Khi em gái vợ cố tình “ngây thơ” với anh rể
Có rất nhiều bi kịch gia đình đã xảy ra vì mối quan hệ “nhập nhèm” giữa em vợ và anh rể.
Ngây thơ hay cố tình ngây thơ?
Chị Hạnh sống cùng chồng và cậu con trai 5 tuổi ở khu tập thể. Cách đây hơn một năm, cô em gái út tên My của chị ở dưới quê do thi trượt đại học nên lên đây giúp chị gái việc nhà và cũng để học ôn cho kỳ thi năm sau. Sẽ không có chuyện gì nếu cô em gái của chị Hạnh cư xử không quá… vô tư. Sự “hồn nhiên” của My trở thành giai thoại thông qua các buổi “liên hoan tiếng hát truyền mồm” của các bà nhàn rỗi trong xóm. Nhiều chuyện kể về My khiến nhiều người không hiểu một cô gái đã 19 tuổi sao lại có thể ngốc nghếch đến như thế.
Sân thượng khu tập thể vào mỗi buổi sáng thường là địa điểm lý tưởng cho nhiều người tập thể dục. Sáng nào, My và chồng chị Hạnh cũng lên đó tập. Hai anh em nói chuyện ríu rít, vui vẻ khiến nhiều người phải thấy ghen tị vì anh rể, em vợ vốn ít khi thân mật đến thế. Trước mặt nhiều người, My cười đùa, động chân động tay với anh rể cứ như không. Nhiều bác cao tuổi nhăn mặt không hài lòng, anh rể cũng đỏ mặt vì ngại mà cô bé cứ tự nhiên, thoải mái như chỗ không người.
Có lần, My còn dám nhảy lên lưng anh rể đòi “cõng em đi một vòng” khiến tất cả những người chứng kiến phải choáng váng. Bác Lan, ở ngay bên cạnh và thường xuyên qua lại nhà chị Hạnh, cho biết anh rể, em vợ nhà này thường xuyên chụm đầu vào nhau, rù rì nói chuyện. Khi ăn cơm, cao hứng, cô em còn gác cả lên chân anh rể.
Video đang HOT
Những hành động của My khiến nhiều người chướng tai gai mắt. Nhiều bác cao tuổi trong khu tập thể đã nói với chị Hạnh để chị tế nhị dạy dỗ, bảo ban em mình ý tứ hơn nữa trong cách đối xử với anh rể. Nhưng có lẽ nghĩ em mình vốn tính trẻ con, nhõng nhẽo, lại coi anh rể như anh trai nên mới có nhiều hành động thân mật thế, chị Hạnh chỉ nhắc nhở sơ sơ hoặc cười xòa cho qua.
“Vô tư” váy ngắn, áo mỏng
Không đến mức “hồn nhiên” như My nhưng nhiều cô em vợ lại mắc tật thích ăn mặc “thiếu vải” ngay cả khi có anh rể sống cùng nhà. Cô em gái của chị Chi là một ví dụ.
Do điều kiện kinh tế còn khó khăn, chưa thể mua được nhà riêng nên hai vợ chồng chị Chi phải ở nhờ ông bà ngoại. Trong nhà, ngoài bố mẹ già còn có cô em gái đang học đại học năm thứ nhất. Cô em này, về độ “vô tư” thì khỏi phải bàn.
Có anh rể ở chung nhà nhưng em gái chị Chi hầu như không biết ngại. Có lẽ cô bé nghĩ đây là nhà mình nên chẳng cần phải giữ gìn điều gì trước mặt anh rể. Vừa đi học về là cô bé thay ngay bộ áo hai dây, váy mặc nhà mỏng đến không thể mỏng hơn, đi lại tung tăng khắp nơi. Váy ngắn, áo cộc mà cô nàng thì cứ hồn nhiên ngồi ngay trước quạt. Nhiều khi cô hớ hênh tới mức thay quần áo mà cửa phòng vẫn cứ để toang hoang khiến anh rể được một phen tối mày tối mặt. Chị gái rồi đến bố mẹ nhắc nhở thế nào thì cô bé vẫn để ngoài tai. Chị Chi tế nhị mua hẳn cho em mình mấy bộ đồ mặc nhà rất đẹp và đắt tiền những mong em thay hẳn mấy cái váy mỏng dính mỏng tang kia đi nhưng cô em chê nóng không thèm mặc.
“Giặc” ở trong nhà
Không thể phủ nhận nhiều bi kịch gia đình đã xảy ra từ chuyện em vợ quá thân mật, thoải mái trong mối quan hệ với anh rể. Như trường hợp của chị Hạnh, dù đã được rất nhiều người cảnh báo về sự thân thiết quá mức của em gái và chồng mình nhưng chị lại không để ý. Đến khi sự việc vỡ lở ra thì cô em đã có bầu với chồng mình được ba tháng. Vợ chồng ly tán, chị em không nhìn mặt nhau, cuộc sống gia đình trở thành địa ngục chỉ vì cái sự “hồn nhiên” đặt không đúng chỗ của cô em gái. Điều làm chị Hạnh bất ngờ này, hàng xóm đã đoán biết từ lâu.
Tỉnh táo hơn, chị Chi đã phải chuyển ngay ra ngoài thuê nhà chứ không dám ở nhờ nhà bố mẹ nữa. “Cứ ở nhà bố mẹ thì có ngày mất chồng lúc nào không hay”, chị thở dài. Biết là tin chồng, tin em nhưng chị nghĩ rằng có thể những hành động “vô tư” thái quá của em gái sẽ vô tình tạo điều kiện cho “phần con” nổi lên lấn át “phần người” trong ông anh rể. Đến lúc đó thì có hối cũng không kịp.
Theo VNE
Giá tôi yêu bạn sớm hơn
Mối tình học trò ngây thơ, trong sáng không đủ sức làm tôi tin tưởng. Đến khi nhận ra tình cảm dành cho bạn thì đã muộn rồi.
Cách đây nhiều năm, khi còn học THPT, tôi quen với một bạn, là người hiện giờ tôi đang có tình cảm. Bạn ấy hiền lành, tốt tính. Dù chỉ hơn tôi một tuổi nhưng bạn chín chắn và ra dáng đàn anh vô cùng. Lúc nào bạn cũng cư xử với tôi nhẹ nhàng, dịu dàng và bao bọc tôi như một đứa em nhỏ. Bạn giúp tôi học, quan tâm và chăm sóc tôi, ai nhìn cũng ngưỡng mộ tình cảm ấy.
Nhưng hồi đó tôi thấy mình còn nhỏ, mới học lớp 12, còn trẻ con và không thích yêu đương nên dù bạn rất có tình cảm với tôi, tôi cũng chỉ "thinh thích" mà thôi. Tình cảm rất trong sáng. Có điều về phần bạn, bạn lại không nghĩ như thế. Bạn nói yêu tôi và còn lên kế hoạch định hướng cuộc sống sau này cho cả hai. Tôi cảm thấy tức giận vì nghĩ rằng bạn đang áp đặt cuộc sống của mình nên đã đòi "nghỉ chơi". Bạn hỏi tôi sau này có cho bạn cơ hội nữa không nhưng tôi không đáp lại.
Bạn vùi đầu vào việc học hành để quên tôi và đã đỗ hai trường đại học. Bạn chọn học trường quân đội. Tôi bị trượt năm đầu, ôn thi lại và năm sau cũng đỗ. Suốt một năm tôi ở nhà ôn thi, bạn không liên lạc gì. Tôi nghĩ bạn giận tôi lắm nên mới làm như thế. Mãi sau này, tôi mới biết bạn vẫn hỏi thăm tin tức của tôi qua bạn bè.
Đến khi tôi nhập học năm đầu, bạn bắt đầu gọi điện, nói chuyện với tôi. Môi trường học tập, rèn luyện đã giúp bạn cứng cáp trưởng thành hơn. Bạn vẫn cứ bóng gió nói về tình cảm khi xưa. Còn tôi thì vẫn chỉ coi bạn là bạn.
Sau này, tôi yêu một người bạn học cùng trước nhưng chuyện tình chả đi đến đâu. Cùng thời gian đó, bạn cũng yêu một người gần nhà. Đến khi tôi chia tay được một khoảng thời gian dài, bạn nói rằng dù yêu người khác nhưng bạn luôn nhớ về tôi. Lúc này tôi lại thấy mình có tình cảm với bạn. Vì dù không yêu nhau nhưng chúng tôi vẫn trân trọng những gì đã có và vẫn yêu quý nhau. Bạn cũng thế. Chỉ có điều bạn không thế chia tay với người hiện tại vì khi tôi không đáp lai tình cảm của bạn thì bạn gái kia lại luôn ở bên an ủi, động viên. Cô gái kia đã chịu nhiều thiệt thòi vì bạn nên rất khó để chia tay.
Bạn là người nặng tình, đã luôn nhớ đến tôi suốt nhiều năm, giờ khi bạn yêu người khác, dù không trọn vẹn tình cảm nhưng đó cũng đã là yêu. Vả lại bạn sợ tôi đã một lần ra đi, nếu giờ tôi lại ra đi nữa thì bạn ấy không còn ai bên mình nên không dám liều lĩnh.
Bạn nói hãy chờ bạn quên người kia để đến với tôi nhưng như vậy có nghĩa là tôi sẽ trở thành người thứ 3 xen vào và sẽ bị tiếng là cướp mất tình yêu của người khác. Tôi không thể làm thế. Nhưng biết đến bao giờ bạn mới có thể thực sự đến bên tôi. Tôi sợ bạn ấy không thể quên bạn gái của mình như đã không thể quên tôi trước kia.
Bạn ấy rất tốt, bố mẹ tôi cũng yêu quý bạn ấy nữa, quan điểm của chúng tôi về gia đình và hạnh phúc cũng giống nhau. Bạn ấy là một người đáng tin tưởng nhưng nếu bạn ấy không thể quên bạn gái kia thì tôi không biết phải làm sao? Tôi cũng không biết có nên chờ đợi bạn ấy không nữa?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mới 20 tuổi, tôi đã 2 lần lên nhầm kiệu hoa Sinh ra trong gia đình đông con nghèo khó vùng chiêm trũng Hà Nam, tôi không được học hành nhiều. Học hết lớp 7, tôi phải ở nhà để phụ đỡ bố mẹ nuôi các em. Trăng tròn 16 tôi vội vã lấy chồng. Cuộc tình chóng vánh chỉ trong 3 lần anh đến nhà chơi. Những ngày đầu làm vợ tôi bỡ...