang đặt thằng bé ở đâu đấy cho vài ngày “êm êm” rồi đem về nhà chôn cất. Nghe lời người thím, Hằng làm thật!
Thị ta đã lấy một bao tải rồi đứng ở buồng giơ lên ra hiệu cho người thím biết là sẽ cho con vào trong đó và được bà thím Nhàn gật đầu. Nhân cơ hội cả nhà đi vắng, Hằng đã cầm chiếc bao vào giường nơi đứa con mình rứt ruột đẻ ra đang ngủ, dùng chiếc khăn thắt cổ cháu bé, khiến đứa trẻ 17 ngày tuổi nấc lên từng hồi rồi ra đi. Người mẹ nhẫn tâm này còn tiếp tục lấy chăn quấn đứa con đã chết lại cho vào bao tải, rồi mang ra vệ đường 21, cách nhà chồng thị ta hơn 30m, gần sát với mép sông (thuộc địa bàn xã Hải Quang) vứt, rồi về nhà bù lu bù loa rằng con đã bị ai đó bế đi mất rồi.
Hai ngày sau, đi tìm con khắp nơi không thấy, lại thấy vợ có những biểu hiện không bình thường nên anh Văn đã cố gặng hỏi. Đến chiều 7-3, Hằng đã thú nhận với chồng về hành vi mất hết nhân tính của mình. Uất ức trước việc làm nhẫn tâm của vợ, chồng thị đã trình báo CQCA. Sau đó, Hằng đã nhận mức án 15 năm tù, còn Lê Thị Nhàn, người thím bên nhà chồng, kẻ đã xúi Hằng gây tội ác cũng bị kết án 7 năm tù.
Bản án đã định khung và Hằng đang phải trả giá về hành vi mất hết nhân tính đã làm với đứa con còn quá nhỏ của mình. Nhưng có lẽ nhìn hai hàng nước mắt của người mẹ tội lỗi, chúng tôi hiểu rằng những năm tháng còn lại trong cuộc đời, chắc chẳng lúc nào lương tâm Hằng được thanh thản…
Theo PLXH
Khi "quỷ dữ" đội lốt người mẹ, Kỳ3: Sát hại con để được "thoải mái" với người tình
Vụ án Dương Thị Lưu, SN 1976, trú tại xã Quỳnh Sơn, huyện Bắc Sơn, tỉnh Lạng Sơn đã qua hơn bẩy năm nhưng đến giờ cả hàng nghìn người chứng kiến phiên tòa xét xử hôm ấy vẫn còn nhớ nguyên vẹn.
Hình ảnh người mẹ đội lốt quỷ dữ hầu tòa cùng người tình, vì đã đang tâm sát hại chính đứa con ruột của mình để được thoải mái bên nhau...
Cô giáo vùng cao mê muội vì tình
Tốt nghiệp Trường Cao đẳng Sư phạm tỉnh Lạng Sơn, Dương Thị Lưu được phân công về dạy tại một trường THCS trong huyện Bắc Sơn. Cô giáo 21 tuổi này đã trở thành niềm khao khát của nhiều thanh niên trong làng, ngoài bản. Nhưng có lẽ duyên phận đã đưa đẩy cho Lưu đến với anh Dương Doãn Khanh, một thanh niên thật thà chất phác nơi vùng cao. Họ đã có những tháng ngày hạnh phúc khi ngày ngày Lưu mang cái chữ vào thôn bản, còn anh Khanh bắt đầu chăm lo cho cuộc sống bằng nghề buôn thực phẩm từ chợ huyện về bán cho những bà con trong bản, tối về họ đoàn tụ bên nhau. Năm 1998, đứa con trai đầu lòng của cả hai người ra đời. Họ đặt tên con là Dương Công Lân. Từ khi có con, đồng lương giáo viên vùng cao còm cõi cùng với số tiền ít ỏi Khanh đưa về không thể đảm bảo cho những nhu cầu tối thiểu của cuộc sống thường nhật. Thế rồi cũng vì kinh tế mà cô giáo xứ lạng này đã không ít lần "gây chiến" với chồng khiến cho tình cảm của hai người bị rạn nứt. Chán nản, Lưu vướng vào những mối tình vụng trộm trong bản. Biết chuyện, dù rất yêu con nhưng anh Khanh đã phải đưa đơn ra tòa ly hôn với người vợ lẳng lơ. Ngày chia tay, cháu Lân mới được hai tuổi. Phần vì cháu bé vẫn dưới 36 tháng tuổi, phần vì Lưu có công ăn việc làm ổn định hơn chồng nên Lưu được quyền nuôi con.
Chia tay chồng, Lưu như con chim được sổ lồng công khai đến với những mối tình mới. Năm 2002, chẳng bao lâu sau ngày ly hôn, Lưu gặp Dương Doãn Thanh, người đàn ông hơn cô đến chục tuổi, là người cùng thôn. Nhìn dáng dấp của "gái một con" mang mác cô giáo bản khiến cho Thanh mê mẩn. Và, nhiều đêm, dưới ánh trăng đẹp đến say lòng người, sau những cuộc "mây mưa", đôi tình nhân này đã hẹn thề chung sống với nhau trọn đời.
Tháng 4-2002, bỏ ngoài tai những lời ong, tiếng ve, Lưu và Thanh dọn về chung sống với nhau như vợ chồng. Sau thời gian đầu ấp, tay gối, Lưu bày tỏ với người tình muốn có một đám cưới hạnh phúc. Nhưng gã "trai tân" này luôn tìm cách lảng tránh. Thậm chí có hôm anh ta còn nói toẹt rằng: "Không thể sống hạnh phúc khi có sự tồn tại của đứa con riêng của Lưu là cháu Dương Công Lân". Bởi không ít lần khi gã gạ gẫm cùng Lưu đòi quan hệ thì bị trở ngại vì cháu Lân nằm cạnh, khiến cho gã đa tình thêm bức xúc. Để xóa "vật cản", Lưu và Thanh đã bàn tính chuyện sát hại cháu bé. Và rồi, chỉ vì "say tình" đến mù quáng, người mẹ trẻ ích kỷ này đã gật đầu đồng ý.
Phạm nhân Dương Thị Lưu đang phải viết bản tường trình vì có thái độ "thiếu" lễ phép
Hành động điên rồ
Để tạo chứng cứ ngoại phạm, tháng 8-2003, Lưu viết một bức thư, giả danh ông chú họ gửi cho Lưu, có nội dung xúi giục Lưu giết cháu Lân. Sau đó, Lưu đưa lá thư này cho Thanh xem để nhằm mục đích lôi kéo thực hiện việc giết con trai mình. Sau nhiều đêm ân ái mặn nồng bên nhau, hai kẻ mất nhân tính đã toan tính kỹ phương án ra tay sát hại con mình để thỏa mãn nhục dục. Tối 18-10-2004, sau những ngày đi vắng xa nhà, Thanh lại mò đến gặp Lưu và lại gặp "vật cản" là cháu Lân. Hai kẻ mất nhân tính tìm cách dìm cháu bé xuống mương nước ở gần nhà, đồng thời tạo hiện trường giả là cháu bé bị chết đuối khi đi tắm. Nhưng thời điểm đó đang là mùa khô ở vùng cao, nước mương rất cạn, cháu Lân không thể chết đuối. Do vậy, đôi tình nhân này đã lập kế hoạch cho cháu uống thuốc ngủ rồi mới hành sự. Theo đó, khoảng 8g ngày 19-10-2004, Thanh đến hiệu thuốc gần bến xe Bắc Sơn mua một vỉ thuốc ngủ cất đi. Đến 15g ngày 22-10-2001, Thanh đến nhà Lưu lấy vỉ thuốc ngủ, bóc lấy hai viên đưa cho Lưu nghiền thuốc rồi hòa vào nước. Khi cháu Lân đang chơi ngoài sân, Lưu gọi con vào cho uống "thuốc bổ". Nghe mẹ gọi, cháu Lân hồn nhiên tự cầm chén uống hết số thuốc mà không hề hay biết gì. Ít phút sau, cháu Lân thấy cồn cào, đòi mẹ cho ăn cơm. Nhưng khi ăn đến bát thứ 2, cháu bé đã ngấm thuốc nên tự lên giường ngủ. Hai kẻ sát nhân lập tức bế đứa bé đi tắt qua bờ ruộng đến chỗ mương nước mà cháu Lân hay tắm, cách nhà 150m, thả cháu Lân xuống giả như cháu bị chết đuối. Khi vừa chạm nước lạnh, cháu Lân bừng tỉnh vùng vẫy, la hét, nhưng Thanh đã dùng cả hai tay tóm vào gáy và dìm mặt cháu Lân xuống nước cho đến chết. Xong việc, Thanh và Lưu giả vờ kêu khóc, nhờ người đi tìm con. Sau khi tìm khắp làng mà không thấy, Lưu nói: Thằng Lân rất hay tắm mương, hay là nó bị chết đuối? Dân bản chạy đến mương nước và vô cùng bàng hoàng khi thấy xác cháu Lân ở đó.
Lo tang lễ cho con xong, hai kẻ sát nhân tưởng đã thoát được lưới của pháp luật. Nhưng không ngờ rằng, những vết bầm tím bất thường trên cổ cháu bé đã khiến CQCA nghi vấn cháu Lân bị sát hại. Bên cạnh đó, CA tỉnh Lạng Sơn đã theo dõi sát những bất thường trong sinh hoạt của cặp tình nhân. Họ đã phát hiện, sau cái chết cháu Lân, Thanh có những biểu hiện hoang mang. Khi các trinh sát tiếp cận với người nhà của người cha dượng mang tâm hồn thú dữ này, các chiến sĩ CA đã phát hiện ra màn kịch của họ. Đôi tình nhân nhanh chóng bị bắt và vài tháng sau TAND tỉnh Lạng Sơn đưa ra xét xử lưu động tại nhà văn hóa huyện Bắc Sơn. Phiên tòa đã thu hút hàng nghìn người đến tham dự. "Gieo nhân nào ắt gặp quả ấy!", Dương Doãn Thanh đã phải lĩnh án tử hình về tội "giết người", còn Dương Thị Lưu, cô giáo nơi thôn bản đã phải nhận mức án chung thân về hành vi sát hại con đẻ của mình.
Bản án đã tha tội chết cho người mẹ tội lỗi. Theo dân bản thì người đàn bà ấy đáng phải xử bắn. Nhưng ở vụ án này có lẽ bản án chung thân mới xứng đáng với tội lỗi của Lưu. Bởi chết là hết, còn khi cô ta có cơ hội sống đồng nghĩa với việc Lưu sẽ bị bản án lương tâm giày vò, cắn xé đến hết cuộc đời. Hôm tôi gặp phạm nhân Dương Thị Lưu tại Trại giam Xuân Nguyên, Bộ Công an giữa những ngày đông giá buốt. Thị ta ngúng nguẩy, tỏ ý bất mãn nên tuôn ra những lời khó nghe và đòi quay về phòng giam với lý do là mọi chuyện đã qua, không muốn nhắc lại. Điều ấy, đã lý giải phần nào bản chất của người phụ nữ, một người mẹ, một cô giáo vùng cao như Lưu đã ngấm linh hồn "quỷ dữ" đến mức nào khi đang tâm cùng kẻ tình nhân để giết hại con trẻ do chính mình sinh ra...
Theo PLXH
"Quỷ dữ" đội lốt người mẹ ,Kỳ2: Dùng thuốc diệt cỏ sát hại hai con đẻ vì chồng "dám" bỏ đi Hôm tôi gặp Quý tại trại giam, ban đầu thị ta ngúng nguẩy, ném toẹt những lời nói khó nghe trước mặt các cán bộ. Nhưng, khi động viên, chia sẻ, người đàn bà này bắt đầu cởi lòng. Với tính khí "bất thường", Quách Thị Quý, SN 1973, trú tại thôn Đích Sơn, xã Hiệp Hòa, huyện Kinh Môn, tỉnh Hải Dương...