Khi nạn nhân xin cho kẻ thiêu cả nhà mình
Cả gia đình anh đã may mắn thoát chết trong lần bị hãm hại đó (Hình minh họa)
Cách đây hơn một năm, gia đình anh Vũ Văn Qúy đã bị Nguyễn Thế Kiểm đổ xăng vào nhà, phóng hỏa đốt. Kiểm còn ác ý dùng dây buộc chặt cửa bên ngoài để cả gia đình anh Qúy không thể thoát thân. Ngọn lửa bùng cháy giữa đêm khuya, nhưng gia đình anh Qúy may mắn thoát nạn khi được hàng xóm cứu. Sau tất cả những tội lỗi mà Kiểm đã gây ra cho gia đình mình, người đàn ông tên Qúy khi đứng trước tòa vẫn một mực xin HĐXX tha tội cho kẻ sát nhân.
Hậm hực lòng ghen
Câu chuyện được bắt đầu từ một quán phở. Vào đầu năm 2004, Nguyễn Thế Kiểm thuê nhà của ông Nguyễn Đức Minh ở đội 1, thôn Thượng Cát, xã Thượng Cát, huyện Từ Liêm, Hà Nội để bán phở. Việc làm ăn của Kiểm đang khá suôn sẻ khi xung quanh không có hàng phở nào cạnh tranh. Đùng một cái, vào đầu tháng 11/2009, anh Vũ Văn Qúy (sn 1964 quê ở xã Đồng Sơn, Nam Trực, Nam Định) cũng đến khu vực này, thuê nhà ông Nguyễn Văn Phấn để mở quán hàng phở.
Quán “Phở bò Nam Định” với thương hiệu ngon có sẵn của anh Qúy được khai trương vào ngày 6/11/2009, hút được khá nhiều khách. Trong khi, quán hàng của Kiểm dù lâu năm nhưng không thể sánh được thương hiệu phở Nam Định. Hơn nữa, anh Qúy lại thuê được nhà với giá rẻ hơn giá mà Kiểm thuê nên phở của quán anh Qúy vừa ngon, vừa rẻ. Điều này khiến Kiểm đứng ngồi không yên khi có một đối thủ cạnh tranh mọc ngay quán gần quán nhà mình. Cũng từ đây, Kiểm bắt đầu hậm hực tức tối vì nghĩ rằng anh Qúy cố tình mở quán gần quán phở của mình, khiến mình bị mất khách. Thấy khách vào ra quán phở nhà anh Qúy, Kiểm hậm hực lắm, về nói với vợ: “Để anh xử lý”. Suốt ngày hôm đó Kiểm đứng ngồi không yên với những mưu kế hại anh Qúy. Trong lúc đang tắm, hắn nhìn thấy can xăng ở góc phòng và chợt nẩy sinh ý đồ tàn độc.
Ngay cái ngày anh Qúy khai trương quán phở, Kiểm đã mang can nhựa loại 10 lít đến cây xăng ở xã Tân Lập, huyện Đan Phượng, Hà Nội mua 5 lít xăng mang về để ở nhà tắm. Hắn khoét một một lỗ ở can rồi cho đoạn ống nước bằng nhựa có gắn van đóng mở và dùng keo 502 gắn lại. Kiểm lấy một đoạn ống nhựa dài khoảng 1cm làm vòi dẫn xăng, 1 đoạn dây thép rồi chờ đêm xuống sẽ ra tay hành động.
Khoảng 1 giờ sáng ngày hôm sau, 7/11, Kiểm đi tuần quanh nhà anh Qúy và hắn biết rõ vợ chồng anh Qúy và con gái 15 tuổi đang say giấc trong quán nhưng hắn vẫn không từ bỏ ý định. Nhìn trước, ngó sau, thấy không một bóng người, Kiểm lấy đoạn dây thép chuẩn bị từ trước buộc một bên cửa, còn một bên thì treo can xăng và dùng ống nhựa cao su dẫn xăng chảy vào trong quán. Khi Kiểm đang rót xăng vào ống nhựa dẫn vào trong quán thì can xăng rơi xuống đất. Tiếng động đã làm anh Qúy tỉnh giấc. Ngửi thấy có mùi xăng, anh Qúy cất tiếng hỏi: “Ai đấy?”. Lúc đó Kiểm sợ lộ vội xách can xăng chạy một mạch về nhà. Hắn hổn hển kể với vợ: “Vừa đem can xăng đốt quán phở của nhà thằng Qúy nhưng không đốt được do có người đi xe máy qua “. Vợ Kiểm nghe chồng nói vậy không hề có phản ứng gì.
Dường như, nỗi lo cơm áo đè nặng khiến bản thân Kiểm đã đứng ngồi không yên khi thấy đối thủ đáng gờm dọn quán bán phở ngay gần hàng nhà mình. Hắn lo lắng về việc sau khi anh Qúy mở quán hàng, quán nhà hắn sẽ vắng teo vì không thể lại được với thương hiệu phở Nam Định. Vì thế sau lần đầu hại anh Qúy thất bại, Kiểm vẫn không từ bỏ ý định. 1 giờ ngày 9/11, Kiểm xách “đồ nghề” quay lại quán nhà anh Qúy để đốt quán. Giống như lần trước, hắn lại “đi tuần” quanh nhà anh Qúy, khi biết cả nhà đang say giấc nồng, hắn quyết định ra tay. Kiểm lấy dây thép buộc cửa để vợ chồng anh Qúy và con gái không chạy ra ngoài được rồi treo can xăng lên cột điện trước cửa quán, luồn dây dẫn qua khe cửa chính dẫn xăng chảy vào trong nhà. Xong đâu đấy, Kiểm bật diêm châm lửa đốt quán.
Đang ngủ ở trong quán, anh Qúy cùng vợ là chị Vũ Thị Thân choàng tỉnh khi ngọn lửa bùng cháy. Cả hai vợ chồng anh Qúy cuống cuồng chạy thoát thân, nhưng đã không mở được cửa vì cửa đã bị Kiểm buộc dây thép từ bên ngoài. Cả nhà anh Qúy vội kêu cứu. Rất may lúc đó, chị hàng xóm tên Nguyễn Thị Hạnh nghe tiếng kêu đã chạy sang, tháo dây thép buộc bên ngoài cửa cho cả nhà anh Qúy chạy ra ngoài kịp thời. Cả khu xóm hôm đó được phen kinh hoàng, mọi người hùa nhau dập tắt ngọn lửa. Dù thoát chết, nhưng anh Qúy bị bỏng với thương tích 8%, chị Thân vợ anh Qúy bị bỏng nhẹ. Riêng con gái anh chị, cháu Vũ Thị Anh không bị thương tích gì. Quán hàng nhà anh Qúy bị cháy mất một số tài sản như bàn, xe máy… với tổng tài sản trị giá khoảng 15 triệu đồng.
Video đang HOT
Về phía Kiểm, sau khi phóng lửa thiêu cả nhà anh Qúy, hắn chạy thục mang về quán phở nhà mình, thay quần áo có dính xăng cho hết vào túi nilon, rồi mang ra vườn giấu. Sáng sớm hôm sau, khi vợ Kiểm dậy, hắn khoe: “Đã mang xăng đốt quán phở nhà thằng Qúy”. Nghe chồng nói vậy, vợ Kiểm không nói gì mà lẳng lặng đi chuẩn bị đồ bán phở. Chờ đến 11 giờ trưa, Kiểm mang bộ quần áo dính xăng giấu trong vườn đem ra sông Hồng vứt. Hắn không ngờ rằng, sau đó không lâu, hắn đã bị công an bắt giữ. Đối với Nguyễn Thị Hồng, vợ Kiểm, cơ quan công an điều tra cho rằng bà Hồng biết chồng đi mua xăng về đốt quán nhà anh Qúy để hủy hoại tài sản, không cho anh Qúy bán phở. Sau khi đốt quán nhà anh Qúy, Kiểm đã về báo cáo với vợ, nhưng Kiểm không nói rõ là quán có người. Xét thấy hành vi của bà Hồng sai phạm có mức độ nên cơ quan điều tra chỉ xử phạt hành chính đối với bà Hồng.
Ấm áp lòng vị tha
Nguyễn Thế Kiểm bị truy tố về hai tội Giết người, Hủy hoại tài sản và bị TAND Thành phố Hà Nội đưa ra xét xử vào một ngày cuối năm, trong cái rét cắt ra cắt thịt. Vừa bước vào phòng xét xử, Kiểm đảo mắt nhìn quanh phòng, hắn vội cúi đầu khi bắt gặp ánh mắt vị tha của anh Qúy. Trong suốt phiên tòa, Kiểm luôn một mực cho rằng mình không hề cố ý giết người. Có mặt tại tòa, anh Qúy ngồi ở ngay hàng ghế đầu, trong bộ quần áo tuềnh toàng, sờn rách của người lao động. Anh chăm chú nghe Kiểm khai tội mà không hề tỏ ra bức xúc, chỉ đôi lúc nhíu mày mỗi khi Kiểm chối tội. Khi được vị chủ tọa hỏi, anh đứng lên khiêm nhường nói: “Tôi xin Hội đồng xét xử nhẹ tay với bị cáo. Hành vi của Kiểm là cố ý giết người, nhưng thôi, đánh kẻ chạy đi không ai đáng kẻ chạy lại. Sự việc cũng đã qua đi, nên xin tòa xử nhẹ cho bị cáo…”. Thái độ vị tha của anh Qúy đã làm cho không khí lạnh giá của những ngày cuối năm như ấm áp hơn. Người đàn ông trong bộ quần áo sờn rách đã khiến mọi người phải đổ dồn mắt về phía anh với những ánh nhìn trìu mến, xen lẫn ngạc nhiên. Anh Qúy đã dễ dàng tha thứ cho kẻ mà nếu như chị hàng xóm không sang cứu kịp thời thì rất có thể cả nhà anh đã thành than.
Trái ngược với thái độ vị tha của bị hại, Kiểm tỏ ra khá căng thẳng và luôn mồm chối tội. Đôi gò má cao, mắt sắc, tay bám chặt vào vành móng ngựa, Kiểm khai: “Bị cáo không hề có ý giết người, chỉ định dọa cho anh Qúy sợ hãi mà bỏ đi chỗ khác”. Vì bị cáo tỏ ra quanh co, vị đại diện viện kiểm sát buộc phải “dồn”.
- Thế trước khi đốt nhà anh Qúy, bị cáo có đi một vòng xem xét không?
- Bị cáo có ạ.
- Thế lúc đó bị cáo có biết là trong quán hàng, cả nhà anh Qúy đang ngủ phía trong không?
- Bị cáo có đi một vòng nên biết được là trong quán có cả nhà anh Qúy đang ngủ ạ.
- Vậy bị cáo vẫn châm lửa đốt nhà anh Qúy mà bị cáo vẫn một mực nói mình không có ý định giết người. Bị cáo lại còn buộc cửa để nạn nhân không thể chạy ra ngoài, đó là hành động đê hèn, tàn ác.
- Dạ thưa bị cáo chỉ buộc cửa là để treo can thôi ạ…
Một phiên tòa hiếm thấy khi hành vi phạm tội của bị cáo được hội đồng xét xử đánh giá là tàn độc và đê hèn, nhưng những nạn nhân thì lại có thái độ vị tha đến khó tin. Không chỉ anh Qúy, nạn nhân trực tiếp của Kiểm, mà ngay cả nạn nhân gián tiếp của Kiểm là ông Nguyễn Văn Phấn – người cho thuê nhà – cũng xin hội đồng xét xử chiếu cố cho hoàn cảnh của bị cáo có mẹ già, con nhỏ, xử cho bị cáo được hưởng khung hình phạt thấp nhất. Sau tất cả những lời xin tha của các bị hại, hội đồng xét xử vẫn tuyên Kiểm mức án 18 năm tù về tội giết người, 2 năm tù về tội hủy hoại tài sản, tổng cộng mức án là 20 năm tù giam. Hội đồng xét xử cho rằng, hành vi của bị cáo là vô cùng nghiêm trọng, nhằm mục đích cuối cùng là hãm hại gia đình nhà anh Qúy. Ba người trong nhà nạn nhân không chết là nằm ngoài mong muốn của bị cáo, do được người dân kịp thời phát hiện, dập tắt đám cháy.
Phiên tòa kết thúc, Kiểm méo xệch mặt bước ra khỏi phòng xét xử trong cái lạnh tê tái, bỏ lại sau lưng ánh nhìn đầy thương cảm của chính người đàn ông mà suýt nữa cả gia đình anh đã thành than vì sự tàn độc của Kiểm.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình tiết ngoài vụ án con chặt xác cha (Kỳ cuối)
Nghiêm Viết Thành: "Điều gì có thể làm được, em sẽ làm để cho mẹ và chị không còn buồn, khổ đau vì em nữa..."
"Mục đích trước mắt của em là sẽ gắng cải tạo tốt vì mẹ và vì chị gái. Nên giờ, điều gì có thể làm được, em sẽ làm để cho mẹ và chị không còn buồn và khổ đau vì em nữa...".
"Em cũng suy nghĩ rất nhiều và biết rằng, có nghĩ nhiều, u sầu nhiều cũng không kéo lại được thời gian nữa. Mục đích trước mắt của em là sẽ gắng cải tạo tốt vì mẹ và vì chị gái. Nên giờ, điều gì có thể làm được, em sẽ làm để cho mẹ và chị không còn buồn và khổ đau vì em nữa...". Đó là tâm sự của đứa con "nghịch tử" Nghiêm Viết Thành (SN 1991, ở phường Bình Hàn, TP Hải Dương).
Quá khứ đau thương
Thấy tôi dừng lại bên phạm nhân này, Thượng úy Hiếu hiểu ý tôi và nối tiếp câu chuyện: "Đây là phạm nhân Nghiêm Viết Thành, mới chuyển từ trại tạm giam CA tỉnh Hải Dương về Trại giam Hoàng Tiến từ đầu tháng 5-2010 đến nay".
Lúc này, tôi mới nhận ra, phạm nhân Thành chính là hung thủ sát hại người cha đẻ của mình mà báo chí đã tốn khá nhiều giấy mực đưa tin về vụ án. Nhưng hôm nay nhìn Thành khác nhiều so với ngày "hầu" tòa. Ngày ấy, khuôn mặt hắn hốc hác, gầy và lạnh lùng. Nhưng giờ nhìn Thành béo hơn, trắng hơn và khuôn mặt tươi tắn hơn...
"Qua hai lần xét xử, em được ân xá đặc biệt, từ tử hình xuống chung thân. Cái cảm giác lúc đó thật khó tả với em. Bởi sau lần xét xử sơ thẩm, em đã nghĩ mình không còn cơ hội sống, với tất cả những gì em đã gây ra cho gia đình và với chính người cha của em. Tất cả những giây phút kinh khủng ấy đã trôi qua, nhưng giờ mỗi lần nhớ lại em vẫn không hiểu được mình nữa.
Lúc em gây án, con người em như vô thức, không còn nhận ra được hành vi của mình. Lúc ấy, trong đầu em chỉ nghĩ làm thế nào để che giấu được hành vi tội ác của mình với mọi người. Và rồi, hàng loạt hình ảnh về phim hành động cứ hiện về trong đầu em, những hình ảnh trong các trò chơi bạo lực cứ luẩn quẩn. Lúc ấy, em như vô thức, không còn nhận ra đó là cuộc sống thực tại hay thế giới ảo nữa.
Và rồi em đã gây ra tội ác tày trời...". Thành chia sẻ thêm. Thành nhớ lại: Trưa 9-5, em đèo chị gái đi lang thang qua những con phố ở TP Hải Dương. Khi lên đến cầu Hải Tân thấy đông người, em nghe thấy có người nói: "Có xác người chết trôi ở sông". Em đoán họ đã phát hiện thấy xác bố mình nên không dừng lại mà đèo chị gái về nhà.
Đến khoảng 12g30, em đi xe máy một mình ra cầu Hải Tân để nghe ngóng tình hình, xong lại đi chơi game tiếp. Đến 21g, em nhận được điện thoại của người anh họ, em biết là sự việc đã bị bại lộ nên đã nhanh chóng lên xe chạy đi. Lúc đó, em không nghĩ được gì nữa chỉ muốn chạy đi thật nhanh, xa hẳn cái nơi ấy. Trên đường đi, em còn đánh rơi cả điện thoại của mình và chìa khóa nhà.
Ngày em bị đưa ra xét xử, nhìn mẹ ngất lên, ngất xuống, em thấy thương mẹ vô cùng. Em cố giấu, cố làm vẻ lạnh lùng để cho mẹ ghét em mà đỡ buồn. Nhưng thấy mẹ đau đớn nhìn em, ngồi một góc cùng chị gái, em thấy trách mình, trách cái hành vi tàn độc của mình, khiến hai người em yêu thương nhất phải gánh chịu hậu quả. Thấy con bị tuyên án tử hình, mẹ vẫn không nguôi hy vọng xin cho em được giảm án. Mẹ đã lặn lội lên trại thăm em, khuyên em làm đơn kháng cáo, mong có cơ hội sống. Rồi tất cả những vất vả, ngược xuôi của mẹ em cũng được đền đáp bằng việc em được tha tội chết. Nước mắt em đã rơi khi nghe tòa tuyên án, lúc đó, em nghĩ rằng em sẽ làm tất cả, dù khó khăn đến mấy, em cũng cam chịu để bù đắp công lao, lòng vị tha trời biển của mẹ".
Những ngày hy vọng...
"... Những ngày đầu tiên về trại giam, cái cảm giác sợ, buồn và cô đơn cứ ùa về và em thường hay ngồi thu mình ở một góc buồng giam. Biết được hoàn cảnh và nỗi lòng của em, cán bộ giáo dục Sơn cũng thường xuyên gọi em ra tâm sự riêng và thầy khuyên em rất nhiều điều.
Giờ đã thành lệ, buổi sáng em dậy và khoảng 6g bắt đầu đi lao động, sau đó đến 10g về ăn uống, nghỉ trưa; đến chiều lại bắt đầu từ làm việc từ 14g đến 16g là được nghỉ về tắm, giặt và ăn cơm, rồi về phòng. Buổi tối rảnh, em cũng hay đọc báo, đọc tạp chí, xem ti vi nên cũng quên đi nhiều mặc cảm. Nhiều lúc rảnh, em cũng viết thư cho mẹ, trong những bức thư ấy, em cũng đã khuyên mẹ hãy giữ gìn sức khỏe. Em hứa với mẹ sẽ làm lại cuộc đời.
Giờ tư tưởng em cũng đã ổn định hơn rồi và em còn tăng cân nữa đấy chị ạ. Hiện nay, em ở trong phòng có gần 80 phạm nhân, nhưng em là người trẻ tuổi nhất trong buồng giam, nên nhiều anh em cũng động viên chia sẻ. Đặc biệt, là anh Dũng, hơn em cả chục tuổi, cũng là người Hải Dương. Anh ấy dẫn dắt em từng ly, từng tý một, bảo cho em cách ứng xử với mọi người như thế nào cho phù hợp...
Cũng vì mới vào môi trường trại giam nên em đang dần thích nghi, nhiều lúc nhớ lại những món chuối đậu, cá kho, thịt băm mà mẹ làm cho em và chị ăn mỗi lần mẹ về nước mà thấy nhớ mẹ thế chị ạ! Rồi nhớ những cái tết Trung thu, tết Nguyên đán, em được chị đưa đi dạo quanh phố phường, rồi hai chị em cùng nhau đi dạo quanh hồ... Cái cảm giác ấy, thật tuyệt! Nhớ lắm, nhưng em sẽ cố kìm nén để mẹ và chị biết rằng em đã lớn rồi và không phải suy nghĩ về em nhiều nữa.
Từ ngày em về đây, em cũng quên những trò chơi game ấy và cũng từ ngày ấy, cô bạn gái của em chưa một lần lên thăm em. "Con gái bây giờ phụ bạc lắm chị ạ", Thành cười rất tươi và bảo, "đùa chị cho vui thôi, chứ em và cô ấy cũng chỉ là tình cảm nhất thời, bồng bột của tuổi học trò, không có gì sâu đậm chị ạ, cô ấy rồi cũng có cuộc sống riêng. Nếu cô ấy lên thăm, em lại thấy áy náy vì cảm thấy mắc nợ người ta. Cứ như này lại hóa hay chị ạ".
"Em cũng suy nghĩ rất nhiều và biết rằng, có nghĩ nhiều, u sầu nhiều cũng không kéo lại được thời gian nữa. Cái mục đích trước mắt của em là sẽ gắng cải tạo tốt vì mẹ và chị gái. Bởi mẹ đã vất vả, chạy ngược, chạy xuôi lo cho em vào những ngày gian khó nhất, mẹ như sinh em ra lần thứ 2 vậy. Nên giờ, điều gì có thể làm được, em sẽ làm để cho mẹ và chị không còn buồn và khổ đau vì em nữa...".
Theo Pháp luật xã hội
Giết bồ vợ cũ, lĩnh án 12 năm tù Tới nhà vợ cũ để chở con đi chơi, Sĩ hậm hực khi thấy 4 người đàn ông mặt đang nhậu trong nhà. Lời qua tiếng lại, bạn trai vợ cũ xông tới đấm thẳng vào mặt Sĩ. Quá bức xúc, Sĩ rút dao "tặng" cho nạn nhân 2 nhát dao chí mạng. Sáng 9/11, Tòa tối cao bác đơn kháng cáo của...