“Khi nào thu nhập của anh 30 triệu, em mới chịu cưới xin”
Khi vừa nói xong câu này thì anh giận dữ bỏ ra về. Còn tôi một mình ngồi lại khóc trong ấm ức. Chẳng lẽ tôi là đứa con gái thực dụng như lời anh nói chăng.
Đắn đo mãi tôi mới viết những chia sẻ của mình lên đây. Thực tình, tôi sợ mọi người đánh giá là tôi thực dụng. Còn tôi, tôi không biết mình có phải là người hơi thực dụng hay không, nhưng tôi biết mình cô gái sống rất thực tế. Bởi thế, tôi rất lo lắng cho tình yêu đang có của mình.
Tôi và anh quen nhau tại chính xưởng sản xuất đồ chơi anh đang làm kỹ thuật ở đó. Còn tôi, lúc đó chỉ là cô sinh viên năm 2 và đang đôn đáo tìm việc làm thêm. Tôi đăng ký làm ở xưởng sản xuất đồ chơi đó hầu hết các buổi tối trong tuần. Chính vì làm chung 1 phân xưởng nên tôi và anh đã quen nhau.
Tình yêu của chúng tôi cứ thế kéo dài suốt 2 năm tôi học đại học. Và đến giờ, tôi đã ra trường và đi làm ở một môi trường năng động. Tuy nhiên, vì là lương mới ra trường nên chưa cao. Còn bạn trai tôi, 2 năm qua anh vẫn làm tại phân xưởng này, vẫn phụ trách kỹ thuật và lương của anh thì chỉ nhỉnh hơn được chút.
Xin nói qua một chút về bạn trai tôi. Bạn trai tôi là người rất nền tính. Anh cũng yêu chiều tôi nhất mực. Gia đình anh cũng rất quý mến tôi. Thật lòng mà nói, tôi không chê được anh điều gì ngoài cái tính an phận cho công việc và không biết phấn đấu cho tương lai.
Rất nhiều lần vì thấy mức lương của anh mấy năm qua chỉ 5 triệu đồng, tôi đã khuyên anh tìm một công việc khác phù hợp hơn hoặc nếu không cũng đi học thêm để có cơ hội nâng cao nghề nghiệp của mình. Song anh nói, chỉ cần đủ sống thôi và gắn bó với nơi này từ những ngày đầu ra trường nên anh không muốn thay đổi.
Có nhiều lúc, anh cũng được bạn bè giới thiệu cho những vị trí công việc gần tương đương ở những công ty khác với mức lương cao hơn, anh cũng không dám thử thách. Tôi động viên anh, thậm chí tức giận cũng không làm anh có thêm động lực để táo bạo mạo hiểm.
Video đang HOT
Đó là lý do tôi hay suy nghĩ về anh và tình yêu này. Chẳng hiểu sao do có phải là người năng động hay không mà tôi rất ghét mẫu đàn ông an phận. Cứ thử đặt một giả thiết, tôi và anh cưới nhau, cái đồng lương này của anh chắc chắn chỉ đủ tiền mua sữa và đồ ăn vặt cho các bé. Chưa kể khi gia đình gặp biến cố nào đó, làm gì vợ chồng có tiền tích lũy mà chi những lúc này…
Chẳng thế mà 2 tháng nay, anh cứ giục giã chuyện cưới xin của 2 đứa nhưng mỗi lần anh nói, tôi toàn làm ngơ hoặc tìm cách delay. Nhiều lần anh giục quá nên hôm trước tôi đã mạnh dạn nói lý do với anh.
Anh: Tại sao em có vẻ không thích chúng mình làm đám cưới thế? Giờ công việc của em cũng ổn định rồi. Bố mẹ 2 bên cũng giục lắm rồi em biết không?
Tôi: Thật lòng cứ phải tìm lý do để trì hoãn chuyện trọng đại này, em cũng thấy giả dối lắm.
Anh: Có chuyện gì vậy em, em cứ nói thẳng ra xem nào.
Tôi: Giữa 2 chúng mình không có chuyện gì hết. Nhưng em còn băn khoăn về sự an phận của anh. Lương của anh mấy năm nay chỉ thấp như vậy, lương của em lại cũng chẳng khá hơn vì mới ra trường. Vậy nếu cưới nhau sao đảm bảo được cho tương lai chứ.
Anh: À, thì ra em chê anh nghèo à? Vậy cô đi tìm thằng nào giàu hơn tôi mà yêu? (Anh đổi giọng).
Tôi: Không phải em chê anh nghèo vì em cũng có giàu hơn gì anh. Nhưng em muốn anh có ý chí, có tham vọng hơn trong công việc để sau này có thể trở thành chỗ dựa, là trụ cột của gia đình.
Em sẽ đợi anh đến khi nào thu nhập của anh tăng từ 5 triệu thành 30 triệu thì chúng mình mới đám cưới. Anh phấn đấu lên nhé, em sẽ ở bên anh.
Anh: Cô đang nằm mơ nên tưởng bở à? Cô thừa biết thu nhập của tôi không thể tăng được như vậy. Nếu thế thì chia tay luôn đi. Cô là đứa con gái thực dụng và vật chất quá.
Khi vừa nói xong câu này thì anh giận dữ bỏ ra về. Còn tôi một mình ngồi lại khóc trong ấm ức. Chẳng lẽ tôi là đứa con gái thực dụng như lời anh nói chăng. Tôi mong khi nào thu nhập của anh 30 triệu mới cưới là sai chăng?
Theo Phunutoday
Choáng với tâm sự của người đàn bà thực dụng!
Đàn bà thực dụng thì có sao? Là phận đàn bà, sinh ra là đã thiệt thòi, làm vợ, làm mẹ, làm dâu, nhìn đâu cũng thấy bị áp bức, bóc lột.
"Tôi nói thật, thời này mà còn nghĩ đến câu chuyện một túp lều tranh hai trái tim vàng thì cứ quay về thời Trung cổ mà sống, không thì chọn lấy một cô xấu đến nỗi không thể chung sống nổi với loài người ý, may ra họ theo các anh..."
Nhiều đàn ông trà dư tửu hậu xong than thở với nhau trên bàn nhậu "đàn bà bây giờ thực dụng thật, mở miệng ra là đòi tiền đòi quà, mà rõ là người yêu mà chúng nó cứ tiền tiền quà quà như là gái ý, nhiều lúc thấy nản quá, muốn yêu mà nghĩ đến cái tính thực dụng đúng là hết yêu nổi!", tôi ngồi cạnh vô phúc được nghe câu chuyện, phần cũng lại vì tôi là đàn bà nên đâm ra thấy bực lây, chỉ muốn chỉ tay day mặt mấy gã bợm nhậu chả có tài cán gì mới đem chuyện tiền tình và đàn bà ra làm quà cho vui mồm!
Đàn bà thực dụng có gì xấu? (Ảnh minh hoạ)
Đàn bà thực dụng thì có sao? Là phận đàn bà, sinh ra là đã thiệt thòi, làm vợ, làm mẹ, làm dâu, nhìn đâu cũng thấy bị áp bức, bóc lột. Làm vợ thì hầu chồng, làm mẹ thì mang nặng đẻ đau rồi hầu con, làm dâu thì hầu bố mẹ chồng, lúc nào cũng phải quản bao nhiêu cái chuyện chẳng phải của mình, nào thì là việc nội ngoại, thờ phụng, chăm sóc. Bố mẹ đẻ sinh ra nuôi nấng bao nhiêu năm trời mới nên người, còn chưa báo hiếu được ngày nào thì đã theo chồng rồi hầu cả gia đình nhà ấy? Sao không thấy ai bảo gì hay các anh lại bảo "cái lẽ nó phải thế?". Chúng tôi lấy chồng cũng mong nương tựa vì như các anh vẫn bảo là phụ nữ chân yếu tay mềm đấy, thế mà có khi vô phúc vớ phải ông chồng hãm toàn tập thì đời đàn bà đã khổ nay còn thê thảm hơn!
Yêu đương thì thiệt thòi, lúc nào cũng lo ngay ngáy có bầu, rồi thì mua thuốc tránh thai mà uống rối loạn hết cả kinh nguyệt. Lỡ có bầu gã nào tử tế thì cưới, không thì lại đi "bỏ" vì không thể nuôi nổi, nếu mà dũng cảm để nuôi thì con cái lại khổ cả đời vì cái tiếng con không cha. Lúc ý đàn bà lại không những khổ, mà còn nhục nữa! Đấy, giữa cái khổ cái nhục của đàn bà như vậy? Tại sao đàn bà lại không được có quyền đòi hỏi những thứ xứng đáng thuộc về mình?
Chuyện đàn ông yêu thương, mua quà, cho tiền người con gái mình yêu chẳng có gì mà phải tranh cãi ở đây? Gái ham tài trai ham sắc là ở cái chỗ đấy, cứ bảo anh giỏi anh giàu thế này thế kia mà đi tán gái anh chả dám mua tặng cô ta đến cái lọ nước hoa thôi thì tốt nhất là anh đừng mở miệng khoe giàu nữa!
Lại nữa, người ta bảo "phụ nữ nên yêu người đàn ông vì mình mà tiêu tiền, không cần biết trong tài khoản của anh ta có bao nhiêu" là đúng thực tế chứ chẳng thực dụng gì! Anh có bao nhiêu chẳng quan trọng, quan trọng là anh vì đàn bà mà tiêu tiền hay không? ừ, cứ cho là anh "mua" đàn bà như cách mà các anh vẫn tỏ vẻ khinh thường những cô gái thực dụng đi, nhưng anh "mua" cái giá nào thì người ta cũng trả anh cái giá đó, rõ ràng như thế sao lại đi mắng người yêu là gái?
Thời này đàn bà con gái khôn lắm, có thực mới vực được đạo! Nồi nào thì úp vung nấy, muốn theo đuổi gái xinh gái đẹp thì chấp nhận chịu chi là đúng rồi, còn nếu không thì chọn lấy một cô xấu đến nỗi không thể chung sống nổi với loài người ý, may ra họ theo các anh vì tình yêu đơn thuần!Đàn bà thực dụng chẳng qua là họ cũng biết giá trị bản thân mình mà thôi! Họ thực tế, họ biết giá trị của đồng tiền và cách mà đàn ông làm ra tiền như thế nào? Họ cũng biết giá trị của họ ra sao và đơn giản đó như một nhu cầu trao đổi giữa bao nhiêu nhu cầu khác trong cuộc sống thôi mà. Cứ bảo yêu đương trong sáng thánh thiện xong rồi đưa ngay con người ta lên giường chả mất cái gì, chán thì bỏ xong chê đàn bà rẻ tiền là không được! Nếu như các anh còn nghĩ thế thì đàn bà thực dụng vẫn còn thực dụng nữa, thực dụng mãi. Vì họ không thể cứ ngu ngơ trao thân gửi phận một cách vô giá trị cho các anh để rồi bao nhiêu hậu quả họ lĩnh đủ vào thân được.
Tình quan trọng, tiền cũng vậy! chả ai uống không khí, hít niềm tin mà sống cả, nên đừng tỏ ra bài xích chuyện đàn bà thực dụng, vì có gì là khó hiểu đâu "đàn ông có thể hôm nay là của mình, nhưng mai lại là của người ta mất rồi!". Đàn bà vốn thiệt thòi vậy thì phải làm gì đây? Thì phải biết nhận lại những gì mà mình đã cho đi chứ, ở đâu ra cái hình mẫu một túp lều tranh hai trái tim vàng nữa chứ! Giờ không có tiền, đất còn chả có mà cạp chứ đừng nói là cạp đất mà ăn!
Theo Công Luận
Choáng với tâm sự của một người đàn bà thực dụng! "Tôi nói thật, thời này mà còn nghĩ đến câu chuyện một túp lều tranh hai trái tim vàng thì cứ quay về thời Trung cổ mà sống, không thì chọn lấy một cô xấu đến nỗi không thể chung sống nổi với loài người ý, may ra họ theo các anh..." Nhiều đàn ông trà dư tửu hậu xong than thở với...