Khi đuổi tôi ra khỏi nhà, cả nhà chồng không ngờ có ngày phải ôm nhục van xin tôi quay lại
Anh ta đứng dưới nhà đợi tôi tới nửa đêm nhưng tôi không còn động lòng nữa.
Cách đây 3 năm, tôi đau khổ vật vã ôm quần áo rời khỏi nhà chồng. Nguyên nhân xuất phát từ chính nhà chồng và cả chồng tôi. Chúng tôi ăn ở với nhau 2 năm mà vẫn không có con. Mẹ chồng tôi ra vào đay nghiến tôi “cây độc không trái, gái độc không con”. Tôi bảo chồng đi khám, anh nhất định không đi vì “cả nhà ai cũng sinh con được, sao tôi lại không. Người vô sinh là cô mới đúng”.
Cuộc hôn nhân ấy rơi vào ngõ cụt khi chồng tôi dẫn một cô gái trẻ về nhà và tuyên bố đã có con với cô ta. Nhà chồng tôi từ bất ngờ đến vui mừng. Ai cũng hỏi han cô gái ấy mà không ai để ý đến nỗi đau của tôi. Mẹ chồng tôi còn gọi tôi xuống nhà, dõng dạc tuyên bố từ hôm nay cô gái kia sẽ ở lại nhà, tôi chấp nhận được thì ở, không thì ly dị.
Ngay đêm đó, tôi khóc cạn nước mắt ôm đồ rời khỏi nhà chồng. Chồng tôi chẳng nói gì, chỉ đứng nhìn theo tôi leo lên xe taxi. Thế là kết thúc cuộc sống đau khổ của tôi suốt 2 năm ở nhà chồng. Khi đó, tôi nhủ thầm sẽ chống mắt lên mà xem gia đình họ hạnh phúc được bao lâu?
Ngay đêm đó, tôi khóc cạn nước mắt ôm đồ rời khỏi nhà chồng. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi về nhà mẹ đẻ được một tháng sau, tôi phát hiện ra những dấu hiệu khác lạ của cơ thể. Linh tính điều gì đó, tôi mua que thử thai về dùng. Kết quả hiện lên hai vạch đỏ chót. Tôi ngồi thừ nhìn que thử, trong lòng lẫn lộn đủ mọi cảm xúc. Đem chuyện kể cho mẹ tôi nghe, bà khuyên tôi nên giữ lại, dù gì nó cũng là con tôi.
Suốt mấy tháng mang thai, mỗi khi đi khám bầu, tôi đều buồn tủi trước cảnh người ta có chồng dìu đỡ. Còn tôi thì…
Điều đáng nói là tôi và cô ta lại sinh cùng ngày trong cùng một bệnh viện. Khi gặp nhau trong phòng sinh, mẹ tôi và mẹ anh ta nhìn nhau bằng ánh mắt hình viên đạn. Mẹ anh ta bế cháu hôn hít rồi nói gần nói xa: “Đấy, ở với chồng không đẻ, vừa mới về nhà đã đẻ được. Nhiều người hay phết cháu nhỉ?”.
Mẹ tôi tức lắm nhưng tôi không cho bà nói ra sự thật. Chồng cũ ghé qua giường nhìn đứa bé, tôi ôm nó vào lòng không cho anh ta xem mặt.
Tôi có nên tìm một người đàn ông khác làm bố cháu để chồng cũ tôi phát điên lên không? (Ảnh minh họa)
Tôi một mình nương dựa vào con trai mà sống. Gia đình anh ta thì lục đục liên tục. Cô vợ ở nhà được một năm lại đi làm ở quán cà phê, về nhà thì bừa bãi nên bị mẹ chồng nói, vậy là cô ta mắng luôn mẹ chồng. Đứa nhỏ càng lớn lại càng không giống chồng cũ tôi. Nhà họ nghi ngờ, lén đem đứa nhỏ đi xét nghiệm huyết thống.
Nghe mẹ kể, tôi hả hê làm sao. Hóa ra anh ta chỉ là kẻ đổ vỏ, nuôi con tu hú 3 năm nay. Đứa nhỏ đó đâu phải con anh ta. Nhà anh ta cũng bị hàng xóm chê mắng cho ê mặt, mẹ chồng cũ tôi chẳng dám ló mặt ra đường vì nhục nhã.
Video đang HOT
Khi biết tin cô ta đã ôm con ra khỏi nhà, tôi mới nhờ người gửi cho chồng cũ một tờ giấy giấy siêu âm cũ và bức ảnh con mình, để anh ta thấy ngày tháng trên đó là khi tôi chia tay anh ta, tôi đang mang thai tháng thứ 3 rồi. Còn con trai tôi thì có đôi mắt và cặp lông mày của anh ta. Mặt sau tấm ảnh tôi viết: “Con tôi là của tôi, nó sẽ không bao giờ gọi anh là bố”. Tôi muốn cả nhà họ hứng chịu nỗi đau mà tôi đã từng gánh chịu.
Quả nhiên, ngay ngày hôm sau, mẹ chồng cũ tôi đã đến tận nhà tôi. Đi làm về, thấy bà ấy, tôi dắt xe quay ra, chở luôn con đi siêu thị chứ nhất định không cho nó gặp họ. Chồng cũ tôi cũng tìm đến mỗi ngày. Anh ta nhờ người gửi bánh, sữa, quần áo cho con tôi nhưng tôi trả lại hết.
Mấy hôm nay, anh ta cứ đứng đợi tôi dưới nhà tới tận khuya nhưng tôi không động lòng nữa. Tôi chỉ muốn dạy cho họ một bài học đáng đời. Còn con tôi, giấy khai sinh rất rõ ràng, nó không có bố.
Tôi chỉ băn khoăn khi con lớn lên, liệu con có bị thiệt thòi so với bạn bè không? Tôi có nên tìm một người đàn ông khác làm bố cháu để chồng cũ tôi phát điên lên không?
Theo Trí thức trẻ
"Bất chấp tất cả để bên một gã đàn ông là quyết định ngu", đoạn tâm sự gây bão MXH
"Nhiều lần ức lắm nhưng cũng nhịn, phận làm dâu - ai cũng vậy nào đâu phải mình mình. Việc này việc khác, bận tới mức mấy tháng chẳng về nổi nhà . Bố mẹ cứ gọi điện hỏi "Chắc quên bố mẹ rồi?" mà buồn không tả hết."
Mới đây, một bài viết đã được cộng đồng mạng chia sẻ với tốc độ chóng mặt. Trong câu chuyện, người phụ nữ phải gánh vác đủ mọi việc từ đi làm kiếm tiền tới cơm nước, chăm lo việc nhà chồng.
Thế nhưng, đổi lại sự hy sinh và vất vả đó, điều cô nhận lại được không phải sự chia sẻ, cảm thông mà lại chính là sự phàn nàn, nhiếc móc từ phía gia đình chồng. Sau tất cả, khi mọi thứ đã vượt quá sự chịu đựng, cô đã quyết định về ngoại, chủ động ly hôn và rút ra một điều rằng: "Bất chấp tất cả để bên một gã đàn ông là quyết định ngu!".
Được sự đồng ý của tác giả V.L, xin phép chia sẻ đoạn tâm sự:
"Ngày tôi đi lấy chồng, tôi thấy bình thường và vô tư lắm, cũng chỉ là ở nhà người khác thôi mà! Vì đi làm xa nên tôi cũng ở riêng, chỉ thứ Bảy, Chủ nhật mới về thăm gia đình .
Tới khi làm con nhà người khác, tôi mới nhận ra được nhiều thứ. Đủ mọi gánh nặng dồn lên đầu, lắm lúc làm việc nhiều cứ quanh đi quẩn lại trời đã tối thui.
"Xong xuôi lại đợi dọn rửa, nhiều lúc nghĩ phải thêm chân tay mới có thể đề huề ..." (Ảnh minh họa)
Bố mẹ chồng thì khiển trách chỉ biết đi kiếm tiền mà việc nhà không chịu làm, nên cứ ra dọn được cửa hàng cái là phải chạy về cơm nước. Xong xuôi lại đợi dọn rửa, nhiều lúc nghĩ phải thêm chân tay mới có thể đề huề ...
Ấy vậy mà chẳng ai thương, ngay kể cả sự đồng cảm từ chồng cũng không... Anh ta còn mặt nặng mày nhẹ: "Cô ở nhà tôi nuôi, tôi không thích phụ nữ chỉ biết đi kiếm tiền mà không chịu chăm lo gia đình!".
Trong khi anh ta ngủ phải đến trưa, ra trông coi quán xá thì chỉ chực cắm đầu vào điện thoại, nhanh nhanh chóng chóng thì dọn đồ về. Còn bố mẹ chồng thì là công nhân nghỉ hưu, tiền lương đem cất đi cũng chẳng đỡ đần đồng nào. Vậy thì sống kiểu gì? Ăn uống ở đâu?
Tôi tức tối nói lại: "Ai chẳng thích ở nhà ăn sẵn, nhưng ở nhà thì chỉ có hít khí trời chứ sẵn ở đâu ra mà ăn thế? Em đi kiếm tiền cũng vất vả chứ em không chơi, thời gian này khó khăn thì mọi người chịu khó giúp đỡ nhau một tí!".
Chắc vợ chồng to tiếng bố mẹ nghe được. Hôm sau lẽo đẽo đi cơm nước, gọi chẳng ai về, chẳng ai thèm ăn...
Lúc đó lại vô cùng tủi thân, nghĩ bố mẹ đẻ có được ăn bữa cơm của mình ngày nào, đã thổi cơm cho ăn, lại còn nhắc ăn xong "để đấy đi làm đi mẹ dọn". Ở nơi này làm gì cũng không vừa lòng người khác, cố gắng thế nào chẳng ai buồn ghi nhận. Giờ lấy chồng mới hiểu công lao, báo đáp làm sao?
Nhiều lần ức lắm nhưng cũng nhịn, phận làm dâu - ai cũng vậy nào đâu phải mình mình. Việc này việc khác, bận tới mức mấy tháng chẳng về nổi nhà . Bố mẹ cứ gọi điện hỏi "Chắc quên bố mẹ rồi?" mà buồn không tả hết.
Có khi về nhà thăm nom một chút, chỉ muốn ôm và khóc thật to. Nhưng cứ đứng trước cửa là lại lau hết nước mắt, vào bố mẹ hỏi chuyện thì vẫn giả vờ đang hạnh phúc, không sao.
Một lần vợ chồng xảy ra mâu thuẫn, bị chồng đánh, tôi ấm ức gọi mẹ lên. Mẹ thấy vậy mới vội vã lên tìm bảo: "Thôi về tạm nhà một thời gian, xin phép gia đình nhà người ta, thời gian này cho hai vợ chồng suy nghĩ".
Ở nơi này làm gì cũng không vừa lòng người khác, cố gắng thế nào chẳng ai buồn ghi nhận. Giờ lấy chồng mới hiểu công lao, báo đáp làm sao? (Ảnh minh họa)
Nhưng họ một mực không cho, nói rằng đi thì đừng có trở lại nữa. Mẹ thấy vậy dù cứ đứng trước cửa đầy lo toan nhưng cũng khuyên con ở lại. Lấy chồng rồi phải theo nhà người ta, chứ lấy xong mà về nhà thì còn mặt mũi nào với làng xóm.
Tôi nghe lời mẹ ở lại. Bắt đầu họ thay đổi hẳn, có vẻ khinh thường nhà tôi hơn. Họ gièm pha mẹ tôi này khác ngay trước mặt tôi.
Chồng tôi còn cau mày thái độ: "Mẹ cô là loại không biết dạy con, về để người ta bảo loại chồng bỏ không ngượng à?". Mẹ chồng cũng hùa vào: "Mặt mo chứ chẳng vừa, mẹ sao thì con nấy!".
Lần này tôi chẳng nhịn nữa!
"Vâng mẹ con con thế thôi, đã thế thì con xin phép bố mẹ, con về nhà luôn. Thà là loại chồng bỏ còn hơn có chồng kiểu này mẹ ạ. Con về nhà báo hiếu bố mẹ con, chứ cứ báo đáp người dưng chẳng có ân nghĩa gì họ lại còn coi con chẳng ra gì!".
Gia đình chồng tức tối vì không ngờ tôi có thể nói ra câu nói đó. Tôi lên gác soạn đồ và xách vali đi, không mang thiếu một cái kẹp tóc bởi tôi xác định đi lần này sẽ chẳng bao giờ quay lại. Không phải vì giận dỗi mà là tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ai xúc phạm bố mẹ mình!
Về nhà một thời gian, chồng tôi nhắn tin cho tôi: "Cô đã đi rồi thì khó về lắm, nếu muốn về thì bảo bố mẹ cô lên xin lỗi bố mẹ tôi đi nhé!".
Tôi trả lời ngắn gọn:
"Tôi không về. Bố mẹ tôi chẳng có lỗi gì mà phải xin!"
Chắc chắn có những người sẽ luôn miệt thị những người một đời chồng. Nhưng các bạn ạ, có người bỏ chồng - chứ không bị chồng bỏ. Và những người như tôi, chưa từng xin ai phải yêu quý mình. Tôi cũng chẳng cần ai đồng cảm - chẳng cần xin bao dung. Tôi thấy đúng! Tôi làm!
Tôi chịu trách nhiệm cuộc sống của mình cơ mà, và tôi chưa từng ân hận thì bận tâm làm gì người khác nghĩ!
Bất chấp tất cả để bên một gã đàn ông là quyết định ngu!".
Câu chuyện ngay lập tức nhận được sự quan tâm lớn của bạn đọc, đặc biệt là các chị em phụ nữ. Phần lớn chị em phụ nữ đều cảm thấy rất đồng cảm với cô gái trong câu chuyện trên.
Thành viên Phạm Thị Đào Huệ chia sẻ: "Lúc yêu là một chuyện lấy về là một chuyện khác. Lúc yêu gì cũng đẹp, lâu rồi cũng khác. Dần dần tình yêu biến chất vì kinh tế, cơm áo gạo tiền, ngoại cảnh. Mấy ai giữ được tiếng yêu ban đầu, sống với nhau như cộng tác để chăm con cái.
Những người yêu nhau, tình cảm mặn nồng đến khi chết còn mấy ai. Nhiều cũng nhiều, không có cũng vô kể...Nhưng cuộc sống của mình cũng không nên cố chấp. Cố gắng không thở được nữa thì nên buông tay thôi."
Nhiều chị em cũng lấy đây làm cơ hội để có thể trải lòng, để nói hết những tâm tư tình cảm của cuộc sống đi làm dâu. Tuy nhiên, bên cạnh đó, vẫn có một luồng ý kiến của không ít chị em cho rằng, không phải ai đi làm dâu cũng khổ, mẹ chồng nào cũng xấu.
"Đọc bài viết, mình biết đây không phải là trường hợp của riêng gì một người. Tuy nhiên, những bạn gái còn trẻ cũng không nên vì thế mà nghĩ lấy chồng hay việc làm dâu như một gánh nặng. Gia đình chồng có tốt với mình không, một phần còn phụ thuộc vào thái độ của ta dành cho họ", chị Nguyệt (32 tuổi, Hà Nội) bình luận.
Những bình luận chia sẻ về nhà chồng tốt cũng khiến chị em, đặc biệt là các bạn gái trẻ phần nào an tâm hơn về hôn nhân. Hiện tại bài viết vẫn đang nhận được sự quan tâm, chia sẻ và lượng bình luận lớn.
Theo Eva
Thắt lòng khi 4 năm trở về, con đã không còn nhận tôi là mẹ Nhìn thấy con đang chơi ở sân, tôi chạy đến ôm chầm lấy con thì bị thằng bé đẩy ra. Sau đó con chạy vào nhà mách một người phụ nữ: "Mẹ, cô này tự nhiên ôm con. Cô ấy là người xấu phải không mẹ?". 18 tuổi, tôi lên xe hoa cùng người đàn ông hơn mình 5 tuổi. Ngày ấy, tôi...