Khi mẹ chồng đánh ghen hộ
Có những bà &’xắn váy’ lên để bảo vệ quyền lợi nàng dâu khi con trai ngoại tình.
Mẹ chồng nàng dâu hợp đồng tác chiến
Vừa về đến nhà, quẳng túi tiền hàng đánh bịch xuống bàn rồi ngồi phịch xuống sô pha, bà Thịnh bảo con dâu: “Mẹ biết con yêu tinh ấy ở chỗ nào rồi. Mai mẹ con mình sẽ đến sửa cho nó một trận”.Con dâu bà, chị Thúy, vội vứt ngay quả mướp đang gọt vỏ, chạy lại rót nước cho mẹ chồng, chờ bà kể tiếp.
Bà Thịnh nói, cái kẻ quyến rũ chồng Thúy, hòng chiếm cái địa vị con dâu bà, hóa ra lại ở rất gần đây; .”Nó” là giáo viên tiếng Anh, chưa chồng, con nhà nghèo ở nông thôn, còn lâu mới xinh bằng Thúy, được mỗi cái trẻ, mới ra trường mấy năm. “ Cứ yên tâm, mẹ đã có kế hoạch trong đầu hết rồi. Sẽ làm cho nó sợ đến già, bỏ của chạy lấy người. Con hồ ly tinh, định làm cháu tao khổ vì bố mẹ ly tán chắc!”.
Bà Thịnh và Thúy là một cặp mẹ chồng nàng dâu tâm đầu ý hợp hiếm thấy. Bà Thịnh có sạp bán vải trong một khu chợ lớn ở Hà Nội, ghê gớm có tiếng. Là dâu, chị Thúy dĩ nhiên cũng không ít lần tối tăm mặt mũi vì những cơn thịnh nộ của mẹ chồng. Thế nhưng thực lòng, bà quý chị nhất, những lúc quan trọng nhất đều lên tiếng bênh vực chị, bởi “ cái Thúy tuy học hành không cao nhưng ngoan ngoãn biết điều, chăm chỉ chịu khó, lại cấm có cãi lại tao bao giờ“.
Cách đây ít lâu, thấy con dâu gầy sọp đi chẳng thiết ăn uống, đến cả chuyện mấy đứa trẻ học hành thế nào cũng ơ hờ bỏ qua, bà Thịnh biết ngay là có chuyện. Tối hôm đó, nhân khi con trai chưa về (anh vẫn hay về muộn), bà lôi Thúy vào hỏi cho bằng được. Khi biết nguyên nhân nỗi khổ tâm của Thúy là chuyện chồng ngoại tình, vợ khuyên bảo nhiều mà không dứt được ra, bà đùng đùng nổi giận: “Đồ ngu. Sao mày không bảo tao sớm. Để đó, tao sẽ cho thằng kia biết tay”.
Thế nhưng anh con trai một khi vướng lưới tình lại trở nên cứng đầu cứng cổ, không chịu “biết tay biết mặt” gì cả, thậm chí còn mắng nhiếc vợ cái tội mách lẻo và dọa bỏ chị để lấy cô gái chẳng những biết chồng muốn gì mà còn có học hơn.
Bà Thịnh tuyên bố: “ Tao chỉ công nhận con Thúy làm dâu thôi. Đứa nào khác, đừng hòng bước vào nhà này“. Nhưng biết con trai vẫn u mê, bà quyết định phải tác động vào cô gái kia, nên huy động các đầu mối tìm tung tích.
Tìm được rồi, bà gọi cô con gái đã đi lấy chồng đến, lôi theo cô con dâu hiền lành nhút nhát, cùng đến “tập kích” kẻ cướp chồng kia. Hôm đấy, cô gái được một mẻ vừa đau đớn vừa nhục nhã ê chề trước học viên và đồng nghiệp ngay tại nơi cô dạy. Khi cô ta về nhà, đoàn đánh ghen lại đến tập kích lần nữa, bêu riếu cô trước hàng xóm.
Bà Thịnh tuyên bố đây là màn cảnh cáo đầu tiên nên nhẹ nhất, nếu cô vẫn không biết phải làm gì thì đòn trừng phạt sẽ khó hình dung. Cô gái kia vốn không sợ vợ của tình nhân, nhưng khi thấy “lão phật gia” ra tay với khí phách ngời ngời như vậy thì biết không đùa với lửa được, bèn bỏ cuộc.
Được mẹ chồng đánh ghen hộ mà không biết
Video đang HOT
Một hôm, mẹ chồng sang nhà bảo Liên: “ Mẹ đã rửa hận cho con rồi đấy. Từ giờ cứ yên tâm làm ăn, chăm sóc mấy đứa nhỏ, mọi việc đã có mẹ”. Thấy con dâu ngơ ngác, bà bảo: “ Tao cho cái con cave đang dắt mũi thằng Tiến một trận đòn rồi. Đảm bảo nó cạch đến già”. Lúc đó, chị Liên mới biết cô bồ của chồng đã bị mẹ chồng chị đánh ghen.
Liên biết chồng dan díu với cô gái vẫn chuyên sống bằng nghề moi tiền đàn ông đó đã lâu, mà cũng đã ngọt nhạt khuyên nhủ và cố gắng “tân trang” bản thân, chăm sóc chồng tốt hơn mong níu anh quay về nhưng vô hiệu. Chị chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện đánh ghen vì sợ vi phạm pháp luật, không ngờ đã có mẹ chồng làm thay chuyện đó.
Bà Dần thành công trong việc giữ được cuộc hôn nhân của con trai (Ảnh minh họa)
Phần mẹ chồng, bà đánh ghen hộ không phải vì quá yêu quý con dâu, dù bà cũng hài lòng về chị. Cái chính là bà ghét nhất trên đời cái loại gái hư sống dựa vào đàn ông, và biết rằng gia đình con trai sẽ tan nát, các cháu sẽ khổ nếu cuộc dan díu đó không chấm dứt. Thế là bà chủ động ra tay.
Trong số những bà mẹ chồng đánh ghen hộ nàng dâu, không phải bà nào cũng dùng đến bạo lực. Ít nhất thì cũng có bà Hồng (Đống Đa, Hà Nội) không làm thế. Khi biết con trai đang mê muội trong mối tình với một nữ đồng nghiệp độc thân, trong khi con dâu bó tay bất lực, bà đã suy nghĩ rất lung, tìm hiểu kỹ cô gái kia rồi mới ra tay. Không có màn đánh đập, xé quần xé áo, làm nhục, bêu riếu kẻ thứ ba, bà nhã nhặn hẹn gặp cô gái để nói chuyện.
Không biết bà Hồng nói những gì, chỉ biết dù bà không to tiếng, cô gái kia vẫn vô cùng sợ hãi, xấu hổ và cả kính nể. Cô rút lui.
Sợ mất tiền, mẹ chồng ra tay
Bà Dần lo sốt vó khi vợ chồng anh con trai tuyên bố sẽ ly dị. Con trai bà muốn sống chung với người tình mà anh cho là tình yêu đích thực của đời mình. Bà gặp ngay con dâu: “ Con nhất định đừng đồng ý, kiểu gì mẹ cũng đứng về phía con“. Chị Hoài, con dâu bà, bảo không được đâu mẹ ạ, con vẫn yêu anh ấy và không muốn các con mất bố, nhưng ý anh ấy đã quyết rồi, con đành ký đơn thôi. Mẹ chồng bảo cứ trì hoãn thêm chút nữa đi, mẹ đã có cách.
Cách của bà Dần rất cổ điển và chẳng mấy sáng tạo, nhưng vì trúng đích nên vẫn đem lại hiệu quả mỹ mãn. Bà thuê thám tử theo dõi để chụp được một loạt ảnh thân mật của &’đôi gian phu dâm phụ”, rồi mang nó về quê cô gái, làm ầm lên giữa sân nhà bố mẹ cô. Bà sỉ nhục họ hết lời, rồi lại nói về tương lai bi đát của 4 con người vô tội vì con gái họ mà sắp mất gia đình, van xin họ vì lương tâm mà khuyên con gái cải tà quy chính.
Hàng xóm đổ sang xem rất đông, mắt tròn mắt dẹt nhìn một bà già thành phố vừa mới ngoa ngoắt chửi mắng xong đã lại nước mắt ngắn nước mắt dài vô cùng tội nghiệp, nước mắt của bà mẹ lo cho hạnh phúc của con.
Bà Dần còn đến gặp cả đại diện chính quyền địa phương nhờ can thiệp. Dĩ nhiên, họ chẳng can thiệp cái chuyện riêng tư đó, nhưng nhờ thế mà chuyện cô gái kia cướp chồng càng trở nên nổi tiếng, bị đồn thổi ầm ĩ ở làng quê. Bố mẹ cô gái chẳng có cách nào khác là ép con phải từ bỏ.
Bà Dần thành công trong việc giữ được cuộc hôn nhân của con trai. Thế nhưng những người thân của bà đều biết rõ, động cơ bà làm việc đó không như người ngoài vẫn tưởng.
Chính con trai bà nói thẳng: “ Mẹ đâu có yêu quý gì cô ấy? Chẳng qua cô ấy làm ra nhiều tiền, lâu nay vẫn cung phụng cho mẹ, nay mẹ sợ mất cái nguồn ấy phải không? Vì tiền mà mẹ bắt con trai mình phải tiếp tục chịu đựng cuộc hôn nhân từ lâu đã không còn hạnh phúc. Con không yêu cô ấy nữa mà đã yêu người khác. Mẹ làm thế chỉ khổ con thêm, mà cô ấy cũng chẳng sung sướng gì đâu”.
Dĩ nhiên bà Dần đời nào thừa nhận điều con trai nói. Tuy nhiên, trước những lời của con, bà lo lắng không biết những cố gắng của bà sẽ duy trì được cuộc hôn nhân trong bao lâu, bởi con trai vẫn quyết tâm, còn con dâu một ngày nào đó sẽ buông tay bỏ cuộc khi nhận ra cố gắng là vô ích.
Theo 24h
Nỗi khiếp đảm đêm tân hôn
Đêm tân hôn kết thúc trong tiếng khóc thầm của tôi và tiếng ngáy đều đều của anh.
Trước đây tôi khinh bỉ những người con gái quan hệ tình dục trước hôn nhân. Bởi với tôi "mất trinh" đồng nghĩa là mất nết, là hư hỏng, là bất hiếu. Yêu ai tôi cũng không bao giờ cho phép mình được vượt quá giới hạn. Thế nhưng những người tôi từng yêu họ lại nghĩ tôi cố tình "làm giá" chứ thời buổi này làm gì có chuyện giữ gìn tới đêm tân hôn.
Đang lúc chán chường, thất vọng vì không tìm được một nửa yêu thương đồng quan điểm thì tôi gặp anh, người sau này là chồng tôi. Khác với những người đàn ông khác, anh cũng có quan điểm ấy cũng như tin tưởng và tôn trọng tôi tuyệt đối. Tôi đã từng nghĩ anh là người đàn ông tử tế nhất trên đời này tôi từng gặp. Ba năm yêu nhau anh chưa một lần đòi hỏi hay bắt tôi phải làm những điều tôi không muốn.
Ai dám bảo tình yêu thì phải cần có tình dục? Điều mà người ta cho là thời buổi này khó có thể ấy tôi sẽ và đã làm được. Tôi sẽ chứng minh cho người đó thấy chỉ có tình yêu không tình dục thì mới làm nên một hôn nhân hạnh phúc. Và kết quả một đám cưới đẹp như mơ diễn ra.
Khỏi phải tôi đã hạnh phúc đến nhường nào khi cái ngày mong chờ nhất cuối cùng cũng tới. Chỉ đêm nay thôi chúng tôi sẽ hiến dâng trọn vẹn cho nhau, được gắn kết với nhau không chỉ tâm hồn mà cả thể xác. Hồi hộp, háo hức xen lẫn sợ hãi. Tôi khấp khởi hi vọng về một đêm tân hôn tuyệt vời. Thế nhưng...
Tiếp khách xong xuôi vừa về phòng. Chưa kịp thay quần áo, người vẫn nồng nặc mùi rượu nhưng chồng đã cuống cuồng ôm hôn tôi vồ vập. Tôi bất ngờ run rẩy đón nhận "cơn mưa hôn" từ anh. Khác với mọi ngày, từng hơi thở từng nụ hôn của anh lúc ấy vội vàng gấp gáp, đầy khát thèm dục vọng. Dù có chút sợ hãi nhưng trong lòng tôi vẫn có cái cảm giác rạo rực khó tả. Tôi nhắm nghiền mắt chờ đợi sự mơn trớn ngọt ngào từ anh, nhưng bất ngờ điều tôi nhận được lại chỉ là một cảm giác đau điếng.
Anh nhập cuộc nhanh chóng, hùng hục đầy thô bạo. Dù cả anh và tôi đều biết lần đầu tiên của một người con gái sẽ rất đau. Sao tôi thấy chồng mình lúc này khác quá, anh giống một con thú vồ mồi hơn là người chồng hiền lành yêu thương tôi thường ngày. Anh khỏe tới nỗi lúc ấy tôi chỉ còn biết nhắm mắt chịu đựng để thỏa mãn anh. Chả lẽ lần đầu mà tôi giữ gìn chờ đợi lại là thế này sao? Đau đến chảy nước mắt. Nhưng hình như anh không để ý tới điều đó. Thỏa mãn xong anh thủ thỉ nói yêu tôi rồi lăn ra ngủ. Vậy làđêm tân hôn kết thúc trong tiếng khóc thầm của tôi và tiếng ngáy đều đều của anh.
Tôi hoảng loạn khi nhận ra một sự thật, chồng tôi là một kẻ cuồng dâm (Ảnh minh họa)
Tôi cũng thiếp đi lúc nào không hay. Chỉ tới khi có cảm giác vật gì đó đang đè nặng lên người mình không sao thở được. Tôi mới cố đưa chân tay lên để vùng vẫy vì vẫn nghĩ bị bóng đè. Bỗng "uỵch", tiếng động làm tôi bừng tỉnh. Thấy chồng dưới đất lồm cồm bò dậy lúc ấy tôi mới biết thì ra cái bóng vừa đè tôi lúc nãy ấy chính là chồng mình.
Suốt đêm hôm đó, tôi bị "bóng đè" không biết bao nhiêu lần. Chỉ biết sáng hôm sau tỉnh dậy tôi thấy người đau ê ẩm. Thậm chí còn bước đi không nổi vì chỗ ấy bị đau rát. Rồi những đêm tiếp theo, thậm chí còn hơn thế khi anh liên tục đòi hỏi tôi chiều chuộng. Không đêm nào anh buông tha cho tôi. Càng ngày anh càng làm tôi cảm thấy đau đớn khủng khiếp. Nhìn anh say ngủ, tôi tự hỏi liệu đây có phải người tôi yêu ngày trước? Tôi cứ nghĩ mình hiểu anh. Anh hiền. Ừ! anh hiền thật. Vẫn hiền như trước đây tôi biết vì được bên anh nên tôi hiểu. Nhưng đã bao giờ tôi với anh làm chuyện ấy đâu để mà biết trước trong anh lúc ấy là cả con thú dữ.
Tôi hoảng loạn khi nhận ra một sự thật, chồng tôi là một kẻ cuồng dâm. Vừa mới cưới nhau xong, ly hôn ư? Lý do trước tòa sẽ là gì? Đó là điều không thể. Tôi đau đớn đi tới quyết định sẽ sống chung với lũ. Nhờ có anh mà lần đầu tiên tôi được biết cảm giác đau đớn cùng cực mà trong y học gọi đó là "thủng cùng đồ". Cứ nghĩ sau lần ấy anh sẽ thương tôi, thế nhưng mọi chuyện vẫn chẳng có gì thay đổi.
Anh hành hạ tôi như một thứ rẻ rách không hơn không kém. Thế nhưng không hiểu sao tôi vẫn có thai. Tôi thầm cảm ơn ông trời đã thương tình cho mình điều tưởng chừng là không thể. Cũng từ đó may mắn cho tôi là anh ít đòi hỏi hơn. Thế nhưng điều khủng khiếp hơn đã xảy ra. Không được hành hạ tôi, anh quay sang dùng sextoy. Tình cờ ngang qua phòng làm việc của anh lúc đêm khuya, tôi như chết đứng trước cảnh tượng anh đang vần vò con búp bê tình dục. Tôi sốc thật sự. Bởi con búp bê ấy tôi đã thấy trong một lần tới thăm nhà anh trước khi cưới. Hóa ra trong thời gian yêu nhau anh đã dùng nó để thỏa mãn, che giấu bản chất thật với tôi.
Tôi bắt đầu cảm thấy ghê tởm con người anh. "Nhưng thôi, miễn sao mẹ con tôi được yên ổn", tôi tự mình an ủi thế. Nhưng quãng thời gian ấy ngắn chẳng tày gang khi tôi mang thai đến tháng thứ 7, anh đẩy tôi vào phòng rồi lao vào tôi như con thú khát máu. Kết quả là một tuần nằm viện vì dọa đẻ non. May mắn cái thai vẫn khỏe mạnh. Tôi thầm cảm ơn ông trời vì như thế vẫn còn là may chán.
Nằm trong viện, buồn buồn nên cầm điện thoại vào mạng đọc báo. Thấy mấy vụ án chồng giết con mới đẻ chỉ vì vợ không cho quan hệ. Tôi bỗng cảm thấy rùng mình. Bất chợt nghĩ dại, liệu có khi nào chính tôi cũng rơi vào cái bi kịch ấy?
Thương và lo cho con nhưng nghĩ nát nước cũng chỉ còn cách ly hôn. Ra viện tôi xin về nhà ngoại tĩnh dưỡng và định bụng sẽ nói sự thật với mẹ. Nhưng đúng lúc định mở miệng thì lại nghe bà thủ thỉ " Bố con mất sớm, mẹ sống cũng chỉ vì con. Cũng may con lấy được người chồng tử tế. Chứ nếu con mà có thế nào mẹ cũng chẳng thiết sống, về đoàn tụ sớm với ông ấy".
Tôi chỉ biết thở dài, "âu cũng là cái số"! Nhưng giá như ngày ấy tôi không một mực giữ gìn thì có lẽ giờ đã chẳng nên nỗi?
Theo 24h
Sau những gì đã mất Nhìn con yên lành ngủ trong tay, mình tự nhủ lòng hãy đơn giản mọi thứ đi mà sống. Đã một tháng tròn kể từ ngày con chào đời trong bệnh viện. Cơn đau đẻ chưa nhạt nhòa trong trí nhớ, mình vẫn như đang bị xoắn vặn từng cơn, gập người lại bíu lấy thanh giường sắt bệnh viện. Cơn đau trằn...