Khi nào bạn nên có con thứ 2?
Sức khỏe, tuổi tác, tài chính, tâm lý… rất nhiều điều bạn cần tính đến khi muốn có thêm cục cưng thứ 2. Lường trước và chuẩn bị chu đáo mọi thứ, bạn sẽ chủ động vượt qua mọi rào cản một cách dễ dàng để trọn vẹn với niềm vui được làm mẹ lần 2 của mình.
Khoảng cách giữa 2 lần sinh là bao lâu?
Điều đầu tiên mà vợ chồng bạn phải cân nhắc là khoảng cách giữa lần sinh đầu và thứ 2. Các nhà nghiên cứu cho rằng mỗi phụ nữ nên có khoảng cách 2-3 năm giữa 2 lần sinh. Đây là khoảng thời gian đủ để người phụ nữ hồi phục sức khỏe, giải tỏa stress sau quãng thời gian vượt cạn và nuôi con vất vả.
Riêng đối với chị em sinh mổ sẽ cần khoảng thời gian lâu hơn để lấy lại “phong độ”. Các bác sĩ cũng khuyên, khoảng cách giữa 2 lần sinh của những người sinh mổ ít nhất là 5 năm.
Hiện nay hầu như các chị em đều nhận biết được khoảng cách cho lần sinh tiếp theo bao lâu là an toàn. Chỉ một số trường hợp “bất đắc dĩ” như vỡ kế hoạch hoặc lớn tuổi muốn sinh nhanh để thuận đà sinh học… Những trường sinh dày thường dễ dẫn tới tình trạng trẻ nhẹ cân, thiếu tháng.
Vấn đề tài chính
Tiền bạc – Hẳn là vấn đề khiến nhiều chị em phải đắn đo nhất khi muốn có thêm con. Thêm thành viên mới đồng nghĩa với khoản chi tiêu trong gia đình bạn cũng vì thế mà tăng lên. Có hàng trăm thứ chi phí mà bạn phải tính đến như tiền thăm khám trong thời kỳ bầu bì, thuốc men, ăn uống, sinh nở, nuôi con, học hành… đó là chưa kể đến các khoản phát sinh khác như bạn có thể rơi vào tình trạng phải sinh mổ, thiếu sữa phải nuôi con bằng sữa ngoài, bé cũng sẽ có lúc trái gió trở trời…
Tuy nhiên, với lần sinh sau bạn có thể tiết kiệm một khoản kha khá bằng cách tận dụng đồ đạc, quần áo của anh/chị trước để lại.
Với kinh nghiệm của bà mẹ một con, bạn đã nắm rõ hơn ai hết các khoản chi phí cho mỗi lần sinh nở cũng như nuôi nấng con. Điều bạn cần làm lúc này tổng kết các khoản chi dành cho bé trước là bao nhiêu thì bé sau cũng cần khoảng chừng ấy. Hãy dành dụm tiền bạc ngay từ khi có ý định sinh bé thứ 2 để không lâm vào cảnh thiếu trước hụt sau bạn nhé.
Hãy cùng chồng lên kế hoạch tài chính khi muốn có thêm con
Tuổi tác và sức khỏe
Để “mẹ tròn con vuông” thì vấn đề tuổi tác và sức khỏe bạn không nên xem thường. Khoa học đã chứng minh phụ nữ ở độ tuổi từ 22-29 tuổi có sức khỏe sinh sản tốt nhất vì cơ thể đã phát triển toàn diện, chất lượng trứng cũng ở thời kỳ tốt. Nếu bạn ở trong độ tuổi này và không gặp rắc rồi gì về sức khỏe thì hoàn toàn có thể sinh bé thứ 2 một cách an toàn, thời gian cũng có thể linh hoạt hơn.
Video đang HOT
Bên cạnh đó cũng không ít phụ nữ sinh con ở độ tuổi 38 – 41. Ở giai đoạn này sức khỏe của người phụ nữ không còn như thuở mười tám đôi mươi, tỷ lệ sinh sản cũng giảm sút đột ngột, dễ dẫn tới tình trạng trẻ sinh non, suy dinh dưỡng, kém thông minh…
Nếu có ý định sinh thêm bé, bạn cần kiểm tra lại tình hình sức khỏe của 2 vợ chồng. Sức khỏe tốt cộng với chế độ dinh dưỡng hợp lý và thường xuyên thăm khám, bạn sẽ sinh con an toàn hơn. Khoảng cách sinh bé đầu và bé thứ 2 cũng nên rút ngắn trong khoảng 3 năm là hợp lý.
Bé lớn nhà bạn bao nhiêu tuổi?
Khi có thêm thành viên mới, người tỏ thái độ rõ rệt nhất trong gia đình có lẽ là anh/chị nhí. Bé lớn sẽ có thái độ yêu – ghét rất rõ ràng. Bởi vậy bạn không thể bỏ quên “ý kiến” của thành viên tý hon trong gia đình mình.
Bé từ 1-3 tuổi. Mẹ không dễ để tách rời khỏi bé. Bé đã quen với mẹ như hình với bóng thì việc phải nhường mẹ cho em quả là khó khăn. Nào là gào khóc, phụng phịu tủi thân, rồi ngắt nhéo em bất cứ lúc nào mà mẹ không để ý để giành lại mẹ bằng được… Phải làm anh/chị bất đắc dĩ khi còn quá nhỏ thì những phản ứng của bé cũng là điều dễ hiểu. Thế nhưng bản thân bạn cũng không tránh khỏi xót con khi bé còn quá non nớt để tách rời khỏi mẹ.
Tuy nhiên lợi thế mà khoảng cách sinh gần nhau giữa 2 bé mang lại là: bạn có thể tóm gọn giai đoạn chăm con trong thời gian ngắn nhất; những kinh nghiệm chăm sóc bé đầu còn mới nguyên để áp dụng tốt hơn cho bé sau; những trường hợp kết hôn sau 30 khoảng cách sinh 2 bé gần nhau cũng thuận lợi cho việc sinh nở hơn.
Từ 4 tuổi trở lên, bé đã tỏ ra là một “bà chị chững chạc”
Bé từ 4 tuổi trở lên. Bạn sẽ không phải nhức đầu giải thích với bé vì sao mẹ phải chăm em nhiều hơn, hay vì sao con phải nhường nhịn em…Bé sẽ tự hiểu và ra dáng một người anh/chị rất chững chạc.Vì thế bạn hoàn toàn có thể cậy nhờ bé lớn một số việc lặt vặt. Đây là một ông anh (bà chị) lý tưởng nhất.
Dù bé lớn ở độ tuổi nào, điều quan trọng là bạn biết phân bổ thời gian, nắm bắt được tâm lý của bé để cân bằng sự quan tâm, chăm sóc cho các con. Tránh tình trạng dành trọn thời gian cho bé em mà bỏ quên, thậm chí la mắng bé lớn khi chúng mè nheo đòi mẹ. Việc bé lớn có vui vẻ chấp nhận thêm em hay không phần lớn nhờ vào tài ứng xử khéo léo của mẹ.
Tâm lý bạn đã sẵn sàng?
Một số cặp vợ chồng quyết định sinh thêm con vì sức ép từ phía ông bà nội ngoại 2 bên, hoặc thấy bạn bè bằng tuổi mình đã “có nếp có tẻ” trong khi mình vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ… Đó là chưa kể tới chuyện vợ chồng bạn đã thống nhất về chuyện sẽ sinh thêm em bé chưa hay khăng khăng là ý của riêng một người?
Nếu vì một trong những điều trên khiến bạn “đánh liều” sinh thêm em bé chứng tỏ bạn chưa sẵn sàng về tâm lý. Điều này dễ dẫn tới những mệt mỏi, căng thẳng trong cuộc sống của hai vợ chồng. Sự đỗ lỗi cho nhau sẽ là không tránh khỏi khi bạn gặp khó khăn nào đó trong cuộc sống.
Hãy nhìn thẳng vào gia cảnh, tuổi tác và nhiều thứ khác nữa để chủ động trong chuyện quyết định sinh thêm con. Khi tâm lý đã sẵn sàng, chắc chắn bạn sẽ vượt qua mọi khó khăn một cách thoải mái nhất.
Theo Thanhnien
Chưa gặp nhau anh đã muốn sớm có con
Tôi vẫn trả lời thư anh như thể thăm dò xem anh có thực sự muốn có con hay chỉ vì 'chuyện đó'.
Tôi vào Sài gòn khi bước vào tuổi 18, cái tuổi đầy mơ mộng và luôn hy vọng vào những điều tốt đẹp sẽ đến với mình. Nhưng tôi cũng chợt nhận ra nơi phồn hoa, náo nhiệt này không dành cho tôi, một người quá hiền lành và an phận.
Ngay những ngày đầu bước chân vào thành phố, tôi đã được người thân (là anh chị họ vì tôi sống ở nhà anh chị) trang bị cho tinh thần cảnh giác với những cạm bẫy bên ngoài bởi mọi người thấy tôi quá ngờ nghệch so với cái tuổi 18. Tôi chưa bao giờ rời khỏi lũy tre làng, nơi mà bạn có thể xây nhà mà chẳng cần làm khóa cửa hay xây cổng.
Tôi cứ sống mà không hề toan tính gì cho riêng mình, nhưng tôi không ngốc như mọi người tưởng bởi đơn giản tôi giản tôi nghĩ mình chịu thiệt một chút mà người thân thấy vui là được. Tôi không giận vì bị người ta lợi dụng.
Rồi tôi gặp và yêu anh, mối tình đầu của tôi. Khi ấy tôi đã 25 tuổi, anh hơn tôi 7 tuổi và là người từng trải. Có thể nói anh đối lập hoàn toàn với tôi từ gia thế đến học thức, anh đi nhiều và hiểu biết rộng. Ban đầu anh thấy tôi là người Bắc vào Sài Gòn đã 7 năm mà hỏi đường nào cũng không biết, lại còn nói đặc giọng địa phương nên anh cứ hay gọi điện thoại để trêu tôi.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Chúng tôi làm bạn với nhau như thế suốt 2 năm trời và chỉ gặp nhau vì công việc. Khi dự án xong, anh luôn lấy cớ có chuyện buồn để gọi điện tâm sự với tôi, ngày nào anh cũng gọi cho tôi cả tiếng đồng hồ. Rồi đến một ngày, anh mời tôi đi ăn kem và anh ngỏ lời yêu tôi. Anh rất yêu và chiều tôi, anh có thể đọc được hết những suy nghĩ của tôi (anh bảo tôi sống quá đơn giản nên chỉ cần nhìn tôi là anh biết tôi muốn nói gì).
Tôi yêu anh và tuyệt đối tin tưởng anh, tôi chưa bao giờ nói dối anh nửa lời cho đến khi H, cô bạn đồng nghiệp của tôi, nói với tôi: "Việc gì phải thế, có chắc là người yêu bạn không lừa dối bạn?". Và rồi tôi đã theo ý kiến của cô ấy là dùng phép thử với anh. Cô bạn đồng nghiệp đã gọi điện và xin được làm quen với anh, khi ấy tôi đã rất vui vì anh nói: "Anh không có nhu cầu kết bạn, vì anh đã có bạn gái, nhưng anh sẽ cho số điện thoại này (số của H, anh chưa từng gặp cô ấy) cho bạn bè anh, những người có nhu cầu kết bạn nếu em đồng ý".
Khi ấy khỏi phải nói, tôi đã hạnh phúc biết bao và đúng như lời anh hứa, anh cho người bạn thân của mình số của H. Họ gặp nhau, khi nghe bạn anh kể về nơi làm việc của H thì anh nhận ra đấy chính là nơi tôi làm. Anh đoán ra trò đùa tinh quái của tôi. Khi ấy anh không giận tôi mà chỉ mắng yêu là tôi ngốc quá, thử như thế không sợ mất người yêu sao?
Từ khi phép thử thành công, tôi lại càng tin tưởng và yêu anh hơn. Cho đến một ngày, bạn thân của anh nói bóng nói gió với tôi rằng nếu M (tên anh) phản bội tôi sẽ ra sao, khi mà tôi chỉ nhìn về một hướng thôi? Tôi hỏi sao anh lại nói vậy, thì anh im lặng. Tình cờ, tôi cầm di động của H để chơi game. Chơi chán, tôi chuyển chế độ quay phim và khi tôi vào để xem lại thì tôi như chết lặng khi thấy anh và H. Tôi đã khóc rất nhiều, một người tôi yêu, một người tôi coi như em gái, cả hai đã chĩa mũi dao đâm thẳng vào tim tôi. Tôi và anh yêu nhau nhưng chưa bao giờ anh có đòi hỏi vượt quá mức độ, vậy mà anh và H lại làm chuyện đó. Trái tim tôi như tê dại, nhưng tôi cố giấu, coi như không biết chuyện anh phản bội vì tôi quá yêu anh, sợ khi nói ra tôi sẽ mất anh.
Cuối cùng thì tôi cũng nói lời chia tay vì càng ở bên anh tôi càng đau khổ, nhưng lý do mà tôi nói với anh lại là, tôi cảm thấy "không tự tin" khi ở bên anh, tôi không tự tin để giữ anh là của riêng mình và xin anh hãy giúp tôi bằng cách hãy xa lánh tôi.
Rồi tôi thay đổi chỗ làm, tôi sống khép mình như con thú sợ bị thương, tôi chỉ biết lao đầu vào công việc và học hành. Tôi sống như thế suốt 6 năm trời, cho đến gần đây tôi có quen một người trên mạng. Người này lớn hơn tôi 2 tuổi, tôi làm quen do thấy anh đăng tin "tìm bạn đời". Hiện giờ tôi cũng lớn tuổi rồi nên quyết định gửi thư làm quen.
Cái cách anh tìm bạn thật lạ, lá thư thứ nhất anh nói:
1. Không tìm bạn gái.
2. Không tìm người yêu.
3. Chỉ tìm bạn đời, nếu nghiêm túc thì gặp để không làm mất thời gian của nhau.
Tôi đồng ý bởi tôi cũng thật sự nghiêm túc khi quyết định làm quen với anh. Ngay khi chúng tôi quyết định sẽ gặp mặt trực tiếp thì anh lại gửi thông điệp:
1. Gặp nhau sẽ quyết định chính thức luôn.
2. Không kéo dài, hợp ý thì vài tháng là cưới.
3. Anh muốn sớm có con.
Khỏi phải nói tôi nghe xong sốc thế nào. Tôi định sẽ không quen người kỳ cục như vậy, xong tôi vẫn trả lời thư anh như thể thăm dò xem anh có thực sự muốn có con hay chỉ muốn "chuyện đó". Theo cảm nhận của riêng tôi, tôi thấy anh thực sự muốn có con và quyết định theo như kế hoạch của anh.
Có điều, tôi nói thật với anh rằng tôi chưa từng làm "chuyện ấy", tôi nói vậy để anh biết mà giúp tôi vượt qua nỗi sợ hãi và căng thẳng chứ không phải để chứng minh tôi là cô gái đoan trang, trinh trắng. Nhưng ông trời cứ như đang thử thách tôi vậy, lần đầu của tôi lại không có dấu hiệu của cô gái còn trinh tiết. Tôi đã khóc rất nhiều vì điều này, còn anh, anh nói không quan trọng điều ấy. Tôi biết anh không quan trọng điều ấy nhưng tôi sợ anh nghĩ là tôi đã nói dối anh, bởi ngay từ đầu tôi cũng nói quan điểm của mình: "Một là nói sự thật, hai là không nói gì", chứ tôi không muốn nói dối bất kỳ ai, vậy mà...
Sau hôm đó, chúng tôi vẫn trao đổi với nhau qua yahoo mỗi ngày nhưng tôi biết anh vẫn đi gặp gỡ những người con gái khác (vì anh vẫn đăng tin tìm bạn). Điều làm tôi buồn là tôi và anh đã thỏa thuận khi hai đứa đã là một thì cả hai sẽ dành thời gian cho nhau, cùng nhau vun đắp tình cảm và anh sẽ không gặp gỡ ai nữa.
Thực lòng tôi không hề oán trách anh, thậm chí tôi còn nói với anh hãy đi gặp những cô gái khác, biết đâu anh sẽ gặp được người hợp với anh hơn tôi bởi tôi luôn mong anh sẽ hạnh phúc. Và tôi cũng không nên quá ích kỷ với anh. Anh nói tôi suy nghĩ lung tung, anh không phải người như thế. Tôi nhận ra hình như mình đang thích anh và dường như anh đang thay đổi.
Anh thay đổi tôi không trách, không hờn giận nhưng tôi chỉ mong anh đừng nói dối tôi. Nếu anh thay đổi xin hãy nói thật và nói thẳng với tôi, như vậy tôi sẽ tôn trọng anh và quan trọng là tôi sẽ đứng vững trên con đường này để có thể tiếp tục tin vào ai đó sau này. Tôi đã rất khó khăn khi mở lòng với anh bởi tôi quyết định chọn anh để lấy lại niềm tin vào đàn ông, tôi muốn tin rằng trên đời này vẫn tồn tại cái tình cảm mà người ta vẫn gọi là tình yêu.
Nhưng giờ đây tôi bắt đầu sợ. Tôi sợ anh không phải là người sẽ thắp sáng niềm tin trong tôi, kéo tôi ra khỏi vở ốc của mình, mà anh lại là người đạp tôi xuống hố sâu hơn.
Theo Ngoisao
Ngô Thanh Vân: 'Muốn có con nhưng không làm mẹ đơn thân' "Tôi biết mình không thể lái số phận nhưng nhất định sẽ làm nó tốt nhất có thể, bằng sức người cố gắng, linh hoạt quan sát và kiên định tìm kiếm cơ hội trước khi chờ đợi điều gì. Sau những năm tháng miệt mài với sự căng sức để nuôi vốn sống, tôi về Việt Nam, bắt đầu làm một Ngô...