Khi chưa gặp anh, em mới sống một nửa cuộc đời…
Nhờ yêu anh, em đã biết đến mọi cung bậc cảm xúc, mọi tình cảm đẹp đẽ nhất và cũng đắng cay, bẽ bàng nhất! “Khi chưa gặp anh em mới sống một nửa cuộc đời/ Chưa biết hạnh phúc đắng cay và lạnh lùng bốc lửa”…
Anh yêu à!
Hãy cho em một lần được gọi anh như thế dù anh chưa bao giờ thực sự là của em, chưa bao giờ thực sự yêu em…
Sau những đớn đau, sau những trách móc, sau những dằn vặt bản thân, giờ đây em đã tỉnh táo hơn rất nhiều và đã tự tìm ra được lối đi cho riêng mình, lối đi không có anh.
Đã có lúc em rất giận anh, thậm chí là căm thù anh, nhưng rồi, giờ đây khi nhận ra tất cả, em thấy mình thật dại dột. Tại sao em phải giận anh, trách móc anh? Em phải vui, phải cảm ơn anh mới đúng chứ!
Giờ đây em đã tìm được lối thoát cho mình (ảnh minh họa)
Khi mới gặp anh, em là một cô gái hồn nhiên, yêu đời dù không – còn – trẻ, và anh – một người đàn ông thành đạt, giỏi giang, đẹp trai và hài hước – dù anh – chưa – hề – già. Mình đã gặp nhau, tìm thấy sự đồng cảm ở nhau, và đến với nhau…
Anh không hề giấu em về cuộc hôn nhân không hạnh phúc, anh không hề nói dối em rằng anh chưa có gia đình, anh cũng không giấu diếm vị trí xã hội, nơi công tác – những người mà những người đàn ông có vợ yêu đương chơi bời thường làm.
Em cũng không giấu anh mối tình cũ đã trải qua và những day dứt khắc khoải đang đối mặt. Anh đã an ủi, giúp đỡ em thật nhiều. Em cũng đã chia sẻ với sự cô đơn của anh, dù em biết rằng mình làm thế về tình không sai, nhưng về lý thì hoàn toàn sai, vì về về danh nghĩa, anh vẫn là người – đàn – ông – đã – có – vợ.
Video đang HOT
Trước khi gặp anh em là một cô gái hồn nhiên (ảnh minh họa)
Và người đàn ông đã có vợ, có vị trí xã hội thì dù cuộc sống thế nào cũng không thể từ bỏ gia đình, không thể đánh mất những gì đã có vì một phút say nắng được. Em cũng không mong anh rời bỏ tất cả để đến với em, chỉ là em không nghĩ rằng nó lại nhanh đến thế!
Em đã từng trách móc và giận dỗi anh, nhưng giờ đây khi nhận ra tất cả, em hiểu: Anh không sai và em không hoàn toàn đúng. Nếu em không yếu mềm, nếu em không nhiệt tình đáp lại, thì anh cũng đâu có đến với em? Em tự đẩy mình vào cảnh trái ngang chứ đâu phải anh. Anh không giấu gì em cả “anh để cuộc đời anh trần trụi trước mắt em…”, chỉ có em là người có lỗi, chỉ có em là người dại khờ khi đặt niềm tin chưa đúng lúc, chưa đúng chỗ!
Nhưng thôi, giờ thực sự em phải cảm ơn anh!
Yêu anh, em biết mọi cung bậc cảm xúc (ảnh minh họa)
Bởi nhờ yêu anh, em đã biết đến mọi cung bậc cảm xúc, mọi tình cảm đẹp đẽ nhất và cũng đắng cay, bẽ bàng nhất! “Khi chưa gặp anh em mới sống một nửa cuộc đời/ Chưa biết hạnh phúc đắng cay và lạnh lùng bốc lửa”. Giờ đây, gặp anh em đã hiểu thêm nhiều về cuộc sống, những điều mà trước đây, một đứa con gái yếu mềm và quen được chiều chuộng như em không thể hiểu được!
Và vì thế, hãy cho em một lần được nói với anh tất cả, được gọi anh là “Anh yêu của em” một lần để rồi sau lần này em sẽ trả lại anh về vẹn nguyên với gia đình và với công việc. Anh nhé! “Anh yêu duy nhất một lần của em”!
Theo VNE
Thư gửi chồng yêu nhân một ngày đẹp trời!
Gửi chồng yêu của em! Nhân một ngày đẹp trời, em quyết định viết thư cho anh!
Tính đến hôm nay đã hơn 2 năm kể từ ngày chúng mình chính thức là Vợ Chồng. Nhiều người nói "hôn nhân giết chết tình yêu", nhiều người khi yêu, cưới và khi có con là những giai đoạn khác nhau hoàn toàn, nhưng đối với chúng mình thì không phải, anh nhỉ!
Chuyện tình yêu của chúng mình sau bao nhiêu khó khăn trắc trở mà chỉ có vài người hiểu cuối cùng cũng đã đến đích và thực sự tốt đẹp, thậm chí tốt đẹp đến chính bản thân em cũng không thể tin được vì nó có quá nhiều khó khăn và nước mắt. Câu nói "tận khổ cam lai" với chúng mình quả thực là không sai chút nào. Em tự hào về anh nhiều lắm anh biết không!
Em không thể tin mình lại có niềm hạnh phúc lớn đến thế. Ở nhà em được bố mẹ đẻ yêu chiều, đến lúc lấy chồng lại được anh và bố mẹ anh chăm sóc và quan tâm như con. Từ lúc lấy anh đến giờ, đi đâu em cũng được anh đưa đi đón về cho dù ngược đường, cho dù ở xa.
Tính đến hôm nay đã hơn 2 năm kể từ ngày chúng mình chính thức là Vợ Chồng
Em được nũng nịu với bà nội không khác gì với bà ngoại, được bà nấu ăn sáng và nấu cơm ngon lành cho, chỉ việc ngồi vào mâm ăn, được bà tự tay cuộn tóc xoăn, tỉa lông mày... được bà chăm cẩn thận và quan tâm không khác gì con gái.
Em không bao giờ quên được những ngày tháng em mang bầu và sinh con gái yêu, anh đã là người chồng người cha tuyệt vời đến thế nào khiến cho tất cả những người phụ nữ xung quanh em phải ghen tỵ.
Anh chăm con thành thạo cứ như mình đã có đến mấy đứa con. Và đặc biệt anh chăm sóc vệ sinh cá nhân cho e từ A đến Z, nói ra thì chắc khó có ai tin, và cũng chẳng biết phải kể thế nào, có lẽ chỉ có người trong cuộc là em mới hiểu hết và biết ơn anh nhiều lắm.
Em không thể tin mình lại có niềm hạnh phúc lớn đến thế
Anh như một người y tá cần mẫn chăm chỉ, suốt mấy ngày em ở trong bệnh viện anh gần như không được nghỉ ngơi chút nào, cứ đi đi về về như con thoi chăm con và chăm em.
Lúc em và con về nhà, anh đảm nhiệm hết mọi chức vụ, đi chợ, giặt giũ phơi quần áo, tắm cho con, thay tã thay bỉm cho con, kiêng cho em suốt mấy tháng để em không phải làm gì, chỉ việc cố gắng ăn và cho con bú. Mặc dù có bà ngoại ở bên cạnh nhưng anh sợ bà vất vả nên cũng dành hết mọi việc về mình.
Có lẽ chỉ có người trong cuộc là em mới hiểu hết và biết ơn anh nhiều lắm.
Sau 2 năm anh vẫn thế, vẫn chu đáo, vẫn luôn cẩn thận chăm con chăm em như ngày nào. Còn em, vẫn nhí nhảnh đáng yêu như hồi trước, chỉ khác là bây giờ đã làm mẹ của thêm 1 bé trai 7 tháng trong bụng nữa.
Vậy là em đã làm mẹ của 2 đứa con rồi, thấy mình vẫn nhí nhảnh, vẫn nũng nịu anh, vẫn cầm tay anh đi lon ton trên đường, vẫn bắt anh "thơm thơm" trước khi đi làm và đi làm về, sáng ra anh âu yếm gọi dậy mà vẫn còn nũng nịu chùm trăn ngủ nướng, vẫn còn tranh đồ chơi với con bé con 19 tháng, đi ra đường thấy đồ chơi vẫn hí hửng bắt anh dừng lại mua.
Hy vọng niềm hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi nhé anh
Lấy cớ mua cho con nhưng thực ra là con chẳng chơi mấy, toàn mẹ với bố chơi. Cũng vì anh chiều em quá nên càng tạo điều kiện cho em nũng nịu như thế. Thỉnh thoảng anh trêu em "điệu chảy rớt", em lườm anh một cái rồi giả vờ khóc hu hu "điệu thì sao" khiến anh lại phải nịnh nọt và cười tủm tỉm "không sao, yêu yêu"...
Hy vọng niềm hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi nhé anh! Và em tin vì cả hai đứa mình đều luôn biết giữ gìn và trân trọng những gì đang có!
Theo VNE
Lời ngụy biện của người đàn ông đeo nhẫn lỡ ngoại tình Tình yêu la nguyên nhân cua moi sư sung sương, va la mâm mống moi sư đau khô. Cuôc đơi đa cho tôi nhiêu "cai tat" va tôi đa đon nhân moi thư băng cam giac chai ly. Không khoc, không than thơ không kêu ca. Tôi đa đi qua nhưng vâp nga đơn đau của cuộc sống 25 tuổi, trai qua môt...