Khi đau khổ đàn bà nào cũng muốn khóc trên đôi vai chồng, sao các anh nỡ lòng thờ ơ?
Anh à, con gái cho dù mạnh mẽ đến đâu đôi khi cũng có những phút yếu lòng đến rơi nước mắt. Một bờ vai để tựa vào có phải là sự đòi hỏi quá lớn không?
Cuộc đời dù gian nan đến mấy thì em luôn có thể vượt qua và chịu đựng được. Những ngày vợ chồng ở xa nhau, một mình em làm tất cả. Trong khi nhà người ta có đủ vợ đủ chồng thì mỗi người một việc, còn em phải dậy thật sớm để cho con ăn, mang con đến nhà trẻ rồi đi làm. Đến cơ quan em quên mình vì công việc, áp lực công việc đôi khi làm em không thở nổi. Em cũng có bao giờ than thở với anh đâu. Có khi mải làm việc em còn không nghĩ đến bữa trưa, đến khi đồng nghiệp gọi nhìn vào đồng hồ đã 12 giờ. Chiều đến tắc đường, đón con rồi chạy qua chợ cóc mua thức ăn, xắn tay lên nấu ăn rồi chăm con. Anh thường nói em ôm đồm làm một lúc nhiều việc nên thức ăn hay cháy khét.
Em đâu muốn thế, chỉ là nhiều việc quá nên em hay quên. Tất cả những việc đó chưa là gì vì còn phải công kia việc nọ với hai bên nội ngoại. Họ hàng làng xóm khen em nhưng anh đâu biết so với thời con gái em đã rất gầy và nhàu nhĩ. Em không muốn được khen như thế. Em muốn mọi người chê rằng việc này việc kia chỉ có anh chồng làm còn cô vợ chỉ biết chăm con.
Em vẫn rất vui vẻ những ngày anh đi làm xa, không hề kêu ca. Nhưng em buồn nhất mỗi cuối tuần anh về nhà. Ai cũng mong chồng về, còn anh về không những không đỡ cho em việc gì mà còn thêm gánh nặng. Em nấu những món anh thích, vui vẻ đón tiếp bạn anh đến nhậu hay ngồi ngủ gật chờ anh về ăn cơm vì anh còn đi chơi thể thao với bạn. Em thèm lắm những ngày cuối tuần anh về. Bỏ mặc tất cả những xô bồ ngoài kia, thế giới này chỉ có riêng mình em và anh. Em muốn được nép vào anh bé nhỏ chứ không phải một người luôn gánh chịu mọi thứ.
Video đang HOT
Em muốn có một ngày dậy muộn để mở mắt ra thấy nụ cười của anh và bữa sáng đang bốc khói. Đôi khi em muốn phó mặc cho cuộc đời, cho số phận lo được đến đâu hay đến đó. Bàn tay em bé nhỏ và đôi chân yếu ớt mỏi nhừ. Lúc đó em thèm một ai đó ngồi cạnh để nghe em nói, xoa cho em đôi chân nhức buốt, để em được trải lòng mình, được yêu thương.
Vợ cũng có lúc yếu đuối và muốn được ôm vào lòng, sao các anh không biết được điều ấy? – Ảnh: Internet
Ngày xưa yêu nhau anh nhớ đã nói gì không? Anh hứa luôn làm em hạnh phúc, không bao giờ để em khóc. Còn bây giờ lúc em khóc anh đâu có biết. Chỉ vì sống nội tâm nên em không bao giờ nói ra. Em đang cô đơn trong chính căn nhà của mình. Bây giờ là mùa thu, cảnh đẹp thế mà ở trong nhà tâm hồn em tàn úa. Em không dám ra ngoài bởi ngoài kia hàng trăm người trên phố tay trong tay cười cười nói nói trong khi em chỉ có một mình. Nếu nhìn họ nước mắt em sẽ tự rơi và em cần lắm một bờ vai để khóc. Chỉ cần bờ vai đó không nói gì, chỉ cần bên em để em biết mình không đơn độc.
Con gái độc lập cũng tốt nhưng hậu quả của sự độc lập ấy là nỗi cô đơn đến rợn người. Mình em với công việc và những lo toan. Đâu phải em giỏi nhưng nếu em không làm thì anh đâu có giúp. Giá như anh hiểu rằng nhiều lúc em cần một vòng ôm. Một cái ôm từ phía sau để em hiểu anh luôn sợ phải xa em chứ không phải cái ôm phía trước như một sự đòi hỏi.
Nhiều khi ngồi một mình em thấy thương mình. Em muốn ích kỷ một chút, muốn làm điều em thích nhưng cuộc đời này đâu phải cứ muốn là được. Nếu anh cứ đi hoài, cứ như một người khách trọ hay một người đàn ông xa lạ thì sẽ có một ngày em tuột khỏi anh. Em sẽ tìm đến một bờ vai ấm. Bờ vai ấy biết em là con gái, chiều chuộng để em biết mình còn là phụ nữ. Em sẽ không mạnh mẽ nữa. Em sẽ bóc lớp mặt nạ cứng rắn để em còn là em, một người phụ nữ mềm yếu cần được yêu thương che chở.
Theo PNSK
Tôi không nỡ cưới vợ cho xong
Tôi có nên yêu ai nữa không, mình khổ là đủ rồi, không muốn làm người con gái nào nữa phải khổ.
Ảnh minh hoạ
Tôi là Nam, 26 tuổi, lúc nào cũng sống như kiểu chống đối để cho qua ngày. Mỗi ngày trôi qua với tôi thật sự mệt mỏi, đau khổ, dằn vặt. Tại sao tôi lại sinh ra khi chỉ thích người cùng giới? Tôi có tìm hiểu nhiều người người phụ nữ mà sao chỉ có cảm giác được tâm sự, chia sẻ cùng họ, chứ về chuyện quan hệ tôi chưa bao giờ dù muốn thử xem cảm giác như thế nào. Tôi sợ cứ làm chuyện đó là lại nghĩ tới cảnh đang yêu một bạn nam khác. Tôi sợ chính con người mình, bởi từng "yêu" một người cùng giới nhưng cũng không có cảm giác thích thú gì. Tôi chỉ thích người cùng giới trong suy nghĩ, khi vượt quá giới hạn xong tôi thấy mình thật đáng sợ, mệt mỏi, chỉ muốn chết đi.
Không chỉ có chuyện đó, ai nhìn vào ánh mắt của tôi đều nói tôi dù giàu có nhưng không bao giờ hạnh phúc được. Tôi thấy điều đó rất đúng. Đôi khi tôi nghĩ, tìm hiểu một cô gái nào đó thấy hợp rồi cưới cho xong, rồi sống vì gia đình, nhưng tôi sợ mình sẽ làm khổ cô ấy. Tôi không biết mình có sống tốt được không, có nên yêu ai nữa không, mình khổ là đủ rồi, không muốn làm người con gái nào nữa phải khổ. Mong các bạn cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Một lần chồng say nắng, tôi cả đời lặng thinh Cái sự yếu đuối trong vỏ bọc mạnh mẽ và đầy ghê gớm của tôi, anh mãi mãi không bao giờ có thể nhìn thấu được... ảnh minh họa Đôi khi tôi thấy thật sự khâm phục những người đàn bà khác - những người có thể cao thượng tha thứ cho chồng sau ngoại tình mà không bao giờ mang nỗi đau...