Khi mẹ chồng phong kiến gặp nàng dâu hiện đại
Nỗi khổ lớn nhất trong cuộc đời tôi là ngày nào cũng phải dàn xếp chuyện mẹ chồng – nàng dâu. Khi phong kiến gặp trời Tây thì chỉ có những người đàn ông là khổ thôi.
Trong buổi họp mặt gia đình ngày giỗ Nội, vợ tôi dám đứng giữa nhà cao giọng nói: “Cưới được em là phúc của gia đình anh”. Chỉ vì câu nói nửa đùa nửa thật ấy mà đến giờ cha mẹ, họ hàng tôi vẫn nhất quyết yêu cầu tôi hoặc là bỏ vợ, hoặc là bắt cô ấy phải mời cha mẹ sang bên nhà chồng có lời xin lỗi vì không dạy dỗ được con gái mình.
Nhưng nếu ai quen biết gia đình tôi đều có thể khẳng định đời nào vợ tôi lại chấp nhận yêu cầu gọi cha mẹ mình đến xin lỗi gia đình chồng trong khi không có lỗi gì. Ngay sau khi bị gia đình tôi lên lớp, trách mắng, cô ấy chỉ khóc nhưng nhất quyết không công nhận mình có lỗi.
Nguyên nhân cũng là do tính cách của vợ tôi không thể hòa đồng được với gia đình chồng. Vợ tôi vốn xuất thân từ gia đình giàu có, được cha mẹ chiều chuộng từ nhỏ, lại là con gái một nên tính cách có hơi ngang bướng và luôn cho mình là nhất, là đúng. Cô ấy cùng gia đình định cư ở nước ngoài từ lâu nên tính cách có phóng khoáng, thế nhưng trái lại với cô ấy, gia đình tôi rất gia giáo, vẫn còn lưu truyền tính phong kiến, luôn coi trọng lễ nghi.
Chính vì biết điều đó nên trước khi quyết định cưới cô ấy tôi đã phải đấu tranh tư tưởng cũng như tìm đủ mọi cách để được gia đình chấp thuận. Cưới vợ nhưng lại không dám sống chung với cha mẹ, nên tôi đành phải viện cớ lí do công việc để hai vợ chồng ra ở riêng. Chỉ có làm như vậy mới tránh được va chạm giữa con dâu và gia đình chồng.
(Ảnh minh họa).
Còn nhớ, sau 5 năm du học trở về nước, lúc ra đón tôi ở sân bay, cha mẹ, anh chị em họ hàng đã ngỡ ngàng vì tôi mang theo một cô gái về nước. Buổi đầu tiên gặp mặt cha mẹ tôi đã kịch liệt phản đối chuyện tình yêu của tôi và cô ấy, lí do ban đầu là cách ăn mặc, đi lại, ăn nói của cô ấy không hợp mắt. Khi đó tôi cũng giải thích và nói giúp cho cô người yêu ngang bướng là: “Ở phương Tây người ta coi đây là nét văn hóa, cô ấy sống ở đó lâu năm nên không thể thay đổi ngày một ngày hai được, dần dần con sẽ khuyên cô ấy…”.
Vì thương con trai nên sau bao lần to tiếng cuối cùng cha mẹ tôi cũng chấp thuận hôn lễ. Nào ngờ mới cưới nhau được hơn 3 tháng, gặp nhau được đôi ba lần, kể cả ngày Tết tôi cũng chỉ dám dắt vợ về quê ngày mùng Một để tránh được những bất đồng làm cả nhà mất vui. Thế nhưng “người tính không bằng trời tính”, đang mừng thầm vì gần 1 năm kết hôn mọi sự vẫn lành, sau bao lần lễ tết đưa vợ về quê nhưng mọi chuyện đều suôn sẻ, nào ngờ ngay trong ngày giỗ Nội tôi, cơ sự lại ra vậy.
Trước khi về quê chuẩn bị giỗ Nội ở nhà bác cả, tôi đã dặn đi dặn lại vợ về cách ăn mặc, nói năng, đi lại… Ngỡ tưởng cô ấy gật đầu đồng ý thì mọi chuyên suôn sẻ, nào ngờ tính tình khó sửa, trong khi cả nhà đang vui vẻ nói đến chuyện dâu con trong họ thì cô ấy lại cao giọng nói giữa nhà: “Cưới được em là phúc của gia đình anh”.
Ngỡ ngàng trước câu nói của con dâu mẹ tôi cau mày nói: “Là dâu con trong nhà ăn nói phải kiêng nể, cô xem nhà tôi có phúc gì từ khi cô về làm dâu? Hay chỉ là cái phúc thiên hạ ban cho. Cô ra đường không nghe thiên hạ nói gì à? Họ nói dòng họ Đinh này có phúc quá nên mới có cô con dâu không biết trên, biết dưới, ăn mặc thoáng đãng… Cô xem phúc ở đâu???”. Chỉ thế thôi vậy mà cô ấy đùng đùng nổi giận, lại còn đứng dậy cãi nhau tay đôi với mẹ chồng. Cảm giác như trời đang sập xuống đầu tôi, lúc ấy choáng váng quá tôi chỉ trông thấy vợ mình vẫn khăng khăng cãi lời mẹ chồng.
Biết là có chuyện chẳng hay sắp xảy ra nhưng tôi lại không thể nghĩ được hậu quả lại nghiêm trọng đến vậy. Bây giờ giữa vợ và gia đình tôi biết phân xử sao?. Phải nói thêm là vợ tôi tuy ngang ngược nhưng thật sự cô ấy là người phụ nữ tốt, cả đời chỉ biết đến chồng, thông minh, hoạt bát, tự lập. Giá mà mỗi bên chịu nhịn nhau một chút thì tốt biết bao. Giá như gia đình tôi nghĩ câu nói đó là câu nói đùa, hay vợ tôi biết ăn nói hơn chút nữa thì cơ sự đã không ra nông nỗi này.
Theo ĐSPL
Video đang HOT
Đau đớn chuyện dâu mới phải ngủ với cả nhà chú rể và tiếng hét hãi hùng giữa đêm khuya
Đã làm dâu mới nhà người mà tôi lại phải chịu cái cảnh không thể tưởng tượng nổi khi bước vào gia đình nhà chồng vừa cổ hủ vừa phong kiến đến thế. Đau đớn thay tôi phải ngủ với cả nhà chú rể trong đêm tân hôn của mình.
Tôi là gái thành phố, sống trong gia đình nề nếp, bố là bộ đội, mẹ là giáo viên nên tôi cũng được giáo dục ra đâu đấy từ nhỏ. Được tính ham học nên học cấp 3 trường chuyên ngoại ngữ, lên đại học tôi thi vào học tại Đại học ngoại ngữ của Đại học quốc gia.
Ngày đi thi đại học tôi có được một anh tình nguyện viên giúp đỡ rất nhiệt tình, sau đó anh ấy có xin số và chúng tôi cũng nói chuyện nhiều hơn. Anh tên Lâm, quê Nghệ An. Anh là sinh viên năm 3 của Đại học bách khoa.
Chúng tôi nói chuyện suốt một thời gian dài, nhưng không gặp nhau vì đợi tôi có kết quả đại học rồi mới gặp lại. Ngày biết kết quả, người tôi báo đầu tiên không phải bố mẹ mà là anh. Nghe giọng anh qua điện thoại tôi cảm nhận được anh cũng vui mừng lắm. Sau đó anh hứa sẽ dẫn tôi đi chơi nhân dịp này, thật ra tôi háo hức tới ngày gặp anh.
Ngày đó, anh dẫn tôi đi quanh bờ hồ, cùng ăn kem và nắm tay tôi rồi bày tỏ.
- Anh thích em ngay từ ngày em đầu gặp, càng nói chuyện anh càng thích em hơn. Anh đã đợi ngày có kết quả đỗ đại học của em rất lâu. Hôm nay em đỗ rồi, em làm bạn gái anh nhé.
- Vâng ạ...- Tôi mỉm cười đồng ý vì cũng đã thích anh từ đầu.
Ngày yêu nhau, anh rất chiều và thương yêu tôi. (Ảnh minh họa)
Tình yêu của chúng tôi cứ vậy, như những cặp đôi khác, anh lãng mạn, nhẹ nhàng và chăm chút tôi từng tý. Vì gia đình anh ở xa nên chúng tôi dù đã yêu nhau đến 4 năm vẫn chưa có dịp về n hà anh . Chỉ có nói chuyện qua điện thoại, gia đình anh cũng đã biết sơ sơ về tôi, đại loại vậy.
Tình yêu ấy cứ êm đềm trôi qua 4 năm, đẹp đẽ như vậy. Ngày tôi tốt nghiệp, anh cầu hôn tôi. Lúc đó, tôi chỉ khóc vì hạnh phúc, khi niềm vui nhân đôi, nhận bằng tốt nghiệp và nhận lời trở thành vợ anh với tôi đó là hai điều hạnh phúc nhất.
Ngày tôi về nhà anh ra mắt lần đầu tiên cũng chính là ngày chúng tôi về gặp mặt gia đình hai bên để xin phép tổ chức đám cưới.
Hôm đó, mẹ chồng tương lai cứ nhìn tôi chằm chằm khiến tôi không khỏi lo lắng, sau đó bà kéo Lâm ra ngoài và thì thầm gì đó, khi về tôi có hỏi thì Lâm chỉ nói rằng bà khen tôi gái phố nhưng ngoan ngoãn. Dù vui vì lời mẹ chồng tương lai khen nhưng tôi cũng không khỏi lo lắng.
Sắp cưới, nhưng về nhà anh tôi vẫn phải giữ lễ nghi của một người con gái ngoan hiền nên tôi xin phép ngủ với mẹ anh, bà nhìn tôi cười hài lòng. Sáng hôm sau chúng tôi xin phép trở ra bắc để chuẩn bị tổ chức lễ cưới trong tháng tới.
Bất chấp ban đầu ba mẹ tôi có phản đối, mẹ ra sức ngăn cản đám cưới của tôi, lúc đó tôi đã nghĩ chắc tại mẹ không thích anh, nhưng hỏi thì mẹ cứ một mực nói rằng không phải rồi giải thích:
- Về quê thằng Lâm xa quá con ạ, bố mẹ có mỗi mình con thôi. Lại phải sống ở quê cùng bố mẹ chồng sẽ rất phức tạp.
- Mẹ đừng lo, con yêu anh ấy nên chỉ cần anh ấy thôi, con sẽ cố gắng để được gia đình anh ấy yêu quý, với cả thời đại này rồi mẹ chồng không còn khó tính với con dâu đâu mẹ.
- Nhưng mẹ nói trước rằng người trong miền trung đó, đặc biệt là Nghệ An, người ta sống cổ hủ lắm đấy con ạ. Mẹ chỉ sợ con khổ thôi.
- Mẹ cứ lo nghĩ linh tinh đâu ấy, không có gì đâu, mẹ đừng lo gì cả.
Tôi một mực bỏ ngoài tai những lời mẹ nói, tôi nhất quyết lấy anh bằng được. Một tháng sau thì ngày cưới cũng đến, tôi vô cùng hạnh phúc khi được cưới người mình yêu về làm chồng.
Ngày yêu nhau, tôi đã trao anh sự nguyên vẹn của đời mình. (Ảnh minh họa)
Ngày rước dâu, vì đường sá xa xôi, về đến nhà chồng tôi chỉ muốn đi ngủ một giấc, nhưng vẫn phải cố tiếp khách khứa đông đúc. Không chỉ vậy khi mọi người đã về hết, cỗ bàn đã dọn, bát đũa mẹ chồng dặn rửa mai còn trả người ta, chẳng nhẽ dâu mới như tôi lại không chịu giúp đỡ. Người chỉ muốn nhũn ra, chân tay rã rời, tôi vẫn cố lê lết đến lúc thu xếp, dọn dẹp và rửa xong đống bát khổng lồ.
Dọn dẹp mọi thứ xong xuôi, tôi bèn nháy chồng hỏi xem tối nay vợ chồng mình ngủ ở phòng nào. Nhà chồng tuy không có điều kiện lắm, không nhà lầu nhưng bù lại gia đình anh xây nhà rất rộng, có rất nhiều phòng, có cả phòng trống để cả cho họ hàng đến chơi ngủ nếu muốn ngủ lại. Một phòng to nhất là phòng khách lớn nằm ở giữa nhà, phòng này là phòng chính nối hết các phòng còn lại của căn nhà.
Vậy mà, chưa kịp nói mẹ chồng đến trước mặt hai đứa hớn hở bảo.
- Hai đứa tân hôn ở phòng lớn nhé, bố mẹ chuẩn bị xong cả rồi!
Vậy là hai đứa lẽo đẽo theo mẹ từ nhà bếp lên phòng lớn.
- Đây hả mẹ...? - Tôi há hốc mồm khi nhìn thấy chiếc giường giữa căn phòng lớn, càng bất ngờ hơn khi bao quanh chiếc giường cưới là 4 tấm rèm chỉ cần gió thổi nhẹ là bay phấp phới.
Trong khi tôi bối rối, chồng lại rất điềm nhiên như thể đã biết việc này từ trước. Tôi nghĩ, có lẽ vì chưa kịp sắp xếp phòng cho vợ chồng tôi nên đêm nay ngủ tạm ở đây vậy. Tôi cũng không muốn vừa về làm dâu đã đòi hỏi, làm trái ý nhà chồng. Nghĩ vậy nên tôi không nói gì thêm, lẳng lặng lấy đồ đi tắm.
Tôi cứ nghỉ ngủ ở phòng lớn, lại chẳng có vách ngăn gì như vậy thì chồng sẽ ngoan ngoãn nằm im. Vậy nhưng, chồng vẫn ham hố đòi nên tôi cùng vui vẻ chiều lại anh, cuộc "yêu" đang giữa chừng thì tôi nghe thấy tiếng thì thầm đâu đó. Sau khi "hành sự" xong xuôi, vợ chồng tôi ôm nhau ngủ, đang ngủ bỗng giật mình vì có tiếng mẹ chồng hỏi:
- Tân hôn xong chưa con ơi?
Chúng tôi ngó đầu ra xem, cả nhà chồng lúc này đã xông hết cả vào trong đứng sát giường cưới, mẹ chồng nhanh chóng đẩy vợ chồng tôi sang 1 bên rồi lật chiếc chăn lên, mọi người chú ý vào đó rồi bà hét thất thanh.
- Cái gì thế này?
- Mẹ à, không phải vậy đâu, không như mẹ và mọi người nghĩ đâu. - Lâm nhanh chóng nói đỡ cho tôi thì bị mẹ phủ đầu ngay
- Á à, anh còn bênh nó nữa à. Nó cho anh ăn bùa mê thuốc lú gì rồi à mà nghe lời nó răm rắp thế kia? Chưa gì đã thành đàn bà, tưởng thế nào, ngoan hiền ra sao , biết thế này tôi không rước của nợ như cô về cái nhà này đâu.
Đêm tân hôn đau đớn phải ngủ cùng cả nhà chú rể đẫm nước mắt. (Ảnh minh họa)
Bà bắt đầu đay nghiến tôi là loại con gái lẳng lơ, không ra gì rồi đủ những lời lẽ xúc phạm khác. Tôi chỉ biết đứng khóc nức nở vì không biết phải biện minh ra sao. Ngay lúc đó, tôi chỉ ước giá như tôi nghe lời mẹ, giá tôi có thể hiểu được một phần về gia đình anh, về sự cổ hủ kinh khủng đó từ trước. Và thứ mà mẹ chồng chuẩn bị chỉ để cùng cả gia đình kiểm chứng sự trong trắng, trinh nguyên của cô con dâu.
Sau hôm đó, chúng tôi cũng ra thành phố, dù đêm tân hôn cách đây đã cả tuần nhưng tôi không khỏi bị ám ảnh bởi tiếng hét hãi hùng giữa đêm khuya đó của mẹ chồng cùng với những lời lẽ đay nghiến từ bà. Giờ đây, khi phải rời xa thủ đô quay về sống chung với một gia đình cổ hủ tôi mới thấm những lời mẹ nói ban đầu. Tôi thật sự không biết phải sống sao đối với một gia đình nhà chồng như vậy nữa.
Theo Blogtamsu
Vừa cưới được 1 tuần, mẹ chồng đưa ngay cho tôi 200 triệu và bảo tôi làm chuyện đó Lúc đó tôi mừng hí hửng trong lòng, nhưng vẫn sợ không biết liệu có phải đấy là "bài" mà mẹ chồng thử con dâu không? Hồi yêu nhau tôi đã từng không dám về nhà người yêu vì hoàn cảnh hai nhà khác nhau quá. Tôi sợ bố mẹ anh sẽ không chấp nhận tôi. Gia đình anh giàu có lại gia...