Khi con dâu đóng cửa, nhốt mẹ chồng ở bên ngoài lại được nhà chồng ca ngợi hết lời
Trong tập 12 chương trình “mẹ chồng – nàng dâu”, mẹ chồng hết lời khen ngợi cô con dâu “tam tòng tứ đức”, chăm chỉ và kỹ lưỡng.
Chương trình “mẹ chồng – nàng dâu” tập 12 có sự góp mặt của mẹ chồng Trần Thị Kim Loan (64 tuổi, đã nghỉ hưu, đến từ Đồng Tháp) và con dâu Lê Thị Kim Hòa (39 tuổi). Hai mẹ con đưa đến chương trình những tâm sự rất mộc mạc và chân thật sau 17 năm sống chung.
Mẹ Kim Loan là người xởi lởi, nói nhiều và khá quảng giao. Khi nghe “phong phanh”, con trai đang quen với chị Kim Hòa thì cô đã lén đi xem mắt con dâu tương lai dù con trai chưa đưa về giới thiệu chính thức. Chỉ mới lén xem một chút nhưng cô đã rất ưng cô con dâu vui vẻ, trắng trẻo, xinh đẹp và dễ thương.
Khi chị Kim Hòa đến ra mắt chính thức thì mẹ chồng lại càng ưng hơn nữa. Hôm đó, nhà cô Kim Loan có đám giỗ, người đến đông và công việc cũng rất nhiều. Về ra mắt nhà chồng đã là một điều áp lực, ra mắt vào ngày nhà có công chuyện thì áp lực hơn bội phận. Với những cô gái ngày nay thường không coi trọng nữ công gia chánh thì khi ra mắt vào thời điểm này rất dễ để lộ ra sự vụng về của mình và bị mất điểm.
Tuy nhiên, chị Kim Hòa lại có thể lo chu toàn mọi việc đâu ra đấy. Mẹ chồng rất ưng con dâu tương lai đảm đang, tháo vát còn con dâu thì lại hơi sợ mẹ chồng vì nhìn mặt mẹ thấy mẹ khó.
Khi chị Hòa chính thức về nhà chồng, chị luôn lo lắng, làm hết tất cả mọi việc trong nhà vì thương mẹ chồng đã nhiều tuổi. Hay lam hay làm nên một mình chị cáng đáng hết mọi việc trong gia đình. Mẹ chồng thương con dâu vất vả nên nhiều khi mặc quần áo xong chưa kịp giặt phải đưa đi giấu, sợ để con dâu giặt hoài tội nghiệp con dâu.
Video đang HOT
Thương con dâu nhưng mẹ chồng vẫn chưa thể giúp được việc nhà cho chị Hòa hàng ngày vì nhiều khi chuẩn bị vào làm thì chị đã nhanh tay làm xong hết rồi. Nhiều khi một mình phải cáng đáng hết mọi việc trong nhà chị Hòa cũng tủi thân và mệt mỏi phát khóc. Nhưng bản tính thích sạch sẽ, chăm chỉ và nhanh tay nhanh chân nên chị đã vô tình tước mất quyền được cùng sẻ chia việc nhà của những thành viên khác trong gia đình.
Chị vì thương mẹ chồng già vất vả nên mới lo toan chu đáo hết mọi việc. Tuy nhiên, sống chung một khoảng thời gian rất dài, công việc nhà bề bộn, nếu không để các thành viên khác cùng chung tay vào làm thì bản thân sớm muộn cũng sẽ thấy quá mệt mỏi.
Mẹ Kim Loan hiểu hết nỗi vất vả, cực nhọc của con dâu nên trong chương trình luôn miệng khen ngợi cô con dâu hợp với mình trong mọi việc như: sạch sẽ, kỹ lưỡng, chu đáo… Hai mẹ con thoải mái chia sẻ cho nhau những mong muốn mà trước đây cả hai đều sợ và ngại không dám nói ra.
Mẹ Kim Loan cũng mong con bớt làm lại để mẹ có cơ hội phụ giúp con dâu. Có một lần mẹ chồng ra ngoài vườn nhặt củi, con dâu phải đi vào sau nhà làm việc nên đóng cổng nhà lại tránh bị mất trộm. Mẹ chồng vào thấy cửa khóa thì la um sùm vì nghĩ rằng con dâu nhốt mình bên ngoài. Sau đó cả hai đã xảy ra căng thẳng. Chương trình mẹ chồng – nàng dâu tập 12 đã hóa giải được mâu thuẫn đó trong lòng cả hai mẹ con.
Hóa ra chị Hòa không hề khóa cửa mà chỉ khép lại thôi để mẹ về thì tự mở nhưng mẹ lại không phát hiện ra nên mới xảy ra xung đột. Tập 12 cũng giúp cho mẹ Loan và chị Hòa hóa giải được khúc mắc trong lòng về việc nuôi dạy con cái. Tin chắc rằng sau chương trình cả hai sẽ có được nhiều tiếng nói chung hơn trong việc nuôi dạy thế hệ mai sau.
Cuối chương trình, mẹ chồng chỉ mong con quan tâm mình hơn một xíu vì nhiều khi người già dễ tủi thân. Khi bố mẹ mệt muốn ngủ nướng thì ta luôn lựa chọn phương án im lặng để bố mẹ ngủ ngon hơn tuy nhiên trong lòng người già lại mong muốn có một câu hỏi thăm từ con cái. Những mong ngóng thầm kín trong lòng chưa chia sẻ cùng nhau vô tình gây nên bất đồng giữa bố mẹ và con cái.
“Mẹ chồng – nàng dâu” tập 12 thật sự là cầu nối giúp mẹ chồng – nàng dâu hiểu nhau hơn. Hai mẹ con dù đôi khi có những bất đồng nhưng vẫn luôn yêu thương và chăm sóc cho nhau.
Theo Khám phá
Mệt mỏi tại vì dâu nghèo bị khinh, dâu giàu được trọng
Nhà chị dâu giàu, còn nhà tôi nghèo nên tôi thấy phân biệt mọi thứ hẳn. Lần nào tôi về quê cũng phải xin phép này nọ mà nhà chồng nào có ưng ý.
Cuộc đời người đàn bà, lấy được người chồng tốt thì sung sướng một đời, lấy phải người không ra gì thì coi như bạc mệnh. Sướng hơn là có được gia đình chồng ưu ái, yêu thương. Nhưng với tôi, dường như, tôi chẳng nhận được gì ngoài những điều đó. Chồng bình thường, không giàu có, cũng không phải là người có chí tiến thủ. Bố mẹ chồng thì không mấy yêu quý chỉ vì gia cảnh của tôi không được như người ta.
Xuất thân tỉnh lẻ, lấy được anh, người đàn ông gọi là có nhà cửa đàng hoàng ở thành phố. Trong mắt người ta, tôi là một người may mắn vì lấy được chồng phố lại có nhà, nên không phải đi thuê nhà như bao người khác, nhất là bạn bè cùng trang lứa. Tôi cũng từng nghĩ vậy nên cũng lấy làm yên tâm lắm. Sống với bố mẹ chồng, cuộc sống không có mấy tự do, tôi phải gồng mình lên làm một cô con dâu tốt. Nhưng mà, có những lúc, tôi chịu ấm ức, mệt mỏi, chỉ muốn buông xuôi, bỏ chồng.
Ai nhìn vào cũng nghĩ, tôi được voi đòi tiên. Nhưng nào có voi, có tiên gì. Tất cả chỉ là những chuyện nhỏ nhặt trong gia đình chồng khiến mình chịu cảm giác tủi khổ, như đang đi ở nhờ chứ không phải ở chính căn nhà của mình.
Mỗi lần chị về nhà là cả nhà vui vẻ, nói cười, hạnh phúc đầm ấm. Còn sự hiện diện của tôi ở nhà này chẳng có ý nghĩa gì. (Ảnh minh họa)
Nhà có hai cô con dâu, khổ là, hoàn cảnh của tôi khá khó khăn. So với gia đình chồng thì tôi may mắn lấy được người chồng có gia đình khá giả. Trong khi, chị dâu của chồng, lấy anh trai cả của anh lại là người có hoàn cảnh khá là tốt. Bố mẹ chị giàu có, gia đình chị cũng giàu có.
Chị và anh ra riêng, lần nào về nhà chơi, bố mẹ cũng quý như vàng. Tôi chưa một lần được mẹ chồng mua cho cái này cái kia. Nhưng lần nào chị dâu và anh trai chồng về là mẹ chồng tôi đi chợ, nấu nướng đủ các thứ trên đời. Rồi mẹ chồng còn bày ra bao nhiêu là món. Nhưng mọi việc lại đến tay tôi. Bà bắt tôi dậy thật sớm, dọn dẹp, nấu nướng. Cả ngày chủ nhật tưởng được nghỉ lại phải nấu hết món này đến món khác, mệt đứt hơi. Ăn uống xong, mẹ với chị dâu và cả nhà ngồi nói chuyện, mẹ sai tôi làm đủ thứ. Nào là dọn dẹp, rửa bát, pha nước. Tôi cảm thấy chị dâu như khách, được quan tâm chiều chuộng, còn tôi thì như người giúp việc.
Mỗi lần chị về nhà là cả nhà vui vẻ, nói cười, hạnh phúc đầm ấm. Còn sự hiện diện của tôi ở nhà này chẳng có ý nghĩa gì. Tôi như người dưng nước lã, giống như tôi là kẻ ăn bám, ở nhờ nhà anh. Cuộc sống nhiều khi mệt mỏi vô cùng. Những ngày nghỉ anh chị thường hay về chơi. Tôi không tính toán nhưng lần nào về thì tôi là người ngập đầu trong công việc. Mẹ chồng tôi tất nhiên làm nhưng tôi đâu thể ngồi không? Nói thì chồng tôi cũng thở dài ngao ngán, bảo tôi cố gắng. Cố gắng đến bao giờ nữa. Muốn cho mọi chuyện êm xuôi mà không được. Mệt mỏi vô cùng.
Cuộc sống như vậy với tôi thật là buồn. Hai con dâu nhưng mẹ lại coi trọng người giàu mà hạ thấp người nghèo. (Ảnh minh họa)
Nhà chị dâu giàu, còn nhà tôi nghèo nên tôi thấy phân biệt mọi thứ hẳn. Lần nào tôi về quê cũng phải xin phép này nọ mà nhà chồng nào có ưng ý. Cứ hỏi hết chuyện này đến chuyện khác. Nào là &'về làm gì, về gì mà liên tục thế? Có việc gì mà hay về thế?" trong khi vài tháng tôi mới về một lần.
Tôi cảm thấy chán nản những câu hỏi như vậy. Nhưng chị dâu thì sao, chị ấy thích đi đâu, làm gì, thậm chí đi chơi vài ngày mang cháu về gửi, bà nội vẫn vui vẻ, thích thú. Tôi thấy mình bị thiệt thòi khi ở chung nhà chồng.
Bố mẹ anh không coi trọng cô con dâu nghèo như tôi. Người mà bố mẹ cảm thấy ưng ý nhất là chị dâu anh. Bởi mỗi lần về, nào là quà xịn, nào là đồ ngon mua về. Còn vợ chồng tôi ở nhà này, tiền tiêu không có, chỉ lương ba cọc ba đồng lấy đâu ra mà nịnh bợ bố mẹ đây?
Mẹ cứ hay nói, con dâu nào cũng như con dâu nào nhưng tôi thừa hiểu rằng, trong lòng mẹ, chỉ có chị dâu thôi. Còn tôi là người để mẹ sai khiến, để mẹ trút giận và soi mói. Tôi đâu có tiếng nói gì trong nhà này. Ngay cả những việc lớn nhỏ, mẹ đều gọi điện nói với chị dâu, thông báo và hỏi ý kiến chị ấy. Còn tôi, có việc cả nhà biết thì tôi cũng không biết gì.
Cuộc sống như vậy với tôi thật là buồn. Hai con dâu nhưng mẹ lại coi trọng người giàu mà hạ thấp người nghèo. Bản thân tôi vô cùng buồn chán, mệt mỏi. Sống trong nhà chồng mà tôi chỉ như người giúp việc, khoảng cách mỗi ngày một xa. Tôi muốn thoát khỏi cảnh này, muốn ra riêng dù là thuê nhà. Nhưng chồng lại nhất định không đồng ý. Mâu thuẫn vợ chồng càng trở nên căng thẳng, tôi phải làm sao đây?
Theo Afamily
Chồng cuống quýt ngăn bồ trẻ "tố tội" oang oang giữa nhà Chị nên quên người đàn ông xấu xa đó đi. Không những xấu xa mà anh ấy quá hèn khi sự việc bại lộ thì không dám đối diện với cô bồ trẻ, anh đã tìm mọi cách để ngăn cô ta, không cho cô ta phơi bày lối sống hư hỏng, sa đọa của anh ấy cho chị hiểu rõ. Ảnh minh...