Khi người ta đã hết yêu, mọi níu kéo đều trở nên thừa thải…
Một khi con người ta đã muốn chia tay rồi thì mọi thứ trở nên thừa thãi biết bao. Qúa khứ dù đẹp đẽ đến đâu cũng sẽ dễ dàng bị vứt bỏ, nước mắt dù đáng quý biết bao thì cũng dễ dàng bị xem thường, bị chính sự vô tâm lấn át.
Trước lúc học được cách yêu trọn vẹn một người, em đã từng nghĩ trong tình yêu chỉ cần yêu, yêu thật lòng thì mọi chuyện sẽ dễ dàng, sẽ tốt đẹp và nếu- nếu lỡ một ngày nào đó tan vỡ, thì chỉ cần còn một người nắm thì người kia chắc chắn sẽ không thể nào buông…
Thế nhưng,…
Có một ngày đẹp trời mang anh đến – dạy em biết thế nào là yêu, là giận hờn, là ghen tuông,là nhớ nhung một người.
Và rồi cũng một ngày đen tối mang anh rời xa khỏi cuộc đời em – một ngày anh quyết định dứt khoát buông bỏ mọi thứ, dứt khoát đạp đổ quá khứ để được tự do bên cạnh người con gái ấy.
Em đã từng rất tự tin khi nghĩ rằng sẽ không ai và điều gì có đủ sức chia cách chúng ta, sẽ không ai có thể nào thay thế được vị trí trong lòng của đối phương, sẽ không một ai có thể xóa bỏ được tất cả những kí ức tốt đẹp đã từng có. Thế là em bướng bỉnh, em cố chấp chạy mãi theo anh, khư khư nắm giữ anh lại mặc dù vô số lần anh lạnh lùng, anh thờ ơ… ngay cả đến cảm xúc của em anh cũng không thèm để tâm đến. Em làm tất cả những gì mà em nghĩ sẽ tốt hơn cho chúng ta, em chủ động xin lỗi dù rằng lỗi chưa hẳn là nằm ở em, em níu kéo, em bị luy, em khóc than… nhưng cuối cùng thì sao, vẫn không thể thay đổi được gì, anh vẫn ra đi, chúng ta vẫn chia tay. Thế đấy…
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Cho đến tận bây giờ, thời gian dường như vẫn chưa đủ sức để xoa dịu nỗi đau trong em. Thế nhưng nó giúp em thật sự bình tâm lại, nhìn lại quá khứ, nhìn lại quãng đường mà chúng ta đã cùng chung bước, nhìn lại sự đổ vỡ ngày ấy và nhìn lại suy nghĩ trẻ con của mình. Thật ra duyên số chỉ là một cái cớ khi con người ta không thể tìm ra được một lý do nào thật sự thích hợp hơn: ” Duyên do trời định thì phận do người nắm giữ”. Tình yêu của chúng ta nên đi tiếp hay dừng lại là do chính chúng ta lựa chọn và quyết định, không bởi một ai khác, không một điều gì khác. Khi anh muốn yêu, anh đã quen em suốt một quãng đường dài đó thôi và khi tình yêu của anh không còn nằm ở nơi em, anh dứt khoát chia tay. Một khi con người ta đã muốn chia tay rồi thì mọi thứ trở nên thừa thãi biết bao. Qúa khứ dù đẹp đẽ đến đâu cũng sẽ dễ dàng bị vứt bỏ, nước mắt dù đáng quý biết bao thì cũng dễ dàng bị xem thường, bị chính sự vô tâm lấn át.
Sau chia tay anh đã sống tốt ra sao, vui vẻ ra sao, hạnh phúc ra sao… em biết chứ, hiểu mà và càng thấm ” Chúng ta chia tay không vì định mệnh hay số phận gì cả, chỉ là đơn giản duyên cạn, tình hết và anh muốn ra đi. Vậy đó”.
Nếu có một ai đó hỏi em có cảm thấy mình ngu xuẩn khi đã từng điên cuồng nắm giữ anh lại không thì câu trả lời chắc chắn là ” Không”. Vì đơn giản là yêu mà, làm sao nắm giữ được cảm xúc, làm sao có thể để lí trí lấn át được tình cảm cơ chứ. Em và anh – ai rồi cũng sẽ hạnh phúc, chỉ tiếc là không hạnh phúc cùng nhau và em không biết một ngày nào đó trong tương lai anh sẽ hối tiếc không nhưng em biết… Mình đã từng có một thời điên dại yêu anh, một thời điên dại níu kéo và một thời để nhớ – nhớ thời tuổi trẻ yêu hết mình, sống hết mình. Vậy thì tại sao em lại không ngẩng cao đầu để chờ đón hạnh phúc ở trạm tiếp theo…
Theo blogtruyenngan
Bồ của chồng đến cầu xin tôi dừng tay lại sau khi tôi dùng chiêu đó để đánh ghen
Vừa tung chiêu đánh ghen ngầm ấy ra chưa được bao lâu, bồ của chồng đã tới nhà cầu xin tôi dừng tay lại vì sợ...
Từ lúc kết hôn đến giờ chồng tôi nổi tiếng là hiền lành, yêu vợ con. Cứ đi làm về là anh lại xắn tay áo lên vào bếp làm cơm cùng vợ, rồi cuối tuần đưa vợ con đi chơi đây đó. Những tưởng mái ấm gia đình thế là hạnh phúc, vui vẻ nhưng nào ngờ đó chỉ là vỏ bọc cho chuyện ngoại tình của anh.
Tôi cũng mới biết chuyện anh cặp bồ không lâu. Hôm đó trên đường qua nhà bà ngoại tôi bất chợt gặp anh đèo cô ta vào nhà nghỉ vui vẻ. Lúc ấy quả thực tim tôi đau lắm, mọi niềm tin, tình yêu dường như vỡ vụn hết. Cũng như bao người phụ nữ khác tôi chỉ muốn xông vào đó cào cấu, đánh cho người đàn bà kia tới ngất đi thì thôi. Nhưng nghĩ làm thế là dại, làm thế chả được lợi lộc gì vớ vẩn mình lại mang tiếng thậm chí lên đồn công an thì nguy. Là phụ nữ bị cắm sừng mình cần phải tỉnh táo trong lúc này hơn bao giờ hết.
Theo chồng và ả kia vào nhà nghỉ, tôi lén lấy điện thoại ra chụp những bức ảnh tình tứ của 2 đó làm bằng chứng về sau. Bỏ về nhà tôi lục tìm trong facebook tất cả mọi thứ. Và hẳn trang cá nhân của anh đều để chế độ khóa chỉ mình tôi. Những bức ảnh nóng của anh và mụ đàn bà kia, những dòng trạng thái nhớ nhung rồi thích thú sau những buổi trưa đi nhà nghỉ với nhau. Tôi như chết lặng về điều đó, lặng lẽ tải ảnh về mà tim tôi như bị cứa ra thành từng mảnh.
Lúc ấy quả thực tim tôi đau lắm, mọi niềm tin, tình yêu dường như vỡ vụn hết (ảnh minh họa)
Bỏ vài ngày ra điều tra tôi mới biết cô ta làm cùng tòa nhà với anh. Bảo sao họ suốt ngày dính đến nhau như vậy? Cô ta đã ly hôn chồng và đang nuôi đứa con học lớp 2. Nghe đâu lý do ly hôn với chồng là do đứa con kia không phải của anh ta, từ lúc sinh con ra 2 vợ chồng cãi nhau suốt dẫn đến ly hôn.
Nắm được mọi thông tin, cũng như địa chỉ nhà cô ta tôi nuốt cay đắng, nỗi nhục của người vợ bị cắm sừng. Sáng thứ tôi đến công ty chồng thật sớm, và lặng lẽ dán những bức ảnh nóng bỏng của cô ta và chồng ở thang máy và khắp văn phòng cô ả làm việc cùng những lời đe dọa khiếp sợ. Không dừng lại ở đó, tôi còn bí mật gửi thư cho bố mẹ cô ta kèm theo những tấm ảnh tố cáo việc con gái họ làm và yêu cầu ông bà ấy dạy lại con gái mình, nếu không tôi sẽ làm lớn chuyện hơn nữa.
Vừa đến công ty chồng và ả ta đã tá hỏa thấy hình ảnh khỏa thân âu yếm nhau của mình dán khắp công ty thế này. Ai ai cũng chỉ trỏ bàn tán về chồng và mụ ta với những lời lẽ cay độc và dè bỉu không ngờ chồng tôi và cô ta lại như thế. Biết được chuyện này là do tôi làm, cô ả vội vã đến nhà quỳ lạy xin tôi tha thứ. Nhìn vẻ mặt cô ta lúc này thật đáng thương làm sao, chẳng giống lúc cô ta vào nhà nghỉ với chồng chút nào cả . - Chị à, chị đánh chửi em cũng được. Xin chỉ đừng phát tán thêm bức ảnh nào ra nữa, con em nó mà thấy chắc nó hận em mất. Em xin chị, xin chị dừng tay lại đi.
Sao cô đã sợ thế rồi (ảnh minh họa)
- Sao cô đã sợ thế rồi. Cô có gan vào nhà nghỉ với chồng tôi, sao không có gan chịu tội chứ? Nghe đâu đứa con của cô cũng không phải là sản phẩm của anh chồng cô thì phải? Chả chắc anh ta bỏ cô và cô lại là hạng đàn bà này.
- Em biết chị rất hận em, nhưng chị à. Trẻ con không có tôi, em làm em chịu xin chị đừng làm con em tổn thương được không? Nếu chị dừng tay lại, em hứa với chị em sẽ chuyển chỗ làm và không qua lại với anh Hùng (chồng tôi) nữa. Em thề đấy, nếu chị chưa hả giận chị cứ đánh đập, chửi rủa em như người ta đã làm đi. Em chịu được mà.
- Cô yêu con, nghĩ đến con như vậy sao con lỡ cướp chồng người ta như thế? Cô nghĩ tôi thích làm chuyện hèn hạ này lắm sao? Chuyện đã đến nước này thì cô tự gánh hậu quả đi, vì đứa nhỏ tôi sẽ dừng tay lại nhưng tôi không hứa là con cô sẽ không nghe tiếng xấu của mẹ nó đâu.
Khóc lóc, nài nỉ chán chê cô ta cũng đứng dậy ra về. Nhìn ả ta mà tôi vừa hận vừa thương. Cùng là phụ nữ với nhau sao cứ phải đi cướp chồng của nhau đến vậy? Cô ta vừa ra về thì lại tiếp tục đến lượt chồng chạy vội về nhà cầu xin tha thứ các kiểu. Nhìn chồng mà tôi thấy khinh thường, ghê tởm anh đến thế. Người chồng nức tiếng là mẫu mực hóa ra là thế này đây?
Theo Phununews
Biết chồng ngoại tình, hãy dũng cảm mà buông chứ 'lạt mềm' thì chỉ có hứng bi kịch! "Phận đàn bà nó khổ thế rồi. Nhưng không thể cái gì cũng làm cứng được, thôi thì lạt mềm buộc chặt để giữ hạnh phúc, cho con cái có đầy đủ bố mẹ". Và chị đã làm theo. Chị kết hôn với anh năm chị đã bước sang tuổi 30. Anh hơn chị 5 tuổi, anh nhỏ người, da ngăm đen. So...