Khi lòng đã nguội…
Tình yêu ở cuối con đường đời thường là đốm lửa ấm, bông hoa đẹp mà người ta khó lòng từ bỏ. Nếu chị thấy tình yêu đó đủ mạnh cho chị vượt qua cả một đời âm thầm chịu đựng, chị hãy bước đi…
Hạnh Dung thân mến,
Tôi là một phụ nữ bất hạnh trong cái vỏ giàu sang, sung sướng. Chồng tôi là một đại gia. Ổng có nhiều biệt thự cho thuê, có resort ở Đà Lạt, Vũng Tàu, Phan Thiết… Tôi chẳng phải làm gì, chỉ đi chơi, mua sắm, du lịch đó đây. Tuy được xài tiền thoải mái, nhưng tôi hoàn toàn không có tài sản riêng. Mọi khoản chi đều qua thẻ và được công ty của chồng thanh toán.
Hai con của chúng tôi, từ khi còn nhỏ, đã được gửi ra nước ngoài học tập. Các cháu học giỏi, nay một cháu đã có bằng tiến sĩ. Chúng đã về nước giúp cha kinh doanh. Các con gắn bó với cha hơn với tôi, vì ổng giỏi và hết sức chiều chuộng chúng. Chưa gì ổng đã nói cho chúng biết biệt thự nào, resort nào là của đứa này, đứa kia sau này.
Ảnh minh họa
Tôi và chồng từ lâu đã không còn tình cảm với nhau. Ổng cặp bồ rất nhiều từ hồi còn trẻ. Ngày trước, tôi cũng vật vã đánh ghen, theo dõi, làm ầm ĩ; nhưng ổng chẳng bao giờ quan tâm. Ổng thường nói tôi muốn sống thế nào tùy ý, tiền bạc muốn xài bao nhiêu cũng được; nhưng đừng xen vào chuyện riêng của ổng.
Gần đây, tôi gặp một người đàn ông rất tốt. Anh thương tôi thật sự và muốn tôi ly hôn, vì anh đã ly hôn được vài năm. Kinh tế anh không bằng chồng tôi, nhưng cũng khá. Đúng lúc này, chồng tôi lại có vẻ hồi tâm, quay về chăm sóc, ân cần với tôi. Ổng bảo giờ mới cảm thấy, đi bên một người vợ sang trọng, thông minh, lịch thiệp hãnh diện hơn hẳn đi bên các cô gái trẻ – chỉ là những bình hoa di động. Điều tôi mong mỏi bao nhiêu năm đã tới, nhưng giờ lòng tôi đã nguội lạnh, muốn ra đi.
Bình Huế (TP.HCM)
Chị Bình Huế thân mến,
Người ta có thể vá víu một chiếc áo có một, hai lỗ thủng để mặc tiếp, nhưng làm sao vá chiếc áo đã rách tan hoang. Điều đáng buồn chính là từ lâu chị biết mình có tấm áo rách, nhưng không đủ can đảm để vứt bỏ. Chị chấp nhận sống trong cái vỏ hào nhoáng, chấp nhận cách cư xử khinh rẻ, coi thường của chồng và giờ đây phải trả cái giá có lẽ là hơi đắt.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Nếu ngày trước chị ra đi, làm lại cuộc đời một cách mạnh mẽ, can đảm, không phải vì có một người đàn ông nào khác thì ít ra lòng chị cũng thanh thản, ít ra các con chị cũng sẽ phần nào hiểu và thông cảm với chị, sẽ tôn trọng và yêu thương chị, ở bên chị khi chúng hiểu ra được sức mạnh riêng của chị. Còn giờ đây, khi chị ra đi vì một người đàn ông khác, điều đó sẽ khó chấp nhận với các con chị, khi chúng nhìn thấy cha chúng hồi tâm, quay về với gia đình.
Phân tích như vậy để chị thấy những điều có thể xảy ra khi chị quyết định, chọn lựa, chứ không phải trách móc, chê bai những gì đã xảy ra trong quá khứ. Giờ chị phải chọn cho đúng, ít ra là vì chính mình. Hãy thử phân tích xem có phải chị đã hoàn toàn nhạt lòng với chồng. Nếu chưa có người mới, chị có đón nhận chồng quay về, để trong tuổi già bóng xế, gầy dựng lại gia đình? Tình yêu ở cuối con đường đời thường là đốm lửa ấm, bông hoa đẹp mà người ta khó lòng từ bỏ. Nếu chị thấy tình yêu đó đủ mạnh cho chị vượt qua cả một đời âm thầm chịu đựng, chị hãy bước đi.
Chọn lựa nào cũng sẽ có tổn thương, mất mát và cả đau đớn. Chỉ có chị mới quyết định được mà thôi.
Hạnh Dung
Theo phunuonline.com.vn
Nghi ngờ con trai bị "đổ vỏ", mẹ chồng bày mưu với cháu trai nào ngờ...
Có thể giữa chúng tôi còn nhiều điều chưa hiểu về nhau nhưng thực sự hành động của bà khiến tôi không thể chấp nhận được.
Trước khi lấy chồng, tôi có một cửa hiệu tóc nho nhỏ trên thành phố. Học hành không giỏi giang nên tôi cũng xác định không cố đấm ăn xôi một vị trí công việc hành chính.
Ngày quyết định lên thành phố học nghề, tôi cũng trải qua nhiều áp lực từ phía gia đình lắm. Hàng xóm xung quanh rồi bà con đều nói vì sao có tấm bằng đại học như tôi mà không cố chạy lấy một vị trí làm nhà nước ở xã rồi lấy chồng có con, ổn định gia đình.
Nếu vậy thì nhàn thật, nhưng lương công chức ba cọc ba đồng, biết bao giờ mới trả được hết chỗ nợ nần đã đầu tư vào để chạy. Hơn nữa, tôi nghĩ nghề nào cũng là nghề, miễn là mình làm nó một cách có tâm và không phạm pháp.
Sau một thời gian trải qua nhiều nghề và nghe ngóng tình hình, tôi quyết định trụ lại với việc học làm tóc. Tôi xin vừa học vừa làm tại một salon tóc có tiếng ở Hà Nội. Có bắt tay vào làm mới biết không có nghề nào là đơn giản, từ việc sấy tóc tưởng chừng ngon ơ tôi cũng phải học mất mấy tháng mới dám làm cho khách.
Ban đầu mẹ anh tỏ vẻ rất quý tôi cho đến khi bà biết tôi làm nghề cắt tóc gội đầu. Ảnh minh họa.
Vừa học vừa làm được năm rưỡi, tôi quyết định ra mở riêng cho mình một cửa hàng tóc. Vốn không có nhiều nên tôi chỉ mở một cửa hàng nhỏ ở ngoại thành. Công việc ban đầu khá khó khăn khi khách chưa quen, chỉ đến gội đầu chứ không làm tóc. Tuy nhiên sau một thời gian, cửa hàng tôi cũng đã thu hút được một lượng kha khá khách quen.
Trong thời gian còn học ở salon kia, tôi quen với Lâm, chồng tôi bây giờ. Chúng tôi chỉ hơn kém nhau 2 tuổi nên mọi suy nghĩ cũng như tính cách đều rất hợp nhau. Anh làm nghề xây dựng, không ở cố định một nơi nhưng bất cứ khi nào có thời gian anh đều tới thăm tôi.
Anh là người đàn ông tốt, hết mực chiều chuộng tôi, công việc lại cũng kiếm ra tiền. Ở con người anh duy chỉ có một điều tôi không mấy thoải mái đó là việc anh quá ghen tuông. Khách hàng của tôi có cả nam cả nữ, việc chuyện trò với khách là chuyện đương nhiên, chỉ có vậy mà nhiều lần anh giận dỗi vì không chịu được cảnh tôi vui vẻ bên người đàn ông khác.
Chúng tôi ngoài những lúc giận hờn như vậy ra thì rất thắm thiết. Yêu được một thời gian, anh cũng dẫn tôi về quê ra mắt gia đình. Ban đầu mẹ anh tỏ vẻ rất quý tôi cho đến khi bà biết tôi làm nghề cắt tóc gội đầu.
Tôi biết nhiều người, đặc biệt ở quê còn có định kiến với nghề này nhưng tôi không quan tâm. Với tôi, thời gian sẽ là thứ giúp mọi người trả lời câu hỏi về nhân cách đó. Quan trọng là tình yêu của chúng tôi dành cho nhau. Mùa xuân năm sau đấy, chúng tôi vượt qua mọi cấm cản của gia đình để nên duyên vợ chồng.
Lúc cưới là tôi đã có thai được hai tháng, chồng lại nay đây mai đó nên tôi nghe theo lời anh dừng công việc ở cửa hàng để về quê ở cùng bố mẹ chồng. Anh là con trai duy nhất trong nhà nên cũng không muốn cảnh bố mẹ một nơi, con cái cũng mỗi đứa mỗi nơi.
Trước đó, trong lòng tôi luôn nghĩ cứ đối xử tốt thì bố mẹ chồng sẽ tốt và yêu quý mình. Nhưng đến khi về làm dâu quê người, thực sự bước vào cuộc hôn nhân tôi mới thấu hiểu mọi thứ không đơn giản như mình nghĩ.
Dù chúng tôi cưới nhau nhưng mẹ chồng vẫn giữ định kiến về nghề nghiệp trước đây của tôi. Tôi lại có thai trước cưới nên không ít lần tôi thấy bà và hàng xóm nói bóng gió về bố của đứa trẻ. Tôi không quá quan tâm đến suy nghĩ của người khác nên cũng cho qua. Nhiều lúc cục tức dâng lên đến đỉnh đầu mà nghĩ vì con nên tôi lại đành nín nhịn.
Vừa nhìn cháu bà đã nhận xét những nét trên khuôn mặt sao lại không thấy giống nhà nội. Ảnh minh họa.
Gia đình chồng tôi làm hàng ăn nên dù bầu bí tôi vẫn phải làm việc đến tận ngày đẻ. Bố mẹ chồng đều dạy từ sáng sớm, mình là dâu con không dậy thì không được. Lắm lúc mệt mỏi chỉ muốn được ở bên cạnh chồng, nằm nguyên một ngày mà cũng không được.
Rồi ngày sinh cũng tới. Thật may thằng bé lại chọn chào đời đúng lúc bố có nhà. Ít ra bầu bí xa nhau nhưng lúc đẻ có chồng ở bên cạnh cũng được an ủi phần nào. Thằng bé vừa ra đời, mẹ chồng tôi đã nhanh nhảu đón tay để xem cháu. Vừa nhìn cháu bà đã nhận xét những nét trên khuôn mặt sao lại không thấy giống nhà nội.
Cơn đau vì đẻ còn chưa hết, nay phải nghe những lời này tôi giận lắm nhưng không làm được gì. Sự việc lên đến đỉnh điểm khi vừa xuất viện về nhà được vài ngày, tôi bỗng phát hiện con mình bị mất một nhúm tóc.
Sự thật đằng sau nhúm tóc bị cắt đó khiến tôi choáng váng. "Thủ phạm" không ai khác chính là mẹ chồng tôi. Bà muốn mang đi xét nghiệm ADN để chắc chắn đấy là cháu đích tôn của mình.
Tôi giận tím người, đem chuyện kể với chồng thì không ngờ anh đáp lại rất bình tĩnh.
"Em thông cảm cho mẹ, chỉ là bà thử cho yên tâm thôi mà. Em không làm gì khuất tất thì sao phải lo".
Câu nói của anh càng khiến tôi nổi cáu. Có lẽ nào trong thâm tâm anh cũng muốn xác nhận bố của con tôi?
Theo eva.vn
Tờ hóa đơn hé lộ bí mật khủng khiếp của chồng Tôi là người đàn bà thứ hai của chồng. Anh kết hôn với tôi sau ba năm cuộc hôn nhân đầu đổ vỡ. Anh nói hai người chia tay vì bất đồng quan điểm, càng sống càng không có điểm chung. Sau ly hôn, vợ anh nhận nuôi con gái nhỏ. Lấy một người đàn ông đã qua một lần đò cũng không...