Khi gái ngoan l.àm t.ình trên giường
Ngờ nghệch trong chuyện gối chăn nên khi chồng vừa cởi cúc áo, tiến lại gần hơn thì cô hét toáng lên, đẩy chồng ra và van xin “Anh tha cho em”.
Chồng đụng vào người là giãy giụa
Nổi tiếng là nhu mì, khéo léo và sống chan hòa, Yến (Ba Đình, Hà Nội) luôn được lòng bạn bè, đồng nghiệp và những người xung quanh. Chính bởi là người sống có trước có sau, luôn nghĩ cho người khác nên ai cũng nghĩ một phụ nữ như Yến sẽ có cuộc sống gia đình xuôi chèo, mát mái. Thế nhưng sau 2 tháng kết hôn, người ta thấy vợ chồng Yến kẻ thì mặt lạnh như t.iền, người thì âu sầu, phiền não. Và hiện tại cô đang tham gia lớp điều trị tâm lý.
Yến chia sẻ: “Hôn nhân trục trặc là điều không ai mong muốn. Mình là một người phụ nữ ưa nếp sống cũ cho nên quả thực là một cú sốc. Nhưng đúng là cuộc sống hôn nhân không chỉ có tình cảm là đã ổn… Gần 2 năm yêu nhau, không một lần cãi vã, đến khi lấy nhau thì suốt ngày trong nhà có tiếng quát tháo và tiếng khóc của mình”.
Theo lời Yến, nguyên nhân khiến hai vợ chồng lúc nào cũng lục đục là cô không thể làm hài lòng chồng trong “chuyện gối chăn”. Cưới nhau được 2 tháng nhưng vì sự ngờ nghệch trong chuyện ấy nên đêm nào chồng Yến cũng gầm gừ, bực tức.
“Đêm tân hôn, mình thực sự hoảng loạn. Mình gần như không có một chút kinh nghiệm nào trong chuyện đó. Cho nên khi chồng mình vừa cởi cúc áo là mình run lẩy bẩy. Đến khi anh ấy mạnh bạo hơn thì mình hét toáng lên. Mình đẩy chồng ra và van xin anh ấy tha cho mình” – Yến nói.
Về phần chồng mình, Yến cho biết, khi thấy vợ co rúm, hình như anh nghĩ vợ đùa nên càng vồ vập hơn. “Nhưng đến khi mình nằm phía dưới, khóc rưng rức, toàn thân cứng đờ thì anh ấy buông mình ra và ngồi lặng đi. Không hiểu sao lúc đó, mình khóc không thể ngừng được. Dỗ dành mình mãi, anh ấy bực mình quát &’anh đang c.ưỡng h.iếp em à?’ và đi ra phòng ngoài ngủ” – Yến nhớ lại.
Chồng Yến càng căng thẳng hơn vào những đêm sau đó, khi hai vợ chồng vẫn không thể nào hòa hợp. Dù bản thân Yến đã cố gắng lên mạng tìm hiểu cũng như bí mật nghe ngóng kinh nghiệm từ những buổi buôn chuyện ban trưa của các chị cùng cơ quan… nhưng tình hình vẫn không thể cải thiện. Yến vẫn co rúm, giật mình thảng thốt mỗi khi chồng có những cử chỉ thân mật.
Khi chồng tiến lại gần là chị căng thẳng, sợ hãi (Ảnh minh họa)
“Đang t.uổi sung sức, có vợ lại không được thỏa mãn nên anh ấy đ.âm ra hay cáu. Còn mình, bình thường thì không sao, nhưng cứ nhìn thấy anh ấy trong trạng thái l.õa l.ồ, tiến lại là mình sợ hãi, giãy giụa. Đêm nào anh ấy cũng giận dỗi bỏ ra ngoài hút t.huốc l.á. Mình biết, nếu tình trạng cứ mãi thế này thì cuộc hôn nhân của mình có nguy cơ tan vỡ. Vì thế, ngoài việc tìm hiểu sách báo thì mình đang tham gia điều điều trị tâm lý. Hi vọng mọi chuyện sẽ tốt lành và mình không còn sợ hãi mỗi khi gần chồng” – Yến bày tỏ mong muốn.
“Em có phải đàn bà không?”
Video đang HOT
Đó là câu nói mà chồng của Thu (Q.7, TP.HCM) nhiều lần bực tức “ném” lại trước khi ôm chăn gối bỏ sang phòng khác. Tất cả nguyên do của cơn bực dọc đó là vì chuyện hai vợ chồng lấy nhau được gần 1 năm nhưng Thu thì cứ mãi ngờ nghệch, bẽn lẽn mỗi lần hai vợ chồng ân ái.
Vốn dĩ là người đàn ông vạn vỡ lại khá thuần thục trong chuyện gối chăn, Duy – chồng Thu, luôn thích cùng vợ trải nghiệm những điều mới mẻ khi cả hai ở trên giường. Thế nhưng, là cô gái truyền thống, kinh nghiệm giường chiếu cũng chỉ “độc một kiểu” nên những tư thế “yêu” mà chồng gợi ý, Thu đều cho là hành động… bệnh hoạn, gớm ghiếc. Và khi đó cô nhất định không chiều theo ý chồng. Cũng chính vì điều này mà mỗi khi đến “giờ tắt đèn” là Thu lo lắng, sợ hãi còn chồng cô thì đùng đùng nổi giận.
Tâm lý căng thẳng và áp lực không hiểu chồng hôm nay muốn gì, sẽ nổi điên ra sao càng khiến Thu thêm lúng túng. “Mỗi hôm hai vợ chồng gần gũi là anh ấy lại đưa ra một kiểu mới. Tây, Tàu gì mình không biết nhưng nó trái khoáy và mình thì không thể quen nổi” – Thu nói.
Chính vì việc không thể quen và không muốn chiều theo những kiểu “yêu” của chồng nên đã không ít lần hai vợ chồng nửa đêm to tiếng. Thu chia sẻ: “Để tránh xung đột vì chuyện chăn gối, mình cũng cô gắng cải thiện tình hình nhưng lần nào mình cũng loay hoay, vụng về. Nhiều khi mình nghĩ hình như trong đầu chồng chỉ chứa toàn những hành động điên rồ, đen tối. Nhưng việc chiều chồng thì vẫn phải chiều”.
Thu cũng cho biết, nhiều khi chính bản thân cô cũng giật mình vì đa phần thời gian hai vợ chồng gần gũi, cô đều nghĩ rằng mình l.àm c.huyện đ.ó cho xong: “Trong khi chị em khác thì khều gọi chồng, còn mình thì lúc nào cũng loay hoay, khổ sở. Mong làm cho mau chóng, không cần biết đỉnh hay chưa đỉnh…”.
Và việc có những hôm cô mặc kệ thân xác mình cho chồng thích làm gì thì làm cũng không phải ít:”Kinh nghiệm chuyện đó mình không nhiều nên anh ấy bảo thế nào thì mình răm rắp làm theo. Thấy chồng lúc nào cũng hăng hái, còn mình thì cứ run rẩy vụng về thì mình để anh “tự ra chương trình thì tự hành động”. Cho nên số lần anh ấy cáu giận, sỗ sàng hỏi &’em có phải là đàn bà không?’ không đếm xuể” – Thu thở dài cho biết.
Theo VNE
Chồng lập phòng nhì, bảo tôi xem như không có gì
Tôi đ.au đ.ớn vì bị phụ bạc, nhiều khi muốn buông xuôi tất cả nhưng anh thì cứ vờ như không. Anh còn bảo cánh đàn ông xa nhà ở đây đều sống như vậy cả.
Tôi va anh ây lây nhau đươc 10 năm, đã co hai con gai ngoan va học kha. 4 năm gân đây, chông tôi ra nươc ngoai xuât khâu lao đông, môt năm vê vơi gia đinh tư môt đên hai lân. Trong thơi gian này, tôi phat hiện chông chung sông vơi môt phu nữ khac đa l.y h.ôn. Tôi hêt sưc đau buồn va đa tim mọi cach đê chia re ho nhưng cuôi cung vân vô ich. Anh ây vê nha rôi sang lai va tiêp tuc chung sông vơi người kia như vơ chông.
Chồng tôi còn bảo: "Đó chi la tam bơ thôi chư vơi anh gia đinh la tât ca, anh không bao giờ tư bo gia đinh cua minh đâu, em cư xem như chưa co chuyên gi xảy ra". Tôi nói không thê châp nhân đươc môi quan hê như thê thi anh bao "em muôn lam gi thi làm". Tôi không biêt phai lam sao, tôi cung không muôn gia đinh minh tan vơ. Mong moi ngươi hay cho tôi lơi khuyên.
Ảnh minh họa: Livingbodywellness.com
Chúng tôi vẫn hay nói với nhau rằng: "Thân chủ chính là nhà tư vấn sáng suốt nhất cho vấn đề của họ". Vậy nên dù đang có quá nhiều thứ để nghĩ, kết quả để suy đoán hay tương lai để tưởng tượng, thì chị hãy thật bình tĩnh nhé, vì bản thân chị đủ năng lực để tự vượt qua những sóng gió này.
Tôi thật sựquan tâm tới lời chồng chị nói "em muốn làm gì thì làm". Trước tiên là xét về mặt logic nhé, trong hoàn cảnh nào thì người ta sẽ nói những câu ấy?
Trường hợp số 1: Khi người chồng vô cùng tin tưởng vào vợ. Anh ta cho rằng mọi điều cô ấy làm đều đúng và có lý, nên chỉ việc làm theo, nghe theo và tin theo vô điều kiện.
Trường hợp số 2: Khi người chồng quá ì ạch, không để ý đến điều gì, kể cả bản thân mình, không cần biết đúng sai, không cần sợ hậu quả, không cần lo trách nhiệm. Mọi việc tha hồ diễn ra, chỉ đừng có ảnh hưởng đến anh ta là được.
Trường hợp số 3: Khi người chồng quá tự tin vào bản thân và cho rằng mình hoàn toàn kiểm soát được vợ. Anh ta cho rằng dù mình có "làm gì" thì người vợ cũng không bao giờ thay đổi. Ừ thì cô ấy ghen đấy, giận đấy, không chấp nhận đấy, nhưng cuối cùng sẽ quen với việc đó và cam tâm chịu đựng.
Vậy theo chị, cách nghĩ của chồng chị tương hợp với trường hợp số mấy? 1, 2 hay 3?
Nếu đúng như những gì chị viết trong thư, nhiều khả năng anh ấy nằm ở trường hợp thứ 3, nghĩa là biết mình sai, biết vợ bị tổn thương nhưng cho rằng đó là điều chấp nhận được và sớm muộn gì thì vợ cũng sẽ tha thứ, bỏ qua, đó có lẽ chính là chìa khóa để chúng ta tiếp tục tìm lời giải cho câu hỏi:Tại sao chịđa tim mọi cach đê chia re ho nhưng cuôi cung vân vô ich?
Về người thứ 3:Chị không nói nhiều về người phụ nữ này, nhưng dù cho họ có thế nào thì cũng là người chị khó gặp mặt, nói chuyện hay trình bày lẽ phải, lẽ trái. Hơn nữa, như chồng chị đã biện hộ "cảnh đàn ông xa nhà ở đây họ đều sống như vậy cả", nghĩa là dù không phải với người phụ nữ ấy thì với cách suy nghĩ đó, cũng sẽ là một người khác.
Về người thứ 2:Chắc rằng anh ấy cũng có nhiều ưu điểm trong cuộc sống gia đình nên chị vẫn rất tôn trọng và cả yêu thương. Nhưng liệu chị có đang quá yêu và phục tùng đến mức anh ấy cho rằng ngay cả khi vợ "muốn làm gì thì làm" vẫn cứ chỉ là quân cờ trong tay, tha hồ xê dịch, tha hồ chỉ đạo theo ý mình? Và liệu anh ấy có cố gắng yêu thương, gìn giữ và trân trọng vợ khi biết rằng dù chẳng cần nỗ lực nào thì mọi chuyển vẫn y như vậy?
Một lần vào vườn thú, tôi cho con khỉ nhỏ một quả táo. Nó vồ lấy ngay, cầm chắc và trèo rất nhanh đến một góc chuồng ngồi ăn, luôn luôn để mắt đến những con khác để canh chừng. Trong khi lấm lét ôm khư khư chiến lợi phẩm, cái đuôi vắt vẻo của nó bị một con khác túm lấy và giật manh. Nhưng nó mặc kệ và vẫn chỉ chú tâm đến quả táo đang ôm trong tay, giữ khư khư như vật báu. Lúc ấy, tôi cười thầm "đồ ngốc, cái đuôi của mình quan trọng hơn thì không giữ, lại đi giữ quả táo".
Nhưng đến giờ, tôi đã có lý giảikhác với hành động đó. Con khỉ không thèm giữ cái đuôi của mình, vì nó nghĩ cái đuôi sẽ luôn ở phía sau, dù có chuyện gì xảy ra. Nên thay vì ôm một phần hiển nhiên ấy, nó phải nâng niu quả táo, thứ sẽ mất ngay khi rời tay ra. Xét cho cùng thì con người cũng đâu có khác, chúng ta chỉ giữ những gì có thể mất, còn những thứ sẽ luôn ở đó, tại sao còn phải giữ?
Trở lại với chồng chị, vậy là anh ấy đang có tổấm ở hai nơi, có những niềm vui từ hai người đàn bà, mà bản thân chẳng mất gì, vậy thì tại sao anh ta lại muốn bỏ đi một trong khi có cả hai? Có thể anh ấy không cưỡng lại sức hấp dẫn của người phụ nụ nữ đã ly dị, có thể anh ấy quá cô đơn và cần được sưởi ấm, có thể tất cả mọi người ở cạnh anh đều như vậy... nhưng chắc chắn là bản thân anh ấy mới chính là người thiếu quyết tâm và bản lĩnh để ngăn việc n.goại t.ình.
Về người thứ 1:Chính là chị, và chỉ một mình chị, không phải người vợ của chồng, người mẹ của con và người phụ nữ có gia đình. Đãbao giờ chị thấy hạnh phúc của mình thực sự là gì nếutạm quên đi con số đo đếm là 10 năm kết hôn và thành quả lớn lao là hai cô con gái ngoan và học khá? Đã bao giờ chị nghĩđến việc làm lại từ đầu mà không có chồng sẽ như thế nào chưa? Đã bao giờ chị có cảm nhận rằng bản thân chị cũng đáng quý, đáng trân trọng, có quyền được hạnh phúc mà không phải nhẫn nhịn, chịu đựng hay phục tùng ?
Tất nhiên, vì không muốn làm tan vỡ gia đình nên chịđã rất cố gắng để:
- Một mình lo toan việc nhà cửa, con cái để chồng làm việc ở xa.
- Tìm mọi cách chia rẽ tình cảm giữa chồng và người tình của anh ấy.
- Tha thứ và sẵn sàng mởđường cho chồng quay về nếu anh ấy thoát khỏi "những phút giây ngoài vợ, ngoài chồng".
Nhưng rõ ràng kết quả không như chị mong muốn, vì:
- Anh ấy vẫn muốn có cả hai gia đình (ai dám chắc rồihọ sẽ không có con, không tạo thành tổ ấm thứ 2?).
- Anh ấy bỏ mặc nỗi đau của chị, người vợ 10 năm chung sống, và cố gắng duy trìniềm vui "tạm bợ" của mình dù biết rằng làm như vậy là ích kỷ và vô trách nhiệm.
Chị có thực sự tin rằng anh ấy yêu chị, trân trọng và nâng niu tình cảm gia đình hơn bản thân mình?Tất nhiên, có thể vì nhiều lý do khiến chị không muốn phá vỡ gia đình như sự quen thuộc, những ràng buộc về tài chính, e ngại cái nhìn từ mọi người xung quanh, sợ hãi trước tương lai không còn được đảm bảo và đầy đủ. Nhưng hãy xem xét thật kỹ những lý do ấy và khả năng khắc phục của bản thân. Hãy xác định là điều gì mới quan trọng với mình và điều gì khiến mình không còn chịu đựng được nữa. Hơn tất cả, chẳng có một kết cục như ý nào nếu bản thân chị chưa thể thay đổi, vẫn phải dựa dẫm vào một người khác.
Mong chị sẽ sớm lấy lại tinh thần để sáng suốt tự giải quyết vấn đề này.
Theo VNE
Bị "gái ngoan" gài vào bẫy Sau trận say bí tỉ hôm ấy... em thông báo có bầu và bắt ép tôi làm đám cưới. Tôi biết, đàn ông sống trên đời phải có trách nhiệm với việc mình làm. Nhất là khi vì cái hành động "nông nổi" của mình mà một người con gái khác phải khổ thì càng cần phải chịu trách nhiệm. Nhưng tôi không...