Khi đàn ông… khóc
“Có lẽ tôi sống rất lý trí. Nhưng tôi nghĩ, khóc không phải là chuyện riêng có của phụ nữ hay nam giới. Đó là cảm xúc của con người…”
Ảnh mang tính minh họa
Khi dỗ dành một bé trai đang khóc, trong mười bà mẹ thì có lẽ đến chín bà sẽ nói: “Nín ngay! Con trai mà khóc gì, người ta cười cho. Xấu hổ lắm!”. Trưởng thành hơn một chút, những cậu choai choai đang tập làm người lớn lại rỉ tai nhau: “Đàn ông đổ máu chứ không đổ lệ!”. Có lẽ vì vậy mà cả phụ nữ lẫn đàn ông, khi vô tình chứng kiến những giọt nước mắt của phái mạnh đều cảm thấy đó là một điều gì kinh khủng lắm, phải là chuyện đau đớn thế nào thì người đàn ông mới bật khóc.
Bản thân tôi cho đến giờ cũng chỉ một lần chứng kiến đàn ông khóc. Anh và tôi yêu nhau, sau bao năm xa cách mới gặp lại. Anh rưng rức: “Em ở đâu mà để anh tìm mãi, phải qua bao đau khổ, muộn màng”. Phản ứng đầu tiên của tôi lúc đó là ngạc nhiên đến sững sờ, người như đông cứng lại. Tôi nghĩ lẽ ra người khóc là mình mới phải. Thế nhưng lại có trường hợp như T., bạn học của em trai tôi, từng “nổi tiếng” thời trung học vì… mít ướt. Điểm thấp: khóc. Cha mẹ đón trễ: khóc. T. bị cô lập có lẽ một phần vì sự yếu đuối thái quá đó. Mãi đến bây giờ, trong những buổi họp lớp với bạn học cũ, T. cũng rụt rè một góc, chỉ thỉnh thoảng góp vài câu nhạt thch.
Có bạn nữ ác miệng còn kết luận: đó là lý do vì sao mãi đến giờ T. vẫn chưa lập gia đình. Lại có anh đồng nghiệp của cô bạn tôi, “chết tên”: “B. – Lưu Bị” ở công ty, vì cứ đụng chuyện rắc rối, khó khăn là anh giải quyết bằng nước mắt. Ban đầu, mọi người chỉ thấy ngồ ngộ, xầm xì về cặp vợ chồng đũa lệch của anh: anh mềm yếu bao nhiêu thì vợ anh lại mạnh mẽ, nóng tính bấy nhiêu. Khi vợ chồng B. lục đục, chị vợ đòi ly hôn, nhiều đồng nghiệp mới nghiêm túc nói chuyện với anh, yêu cầu anh phải nghiêm khắc nhìn lại mình, phải thay đổi để mạnh mẽ hơn, xứng đáng là cây tùng cây bách…
Có lẽ vì định kiến, phái yếu đã “đóng khung” cho một nửa còn lại và chính phái mạnh cũng tự ràng buộc mình vào công thức: đàn ông = mạnh mẽ và mạnh mẽ = không khóc(?!). Thử làm một cuộc phỏng vấn bỏ túi với những người đàn ông đậm chất nam nhi, kết quả chúng tôi nhận được khá bất ngờ.
Video đang HOT
Anh Trịnh Nghiêm Minh (chủ thương hiệu áo cưới Memories Bridal) cho biết: “Đã là con người thì chuyện buồn vui, cười khóc là hết sức bình thường. Hồi còn trẻ tôi khóc kiểu hơi… con nít, vào những lúc cảm thấy không được cha mẹ, người yêu quan tâm. Lớn hơn một chút, cũng có lúc tôi rơi lệ vì thất vọng, mặc cảm trong công việc, sự nghiệp. Còn bây giờ, tôi chỉ khóc khi cảm thấy bất lực trước những việc sức mình không thể thay đổi được. Thật ra, đó chỉ là giây phút chạnh lòng, hơi nghèn nghẹn một chút, rồi thôi. Xã hội phát triển thì dường như con người mềm yếu hơn. Họ không tìm thấy người đáng tin cậy để tâm sự, giãi bày những nỗi niềm.
Người phương Đông, trong đó có Việt Nam chúng ta, thường quan niệm đàn ông thì phải mạnh mẽ vì là trụ cột gia đình. Tôi đã chứng kiến vì nếp nghĩ đó mà nhiều trường hợp bị dồn nén, ức chế, không có chỗ “xả” những căng thẳng, đau khổ, dẫn đến phát tiết bằng cách tiêu cực như sinh sự đánh người, đập phá đồ đạc… Nghĩ cho cùng, khóc chỉ là một cách giải tỏa cảm xúc. Rơi vài giọt nước mắt rồi sau đó bình tĩnh lại tìm cách giải quyết vấn đề thì cũng đâu có gì là mất mặt nam nhi”.
Với biên tập viên Lưu Đình Long (báo Giác Ngộ), những trường hợp có thể khiến anh rơi nước mắt là khi nghe, xem những bài thuyết pháp, giảng đạo. Lúc nhận ra một điều gì đó mới mẻ trên bước đường học đạo, tìm kiếm kiến thức, anh luôn cảm thấy rất xúc động. Cũng có khi Đình Long khóc vì nghĩ đến bậc sinh thành đã nuôi dạy mình vất vả. Hình dung cảnh sinh – ly – tử – biệt không thể tránh khỏi giữa những người thân, Long cũng có thể khóc.
“Không hề là mềm yếu nếu rơi nước mắt vì một điều lớn lao như tình thương yêu, các giá trị nhân văn. Giọt nước mắt ấy là cần thiết. Chỉ có thể bị đánh giá là ủy mị, yếu đuối khi người đàn ông khóc vì một cảnh “ướt át” trên phim, hoặc vì những khó khăn trong cuộc sống. Nếu chỉ khóc mà không chịu tìm giải pháp tháo gỡ gút mắc thì dứt khoát phải xem xét lại tính cách của người đó”, Đình Long thẳng thắn.
Nhà văn trẻ Văn Thành Lê tâm sự, từ bé đến giờ anh chỉ sụt sịt một lần duy nhất vì tủi thân do bị mẹ không tin tưởng. Còn lại, khi đối diện với những chuyện không vui trong cuộc sống, Lê không hề khóc. “Có lẽ tôi sống rất lý trí. Nhưng tôi nghĩ, khóc không phải là chuyện riêng có của phụ nữ hay nam giới. Đó là cảm xúc của con người. Có thể chúng ta vẫn nghĩ, đàn ông là phái mạnh nên có khả năng kìm nén cao, nhưng thật ra đàn ông khóc được thì cũng tốt, miễn là thể hiện đúng cảm xúc của bản thân. Sự mạnh mẽ hay mềm yếu không thể căn cứ vào những dòng nước mắt mà xét được”, Thành Lê khẳng định.
Theo PNO
Tôi điếng người khi bước vào phòng ngủ của vợ sau 2 tháng xa nhà
Tôi chưa bao giờ cảm thấy coi thường những giọt nước mắt của vợ, chưa bao giờ nghĩ những giọt nước mắt đó là giả dối, cũng chưa bao giờ tôi đánh vợ, nhưng hôm đó tôi đã tát cô ấy vì sự giả dối.
Hai vợ chồng tôi cưới nhau đến nay đã được 12 năm, có 2 đứa con trai, cháu lớn năm nay đã 11 tuổi và cháu nhỏ lên 8 tuổi. Vợ tôi làm kế toán cho một doanh nghiệp tư nhân, còn tôi làm kỹ sư cho một tập đoàn xây dựng.
Vợ tôi vốn là một người phụ nữ ngoan ngoãn, lại không giao thiệp rộng, đi làm về là cô ấy chỉ quanh quẩn ở nhà với con cái, cơm nước. Nên đi công tác tôi rất yên tâm, chưa bao giờ nghĩ có ngày cô ấy lại phản bội lại chồng để ăn nằm với một người đàn ông khác.Trước đây tôi chỉ làm việc gần nhà, nhưng mấy năm gần đây thị trường bất động sản khó khăn, công ty không nhận được nhiều công trình gần, nên tôi phải đi làm xa. 2-3 tháng mới về nhà thăm vợ con một lần.
Vậy mà thật không ngờ, điều tôi chưa bao giờ ngờ tới đó lại là sự thật. Cách đây mấy tháng, vào một ngày cuối tuần vì muốn tạo sự bất ngờ cho vợ, nên khi điện thoại cho vợ, tôi không nói với cô ấy là sẽ về.
Cứ tưởng như mọi cuối tuần khác, vợ tôi sẽ đưa 2 đứa con đến nhà bà ngoại gần đó, nấu cơm ăn uống cùng ông bà nên tôi về thẳng nhà ông bà ngoại nhưng không thấy vợ mà chỉ thấy 2 đứa con đang chơi với bà ngoại.
Tôi hỏi vợ đi đâu thì mẹ vợ tôi nói không biết, chỉ thấy cô ấy đưa con đến đây từ sáng. Nghĩ vợ đi đâu đó có việc hoặc trở về nhà dọn dẹp nhà cửa nên tôi trở về nhà định tắm, nghỉ ngơi cho thỏa mái rồi sẽ cùng vợ quay lại nhà bà ngoại ăn cơm.
Trở về nhà, tôi thấy cổng khóa, nhưng trong nhà mở cửa nên tôi đoán vợ đang có nhà, có thể đang dọn dẹp gì đó, hoặc phơi quần áo ở trên gác. Tôi cố gắng bước thật nhẹ nhàng để vợ không phát hiện ra mình nhưng bất ngờ khựng lại khi nhìn thấy một đôi giày đàn ông để ở cửa phòng khách, nhưng nhìn vào trong phòng khách thì không thấy có ai.
(Ảnh minh họa)
Tôi bước vào phòng ngủ của 2 vợ chồng kế ngay phòng khách, đẩy cánh cửa khép hờ và chứng kiến cảnh trai trên gái dưới của vợ và một người đàn ông khác trên chính ngôi nhà của mình, trên chính chiếc giường mà tôi và vợ đã nhiều lần ân ái với nhau.
Thấy tôi trở về bất ngờ, cả vợ và người tình của vợ đều rất bất ngờ, còn tôi chẳng hiểu sao lúc đó lại bình tĩnh đến như vậy. Tôi ném trả quần áo cho người tình của vợ và đuổi hắn ta ra khỏi nhà mình rồi ra phòng khách ngồi.
Vợ tôi khóc nóc, nói bị người đàn ông kia dụ dỗ. Cô ấy van xin tôi tha thứ và hứa sẽ chấm dứt với người đàn ông đó. Tôi chưa bao giờ cảm thấy coi thường những giọt nước mắt của vợ, chưa bao giờ nghĩ những giọt nước mắt đó là giả dối, cũng chưa bao giờ tôi đánh vợ, nhưng hôm đó tôi đã tát cô ấy vì sự giả dối trong con người cô ấy
Tôi đem chuyện nói với bố mẹ vợ và định sẽ ly dị, nhưng bố mẹ vợ tôi đã đến và xin tôi nghĩ lại mà tha thứ cho vợ, để cô ấy làm lại từ đầu.
Nghĩ thương các con, thương bố mẹ vợ đã già cả lại phải lo nghĩ cho các con, nên tôi đồng ý tha thứ cho vợ nhưng với điều kiện cô ấy phải chấm dứt với người tình và không bao giờ tái phạm. Kể từ đó đến nay đã mấy tháng, tôi xin về công trình gần nhà để giám sát vợ, nhưng chưa phát hiện ra bất cứ điều gì.
Vợ tôi từ sau lần đó cũng ngoan ngoãn hơn, và chăm chút chu đáo cho chồng, cho con hơn. Có thể, cô ấy cũng đã nhận ra lỗi lầm của mình và cố gắng để tôi tin yêu, tha thứ. Tôi cũng muốn tha thứ cho vợ, muốn tình cảm vợ chồng lại bình thường như xưa, nhưng mỗi lần muốn gần gũi với vợ, tôi lại nhớ đến cảnh vợ với người đàn ông kia trên chính chiếc giường của mình và không còn cảm xúc, ham muốn gần gũi.
Theo Datviet
8 điều nếu chàng làm sẽ khiến nàng hạnh phúc hơn mọi quà tặng Một bữa tối lãng mạn ở nhà hàng sang trọng, chiếc túi LV đắt tiền hay nước hoa Tom Ford... tất nhiên là nàng thích. Nhưng có những món quà khác còn tuyệt vời hơn thế... Nếu phải lựa chọn giữa món quà đắt tiền chỉ nhận được ít ỏi và những hành động quan tâm, yêu thương hàng ngày chắc chắn nàng...