Khi nhìn thấy con trai tôi, chồng cũ đã bật khóc và quỳ xuống van xin
Khi ra đi, tôi đã quyết không bao giờ quay trở về. Nhưng nhìn thấy anh đến tận nơi, bật khóc và quỳ xuống van xin tôi tha thứ, tôi lại mềm lòng.
Tôi quen và yêu anh khi tôi đang là sinh viên năm cuối đại học. Anh lớn hơn tôi 5 tuổi, con trai của một gia đình làm nghề kinh doanh giàu có. Anh không đi làm mà ở nhà phụ việc kinh doanh cùng gia đình. Anh điển trai, phong độ, cách nói chuyện có duyên, đặc biệt là biết cách quan tâm người khác.
Suốt khoảng thời gian yêu nhau, anh rất quan tâm tới tôi, chu đáo chăm sóc tôi từng ly từng tí. Anh còn tặng cho tôi những món quà mà có nằm mơ tôi cũng không tưởng tượng được.
Ra trường, tôi xin làm nhân viên cho một công ty tư nhân nhỏ để học hỏi kinh nghiệm. Tôi vừa ổn định công việc, anh đã cầu hôn và tôi đồng ý. Gia đình anh cũng rất vui vẻ tổ chức đám cưới cho tôi. Nhưng mẹ anh là người khó tính, bà yêu cầu cao trong việc chọn con dâu. Lúc nào mẹ chồng cũng nói: “Dâu là con, rể là khách”. Nên bà sẵn sàng dạy bảo tôi và buộc tôi phải làm rất nhiều điều hợp với quy củ nhà chồng.
Có lẽ vì thế mà sau đám cưới, cuộc sống hôn nhân của tôi ngập tràn nước mắt. Có bằng đại học nhưng tôi phải nghỉ ở nhà làm các việc vặt linh tinh quần quật từ sáng đến tối. Vậy mà mẹ chồng tôi luôn tìm cớ mắng mỏ, chì chiết, bất kể tôi làm điều gì bà cũng không hài lòng.
Đêm về, nằm trên giường, tôi khóc với anh đến nghẹn lời. Mới đầu anh còn yêu thương, quan tâm, che chở và bênh vực tôi. Anh với mẹ ruột hục hặc liên tục, không khí gia đình rất nặng nề. Nhưng rồi chính anh cũng chán cái cảnh ấy, anh bắt đầu la cà chơi bời cùng bạn bè. Anh về nhà trong tình trạng say khướt. Khi tôi trách móc, anh còn nói: “Tại ai? Nếu không phải tại em với mẹ thì anh đâu có phải đi cho khuất mắt thế này?”. Vì thế, về sau để cho cả nhà yên ấm tôi cắn răng chịu đựng.
Suốt khoảng thời gian yêu nhau, anh rất quan tâm tới tôi, chu đáo chăm sóc tôi từng ly từng tí. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mọi chuyện càng phức tạp, khi sống cùng nhau đã hai năm mà tôi vẫn chưa có con. Mẹ chồng càng kiếm cớ trách la mắng mỏ. Bà dùng những lời rất nặng để nhục mạ tôi. Rồi một hôm, anh về nhà cùng một cô gái, cô ta quỳ giữa nhà, khóc lóc nói với chúng tôi là cô ta đã mang thai và chính anh là tác giả. Cô ta nói thêm là cái thai đã hơn 4 tháng nên không thể phá bỏ. Anh ngồi vò đầu im lặng còn tôi như chết điếng khi bố mẹ chồng tôi đồng ý để cô ta ở lại.
Sống cùng nhau được một tháng, tôi không thể nào chịu đựng thêm được nữa tôi xin li hôn. Chồng tôi không đồng ý. Anh nói rằng chỉ yêu mình tôi. Còn cô gái kia là do anh nhất thời hồ đồ ngủ với duy nhất một lần, không ngờ lại có bầu. Đợi khi cô ta sinh con xong, anh và tôi sẽ nuôi đứa trẻ, còn cô ta thì cho tiền để đi lấy chồng khác. Những lời anh nói khiến tôi bàng hoàng. Tôi không thể tin được vào tai mình. Sao anh có thể suy nghĩ mọi việc đơn giản như vậy? Với lại, tôi sao có thể sống cùng nhà với một người phụ nữ đã từng ngủ và đang có con của chồng mình.
Mẹ chồng tôi cũng chỉ mặt tôi nói, nếu tôi không chấp nhận được, tôi có thể đi. Nhà bà không ai giữ. Vì thế, tôi quyết tâm ly hôn. Trước sức ép của mẹ chồng tôi, anh cũng đành ký tên.
Khi việc li hôn được giải quyết xong xuôi cũng là lúc tôi phát hiện ra mình có thai. Lúc ấy, thật lòng tôi chẳng còn chút cảm xúc mừng vui nào hết. Tôi chỉ lo sợ nhà anh biết rồi lôi thôi này nọ, nên chuyển đến một nơi khác sống nhờ ở nhà người quen. Tôi sinh một bé trai có nhiều nét rất giống anh, khi bé được hơn ba tháng, nhờ sự giúp đỡ của người thân tôi mở một shop hoa tươi. Công việc của tôi khá thuận lợi, thu nhập từ cửa hàng ổn định, hai mẹ con sống rất tốt.
3 năm qua, tôi đã thay số điện thoại và không hề liên lạc lại với anh. Đôi lần về thăm quê, bố mẹ tôi kể lại rằng anh rất hay đến thăm ông bà. Cũng quà cáp, đi lại đầy đủ. Anh hỏi tin tức của tôi nhưng bố mẹ tôi không cho biết.
Khi nhìn thấy con trai tôi, anh đã bật khóc và quỳ xuống van xin tôi. (Ảnh minh họa)
Sau lần về quê gần đây, tôi vừa trở lại thành phố được 2 ngày thì anh tìm đến cửa hàng của tôi. Khi nhìn thấy con trai tôi, anh đã bật khóc và quỳ xuống van xin tôi cho anh cơ hội làm lại một lần nữa.
Anh nói ngày đó khi tôi ra đi, anh đã biết được tôi có bầu. Anh tìm tôi khắp nơi nhưng không sao tìm được. Anh kể thêm là cô gái mà ngày trước anh dắt về chỉ là một kẻ lừa đảo. Sau khi sinh con, cô ta lừa gạt mẹ anh lấy đi một số tiền rất lớn rồi bỏ đi biền biệt. Sau khi xét nghiệm, anh biết đứa bé đó không phải con anh. Nhưng anh vẫn chăm sóc, song do sinh thiếu tháng và thiếu sữa mẹ, nó ốm đau liên miên và mất khi được một tuổi.
Anh nói bố mẹ anh giờ hối hận nhiều lắm. Ông bà kêu anh đi tìm tôi và mong tôi tha thứ. Anh năn nỉ tôi rất nhiều và mong muốn được nhận lại con mình. Anh hy vọng tôi trở về đoàn tụ để con được lớn lên trong vòng tay yêu thương của cả bố lẫn mẹ.
Tôi và anh từng có thời gian yêu đương hạnh phúc. Anh cũng đã từng dũng cảm bảo vệ tình yêu của mình. Thấy anh giờ đã biết lỗi và đáng thương như vậy tôi cũng xúc động. Tôi muốn cho anh một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm.Nhưng nghĩ lại những gì gia đình anh đối xử với tôi, lòng chợt chùng xuống, kí ức đau buồn ấy tôi vẫn chưa thể xóa nhòa. Tôi hoang mang rất nhiều, có nên quay lại với anh không?
Theo Afamily
Ngủ chung nhà nhưng bạn gái nhất quyết không trao đi cái ngàn vàng
Đêm đầu tiên với nhau Lan nhẹ nhàng ôm hôn tôi, mang đến cho tôi cảm giác hạnh phúc vô bờ bến. Bởi trước kia yêu nhau nhưng Lan luôn giữ mình, không bao giờ chấp nhận đi quá giới hạn nên đêm đó tôi đã nghĩ đến những thứ xa xôi hơn, những điều tuyệt vời hơn.
Tôi và Lan yêu nhau từ khi còn học cấp 3, tình yêu ấy ngây thơ và trong sáng. Lúc đó tình yêu giữa hai chúng tôi chỉ là thương, là cảm mến là muốn gặp mặt nhau mỗi ngày. Chúng tôi yêu nhau và cùng nhau phấn đấu trong học tập, rồi cả hai cùng đỗ vào một trường đại học danh tiếng ở Hà Nội. Tình yêu đó theo thời gian lớn dần.
Lan là người con gái hiền lành, xinh đẹp, ngây thơ. Bao năm qua dù có bao chàng trai theo đuổi nhưng trong lòng Lan chỉ có duy nhất tôi. Yêu tôi Lan phải chịu đựng nhiều, phải kiên trì vì tính cách ngang ngược của tôi. Cũng có không ít lần chúng tôi cãi nhau vì những chuyện không đâu, vì những lần tôi say xỉn trong những cuộc vui với bạn bè nhưng sau tất cả thì tình yêu vẫn lớn hơn, vẫn đủ để xóa tan các cuộc cãi vã đó.
Sau khi ôm hôn tôi thật nồng nhiệt, khi tôi đã cởi tung chiếc áo thì Lan hét toáng. (Ảnh minh họa)
Sau khi tốt nghiệp đại học, chúng tôi mỗi người mỗi ngả vì công việc khác nhau. Lan về quê làm việc, vì nơi đó phù hợp với tính cách của em, còn tôi quyết bám trụ ở Hà Nội vì một tương lai tươi sáng. Chúng tôi đã thống nhất khi nào công việc ổn định thì kết hôn. Người ta nói "xa mặt cách lòng" nhưng điều đó không xảy ra đối với hai chúng tôi, càng xa nhau chúng tôi càng nhớ về nhau hơn, càng xa Lan trong trái tim tôi càng nung nấu ý chí làm giàu để nhanh chóng rước Lan lên thành phố, mang đến cho Lan một cuộc sống tốt đẹp.
Từ đó tôi lao vào công việc và không hề nghĩ đến chuyện chơi bời như trước nữa. Dù không được như mong đợi, nhưng công việc của tôi cũng dần ổn định, số tiền tích cóp gần 2 năm đủ để mua một căn hộ chung cư cho cuộc sống sau này. Ngày tôi đón Lan ra thành phố dù chưa cưới xin nhưng trong tâm trí tôi Lan đã là vợ, đã là người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời tôi
Đêm đầu tiên chúng tôi sống chung với nhau dưới một mái nhà cảm giác thật khó tả. Chỉ nửa năm nữa thôi là chúng tôi được sống với nhau đúng nghĩa vợ chồng. Cứ tưởng mọi thứ đã được an bài, tình yêu đã đủ tin tưởng để Lan sống với tôi như vợ chồng nhưng hóa ra Lan vẫn giữ khư khư tư tưởng truyền thống, vẫn muốn trao đi cái ngàn vàng trong đêm tân hôn.
Đêm đầu tiên với nhau Lan nhẹ nhàng ôm hôn tôi, mang đến cho tôi cảm giác hạnh phúc vô bờ bến. Bởi trước kia yêu nhau nhưng Lan luôn giữ mình, không bao giờ chấp nhận đi quá giới hạn nên đêm đó tôi đã nghĩ đến những thứ xa xôi hơn, những điều tuyệt vời hơn.
Vậy mà sự thể lại không như mong đợi, đêm đầu tiên vốn lẽ phải lãng mạn ấy lại hóa câu chuyện cười mà mãi sau này cả tôi và Lan khi nhắc lại vẫn không thể nhịn cười.
Sau khi ôm hôn tôi thật nồng nhiệt, khi tôi đã cởi tung chiếc áo thì Lan hét toáng lên "Anh làm gì đó? Anh lại nghĩ bậy gì à? Sao lại cởi áo...?", rồi Lan vội đẩy tôi ngã xuống giường. Người con gái tưởng chừng như yếu đuối ấy, có những khi lại mạnh mẽ đến vậy sao? Lúc tôi lóp ngóp bò dậy được thì Lan ở bên trên giường đã che miệng cười khúc khích "Chắc anh nghĩ em dễ dãi chứ gì, đã cưới xin đâu mà anh đòi. Khi nào cưới rồi em sẽ cho anh tất cả. Giờ thì anh ngủ đi, chăn màn em đã trải sẵn...", tôi bò lên đến nơi thở hổn hển hỏi Lan "Thế em không ngủ với anh à?".
Lan trả lời tôi nhẽ bẫng "Tất nhiên là không rồi, Em ngủ ở phòng bên anh à. Phòng bên vừa rộng vừa ấm. Đợi khi nào cưới rồi thì ngủ chung anh nhé". Nói xong, Lan bước nhanh về phòng, còn tôi vẫn ngây người ra chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra. Yêu một người như Lan có lẽ phải chờ "đến khi cưới nhau rồi" mới được hạnh phúc. Tôi cười một mình trong phòng rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Theo HOÀNG ĐỨC/Doisongphapluat
Yêu vội người đến sau... mà mất nhau mãi mãi Những ngày sau đó Hương có tìm đến Thành để phân trần tất cả nhưng Thành tránh mặt, và một tuần sau Thành công khai có người yêu mới, cô nàng này xinh đẹp, nóng bỏng khác một trời một vực với Hương. Thành chia tay Hương trong giấy phút bốc đồng. Vốn nóng tinh nên sau khi trông thấy Hương quan tâm,...