Khi đàn ông ở rể….
Ở rể. không chỉ bị người ngoài nhìn vào bàn tán rằng đàn ông mà núp váy vợ nhưng chính những chàng rể cũng cảm thấy khó chịu và gặp nhiều rắc rối vì phải ở nhà vợ.
thấy mình như khách trọ trong nhà vợ…
Có lẽ chuyện ở rể thời nay là chuyện khá bình thường với nhiều người đàn ông, nhưng nó vẫn là sự gượng ép, dằn vặt đén khó chịu với Tiến. Tiến yêu Hương chân thành và không nghĩ gì tới chuyện xa xôi. Hương vốn là con một trong gia đình giàu có, còn Tiến là con út trong gia đình đông anh em, bố mẹ anh chỉ là công chức nhà nước bình thường. Tiến chưa một lần ham hố khối tài sản kếch xù nhà Hưong, mà anh chỉ yeu HƯơng . Chân thành.
Hưong nói đến chuyện muốn Tiến ở rể khi cả hai đã có tuổi và tính chuyện cưới xin . Mới đầu Tiến không đồng ý và giãy nảy lên vì ở rể như núp váy vợ, anh có công việc ổn định, thu nhập tốt sao phải ở rể. Chính việc này khiến hai nguời tranh cãi nhiều và suýt dẫn toiứ chia tay. Nhưng Tiến đành cháp nhận ở rể khi Hương đã có bầu. Vậy là Tiến vè ở rể nhà Hương sau đám cuới .
Tiến không hề cảm thấy thoải mái một ngày nào khi sốgn ở nhà vợ. Anh lúc nào cũng nghĩ mình đang sống kiếp ăn nhờ ở đậu, mọi cái đều khách sáo một cách thận trọng. Còn Hương nhiều lúc cô cảm thấy Tiến như đang sống ở nhà trọ, anh dửng dưng như một người khách trọ ở trong nhà. Đó là những ngày đầu mới ở nhà vợ. Lâu dần, Tiến thấy nhà vợ cũng khách sáo với mình, nên anh càng cảm thấy bức bối
Tan làm, Tiến chẳng muốn về nhà ngay, anh còn rủ rê mấy ông bạn đi ăn nhậu. Có hôm cả nhà ngồi đợi cơm anh về nhưng mãi tối mịt anh mới nhắn tin Hương anh không về. Hương thấy ái ngai khi bố mẹ phải đợi cơm chàng rể. Vậy nên vừa thấy mặt chồng vào phòng, cô giận dỗi, nói mát mẻ với chồng. Hai vợ chồng lời qua tiếng lại, sẵn đang bực bội chuyện phải ở nhà vợ, rồi lại có tý men trong người Tiến không kìm chế được quát mắng vợ. Bố mẹ vợ dưới nhà đang xem ti vi thấy vợ chồng con gái cãi nhau thì chạy lên, ông bà chỉ nhắc nhở vợ chồng có gì bình tĩnh nói chuyện, vợ đang mang bầu nên tránh bực tức căng thẳng. Ấy thế mà Tiến vin luôn vào đó nói ông bà vợ khinh anh ở rể, rồi thân anh đi ở rể thì phải biết cam chịu, nhịn nhục….
Bây giờ Hương đã nhận ra sai lầm của mình khi ép Tiến về ở rể. Cô chia sẻ: “Người ta vợ chồng son mặn nồng bao nhiêu thì vợ chồng mình hết cãi vã rồi đến chiến tranh lạnh như cơm bữa, cũng chỉ xoay quanh việc anh ấy tự ti vì phải ở nhà vợ. Khổ nỗi bố mẹ mình có ghê gớm gì đâu, ông bà thương anh còn hơn cả thương mình ý chứ. Mình ở nhà mẹ đẻ mà căng thẳng mệt mỏi chả kém gì đi làm dâu. Mang bầu mà cứ phải suy nghĩ nhiều, thế này em bé sinh ra mà cũng buồn rầu thì mình ân hận lắm”.
Bố mẹ vợ đa nghi – chàng rể khốn đốn
Video đang HOT
Nam- cũng ở rể như Tiến nhưng anh còn khốn dốn hơn vì vừa phải đối phó vơi bố mẹ vợ vừa đối phó với anh bạn dồng hao. Chẳng là bố mẹ vợ Nam có hai đứa con gái là Ngọc – vợ anh và bà chị vợ. Chị vợ lấy chồng mấy năm rồi, nhưng không hiểu ngày đó bố vợ có gì không hài lòng với anh con rể cả nên không bắt ở rể. Và đương nhiên Nam là rể thứ phải về ở với các cụ.
nam cũng đắn đo suy nghĩ nhiều khi Ngọc đề nghị anh vè ở rể. Bố mẹ Nam cũng chỉ có con trai là anh, các cụ không đồng tình cho anh đi ở rể, nhưng anh đành cãi lời bố mẹ và mang tiếng núp bóng nhà vợ chỉ vì quá yêu Ngọc. Nam về ở nhà Ngọc theo ý cô. sau ngày cứơi
Bố mẹ vợ anh là người khá độc đoán, tính tình lại đa nghi như Tào Tháo nên luôn tỏ ý đề phòng với con rể. Ngay từ đầu, ông bà đã tuyên bố chỉ cho vợ chồng anh ở nhờ, khi nào ông bà mất đi thì gia tài này mới là của hai đứa con gái. Ông bà cũng làm một tờ giấy bắt Nam phải cam kết sẽ không nhòm ngó đến gia sản của ông bà.
Nam ấm ức khi nhắc lại chuyện tờ giấy cam kết: “Lúc đó tôi xấu hổ và ức chế vô cùng. Vẫn biết bố mẹ vợ ghê gớm nhưng không ngờ các cụ coi tôi như kẻ trộm hay đào mỏ vậy. Ông bà cứ làm như tôi lấy Ngọc là âm mưu chiếm đoạt tài sản của ông bà. Nếu ngày đó cô ấy không dọa chia tay thì tôi chẳng dại gì ở rể. Tôi là thằng đàn ông, dù thế nào đi nữa thì cũng có tự trọng, ông bà làm thế là chà đạp lên tự trọng của tôi. Bố mẹ tôi biết chuyện này chắc các cụ đau tim mất chứ chẳng đùa. Thú thực, dù rất yêu vợ nhưng đến giờ tôi hối hận việc đi ở rể lắm rồi”.
Mỗi khi ông anh đồng hao tới nhà Nam cũng không khỏi đau đầu. Ông anh này vốn cũng là kẻ chẳng ra gì, mỗi lần tới nhà mẹ vợ lại : “Chú cứ như con trai các cụ ý nhỉ”, lúc thì tức tối: “Chú dì đừng cậy ở cùng ông bà mà nịnh bợ các cụ chia cho phần tài sản nhiều, vợ chồng tôi không để yên đâu”, hoặc rỉ tai với bố vợ: “Con cứ thấy thằng Nam nó gian gian thế nào ấy, bố mẹ phải cẩn thận”. Khi những lời này đến tai Nam, anh tức tối hỏi ông anh đồng hao cho ra lẽ nhưng anh ta chỉ cười khẩy: “Anh đùa ấy chứ, chú có tật giật mình à?”. Nhiều lúc Nam điên quá, bắt ông anh đồng hao này đến gặp bố mẹ vợ để ba mặt một lời và xin cho ông anh này đến ở rể thay mình thì anh ta mới chịu “im hơi” biết điều một thời gian.
Nam tâm sự: “Phải đối mặt với bố mẹ vợ đa nghi anh đã mệt mỏi lắm rồi, thêm ông anh kia có tính xấu hay chơi đểu nữa nhiều lúc mình phát rồ người lên. Mình đã bàn với vợ, có lẽ phải tìm cách sớm dọn ra ngoài sống thôi, chứ cứ kiểu này có ngày mình phải vào… trại tâm thần mất” – Nam tâm sự.
Theo VNE
Cả nhà vợ muốn tống cổ tôi ra khỏi nhà
Sau hôm đó, bố mẹ vợ còn không muốn nhìn mặt tôi. Ông bà lảng tránh tôi bất kể tôi chào hỏi, nhiều khi bà còn xỏ xiên "cái kiểu đấy chỉ muốn tống cổ ra khỏi nhà cho xong".
Chào các độc giả của mục tâm sự. Tôi năm nay 31 tuổi còn vợ tôi 28 tuổi. Khi viết những dòng này, tôi đang ở trong cảnh ở nhờ nhà vợ, đang chịu sự chì chiết, khinh miệt của toàn thể nhà vợ. Thậm chí họ còn muốn tống cổ đứa con rể là tôi ra khỏi nhà. Nhưng thực sự tôi đâu đáng bị như vậy.
Ngày quyết định cưới cô ấy, tôi cũng đã định thuê nhà ở riêng, nhưng vì bố mẹ vợ cứ nài nỉ nên tôi đành chấp nhận ở rể. Cũng từ đây, tôi và bố mẹ vợ có nhiều quan điểm va chạm nhau. Tôi thấy ông bà quá cổ hủ và sống áp đặt khiến tôi ngạt thở vô cùng.
Họ sống tiết kiệm quá mức cần thiết. Từ ngày về sống chung đôi lần tôi mời ông bà đi ăn nhà hàng, nhưng bố mẹ tôi một mực từ chối. Họ nói rằng, ăn ở nhà quen nên chỉ thích ở nhà thôi. Nếu tôi muốn thiết đãi ông bà thì mua con gà, con vịt về cho vợ tôi nấu. Nghe thế tôi cũng đành mất hứng.
Bố mẹ vợ tôi lương tháng gần 20 triệu, nhưng chi li tiết kiệm vô cùng. Những đồ dùng trong nhà của ông bà đều từ những thập niên 70 hay 80 gì đó. Nhiều lần tôi góp ý nhưng ông bà không chịu thay đổi. Vẫn cách sống bảo thủ cố hữu, từ ngày có con rể về sống, ông bà chẳng thèm trang trí hay mua sắm thêm cái gì.
Cô ấy suốt ngày kêu tôi sống khắt khe "trọng nội, khinh ngoại" (Ảnh minh họa).
Đôi khi ông còn ý ẩm tôi "Bố nghĩ thế là được rồi, đồ dùng trong nhà đều là kỷ niệm khi xưa bố muốn giữ lại, còn có mua sắm cái gì thêm thì cứ mua". Tôi nói thật, tôi có tiền nhưng tôi việc gì phải mua sắm, dù sao tôi là rể, mà rể là khách thì sao tới lượt tôi.
Tôi không cố chấp hay đòi hỏi. Nhưng một chàng rể đẹp trai, có học như tôi khối người mơ ước. Trước khi lấy vợ, cũng có nhiều cô giàu có ngỏ ý muốn cưới tôi làm chồng nhưng tôi không đồng ý. Bởi lúc đó, tôi đã yêu vợ mình hiện tại, lúc đó tôi cứ nghĩ gia đình vợ tân tiến, nếu biết cách sống thế này tôi đã không lấy cô ấy làm gì.
Tiền tôi kiếm được mỗi tháng tôi đưa vợ 2 triệu để chi tiêu, còn bao nhiêu tôi đút sổ tiết kiệm phòng thân và gửi về quê cho bố mẹ tôi xây nhà, mua đất. Tôi nghĩ như thế là làm tròn trách nhiệm của mình rồi. Nhưng vợ tôi không nghĩ vậy. Cô ấy suốt ngày kêu tôi sống khắt khe "trọng nội, khinh ngoại". Nghe thế, máu điên nổi lên vợ chồng tôi cãi nhau to. Bố mẹ vợ thấy vậy, chạy vào can ngăn nhưng thấy tôi hùng hổ nên đành thôi.
Cũng từ hôm đó, ông bà có thái độ với tôi ra mặt. Trước đây ăn uống mẹ vợ thường gắp thức ăn cho tôi, nhưng từ hôm đó bà cũng không thèm để ý tôi ăn gì nữa. Còn bố chồng thi thoảng ông buông 1 vài câu giễu cợt chê tôi nghèo, ông còn ý ẩm rằng tôi cứ giả vờ giàu có thế chứ thực ra chẳng có gì.
Để chứng minh cho ông bà, tôi đã quyết định mua chiếc xe hơi gần 700 triệu đồng. Thi thoảng cuối tuần tôi lại chở ông bà ra ngoại thành vui chơi. Cũng từ hôm đó, ông bà thay đổi cách nhìn về tôi, nhưng rồi mọi chuyện chẳng được bao lâu khi em trai vợ về sống cùng.
Từ ngày về, em trai vợ thi thoảng đi khách hàng này nọ lại mượn xe ô tô của tôi để đi. Hết lần khác em cứ ỉ ôi "Anh rể cho em mượn em thể hiện với. Em hứa sẽ giữ gìn cẩn thận chiếc xe yêu quý của anh". Nói thật chứ, tôi không tiếc xe, nhưng tôi chỉ sợ cho em vợ mượn nhỡ có cơ sự gì thì tôi không chịu nổi trách nhiệm. Có đôi lần tôi từ chối, em vợ lại đem chuyện nói với bố mẹ vợ... Thế là họ cứ đưa tôi ra xầm xì, trách móc này kia. Tôi cũng mệt lắm, nhưng biết làm thế nào được.
Đang đau đầu vì không biết đối phó thế nào với em vợ thì sáng nay, khi tôi đang vội cuộc họp với ban giám đốc thì mẹ vợ hớt hơ hớt hải chạy vào bảo tôi "Tuấn ơi, con sang chở cô Mi nhà hàng xóm tới bệnh viện với, cô ấy đang đau bụng dữ dội. Mau giúp mẹ, người ta cả năm mới nhờ vả một lần từ chối cũng ngại". Tôi thật sự khó xử lắm, nhưng tôi đang vội một phần tôi không muốn dính dáng tới phụ nữ vào buổi sáng.
Liệu có phải tôi đúng như lời bố mẹ vợ nói tôi là đứa con rể không biết điều hay không?(Ảnh minh họa).
Vì thế, tôi nói mẹ vợ là tôi đang vội, bà gọi tôi lại và nói "Mẹ nhận lời giúp rồi, thôi con giúp làm đẹp mặt cho bố mẹ". Quay sang bố chồng cũng đang nhìn tôi ánh mắt "nhờ vả", nhưng tôi đã từ chối rồi phóng xe đi thẳng.
Chiều nay đi làm về, bố mẹ vợ còn không muốn nhìn mặt tôi. Ông bà lảng tránh tôi bất kể tôi chào hỏi, nhiều khi bà còn xỏ xiên "cái kiểu đấy chỉ muốn tống cổ ra khỏi nhà cho xong", tôi nghe tiếng bố vợ cười mỉa. Tôi sợ con rể bị đuổi ra khỏi nhà thì mang tiếng lắm!
Còn vợ tôi cũng không chịu hiểu, cô ấy cũng giận dỗi, nói đi nói lại chuyện đó. Giờ tôi thật sự đau đầu lắm, tôi không biết nên làm thế nào trong tình huống này nữa. Liệu có phải tôi đúng như lời bố mẹ vợ nói tôi là đứa con rể không biết điều không?
Theo Khampha
Ở rể mà thấy vợ suốt ngày cãi nhau với bố mẹ Thời gian đó, vì em, tôi cố gắng làm việc thật tốt nhưng lúc nào tôi cũng mặc cảm, tôi lo sợ em sẽ vì tôi nghèo mà sau này thay lòng hay gì đó. Ái ngại vì ở rể Ngày đó tôi yêu em, người con gái thành phố xinh đẹp, dịu dàng. Tôi đã bị mê đắm vì sắc đẹp của...