Khi người nhà chồng cũng là yêu râu xanh
Làm dâu, nhiều người phụ nữ đã ức chế, khổ sở vì những kẻ “râu xanh” là người thân của chồng. Chuyện tế nhị, thật khó để thổ lộ, chia sẻ cùng người đầu ấp tay gối. Và vì thế, sự việc cứ ngày một trầm trọng.
Lấy chồng, chị Đặng Vương Phương Trâm, (ngụ Củ Chi, TPHCM) theo về làm dâu nhà chồng, sống dưới một mái nhà với 8 người nữa, đều là anh, em ruột, dâu rể nhà chồng. Bất tiện, phiền phức, ra riêng thì không thể vì hai vợ chồng không đủ kiều kiện kinh tế.
Nhưng đâu chỉ có nỗi mệt mỏi vì những va chạm lặt vặt giữa dâu với nhà chồng, giữa những cặp vợ chồng cùng sống với nhau dưới một mái nhà. Một lần đang tắm, chị Trâm phát hiện mình bị “theo dõi”. Cảm giác có người đang nhìn lén mình, chị khoác vội tấm khăn, mở cửa nhà tắm nhìn ra thì thấy bóng người đàn ông chạy vụt đi. Chị bàng hoàng không nhìn rõ là anh kế hay anh hai của chồng. Nhưng từ đó, đi tắm chị phải cẩn thận nhìn trước ngó sau.
Chưa kể, nhà thì chật, phòng vợ chồng không có, chỉ có cái giường treo tấm rèm ngăn cách, thế mà các ông anh chồng cứ viện cớ này cớ nọ, ngang nhiên vén rèm hỏi han, mấy lần suýt bắt gặp chị thay đồ.
Chị Lê Mỹ Ly, ngụ Xuân Lộc, Đồng Nai thì phát khổ vì cậu em chồng. Có lần, đi làm về sớm, chị phát hiện ra cậu em mới lớn đang lục lọi, cuối cùng hoá ra là… đồ lót của chị. Vì tế nhị và cũng sợ chồng phiền lòng nên chị không kể với chồng, thế nhưng chú em ngày càng quá đáng, tìm mọi cách để xáp vào chị, rồi những cử chỉ đụng chạm, vờ như vô tình làm chị rất tức giận.
Một lần, chú em chồng vờ như đi không thấy đường, vấp té để nhào vào ôm chị, chị Ly đã tức giận hất ra và chửi thẳng mặt, chuyện sàm sỡ mới bớt đi, hay nói đúng hơn là chuyển từ công khai sang… lén lút.
Chuyện những nàng dâu phải khổ sở vì máu “ba lăm” của những người nhà chồng là không hiếm. Vì hoàn cảnh, họ phải chịu đựng mà không thể ra riêng, thế nhưng, liệu cách xử sự im lặng, đè nén có phải là giải pháp tốt nhất?
Chị Lê Mỹ Ly ở Xuân Lộc, vì ngại đã không dám kể với chồng về những cư xử trái đạo lý của em chồng mà chị suýt phải hối hận vì điều này. Vào đêm chồng và mẹ chồng chị đi ăn cưới người bà con ở huyện khác chưa về kịp, chỉ còn chị và em chồng ở nhà. Nửa đêm, em chồng nồng nặc mùi rượu xông vào buồng chị định “làm bậy”. May mắn chị tông cửa chạy ra và kêu cứu hàng xóm được, nếu không, chuyện không hay có thể sẽ xảy ra.
Ngay sau đó, chồng chị Ly đã tống cổ đứa em trai đồi bại sang nhà chị gái ở. Anh vừa an ủi lại vừa trách vợ: Anh cũng có biết tính nó không đàng hoàng, nhưng nghĩ em là chị dâu nó thì nó cư xử đúng mực, ai ngờ… Sao những lần nó cư xử tệ em không kể với anh để anh trị ngay từ đầu thì làm gì có chuyện này xảy ra?
Con chi Phương Trâm, sau môt thơi gian dai sông chung vơi sư sam sơ, rinh mo cua nhưng ông anh chông, chi nay sinh cam giac bât an, sơ hai khi sông trong nha chông. Khi không co chông ơ nha, chi lam gi cung phai nhin ngo, dao dac, hê co tiêng đông nhe la thot tim, ăn măc thi kin công cao tương đên mưc qua đang. Chi khi nao chông vê chi mơi thây cam giac nhe nhom va đôi chut thoai mai.
Môt thơi gian dai như vây, chi măc chưng rôi loan thân kinh nhe, sinh ra nhưng ao giac kho chiu va luôn trong trang thai hôi hôp, căng thăng. Cuôi cung, chi đanh thô lô hêt vơi chông va xin chông ra riêng keo chi không con chiu đưng đươc nưa.
May ma chông chi đa hiêu, chia se va cung chi chuyên ra ơ tro. Kê tư ngay ra riêng, không phai sông chung môt mai nha vơi cac ông anh chông, chi thây minh nhe ca ngươi, vui ve hăn, du đơi sông co kho khăn hơn vi phai ganh tiên nha.
Video đang HOT
Theo cac chuyên gia tâm ly, khi những hành vi quây rôi, sam sơ như trên lặp đi lặp lại, ngươi phu nư se từ trạng thái xấu hổ, bực mình, khó chịu chuyển sang sợ hãi, hoang mang, rơi vào khủng hoảng tinh thần và có những ám ảnh thường xuyên. Họ mất sự tự tin và lòng tin vào người khác.
Rồi dần dà sự mất thoải mái kèm sợ hãi sẽ tạo nên một yếu tố mới xen lẫn vào đời sống làm thay đổi tâm lý của họ. Sự chịu đựng, ấm ức, buồn tủi làm đầu óc họ căng thẳng, dẫn đến trầm cảm, bi quan, ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe và khả năng làm việc.
Sự thương tổn về mặt tinh thần, cảm thấy mình bị xúc phạm đến nhân phẩm, các nạn nhân có thể mắc các hội chứng suy nhược, đau đầu, mệt mỏi… Cộng thêm với sự im lặng, không phản ứng lại, thậm chí thỏa hiệp, để lại những ẩn ức không được giải tỏa nên những hội chứng trên càng thêm trầm trọng. Ngoài tác động đến tâm lý, viêc bi quây rôi, sam sơ con ảnh hưởng đến sức khỏe người bị hại. Những tác động tâm lý có thể làm rối loạn hệ tiêu hóa, đau dạ dày, tăng huyết áp, rối loạn chức năng sinh lý, lãnh cảm ở phụ nữ.
Theo VNE
Làm vợ anh em nhé!
Dần dần tôi hầu như chai sạn với cái thứ mà người ta vẫn gọi là tình yêu. Tôi là 1 cô gái luôn thất bại trong tình yêu, tôi yêu nhiều và cũng bị đá nhiều.
Dần dần tôi hầu như chai sạn với cái thứ mà người ta vẫn gọi là tình yêu. Trên sách báo, blog bạn bè, tình yêu là 1 thứ gì đó đẹp lắm. Nhưng với tôi, tình yêu chỉ là thứ làm tôi đau khổ. Tôi căm ghét lũ con trai...Căm ghét.
Cho đến 1 ngày, tôi chứng kiến toàn bộ câu chuyện tình yêu của chị gái tôi. Chị là cô gái câm bẩm sinh, chị không nói được. Dường như ai cũng nghĩ người câm như chị tôi sẽ chẳng có ai yêu huống chi nghĩ đến chuyện có chồng. Chị tôi câm, chị tôi không xinh xắn, chị tôi không ưa nhìn. Nhưng chị tôi có 1 tấm lòng nhân hậu và trái tim cũng biết yêu thương.
Anh ấy là kĩ sư xây dựng, anh ấy đẹp trai, điều kiện, công việc ổn định. Hai người họ ở 2 thế giới hoàn toàn khác nhau. Nhưng lại yêu nhau, họ đến với nhau bất chấp sự ngăn cản của gia đình, bạn bè. Chị gái tôi không nói được 1 tiếng yêu anh ấy lần nào, và vĩnh viễn anh sẽ chẳng được nghe chị ấy nói 1 tiếng yêu. Nhưng anh chấp nhận. Chị cũng biết cách nói lên tình yêu của mình, chị cũng yêu mãnh liệt, yêu tha thiết lắm chứ. Ánh mắt của chị nói lên tất cả.
Chị sống hạnh phúc bên anh, song sinh 2 bé gái dễ thương. Tôi khâm phục chị, khâm phục anh, khâm phục tình yêu của 2 người. Liệu người như anh rể rồi cũng sẽ đến bên tôi chứ?
Tôi là 1 cô gái luôn thất bại trong tình yêu, tôi yêu nhiều và cũng bị đá nhiều. (Ảnh minh họa)
Cuối cùng 1 người tuyệt vời như anh rể cũng xuất hiện, anh không như những người con trai đã đến với tôi. Cả 1 thời gian dài yêu nhau, anh nói yêu tôi 2 lần. Nhưng tôi biết anh yêu tôi nhiều hơn thế. Anh không sáo rỗng như những chàng trai khác. Anh ít biểu lộ cảm xúc, nhưng anh luôn thầm lặng quan tâm tôi. Tôi yêu anh hơn cả bản thân mình.
Mỗi sáng khi thức dậy tôi đều nhắn 1 tin nhắn " Dậy nào anh yêu! chúc anh 1 ngày mới tốt lành . Hôm nay hãy yêu em nhiều hơn hôm qua nhé". Anh không nhắn lại, nhưng mỗi lần kiểm tra máy anh tôi đều thấy anh cẩn thận lưu lại từng tin của tôi. Khi tôi nhắn đến tin thứ 999 anh đã nhắn lại cho tôi, lần đầu tiên anh nhắn lại "Ngày mai sẽ là tin nhắn thứ 1000, anh sẽ ..."
Tin nhắn có 3 dấu chấm lửng, 1 câu hỏi bỏ ngỏ. Nhưng tôi vẫn vui, tôi vẫn biết anh chẳng hề lạnh lùng như vẻ bên ngoài của anh, tôi vẫn biết anh luôn trân trọng những tin nhắn của tôi. Nhưng khi nhận được tin nhắn duy nhất của anh trong suốt 1 thời gian yêu nhau, tôi hạnh phúc đến ngập tràn.
Sáng hôm sau tôi dậy rất sớm, cầm máy định nhắn tin cho anh.Nhưng tôi sợ anh vẫn đang ngủ vì đêm qua anh làm việc rất muộn. Tin nhắn thứ 1000 phải thật đặc biệt, tôi bước ra cửa với nụ cười rạng rỡ và ý suy nghĩ về tin nhắn thứ 1000.
" Anh yêu! Em hạnh phúc khi có anh, em biết anh sẽ chẳng bao giờ xa em đâu. Đừng bao giờ buông tay em nhé"
Soạn xong tin nhắn thứ 1000, hồi hộp làm nốt thao tác gửi tin.
...K...e....t chiếc xe tải từ xa lao tới tôi, tôi đã không thể gửi đc tin nhắn thứ 1000 cho anh.
... Tôi vĩnh viên sẽ không thấy ánh sáng nữa, tôi không còn thấy gương mặt của anh nữa. Tôi sẽ không thể nhắn tin cho anh vào mỗi sáng thức dậy nữa. Tôi gần như tuyệt vọng và không thiết sống.Sẽ chẳng có ai dám yêu 1 cô gái mù lòa cả, nếu có thì chắc chỉ có trong chuyện cổ tích mà thôi.
Niềm tin với tình yêu trong tôi có đôi lúc chỉ là con số 0 (Ảnh minh họa)
Ngày thứ nhất khi tôi ra viện trở về căn phòng quen thuộc. Tôi nhận đc 1 SMS của ai đó, tôi khóc vì bất lực không thể đọc đc. Thậm chí tôi không bấm nổi số máy của anh. Nhưng tôi cũng không muốn nhờ ai khác đọc hay làm hộ.
Ngày thứ 2 khi chiếc đồng hồ báo thức vang lên cũng là tiếng chuông điện thoại báo có SMS mới.
Ngày thứ 3,thứ 4... và ngày nào cũng như ngày nào. Khi tôi thức dậy đều nhận đc 1 SMS mà tôi chẳng hề đọc được. Tôi cười chua chát...
1 tháng sau khi rời bệnh viện, tôi bắt đầu ý thức được và có suy nghĩ tích cực hơn. Anh rể tôi đã giúp tôi có 1 việc làm phù hợp với đôi mắt không còn thấy gì nữa.Tôi quen dần với những lời nói thương hại và những ánh mắt tò mò mỗi khi ra đường phố. Công việc rất tốt và mọi người trong công ty đều rất hòa nhã và quý mến tôi. Chỉ có ở công ty tôi mới không có cảm giác cô đơn và nhớ.
Nhưng mỗi lần bước chân vào nhà, tôi đều đau thắt lòng vì nhớ anh, vì cô đơn... Anh không đến thăm tôi lấy 1 lần, không gọi điện hỏi thăm. Cuối cùng anh cũng vẫn chỉ là 1 gã vô tình. Nhưng sao tôi có thể trách anh được, anh có quyền nghĩ về hạnh phúc cho bản thân chứ. Sao có thể yêu 1 cô gái mù lòa, cứ nghĩ đến đó lòng tôi cảm thấy trống trải và òa khóc.
Gần 3 năm sau...
Vẫn vậy, mỗi sáng tôi đều nhận được SMS mà vĩnh viễn tôi không biết nội dung. Có những hôm trời mưa rất to tôi rất ít khi chuẩn bị áo mưa, nhưng không hiểu người lạ mặt nào gửi bác bảo vệ công ty cho tôi 1 cái ô, 1 cái áo khoác cho tôi. Những chuyến xe buyt từ cơ quan về nhà, mỗi lần xuống xe đều có 1 bàn tay của ai đó đỡ tôi...Tôi nghĩ đó là bác thu vé xe buýt, tôi cảm ơn nhưng không nghe thấy tiếng đáp lại.
Hôm đó trên chuyến xe buyt từ công ty về nhà. Tôi bước xuống xe ngõ,vẫn bàn tay mọi ngày đỡ lấy tôi. Bất giác đỏ mặt, mặc dù tôi không nhìn thấy gì. Nhưng tôi biết đó là bàn tay của 1 người con trai. Cảm ơn anh và bước về nhà. Đi được 5 bước chân, tôi giật bắn mình khi cái cảm giác quen thuộc khi xưa xuất hiện. Anh ôm lấy tôi từ sau lưng thì thầm nói...
- Làm vợ anh em nhé!
Anh đã mang đến trong đời tôi cái gọi là Tình yêu đích thực (Ảnh minh họa)
Không thể nhầm lẫn được, bàn tay này, hơi ấm này, giọng nói này không ai khác ngoài anh. Tôi òa khóc như 1 đứa trẻ con, tại sao bao năm tôi cố gắng quên anh, cố gắng áp đặt những suy nghĩ xấu xa về anh. Giờ anh lại quay lại????
- Hôm nay là tin nhắn thứ 1000 anh gửi cho em. Em còn nhớ khi em nhắn tin nhắn thứ 999 anh hứa sẽ nói gì với em không? Đó là lời cầu hôn. Làm vợ anh em nhé!
Giờ thi tôi đã biết, SMS mỗi sáng tôi nhận được trong suốt 3 năm qua là ai? người con trai luôn đỡ tôi và dõi mắt nhìn theo tôi cho đến khi tôi mất hút vào nhà là ai. Những ngày mưa ai là người đem ô và áo khoác?.... Là anh.
Anh không vô tình, anh không lạnh lùng. Anh vẫn luôn lo lắng và luôn đi bên tôi. Anh chưa bao giờ bỏ rơi tôi mặc dù tin nhắn thứ 1000 chưa kịp gửi. Anh vẫn luôn nắm tay tôi. Nhưng sao tôi thấy tự ti thế này.
Sau hôm đó tôi suy nghĩ nhiều hơn về lời câu hôn của anh. Tôi bắt đầu tò mò về những tin nhắn mỗi sáng của anh. Tôi nhờ mẹ đọc cho tôi tin nhắn gần nhất, tin nhắn thứ 1000
" Em yêu! đây là tin nhắn thứ 1000, là 1000 yêu thương, 1000 nỗi nhớ. Mai anh sẽ cầu hôn em, hãy chấp nhận anh nhé. Em đừng lo lắng hay suy nghĩ gì cả. Em không thể nhìn đc gương mặt anh. Nhưng em còn có bàn tay, em sẽ nhận ra anh. Em không thể nhắn tin cho anh vào mỗi sáng sớm, nhưng em có thể hôn tạm biệt anh trước khi đi làm. Và anh tin anh có thể làm được nhiều hơn thế nữa... Anh hứa đấy, lời hứa của 1 thằng đàn ông".
Theo Eva
Vợ à, tình cũ ấy qua rồi! Anh sẽ không khờ khạo để đánh mất người đàn bà gắn bó trọn cuộc đời với mình để quay về bên tình cũ. Chiều qua tình cờ vợ chồng mình gặp cô ấy. Anh đã có phần khựng lại khi gặp người con gái từng gắn bó với mình suốt những năm tháng của thời trai trẻ. Một luồng cảm xúc thật...